Tổ ấm của những bé gái bị cướp trinh trắng
Tưởng rằng con gái lạc rơi vào “nhà chứa”, người mẹ hoảng hốt lên Sài Gòn tìm kiếm. Gặp được cô bé đang chăm chú học may trong mái ấm Hoa Hồng Nhỏ (quận 7, TP HCM), người mẹ ngỡ ngàng rơi nước mắt.
Đây là một trong những trường hợp bé gái tại đây được người nhà tìm kiếm, mà bà Nguyễn Kim Thiện, quản lý mái ấm Hoa Hồng Nhỏ nhớ nhất trong hơn 10 năm làm việc. Nơi đây đang nuôi dưỡng hơn 20 em gái từ 11 đến 18 tuổi có hoàn cảnh bất hạnh, nguy cơ trở thành nạn nhân của tình trạng xâm hại tình dục trẻ em.
“Mái ấm này ngày xưa là một cái chuồng lợn”, bà Thiện cho biết. Năm 1992, trong một con hẻm được cho là tụ điểm mại dâm ở quận 7, một nhóm nữ tu sĩ quy tụ các bé gái trong độ tuổi dậy thì về nuôi dạy với mục đích tránh cho các em sa vào tệ nạn. Họ mua lại mảnh đất này khi ấy đang là chuồng lợn của một nhà dân và xây dựng nên căn nhà chung cho các bé gái.
Các em gái cùng nhau lau dọn phòng ăn. Ảnh: Xuân Hường.
Mái ấm Hoa Hồng Nhỏ hình thành từ đó, dưới sự quản lý của Hội bảo trợ trẻ em TP HCM. Nơi đây trở thành chốn nương thân của nhiều trẻ gái bơ vơ sau khi cha mẹ vướng vòng lao lý.
Vào khoảng năm 2004, mái ấm nhận về 3 chị em gái, lớn nhất 12 tuổi, nhỏ nhất 8 tuổi. Cả ba đều bị người cha dượng xâm hại tình dục trong một thời gian dài. Đau đớn hơn là chính người mẹ đẻ lại tiếp tay, giúp đỡ chồng sau trong việc giữ chặt tay chân, đè con gái mình ra.
Ba Thiện cho biết, đó là một vụ án rất nổi tiếng ở quận 7 cách đây vài năm. Cha dượng nhận án tử hình, còn người mẹ tù chung thân. Các em chỉ còn một người thân là bà ngoại đã lớn tuổi nên cơ quan chức năng gửi cả ba vào mái ấm.
“Tôi không thể hiểu được những người cha, người mẹ như thế nghĩ gì. Chúng tôi khi đã nhận nuôi các em sẽ không quan tâm đến quá khứ nữa. Nhiệm vụ của chúng tôi ngay lập tức là giúp các em thôi hoảng sợ và hòa nhập cùng bạn bè trong mái ấm”, bà Thiện nói.
Trường hợp của ba chị em gái này không phải là hiếm. Bà Thiện phân tích, những chuyện đáng tiếc xảy ra đều là do các em sống trong một gia đình thiếu sự quan tâm. Để đưa các em trở lại trạng thái tâm lý bình thường là một việc đòi hỏi nhiều kỳ công.
Video đang HOT
Chỉ vào một cô bé đang quét dọn căn phòng sinh hoạt, bà Thiện nói đó là Mai, quê ở Long An, vào mái ấm cách đây hơn 1 năm. Bố mẹ thường xuyên vắng nhà, Mai hay sang chơi ở nhà người hàng xóm năm nay gần 70 tuổi. Và một ngày bố mẹ cô bé ngỡ ngàng khi thấy bụng con gái mình ngày càng lớn và bỗng dưng lại thích chơi búp bê. Lúc đó, Mai đã mang thai 5 tháng.
Cô bé bỏ nhà đi sau khi phá thai, rồi lưu lạc đến mái ấm. “Những ngày mới đến, Mai luôn miệng nói rằng em thù bệnh viện vì đã cướp mất con của mình, và nhất quyết không gọi điện về cho gia đình. Vài tuần sau, em bắt đầu quen với mái ấm, với bạn bè, đã gọi điện báo về nhà và đang rất chăm chỉ học may áo dài”.
