Tình yêu, gia đình, công việc…dường như đang rời xa tôi
Tôi viết ra những dòng này trong tâm trạng rất đau khổ và tuyệt vọng. Không biết phải nói cùng ai.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình trung bình, không giàu có. Ngày còn bé, gia đình tôi cũng rất khó khăn. Tôi luôn phải chứng kiến những cảnh cãi vã của cha mẹ chỉ vì 1 lý do duy nhất – tiền. Cái thiếu thốn khi vật lộn với cuộc sống đã làm con người ta đôi khi mệt mỏi và chán nản.
Ba mẹ tôi từ lúc lấy nhau vốn dĩ không xuất phát từ tình yêu, và bao năm nay họ vẫn sống vì con cái, vì trách nhiệm. Tôi ý thức được sự khốn khổ của cái nghèo và những ánh mắt coi thường của những người xung quanh nên luôn cố gắng học và mơ ước có thể thay đổi cuộc sống.
Mọi người xung quanh, gia đình nội ngoại rất thương tôi, họ luôn khen tôi hiền lành, thật thà và chăm chỉ. Cuộc sống không giàu có về vật chất nhưng tôi lại được cái diễm phúc được tình thương của nhiều người bởi cái tính hiền lành trời sinh. Khi được đặt chân vào giảng đường đại học, tôi đã từng bước tự làm lụng, chắt chiu để tự đóng khoản tiền học phí cho mình. Tôi tiết kiệm trong từng thứ nhỏ nhặt nhất, ước mơ duy nhất của tôi là có thể cho cha mẹ tôi có một cuộc sống sung túc hơn.
Ảnh minh họa
Ra trường, nhờ học lực tốt và may mắn, tôi có ngay được việc làm ở một công ty lớn, lương tháng cũng rất khá. Và cũng tại nơi đó tôi đã gặp và yêu một người đồng nghiệp. Anh là người có ngoại hình khá, gia đình cũng rất khá giả nhưng tôi yêu anh không bởi điều đó. Tôi yêu anh khi nghe những lời tâm sự của anh trong cuộc sống, trong công việc, tôi cảm nhận anh là người có đạo đức và sống có trách nhiệm. Anh hứa cùng tôi cố gắng làm lụng và giúp tôi thực hiện ước mơ của mình.
Khi quen anh ấy, tôi đã làm việc được gần hai năm và dành dụm được cho mình một khoản tiền tuy không lớn nhưng đối với tôi khi ấy mà nói là cả một gia tài, bởi tôi chưa bao giờ được cầm một số tiền lớn như thế. Lúc này công việc làm ăn của gia đình tôi đã khá hơn và cuộc sống cũng nhẹ nhàng và dễ thở hơn rất nhiều.
Quen nhau được một thời gian, anh đưa tôi về nhà anh chơi. Tôi rất vui vì điều đó… bởi từ trước đến giờ, tôi chưa từng đến nhà của một người bạn khác phái nào như thế. Mỗi tuần tôi lại về nhà anh một lần, làm thân với ba mẹ và các anh em của anh.
Hôm đó, như thường lệ, tôi về nhà anh cùng ăn cơm trưa với gia đình, rồi anh rủ tôi lên phòng anh tham quan cho biết. Phòng anh rất đẹp, tôi luôn ước ao có được một căn phòng như thế. Từ nhỏ, tôi chưa từng được nằm ngủ trên một cái giường, tôi thèm khát có được những thứ anh đang có. Bỗng anh ôm chầm lấy tôi, hôn lên tóc tôi, lên má tôi, và từ từ nằm hẳn lên người tôi. Tôi bất ngờ, đẩy anh và kêu lên: “Đừng, em sợ lắm!”.
Video đang HOT
Cho đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy rất ân hận, tại sao mình không phản ứng mạnh lúc đó? Tại sao tôi lại buông xuôi trước những lời yêu đương của anh và tấm thân của anh đè nặng lên tôi? Tôi nhớ mãi cảm giác ấy, tôi đã khóc, tôi hoảng loạn, tôi lo sợ… một cảm giác hoang mang và rất khó diễn tả trong lòng mình.
