Tổ chức tiệc sinh nhật mẹ chồng trách con dâu hoang, tôi nói một câu bà tức tím mặt bỏ về quê luôn
Từ trước tới nay tôi không để bụng lời mẹ chồng nói, nhưng hôm đó quá uất nghẹn tôi đành nói ra tất thảy.
Chồng tôi vốn sinh ra từ một thị trấn nhỏ ở vùng quê, điều kiện gia đình không tốt lắm, bố mẹ đều làm công việc đồng áng. Điều kiện nhà tôi thì tốt hơn, bố mẹ có của ăn của để, nhưng anh rất tốt nên bố mẹ tôi cũng chẳng để ý tới những thứ bề ngoài đó. Khi cho tiền hồi môn, bố mẹ cũng biết ý chỉ trao một phần nhỏ trên sân khấu, còn lại trao riêng cho tôi để nhà trai đỡ cảm thấy bị lép vế.
Điều khiến tôi khó chịu nhất chính là mẹ anh. Bà là một người phụ nữ mang nặng quan niệm xưa cũ, ngay từ lần đầu về gặp mặt tôi đã bị bà dọa sợ. Cũng may chúng tôi sống ở thành phố, không sống chung với mẹ chồng, nếu không tôi sợ chắc không thể ở được dăm bữa nửa tháng mất.
Thế nhưng sau khi sinh con trai đầu lòng, bố mẹ chồng lại ngỏ ý lên ở cùng với chúng tôi để tiện chăm cháu. Ông bà đã mở lời, chẳng nhẽ tôi lại từ chối, nên dù không muốn tôi đành bấm bụng để bố mẹ chồng lên ở cùng.
Nào mà ngờ, bố mẹ chồng vừa tới ở chung chưa được bao lâu thì mẹ còn kéo cả cô em chồng vào ở cùng. Bà nói nhà còn phòng trống, để em ra ngoài ở thật lãng phí tiền nhà. Cô đã đi làm nhưng vào ở chung tuyệt nhiên không đưa cho tôi một đồng nào, vậy là vợ chồng tôi phải lo cho 5 miệng ăn.
Mẹ chồng thường xuyên soi mói, bắt tôi phải làm thế này thế kia khiến tôi rất khó chịu. (Ảnh minh họa)
Đã vậy bố mẹ chồng mang tiếng lên chăm cháu nhưng chẳng giúp tôi được gì, thậm chí việc nhà cũng không làm. Mẹ luôn dạy tôi phải tam tòng tứ đức, phụ nữ phải lo việc nhà, chăm con, lấy chồng rồi phải lo cho nhà chồng, không được ôm tiền về cho nhà ngoại.
Video đang HOT
Chưa hết, mẹ soi mói từng tí một, kể cả khi tôi mua một bộ quần áo hay một bộ mỹ phẩm bà đều trách mắng tôi lãng phí, tiêu tiền không suy nghĩ, không biết thương chồng đi làm vất vả mới kiếm được đồng tiền. Tôi tức lắm, nhưng vì chồng vì con nên tôi vẫn luôn nghe tai này ra tai kia.
Cách đây mấy hôm là sinh nhật tôi, bình thường tôi vẫn tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà và mời một vài bạn bè thân thiết tới ăn cơm. Tuy nhiên năm nay có bố mẹ chồng ở đây nên tôi đành rủ bạn bè ra nhà hàng ăn uống cho thoải mái, cũng mời bố mẹ chồng đi ăn cùng nhưng ông bà không đi.
Nào mà ngờ khi vợ chồng tôi trở về nhà, bố mẹ chồng lại khó chịu ra mặt, yêu cầu tôi ngồi xuống họp gia đình.
- Tại sao cô lại hoang đàng như vậy, vợ chồng tôi nói không đi đáng lý ra cô nên biết ý rồi chứ? Vậy mà cứ đi bằng được. Sinh nhật có cái gì to tát đâu, năm nào chả có, có nhất thiết phải kéo nhau đi ăn nhà hàng, tiêu xài phung phí như thế không? Con trai tôi đi làm cực khổ mới kiếm được đồng tiền, còn cô thì không biết thương chồng. Cô có xứng với nó không hả?
Tôi thật không ngờ chỉ vì một bữa tiệc sinh nhật mà mẹ chồng lại to tiếng với tôi như vậy. Hết chịu nổi, tôi vào phòng lấy ra cuốn sổ nhà đất đưa cho mẹ chồng rồi nói hết những ấm ức trong lòng.
Hôm đó không thể chịu nổi được nữa nên tôi đã bật lại mẹ chồng, nói hết nỗi lòng mình. (Ảnh minh họa)
- Thưa mẹ, con rất yêu chồng con, cũng luôn kính trọng mẹ vì mẹ là người sinh ra chồng con, nên từ trước tới nay tuy ấm ức trong lòng nhưng con không nói. Nhưng hôm nay con xin phép nói thẳng với mẹ luôn, chứ mẹ suốt ngày đay nghiến thế này con thật sự không chịu nổi nữa.
Căn nhà này vốn là bố mẹ con cho con, trên đấy đứng tên con. Mỗi tháng vợ chồng con gửi bố mẹ 7 triệu chi tiêu cũng là tiền con bỏ ra, nhưng vì muốn giữ mặt mũi cho chồng nên con đều lấy danh nghĩa của chồng con gửi cho bố mẹ.