Một giờ sinh hoạt của các em ở mái ấm. Ảnh: Xuân Hường.
Bà Thiện nói, chăm sóc trẻ em cần nhất là sự chân thành. Các em bé ở mái ấm vốn đã bị tổn thương và cần thời gian để vết thương lành lại. Thái độ tỏ ra thương hại hay ép buộc các em đều sẽ phản tác dụng.
Cô bé Hà bị chính cha ruột xâm hại trong nhiều năm. Đến mái ấm hơn 1 tuần rồi mà em liên tục khóc và không nói năng. Ban quản lý lo lắng đưa em đến chuyên gia tâm lý, em còn khóc lớn hơn. Buổi tối hôm ấy, bà Thiện đến cạnh giường cô bé hỏi “Cho cô ngủ chung được không?”. Em gật đầu, nằm lui vào và bắt đầu kể về câu chuyện của mình.
Nữ quản lý đã rơi nước mắt khi em ngây thơ nói rằng: “Cha làm vậy với con nhiều lắm, con đau mà không dám nói vì sợ người ta phạt cha. Lúc chú cảnh sát hỏi, con chỉ dám khai có mười mấy lần hà”.
Người phụ nữ chia sẻ: “Nghe em nói &’sợ bác sĩ lắm, nói chuyện với các cô thoải mái hơn’, tôi nhận ra chúng tôi chẳng cần ép mình thành chuyên gia làm gì. Chỉ cần yêu thương và chờ đợi, các cô bé nhạy cảm này sẽ sẵn sàng mở lòng ra khi nhận ra rằng chúng thực sự được thương yêu”.
Sau nhiều năm mở lớp dạy nghề cho các em tại mái ấm, ban quản lý đành ngưng lại vì không nhìn thấy được hiệu quả. Họ chuyển sang hướng nghiệp riêng cho từng em, chọn những em thật sự muốn học nghề và gửi đi học trực tiếp tại các cơ sở. Phổ biến nhất là làm móng tay, massage, may áo dài…
Bà Thiện nói về việc dạy nghề với vẻ mặt đăm chiêu. Bà cho biết, trong 10 em được đi học nghề thì chỉ có khoảng 2-3 em là học thành công.
“Nhiều lúc tôi nghĩ mà đau lòng, nhiều mái ấm nuôi trẻ trai đã cử các em đi học và hầu hết đều thành công. Trẻ gái cũng được đi học nghề, nhưng ra ngoài học cứ quen bạn trai là bỏ học, bỏ luôn mái ấm mà đi. Còn có em đang học nghiệp vụ nhà hàng thì gia đình lên kéo về lấy chồng, không cho học nữa”, cô Thiện nói.
“Tương lai cuộc sống của các em là do chính các em và gia đình quyết định. Chúng tôi chỉ có thể nuôi nấng các em trong một thời gian và không thể thay đổi được những suy nghĩ kiểu “làm việc thì phải có tiền ngay” hay “con gái chẳng cần học hành, chỉ về lấy chồng là xong chuyện”".
Vấn đề suy tư nhiều hơn là tương lai của các bé gái đã từng bị xâm hại bởi chính người thân. Người quản lý mái ấm nói: “Dù thế nào, chúng tôi vẫn không thể thay đổi quá khứ đau lòng, nó sẽ trở thành một rào cản lớn ngăn các em đến với cuộc sống hôn nhân về sau. Nếu phải quay về sống ở quê, tôi rất sợ những con mắt kỳ thị sẽ lại vùi dập những đứa trẻ mà chúng tôi đã vực dậy. Các em hoàn toàn không có lỗi gì”.
Các em gái ở mái ấm Hoa Hồng. Ảnh: Xuân Hường.