Và có lẽ cái ngày định mệnh ấy đã dần đưa tôi trượt ngã vào những lỗi lầm khác để giờ này, tôi phải luôn sống trong lo lắng và sợ hãi. Tôi luôn nghĩ tôi đã thuộc về anh, tôi không muốn lấy và cũng không thể lấy một người đàn ông nào khác ngoài anh. Tôi sợ mất anh. Tôi làm tất cả để anh vui. Mỗi lần gặp tôi, anh đều đòi hỏi, và tôi lại cứ tiếp tục buông xuôi. Tôi sợ anh giận tôi, sợ anh bỏ tôi…
Rồi anh nói không muốn làm công mãi, anh dành dụm được một số tiền, muốn mở một quán để tự làm chủ bản thân mình nhưng vẫn còn thiếu vốn. Tôi đem hết số tiền dành dụm của mình đề góp vốn cùng với anh. Tôi cũng mong có thể cùng anh gây dựng sự nghiệp. Việc kinh doanh không thuận lợi, anh bảo tôi xem có vay mượn được chỗ nào giúp cho anh.
Anh luôn cảm thấy cô đơn vì gia đình giàu có nhưng không bao giờ giúp đỡ gì cho anh những lúc cần. Tôi nghĩ tôi sẽ cùng anh vượt qua khó khăn, cho dù ở hoàn cảnh xấu nhất, tôi và anh cũng có thể làm để trả nợ, bởi thu nhập của chúng tôi gộp lại cũng không phải là ít. Tôi như một con thiêu thân cứ lao đầu vào anh mà không hề suy xét đến những trường hợp xấu sẽ xảy ra.
Để rồi sau đó, tôi phát hiện ra rằng anh không phải là con người mà tôi luôn trân trọng. Anh đam mê nhục dục, thích chinh phục các cô gái trẻ đẹp. Anh có quan hệ lăng nhăng với rất nhiều cô gái, từ người có địa vị đến gái bán cà phê. Anh đổi số điện thoại không cho tôi biết, sang quán , bỏ nhà đi và ngang nhiên chung sống với một cô gái khác. Tôi không có giấy tờ gì để chứng minh anh là người vay tiền và số nợ ấy bây giờ mình tôi phải ôm lấy. Số tiền quá lớn ấy mình tôi không thể nào gánh nổi. Tôi tìm anh mãi trong vô vọng…
Quan hệ giữa ba mẹ tôi ngày càng trở nên xấu hơn. Họ sống với nhau như 2 cái bóng, chì chiết nhau, đay nghiến nhau như kẻ thù. Em tôi thì bỏ học, giao du với những thành phần xấu trong xã hội. Gia đình tôi có thể đổ ụp xuống lúc nào cũng không hay biết…
Tôi thấy hạnh phúc sao mà mong manh quá, dẫu tôi đã cố gắng sống làm người tốt nhưng mỗi khi tôi gần chạm tới nó thì như có một bàn tay giật lấy và cướp nó đi.
Tình yêu, gia đình, công việc… tất cả dường như đang rời xa khỏi vòng tay tôi. Một cảm giác chênh vênh, sợ hãi khiến tôi không thể vững tâm để tiếp tục với cuộc sống này nữa? Tôi phải làm sao để tìm được anh? Phải làm sao để trả hết số nợ tôi vay cho anh?… Và phải làm sao tôi có thể níu kéo được hạnh phúc gia đình mình đang ở bên bờ vực thẳm?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bi kịch vì trót đam mê nhục dục
Cuộc sống quá đầy đủ về vật chất nhưng bản thân lại thiếu nghị lực, không có lý tưởng đã đẩy nhiều thanh niên sa vào con đường đam mê nhục dục, đến khi muốn thoát ra thì tất cả đã quá muộn.
Chìm đắm trong những cuộc tình một đêm
Gần như không hề thấy một chút ngượng ngùng nào trên gương mặt H.Dung khi cô thú nhận với tôi mình là một người nghiện sex. Một chút thản nhiên, một chút bất cần, một chút xót xa cay đắng trong ánh mắt, trong giọng nói khi Dung kể về mình. Không thể ngờ được một cô gái mới 27 tuổi, một nhân viên PR có tài nhưng cuộc sống riêng lại chất chứa nhiều u uẩn đến vậy.
Dung từng có một tình yêu nồng nàn và cháy bỏng từ khi còn học trường Kinh Tế với một chàng trai người Hà Tĩnh. Ngay từ ngày đầu mới chân ướt chân ráo vào trường nhập học, Dung đã như bị thôi miên bởi ánh mắt của người con trai đó và cô cảm nhận người đó hình như cũng rất chú ý đến mình. Cả hai nhanh chóng "bắt được tín hiệu" của nhau và kết thành một đôi trong lớp.
