Tình yêu chúng mình nằm ở hai thế giới
Tiếc rằng thế giới của em lại không có anh bên cạnh.
Anh vẫn bảo cuộc đời này đã mang đến cho chúng ta quá nhiều may mắn khi gặp được nhau và thương nhau nhiều hơn tất thảy những gì chúng ta vẫn nghĩ. Nhưng duyên trời chẳng phải ngang trái lắm sao anh bởi trái tim chúng ta đã thuộc về những người khác.
Đó là chàng trai đã nắm tay em đi qua năm tháng thơ dại, cùng em trải qua những bồng bột của tình cảm đầu đời, dắt em bước qua những sóng gió của trái tim non nớt và dạy em biết yêu một người.
Đó là cô gái với mái tóc rối chưa một lần khiến anh thôi say mê và nhung nhớ, là cô gái đã đủ sức lôi anh ra khỏi chiếc máy tính và đống bài tập lập trình, chỉ để ngồi bên cạnh và nắm tay cô ấy trong những chiều nổi gió.
Đó là chàng trai em đã nguyện thề sẽ yêu tới chết. Đó là người dẫu đớn đau tới mấy em cũng nguyện nắm tay và nép mình trong vòng tay ấy đến cùng.
Đó là cô gái anh đã gửi trọn trái tim và hứa sẽ thương yêu trong suốt cuộc đời.
Đó là người chúng ta đã yêu và không bao giờ muốn rời xa, chia lìa.
Ảnh minh họa
Vậy còn chúng ta, chúng ta là gì của nhau hả anh?
Em yêu anh bằng tình yêu rất thật, và biết anh cũng thế.
Em cảm nhận rõ ràng điều ấy trong những buổi chiều anh vội vàng chạy qua gặp em, đưa em món bánh ngọt anh mua trên đường và dặn em mặc thật ấm.
Video đang HOT
Em cảm nhận được điều ấy trong những ngày chúng ta đi bên nhau, tới một nơi chẳng ai biết chúng ta là ai cả, để mà thương nhau hết lòng.
Nhưng sau tất cả những điều ấy, chúng ta vẫn phải trở về, đối diện với thứ gọi là thực tại. Bỗng nhiên em thấy buồn, tưởng như trái tim mình lửng lơ giữa hai thế giới. Yêu một người đã là chuyện khó khăn, thương hai người cùng một lúc rõ ràng không phải chuyện đơn giản.
Em không muốn rời xa người ấy, hệt như các anh luôn nắm chặt tay cô gái anh yêu.
Em không muốn người ấy chịu tổn thương, hệt như cách bấy lâu nay anh vẫn giang tay mong bảo vệ cô gái ấy.
Ảnh minh họa
Nhưng em yêu anh và không bao giờ muốn anh buồn. Khoảnh khắc nhìn anh quay bước, anh trở về với tình yêu của anh, em trở về với thế giới của em, tim em đã đau biết bao.
Tình yêu mình nằm dang dở ở hai thế giới, chẳng nơi đâu vẹn tròn thành ra cứ mãi đau đáu một niềm xót xa. Anh bảo thôi đành nắm tay nhau mà thương cho hết, không thể ở bên nhau thì cứ đi bên đời nhau như thế này thôi cũng được. Em cười mà nước mắt chảy ra, mặn đắng. Tưởng không thể nào khóc được, mà những giọt lệ đã ướt hết má hồng tự lúc nào chẳng hay.
Ra là duyên trời chưa đủ. Hay bởi chúng ta đã chẳng biết nắm lấy cơ hội duy nhất duyên trời đẩy chúng ta lại gần nhau. Em không biết. Anh không biết. Hay cả hai ta vẫn mặc cho số phận đẩy đưa.
Thôi đành anh về bên người ấy, em ấm êm bên chàng trai của em. Tình yêu nằm ở hai thế giới, trái tim thuộc về hai con người, nay rút gọn ở một chốn biết chắc không trọn vẹn. Nhưng gắng gượng đi bên nhau mãi cũng chỉ gây thương đau cho tất cả mà thôi, phải không anh?
Cô ấy không có lỗi, chàng trai em yêu không có tội. Có chăng ở chỗ chúng ta đã mù quáng mà thương nhau dù biết rằng là không thể.
Mình hãy buông tay nhau để mỗi người đi về một hướng với những cuộc sống riêng. Tình yêu, dẫu sao cũng chỉ nên thuộc về một thế giới. Tiếc rằng thế giới của em lại không có anh bên cạnh. Cuộc đời khó khăn phía trước, nhớ phải thật vui nghe anh!