Một cô bé chừng 10 tuổi chạy tới chiếc chuông gần cửa phòng sinh hoạt, nhấn chuông báo giờ họp hàng tuần của mái ấm. Hơn 20 “bông hồng nhỏ” ngồi thành vòng tròn. Các nhóm trưởng bắt đầu báo cáo với cô Kim Thiện những vấn đề rất “con gái”: khu vực máy giặt có nhiều rác, tóc đọng nhiều ở lỗ thoát nước nhà tắm… Còn có một thành viên không nêu tên bị khiển trách vì đã dùng kéo cắt váy của bạn cùng phòng.
Theo VNE
Bài 1: Đột nhập 'tổ ấm' của người đồng tính
Nhìn vẻ mặt rạng rỡ, hạnh phúc của Tân khi nhắc đến hai chữ "cùng nhau", chúng tôi có thể nhận ra niềm hạnh phúc giản dị từ "tổ ấm" nhỏ này đang mang lại cho 2 người đàn ông đang yêu nhau và luôn mong muốn được hạnh phúc dài lâu.
Dù pháp luật nước ta hiện nay chưa thừa nhận hôn nhân đồng tính nhưng quyền mưu cầu hạnh phúc vẫn là quyền cơ bản của con người và được pháp luật bảo vệ. Chính vì thế việc các cặp đồng tính chung sống với nhau như vợ chồng đã không còn là chuyện hiếm gặp trong thời gian qua.
Tuyến bài của VietNamNet không phê phán hay ủng hộ, nhưng sẽ đi sâu tìm hiểu những góc cạnh của cuộc sống người đồng tính để bạn đọc được hiểu rõ hơn.
Nhiều "gia đình" hạnh phúc
Rời gia đình từ năm 18 tuổi để bắt đầu cuộc sống tự lập, Hoàng ra sức học tập và làm việc chăm chỉ nên hiện nay đã có một công việc tốt mà bao nhiêu người phải mơ ước. Ngoài các mối quan hệ bạn bè, công việc ít ai biết Hoàng còn có một người yêu đồng giới đang sống chung nhiều năm nay.
" Quen nhau 6 năm và đã sống chung 4 năm nay nhưng rất ít người biết, chỉ trừ bạn bè thân thiết nhưng họ đều hiểu và thông cảm nên cũng không có gì đáng lo ngại. Gia đình hai bên cũng đã biết chuyện nhưng cả hai đều lớn rồi, cha mẹ không quản chuyện tình cảm nữa", Hoàng chia sẻ.
Nhiều người dân cho rằng, hôn nhân đồng tính là chuyện bất bình thường.
Ngoài thời gian đi làm, Hoàng và "người yêu" cũng thường xuyên đưa nhau đi du lịch ngắn ngày để thay đổi không khí và tranh thủ tạo không gian lãng mạn cho hai người. Nói về mong muốn được công nhận hôn nhân đồng tính, Hoàng cho biết anh cũng rất mong điều đó trở thành hiện thực để cả hai yên tâm xây dựng tổ ấm.
Còn nếu pháp luật không công nhận hôn nhân đồng tính, anh vẫn cùng người yêu chung sống, chỉ mong xã hội mở lòng thêm một chút, coi đồng tính như một giới tính bình thường cũng đã là một kỳ tích rồi.
Khác với cuộc sống của Hoàng và người yêu, Thanh Tâm và Thu Hương chọn một cửa hàng hoa tươi làm nơi "xây dựng tổ ấm" cho hai người.
Là một trong rất nhiều cặp đồng tính nữ công khai chung sống với nhau gần 3 năm nay nên hai người đã có với nhau khá nhiều kỷ niệm đẹp. Cả hai từng học chung trường đại học, qua thời gian dài gặp gỡ rồi ngỏ lời, tiến tới quyết định sống chung và cùng nhau mở một cửa hàng hoa để kinh doanh.
Nhắc tới những ngày đầu đấu tranh cho tình yêu của hai người trước gia đình, Thanh Tâm vẫn chưa thể quên được: " Ngày đó ba mẹ hai bên phản đối quyết liệt chuyện này, dọa từ mặt rồi tìm đủ mọi cách khuyên bảo nhưng thấy hai đứa cứng rắn quá đành chấp nhận.