Đó đúng nghĩa là tình yêu sinh viên, rất lãng mạn và bay bổng, không thiếu những bản tình ca, những bông hồng nhung thắm đỏ và những buổi cùng nhau rong ruổi trên những con đường ngoại thành đi thả diều, bắt bướm. Dung đã dẫn bạn trai mình về nhà ra mắt bố mẹ. Nhìn phong thái lịch thiệp, cách nói năng dễ nghe của cậu bạn trai, bố mẹ cô gái rất ưng ý.
Đầu năm thứ 3, cả hai người đều giành được một học bổng du học bán phần ở Australia. Điều kiện du học là phải chứng minh tài chính. Số tiền khá lớn nên dù được coi là khá giả ở quê nhưng gia đình bạn trai Dung vẫn không thể lo đủ. Không muốn du học một mình, lại nghĩ đằng nào cũng sẽ lấy nhau nên Dung xin bố mẹ mình giúp người yêu lo đủ tiền để hai đứa được đi học cùng nhau. Thuyết phục mãi, cuối cùng phụ huynh cô gái cũng đồng ý. Một đám hỏi được tổ chức ngay trước khi họ du học.
Những tưởng đám cưới sẽ được tổ chức sau 2 năm khi hai người kết thúc khóa học nhưng mọi chuyện bất ngờ rẽ sang hướng khác. Gã đàn ông mà Dung từng hết lòng yêu thương và chăm sóc đã nhanh chóng quất ngựa truy phong để lấy con gái của ông phó chủ tịch tập đoàn nơi hắn làm việc sau khi không quên ném cho cô một ít tiền gọi là "trả nợ".
Đau đớn, uất hận, lúc trước Dung ngoan ngoãn, hiền lành bao nhiêu thì nay buông thả, bất cần bấy nhiêu. Cô lao vào những cuộc yêu đương chóng vánh với những người đàn ông giàu có, thành đạt khác để trả thù tình. Cô không cần tiền của những người đàn ông đó, chỉ cần chứng minh cho gã họ Sở biết mình cũng có thể "kiếm" được không những một mà nhiều người yêu là đại gia. Cuộc vui thân xác với những đối tượng "sành sỏi" đã đem đến cho Dung những xúc cảm mới mà trước đây cô chưa từng trải nghiệm.
Dần dần, Dung trở nên nghiện những cảm giác đó. Cô có thể yêu và "lên giường" với những người đàn ông chỉ sau vài lần gặp gỡ và khi đã chán thì đá họ ngay sau đó. Bạn đồng nghiệp, đối tác... không ít người đã bị Dung "mồi chài". Ở công ty, Dung có biệt danh là "ma nữ", là nỗi hoảng sợ, là mối nguy của những người phụ nữ có chồng làm việc cùng cô. Bề ngoài thì tỏ ra bất cần khi bị nói xấu, bị sỉ nhục nhưng sau mỗi cuộc tình vội vã, cô đơn đối diện với cái bóng của chính mình trên tường, Dung lại thầm khóc và khinh bỉ chính lối sống mình đã chọn. Đã nhiều lần cô tự hứa với lòng mình là sẽ dừng lại nhưng rồi cảm giác trơ trọi, thói quen cứ đẩy cô trượt dài trong thế giới nhục dục của những cuộc tình một đêm.
Không ít người sa vào con đường đam mê nhục dục, đến khi muốn thoát ra thì tất cả đã quá muộn... (Ảnh minh họa)
Chơi vơi trong thế giới sex
Dù sao những cô gái như Dung cũng đã là người trưởng thành, ý thức được mình đang làm gì và sẵn sàng chịu trách nhiệm với hành động đó. Nguy hiểm hơn chính là xu hướng nghiện sex trong trẻ vị thành niên ngày càng tăng cao tới mức báo động. Đây là lứa tuổi mà về sinh lý, cơ thể tuy đã phát triển khá hoàn thiện nhưng tâm lý lại không ổn định, dễ bị kích động vì những tác nhân bên ngoài nên nếu không được quan tâm, định hướng kịp thời, nguy cơ "trượt khỏi quỹ đạo" là rất lớn.
Không thể phủ nhận rằng internet đã tạo ra những tiện ích vô cùng to lớn, làm thay đổi cuộc sống của nhân loại nhưng mặt trái của nó chính là những thông tin "đen" được đăng tải tràn lan trên các web sex đã ảnh hưởng xấu đến nhân cách của nhiều người nhất là trẻ em.