Theo Tiin
Chọn tình yêu hay tình dục?
Một người cho tôi tình yêu, một người mang đến cho tôi sự khoái lạc trong ân ái
Tôi năm nay 28 tuổi. Cách đây hơn ba năm, tôi có yêu một người lớn hơn mình một tuổi và làm cùng công ty. Anh ấy nhỏ con, không đẹp trai nhưng có gương mặt thiện cảm và rất thông minh. Nói thật là tôi không mấy hài lòng về ngoại hình của anh ấy nhưng bù lại, anh ấy có một tâm hồn thánh thiện, không bao giờ làm mất lòng ai. Trong công ty, anh luôn được các đồng nghiệp yêu mến, được cấp trên tin tưởng... không những thế, anh còn là một người rất có hiếu và nghe lời mẹ.
Chúng tôi đều là những người xa quê hương và Sài Gòn lập nghiệp, anh ấy ở Bình Thuận, còn tôi ở Quảng Bình. Dù biết địa lý không mấy thuận lợi cho hai đứa về sau nhưng cả tôi và anh luôn yêu thương nhau, động viên nhau cố gắng vượt qua mọi thử thách trước mắt để tiến tới hôn nhân, xây dựng hạnh phúc gia đình.
Yêu nhau được khoảng một năm thì cả hai đều dẫn nhau về ra mắt gia đình. Bố mẹ tôi rất quý anh vì anh rất lễ phép, lại rất chân thành trong cách nói chuyện. Còn bố mẹ anh không tỏ rõ bất cứ thái độ nào với tôi nhưng bố anh chỉ kể: " Cách đây khoảng ba chục năm, bác cũng phải chia tay người yêu vì cô ấy ở quá xa, cũng là quê cháu bây giờ đấy".
Thế nhưng, khi về quê anh rồi, tôi lại thất vọng vì gia đình anh ấy cũng nghèo như gia đình tôi, trong nhà chỉ vỏn vẹn hái cái gường. Một cái cho vợ chồng anh chị hai, còn một cái chị ba và mẹ anh ấy nằm, còn ba anh ấy và anh ấy thì mỗi người đều phải ngủ trên một cái ghế xếp nhỏ. Anh còn kể với tôi rằng: " Ngày còn bé, anh phải ngủ trên chiếc bàn học mà bố đã đóng cho mẹ để dạy thêm ở nhà" (vì mẹ anh là giáo viên tiểu học). Cũng vì thương anh nên tôi động viên anh hãy cùng cố gắng để hai đứa có được một tương lại hạnh phúc, đủ đầy hơn.
Vì tin tưởng và nghĩ trước sau gì cũng là vợ chồng nên chúng tôi đã làm chuyện ấy với nhau. Cũng từ đó, hai đứa dọn về chung sống như vợ chồng, anh chiều chuộng tôi như một nàng công chúa khiến bạn bè nhìn vào luôn thầm ghen tị. Thế nhưng, chỉ có một điều khiến tôi cảm thấy thất vọng và lo lắng là yêu nhau lâu như vậy, anh cũng chẳng đả động gì đến chuyện cưới xin. Khi tôi trách anh ấy thì anh bảo: "Chờ gia đình xây nhà mới cho anh thì chúng mình mới cưới nhau được". Và cứ thế, tôi lại tiếp tục đợi chờ.
Yêu nhau hai năm, đấy là thời gian không dài nhưng cũng không quá ngắn với người con gái ở lứa tuổi này. Dù chưa cưới xin gì nhưng chúng tôi vẫn coi nhau như vợ chồng và gia đình hai bên cũng đều biết điều đó. Đến khi tôi có thai, tôi muốn giữ lại đứa con của mình thì anh giãy nảy bắt tôi bỏ vì: "Anh rất sợ ba mẹ. Họ sẽ rất giận dữ khi biết được điều này".
Cuối cùng, tôi phải vào viện để từ bỏ đứa con vô tội của mình. Tôi đau đớn đến cực độ khi nghĩ về tương lai của hai đứa, về đứa con chưa thành hình hài đã phải rời xa thế giới này. Và cũng từ đó, tôi bắt đầu cảm thấy có sợi dây vô hình ngăn cách tình cảm giữa hai đứa.