Dù thương ba mẹ nhưng không thể cứ sống giả tạo không thật với lòng mình được. Bây giờ quan trọng là mình phải sống thật tốt để ba mẹ thấy chấp nhận giới tính của mình là điều không sai lầm".
Không được công nhận vẫn bền lâu
Có rất nhiều người cho rằng, tình yêu của những người đồng tính thường không bền lâu và kém chung thủy. Tuy nhiên, trong khi người bình thường đường hoàng đến địa phương đăng ký kết hôn rồi chưa đầy một tháng đã đâm đơn ra tòa ly dị thì có rất nhiều cặp đồng tính dù không được luật pháp thừa nhận vẫn chung sống với nhau hạnh phúc.
Qua lời giới thiệu của một người bạn lâu năm quen, tôi tìm đến căn phòng trọ ấm cúng của hai bạn nam ở quận Gò Vấp. Từ lâu bạn bè và đồng nghiệp đều biết đến Tân, một thanh niên khỏe mạnh, có công việc ổn định và cả người yêu cùng giới kém anh 2 tuổi, đang chung sống với nhau rất hạnh phúc.
Một đám cưới đồng tính được tổ chức ở Hà Tiên (tỉnh Kiên Giang)
Đón tiếp chúng tôi khá niềm nở, Minh Tân (30 tuổi) không hề e ngại khi nói về mối quan hệ của mình với "người yêu" hơn 6 năm nay.
Tân cho biết: " Chúng tôi tình cờ quen nhau qua một diễn đàn dành cho người đồng tính trên mạng, vài tháng sau thì gặp gỡ, hẹn hò, một thời gian sau cả hai dọn về sống cùng nhau. Đến nay đã được 6 năm rồi nhưng tình cảm của hai người vẫn rất tốt".
Thấy chúng tôi ngạc nhiên vì khoảng thời gian hai người sống chung Tân cười nói: " 6 năm đã là gì? 10 năm, 20 năm nữa cũng sẽ vậy thôi, người ta cần cả đời để yêu thương mà".
Tân cho biết, từ khi dọn về sống chung đôi khi cũng xảy ra nhiều chuyện không vui, giận hờn này nọ nhưng chưa bao giờ hai người làm "tổn thương người yêu", trái lại sau những lần như vậy càng khiến hai người hiểu và "tin yêu" nhau hơn.
Khi thấy chúng tôi thắc mắc vì không thấy bạn nam kia ở nhà, Tân tươi cười nói: " Hôm nay "người ấy" đi làm nhưng cũng sắp về rồi, có lẽ đang tranh thủ tạt qua chợ mua ít đồ, lát nữa về sẽ cùng nhau nấu cơm".
Nhìn vẻ mặt rạng rỡ, hạnh phúc của Tân khi nhắc đến hai chữ "cùng nhau", chúng tôi có thể nhận ra niềm hạnh phúc giản dị từ "tổ ấm" nhỏ này đang mang lại cho 2 người đàn ông đang yêu nhau và luôn mong muốn được hạnh phúc dài lâu.
Rời "gia đình" Tân, chúng tôi nghiệm ra rằng: dù có được luật pháp công nhận hay không chúng ta cũng không thể ngăn được người đồng tính sống chung với nhau như vợ chồng, khi mối quan hệ đó xuất phát từ sự cảm thông, chia sẻ, từ tình yêu thì chẳng ai có thể ngăn cản được.
Theo VietNamNet
Đằng sau những vụ trọng án xảy ra ngay trong "tổ ấm": Nỗi ám ảnh trong mắt con thơ Chứng kiến cảnh mẹ bị bố bạo hành, đối với trẻ đó sẽ là những vết thương lòng rất khó lành. Và khi tận mắt nhìn thấy bố sát hại mẹ càng khiến trẻ bị chấn động tâm lý, thậm chí còn mất nhiều thời gian điều trị để trở lại cuộc sống bình thường... Nỗi đau khắc vào tim con trẻ Trước...