S. Giang là một nam sinh đang học lớp 11 tại một trường THPT trên địa bàn Hà Nội. Mới 17 tuổi, nhưng Giang đã có những biểu hiện của căn bệnh nghiện xem web đen. Ngoài thời gian học trên lớp, Giang gần như chỉ cắm đầu vào màn hình máy tính trong phòng riêng. Có những hôm, mải mê xem phim "đen" đến mức cậu ngủ gục trên bàn lúc nào không biết. Sáng hôm sau, Giang đến lớp với đầu tóc rối bù, mặt mày phờ phạc, hai mắt sưng húp vì thiếu ngủ.
Không thể tập trung vào việc học vì bất cứ lúc nào trong đầu cậu cũng luôn lảng vảng những hình ảnh đã xem được. Tinh thần, sức khỏe và sức học bị giảm sút nghiêm trọng. Tệ hại hơn nữa, vì xem lén lút nên Giang thường có tâm lý lo sợ bị người khác bắt gặp. Bất cứ một tiếng động nhỏ nào cũng khiến em giật mình hốt hoảng. Ám ảnh bởi những gì mình đã xem cộng thêm tâm lý sợ hãi, lo sợ bị bắt gặp đã khiến Giang có những triệu chứng của căn bệnh thần kinh nhẹ.
Đối phó thế nào với bệnh nghiện sex?
Nhiều nam sinh cho biết trường hợp của Giang không phải là cá biệt. Hầu như các học sinh trung học phổ thông kể cả các bạn nữ đều đã từng ít nhất một lần tiếp xúc với những ấn phẩm văn hóa không lành mạnh. Không ít trong số này bị kích động bởi những gì đã được xem, được đọc, được nghe nên tìm mọi cách để giải tỏa bức bối trong người. Những vụ hãm hiếp, những vụ cướp giật để lấy tiền "chơi" gái mại dâm... chính là hệ quả đau lòng từ những ấn phẩm đồi trụy đó.
Trao đổi với chúng tôi, chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa cho biết: thuật ngữ "nghiện sex" được dùng để chỉ những người có ham muốn tình dục thái quá đến mức trở thành một dạng bệnh lý, thành nỗi ám ảnh không thể kiểm soát nổi. Đây là lối sống buông thả theo bản năng, không chịu rèn luyện để trở thành người tốt, không nuôi dưỡng những ước mơ cao đẹp mà chạy theo những ham muốn thấp hèn, chỉ miễn sao thoả mãn nhu cầu nhục dục. Một số thanh niên do quá đầy đủ về vật chất nhưng bản thân thiếu nghị lực, sống không lý tưởng, cảm thấy bơ vơ, không tìm thấy mục đích trong cuộc sống nên cũng tìm đến sex như một giải pháp để tìm quên, để có được những xúc cảm mới lạ.
Người bệnh trước hết phải tự ý thức được vấn đề mình đang đối mặt để tìm ra cách giải quyết hợp lý nhất. Nếu họ cố tình giấu diếm tình trạng của mình thì sẽ gặp phải không ít rắc rối: sức khỏe bị ảnh hưởng, gia đình không hạnh phúc thậm chí là cả các rắc rối về pháp luật nếu họ không thể kiểm soát được hành vi.
Việc tìm đến các chuyên gia tâm lý trong trường hợp này là cần thiết bởi các điều trị tâm lý về tình dục lành mạnh, ý thức cá nhân... cùng việc hướng họ đến các hoạt động xã hội sẽ giúp ích cho người bệnh.
Đối với các bậc phụ huynh có con trong độ tuổi vị thành niên, chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa có lời khuyên rằng: cha mẹ cần gần gũi, quản lý con em mình không để chúng giao du với kẻ xấu. Bởi vì những hành vi này chịu ảnh hưởng của bạn bè rất nhiều. Đặc biệt, phải quản lý việc sử dụng máy tính và vào mạng internet của các em. Nên để máy tính ở những nơi có người lớn quản lý được, không cho dùng trong phòng riêng. Nếu quá bận không thể giám sát con cái thì không nên cho nối mạng internet hoặc nối mạng nhưng có cài các phần mềm chống web đen. Khuyến khích, động viên con em học hành hướng tới những mục tiêu cụ thể để các em phấn đấu trở thành trò giỏi con ngoan.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi hận người đàn ông chỉ biết có tiền và nhục dục Không biết trên thế giới này những người đàn ông có tiền đều như nhau hay không nhưng với tôi có lẽ là như vậy. Tôi năm nay là sinh viên năm thứ nhất. Cuộc sống của tôi có lẽ đã rất hạnh phúc nếu như không có sự khờ dại của bản thân. Chuyện sẽ tưởng chừng hạnh phúc nếu như không...