Dù anh không nói cho tôi biết chuyện gia đình anh suy nghĩ về tôi như thế nào... nhưng tôi dường như cũng đoán được mọi người trong nhà anh có vẻ không chấp nhận mình. Cho đến một ngày, tôi đưa điện thoại của mình bảo anh ấy gọi về hỏi thăm gia đình và thăm dò chuyện cưới xin của hai đứa. Trước khi đưa điện thoại cho anh, tôi cũng đã kịp bật chế độ thu âm cuộc gọi để nghe được cuộc trò chuyện của anh và mẹ.
Người cũ đến với tôi rất nhẹ nhàng và chân thành (Ảnh minh họa)
Khi anh đang nói chuyện với mẹ, tôi lảng đi chỗ khác giả vờ như không quan tâm. Đến khi anh ấy nói chuyện với mẹ xong, tôi thấy anh buồn buồn. Khi tôi hỏi: " Mẹ anh tính sao rồi?" thì anh bảo: " Mẹ bảo từ từ để cửa nhà ổn định đã rồi hẵng tính". Tôi biết nếu cứ phải chờ nhà cửa anh ấy ổn định thì cũng phải chờ đợi một hai năm nữa... và cũng có thể là hơn 5 năm nữa, trong khi đó thì tuổi tác của tôi không cho phép tôi phiêu lưu trong tình yêu mãi như thế này được. Tôi cũng từng nói với anh rằng, khó khăn, vất vả, tôi sẽ vượt qua cùng anh, tôi sẵn sàng cùng anh ngủ dưới đất trong căn phòng thuê chật hẹp... chỉ mong hai đứa sớm yên bề gia thất.
Khi anh đi làm, tranh thủ giờ giải lao, tôi mở đoạn thu âm để nghe xem hai mẹ con anh đã nói những gì. Thật không ngờ... và đúng với dự đoán của tôi, mẹ anh ấy chê tôi không cao to và ở quá xa. Nghe cái giọng chê bai của mẹ anh, tôi như uất nghẹn. Anh ấy có cao to đâu mà mẹ anh lại yêu cầu tôi phải cao to? Còn gia đình tôi ở xa thì có sao đâu? Vì dù sao khi hai đứa lấy nhau rồi, chúng tôi cũng lập nghiệp trong này luôn, đâu có về quê sống với bố mẹ mà phải lo chuyện gần xa chứ?
Sau khi nghe được cuộc trò chuyện ấy, tôi mỉm cười chua chát: "Mình không chê anh ấy thì thôi, đằng này mẹ con anh ấy lại chê bai mình này nọ". Quá buồn chán, tôi quyết định nói lời chia tay anh sau bao ngày suy nghĩ. Kết thúc cuộc tình suốt hơn một năm chờ đợi, tôi đắng cay rời bỏ khỏi căn phòng đó, còn anh khóc lóc thảm thiết van xin tôi ở lại... Nhưng khi tôi đã quyết ra đi, tôi sẽ không một chút tiếc thương, trừ khi anh phải làm đám cưới, được sự chấp thuận của hai bên gia đình.
Tôi xin nghỉ làm ở công ty cũ và cũng nhanh chóng tìm được công việc mới. Vào làm được một thời gain ngắn thì tôi cũng chóng quen một người quê ở tận Cà Mau. Anh là một người đàn ông hiền lành, không thích nói nhiều và cũng rất ít thể hiện tình cảm ra bên ngoài. Anh đẹp trai, có thân hình cân đối nhưng lại nhỏ hơn tôi 3 tuổi và tôi là mối tình đầu của anh ta. Mặc dù quen người mới nhưng trong lòng tôi vẫn luôn nhớ đến anh, mối tình đầu của mình.
Dường như không còn gì để mất, tôi đã nhanh chóng làm chuyện ấy với anh ta. Tôi hết sức bất ngờ khi "yêu" người mới vì tôi chưa bao giờ được tận hưởng sự khoái lạc trong ân ái như vậy. Anh ta thật sung sức, dai dẳng... chứ không yếu ớt, chậm rãi như người cũ. Chúng tôi đã quấn quýt lấy nhau suốt một buổi tối ở khách sạn. Và trong niềm hạnh phúc sung sướng ấy, tôi lại nhớ đến anh và ước gì thời gian ở bên cạnh nhau, anh cũng cho tôi có được những giây phút hạnh phúc như vậy.
Ở bên người mới, anh ta cũng không mang lại cho tôi được điều gì hơn người cũ. Gia cảnh anh ta cũng giống như gia cảnh của người trước, họ có một điểm chung là rất nghèo.