Còn lương chồng con bây giờ chỉ đủ trả nợ ngân hàng hàng tháng thôi. Anh ấy giấu con đi vay tiền đầu tư làm ăn rồi thua lỗ, giờ đang nợ một cục kia kìa. Cho nên tiền duy trì sinh hoạt của cả cái nhà này đều là con gánh vác hết cả đấy mẹ à. Từ khi lấy chồng đến giờ con chưa được nhờ chồng cái gì, chưa biết đồng lương của chồng là gì đâu mẹ à.
Nói thật, tôi không muốn thốt ra những lời lẽ đó vì biết rằng một khi nói ra chắc chắn chồng sẽ đau lòng, xấu hổ, nhưng tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Còn mẹ chồng nghe xong thì lặng cả người, nhìn chằm chằm vào cuốn sổ nhà đất như không thể tin nổi những gì đang đập vào mắt.
Sáng sớm hôm sau, mẹ chồng gõ cửa xin lỗi tôi rồi xách hành lý về quê luôn. Tôi không nói gì, để bố mẹ chồng về nhưng trong lòng cũng không thoải mái chút nào. Tôi không biết mình làm thế có đúng không nữa.
Rời khỏi tòa, chồng cũ đưa tôi thẻ ngân hàng có 800 triệu kèm câu xin lỗi
Cầm số tiền lớn trong tay mà tôi chẳng thấy vui vẻ gì. Trái lại lòng tôi còn buồn hơn.
Ảnh minh họa
2 năm đầu, cuộc hôn nhân của tôi diễn ra rất suôn sẻ. Cuộc đời tôi xuống dốc bắt đầu từ năm thứ 3 trở đi. Tôi sinh con trai đầu lòng được vài ngày thì bị n.hiễm t.rùng tử cung, nếu không cắt bỏ thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Không còn sự lựa chọn khác, chồng buộc phải ký giấy cắt tử cung của vợ để cứu sống tôi.
Những tháng sau khi phẫu thuật, tâm trạng tôi lo lắng bất an. Hiểu được những buồn phiền trong lòng vợ, chồng luôn ở bên cạnh động viên an ủi tôi. Anh hứa là cả đời này sẽ không bao giờ bỏ rơi vợ. Những lời hứa hẹn của anh đã giúp tôi yên tâm sống và chăm sóc con.
Khi con tôi được 3 tuổi, trong lần gia đình đi dã ngoại, vụ tai nạn kinh hoàng đã xảy ra với chúng tôi. Chiếc xe bị bẹp dúm, vợ chồng tôi bị thương nặng và đứa con nhỏ qua đời trước khi đưa vào bệnh viện.
Vết thương thể xác của vợ chồng tôi phải mất 1 năm mới lành lại. Còn vết thương tinh thần sẽ đau đến hết đời. Con tôi mất đến nay đã 4 năm, vậy mà vợ chồng tôi vẫn nhớ rõ từng điệu cười, câu nói của con.
3 tháng trước, trong 1 lần về nhà nội chơi, mẹ chồng gọi tôi vào phòng và nói chuyện. Bà nói là rất thương tôi nhưng gia đình không thể tuyệt tự ở đời chồng tôi được. Bà mong tôi hiểu cho nỗi lòng của người mẹ. Những lời ẩn ý của mẹ chồng khiến tim tôi đau lắm. Tôi không thể cản trở đường con cái của chồng được, tôi phải trả tự do cho anh ấy.
Khi tôi nói lời chia tay, chồng im lặng một lúc rồi gật đầu đồng ý, cứ như là anh ấy đợi câu này của tôi từ lâu rồi. Dù còn yêu chồng rất nhiều nhưng tôi không thể ích kỷ, giữ anh ấy cho riêng mình, bởi anh còn có bố mẹ.
Sau khi rời khỏi tòa, chồng cũ chạy lại dúi vào tay tôi một thẻ ngân hàng cùng với mật khẩu là ngày sinh của anh ấy. Anh bảo từng nói sẽ sống với tôi trọn đời, vậy mà giờ bỏ mình tôi bơ vơ một mình. Anh ấy xin lỗi và mong tôi hiểu cho nỗi khổ tâm của anh.
Anh bảo trong tấm thẻ đó có 800 triệu để bù lại sự mất mát đau đớn mà tôi chịu đựng trong những năm qua. Bây giờ tôi sống một mình, chỉ lương tôi đã đủ chi tiêu, cần gì nhiều tiền. Tôi thật sự không biết có nên trả lại tấm thẻ đó không nữa?
Đêm tân hôn hai vợ chồng bị mẹ bắt ngủ riêng, sáng hôm sau bà trả tôi về nhà ngoại Sáng sớm hôm sau khi đang ngái ngủ thì tôi nhận được điện thoại của bố, nói rằng họ đã đến trước cổng nhà rồi. Không ngờ khi bố mẹ tôi chưa kịp mở lời thì mẹ chồng đã lên tiếng phủ đầu. Tôi và Đăng quen nhau là do bố mẹ hai bên mai mối. Anh hơn tôi 4 tuổi, có công...