Tình yêu là gì?
Anh ơi! Em cứ tự hỏi tình yêu là gì mà khiến nhiều người phải khổ vì nó vậy anh nhỉ?. Có những người vì tình yêu mà mang tiếng là bất hiếu, có những người vì tình yêu mà bỏ dở sự nghiệp và có những người vì tình yêu mà mất đi tất cả những gì họ đã có. Tình yêu thật ngọt ngào nhưng sao nó cũng tàn nhẫn vậy?
Với anh tình yêu của anh dành cho em là gì? phải chăng chỉ là sự cảm thông, chỉ là những lời động viên khi em buồn hay là sự cao thượng, những thứ đó đã đủ để chứng minh anh yêu em chưa? Tại sao anh không nói “hãy ở bên anh đừng xa anh em nhé” khi em nói chia tay. Tại sao anh lại dễ dàng cho em đi tìm hạnh phúc khác vậy?. tại sao anh không giữ em lại cho riêng mình anh?. Có thể anh chỉ cần nói một câu “anh yêu em đừng bỏ anh” thì tất cả đã khác, em sẽ vứt bỏ tất cả mà đến với anh bằng cả trái tim mình.Nhưng thay bằng lời cầu xin thì anh lại nói ” hãy làm theo những gì em nghĩ, anh luôn hủng hộ em”. Em thấy buồn và thất vọng quá.
Anh biết không cũng chỉ vì anh quá tốt quá cao thượng nên anh luôn bị vấp ngã trong tình yêu. Anh luôn nói rằng tình yêu và hạnh phúc là hai cái khác nhau, yêu thì dễ còn đến được hạnh phúc thì khó, Hạnh phúc không nhất thiết là chỉ có một người yêu mang lại, khi yêu nhau chỉ cần luôn nhớ về nhau, hãy nghĩ rằng hạnh phúc của người mình yêu là hạnh phúc của chính mình. Nhưng anh đâu biết rằng em chỉ hạnh phúc khi có anh, có tình yêu mới có hạnh phúc mà anh.
Đây có lẽ là những lới cuối cùng em viết cho anh, khi anh đọc được nó thì em đã không còn ở bên anh nữa rồi. Em sẽ đi tìm hạnh phúc của mình và anh cũng vậy nhé, mình chỉ có duyên mà không có phận phải không anh? Tình yêu mới và hạnh phúc sẽ đến với anh. Ở nơi xa em luôn nhớ đến anh như một người bạn và luôn cầu cho anh thành công và hạnh phúc.
Em của anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gió vẩn thổi
"Dương yêu gió, gió nhớ Như rất nhiều" Thật là ngốc phải không Như! Nhưng lúc bên Như, Dương vẫn thường nói câu đó. Vì thật sự Dương đac quen với đợi chờ... Suốt 3 năm cấp 3, Dương đã cất giữ một tình yêu trong sáng. Một thời học sinh với những buổi chiều tan học lang trên đường về đầy gió, đầy nắng.
Dương xin lỗi vì đã không thể giấu được tình cảm đó! Và xin lỗi vì đã yêu Như quá nhiều. Thật sự Duơng rất bất ngơ, khi nhận được tình yêu của Như! Dù có thể là rất ngắn, ngày mai, hay một ngày nào đó Như sẽ xa Dương. Bên Như Dương rất vui, thật là hạnh phúc. Dù hạnh phúc lúc rất thấy rất gần, nhưng thật sự lại mông lung xa vời như những ngôi sao trên bầu trời đêm mà hai đứa cùng ngắm.
Những lúc bên Như, Dương thấy rất nhiều gió. Phải chăng gió đã mang Như đến với Dương? Gió thổi vào mắt Như, mắt Dương để 2 đứa phải khóc sao? Như biết rằng Dương đã yêu Như rất nhiều từ rất lâu, và sẽ mãi mãi yêu Như... Dù có chuyện gì xảy ra, Dương mong đợi thật nhiều ở Như nhưng không dám hy vọng. Gió vẫn thổi và không bao giờ dừng lại.
Dương cũng yêu dù mỏi mòn nhưng sẽ mãi yêu và nhớ Như mãi. Gió thổi rất mạnh.Gió sẽ thổi Như đi mất. Phải chăng tình yêu của Dương và Như chỉ phụ thuộc vào cơn gió thôi sao? Dương sợ phải nhìn thấy Như buồn vì ai đó. Dương rất sợ điều đó vì Dương có thể là gì đó cho Như, một điểm tựa chăng. Hay cũng phải buồn vì Như... Dương sẽ không buồn, vì Dương tin ở gió. Mong Như sẽ hạnh phúc dù ở bên Dương hay khi cơn gió đưa Như đi mất.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mãi mãi nhớ về anh! Anh à , đã lâu lắm rồi em không cầm bút viết thư. Khi cầm rồi lại không biết viết gì nữa. Phải chăng em đã không còn yêu anh nữa. Nhưng như vậy đã tốt, khi yêu ai trả như vậy em không dám bộc bạch với ai ngay cả người bạn thân nhất, em chỉ dám để trong lòng mình thôi....