Trong suốt một năm chia tay nhau, tôi và anh vẫn không thể quên được nhau. Tôi được bạn bè anh kể lại rằng, anh than khóc suốt kể từ ngày tôi rời xa. Và sau bao ngày suy nghĩ, chúng tôi quyết định gặp lại nhau. Anh vẫn quan tâm đến tôi như ngày trước và bây giờ, mẹ anh cũng đã chấp nhận chuyện của hai đứa nhưng vẫn phải chờ đợi chuyện "nhà cửa ổn định đã",
Còn người yêu mới của tôi thì ít quan tâm tới tôi hơn và thường xuyên nhậu nhẹt. Anh cũng chẳng mặn mà trong những cuộc chơi tập thể và sự ít nói của anh cũng khiến bạn bè, đồng nghiệp xa lánh. Nhưng đổi lại, anh ấy yêu tôi và chung thủy với tôi tuyệt đối. Gia đình anh ta cũng hối hai đứa làm đám cưới nhưng gia đình tôi thì nhất quyết không chịu. Bố mẹ tôi tuyên bố: "Không chấp nhận ai ngoài thằng H hết" (H là người yêu cũ của tôi).
Có những lúc, tôi cũng giật mình tự hỏi, liệu mình có hạnh phúc không khi lấy người đến sau? Nhưng nếu quay lại với người cũ thì tôi sẽ lại phải tiếp tục chờ đợi... và điều quan trọng nhất là tôi sẽ không còn được hưởng sự khoái lạc trong ân ái nữa. Bây giờ tôi đang rất rối rắm giữa những suy nghĩ và không biết nên chọn lối nào cho đúng?
Tôi rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi những lời khuyên chân thành nhất để giúp tôi có được lựa chọn đúng đắn!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngôn ngữ của tình yêu Lấy nhau gần sáu năm, nhưng vợ chồng chúng tôi vẫn cứ vướng víu trong giao tiếp. Vợ tôi, một phụ nữ con nhà Hà Nội gốc, vẫn khăng khăng muốn tôi phải nói "Anh yêu em", trong khi tôi, một gã đàn ông Nam bộ quê mùa, chỉ quen nói "Anh thương em". Ảnh minh họa. Nguồn: Internet Trong tôi, ý nghĩa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

40 người ăn uống no say rồi ngồi rung đùi, ngậm tăm đợi vợ tôi vác bụng bầu vượt mặt đi dọn dẹp rửa bát, thấy vậy tôi cầm ngay cái rổ ra làm 1 việc

Con rể vừa bước vào sân, mẹ vợ vội bê mâm cơm cất đi, lúc mở lồng bàn ra, tôi bàng hoàng khi thấy món ăn trên đĩa

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết
Có thể bạn quan tâm

Giữa tháng 3, đỉnh Tà Xùa phủ kín băng tuyết chưa từng có trong 10 năm
Du lịch
07:46:13 20/03/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 15: Tin dữ ập đến liên tục, bà ngoại Nguyên và em gái mất vì tai nạn
Phim việt
07:44:25 20/03/2025
CEO Telegram Pavel Durov được rời khỏi Pháp
Thế giới
07:43:43 20/03/2025
Phim Sex Lives of College Girls bị dừng sản xuất và khoảng trống của đề tài học đường
Hậu trường phim
07:38:09 20/03/2025
Số phận tòa nhà Capital Place 29 Liễu Giai của bà Trương Mỹ Lan về đâu?
Pháp luật
07:19:34 20/03/2025
Nữ hành khách chuyển nhầm 71 ngàn thành 71 triệu đồng đã gặp tài xế xe Grab
Tin nổi bật
07:16:57 20/03/2025
Cậu ấm "ngậm thìa vàng" của Vbiz: Xuất thân trong gia tộc quyền lực, sống ở dinh thự dát vàng nguy nga
Sao việt
06:03:54 20/03/2025
Dịch sởi lan rộng, nguy cơ cao từ khu vực tiêm chủng thấp
Sức khỏe
06:00:34 20/03/2025
Phía Kim Soo Hyun tung chiêu bài bất ngờ, sắp "lật thế cờ" trong ồn ào với gia đình Kim Sae Ron?
Sao châu á
05:59:44 20/03/2025
Tựa game siêu phẩm gây tranh cãi nhất 2024 bất ngờ giảm giá mạnh, thấp nhất trong lịch sử
Mọt game
05:58:00 20/03/2025