Tình yêu… chéo
Cuộc sống của chúng tôi đang ổn định thì tôi được cấp trên gợi ý ra nước ngoài học sau đại học để phát triển sự nghiệp bởi tôi mới hơn 30 tuổi. Tôi trao đổi việc này với Nhã thì cô nói hoàn toàn tùy ý tôi. Đi như vậy sẽ có nhiều hứa hẹn về tương lai. Tôi nói nếu tình hình thuận lợi, sẽ học luôn tiến sĩ.
Ảnh minh hoạ
Tôi nghĩ tới Nhã sẽ vất vả thì cô đả thông tư tưởng là không vấn đề gì. Vậy nên tôi đã yên tâm lên đường. Trước hôm ra sân bay, có tổ chức một bữa liên hoan để mọi người tiễn tôi, gồm những người thân thích nhất trong họ hàng và bạn bè. Tôi thấy Nhã có vẻ rất vui, chẳng những trong bữa ăn mà suốt những ngày trước khi tôi bay.
Trong số những người bạn thân của chúng tôi, có cặp vợ chồng Mão và Thư vẫn có mối quan hệ gắn bó. Các bạn ấy đều là bạn học hồi phổ thông với Nhã, có hoàn cảnh khá giả về kinh tế, mới lấy nhau được 3 năm nhưng chưa có con. Tôi gửi gắm vợ, con cho họ, nhờ nếu có việc gì thì giúp đỡ.
Sau khi ổn định sinh hoạt ở đất nước xa lạ, bước vào học tập, tôi bắt đầu nhớ nhà da diết. Lúc nào trong đầu tôi cũng hiện lên hình ảnh người vợ trẻ, đứa con thơ và mẹ già. Niềm vui của tôi là ngày ngày, nói chuyện với vợ con qua mạng. Thỉnh thoảng gọi điện thoại.
Biết tin ở nhà mọi việc vẫn diễn ra bình thường, tôi yên tâm. Nhưng chỉ được thời gian đầu. Về sau, Nhã nói với tôi được cơ quan cho đi học thêm một bằng đại học nữa nên thời gian rất eo hẹp, không thể ngày nào cũng lên mạng được. Lúc đầu tôi rất tin nhưng về sau linh cảm thấy Nhã thay đổi.
Tin tức ở quê nhà mỗi ngày một thưa dần rồi bặt hẳn. Tôi hỏi thẳng thì cô cũng không giấu và đề nghị tôi từ nay không cần phải gửi tiền về nuôi con nữa, cô hoàn toàn có thể một mình lo liệu. Cô nói không thể sống cô đơn trong một thời gian quá dài nên đã yêu người khác. Cô xin lỗi và mong tôi tha thứ. Lúc đầu, tôi bị sốc nhưng do việc học tập quá bận rộn nên dần cũng nguôi ngoai, chỉ nhớ con.
Thời gian trôi khá nhanh. Tôi đã học xong chương trình cao học rồi luôn thể hoàn thành tấm bằng tiến sĩ. Ngày trở về tổ quốc, tâm trạng tôi rối bời với bao vui buồn pha trộn. Náo nức gặp lại con gái- giờ nó đã lên 8 tuổi, học lớp 3 và những người ruột thịt trong gia đình. Nhưng tôi sẽ phải đối mặt với Nhã trong sự gượng gạo. Chắc chắn là cô đang rất mong tôi về để thực hiện thủ tục ly hôn.
Quả đúng như vậy, tôi không thể không trở về ngôi nhà của mình. Ôm chầm lấy con gái mà ràn rụa nước mắt rồi sau đó là những phút quá bẽ bàng khi Nhã vẫn ôm hoa ra tận sân bay đón tôi cùng với nhiều người khác, nhưng không có vợ chồng Mão và Thư.
Khi về đến ngôi nhà thân yêu đầy kỷ niệm của mình, tôi cảm thấy rõ vẻ hoang lạnh dù vẫn được sắp xếp gọn gàng, tươm tất. Mọi thứ vẫn như 5 năm trước. Con gái tôi luôn ríu rít bên cha mẹ. Chúng tôi, không ai dặn ai, đều cố tình vui vẻ, tỏ ra như không có chuyện gì, vẫn như cũ.
Nhưng đêm đầu tiên gặp lại, cả hai đều không thể ngủ. Chúng tôi đã ra sa lông ngồi nói chuyện tới rất khuya. Và cô đã chẳng giấu tôi đời sống tinh thần hiện tại, chỉ có điều, lúc này, mới cho biết rõ: cô và Mão đã yêu nhau sau khi Mão và Thư ly hôn.
Video đang HOT
Tuy cảm thấy đột ngột nhưng tôi cũng ít nhiều linh cảm thấy từ trước có điều không bình thường khi hai bạn trong một thời gian dài đã không ai liên hệ với tôi, rồi khi tôi về nước, họ đã không có mặt trong buổi đón tại sân bay. Nhã đã rất trung thực kể mọi chuyện và nhường quyền quyết định cuối cùng cho tôi.
Tôi chủ động nói lời chia tay. Nhã cảm ơn tôi, nhưng đưa ra một phương án: Vì cả hai đều rất thương con nên không cho con gái biết việc này. Sau khi chia tay, Nhã vẫn ở lại, sẽ giống như những cặp vợ chồng ly thân nhưng có giấy ly hôn.
Để tránh cho tôi sự thắc mắc và ngần ngại, cô nói Mão được cử vào Sài Gòn làm việc, chỉ thỉnh thoảng mới ra Hà Nội. Trước mắt hãy cứ như thế. Vài năm nữa, con chúng tôi lớn lên, sẽ hay. Tôi đồng ý.
Và thật độc đáo, chúng tôi vẫn cùng ăn chung mâm, ở trong một nhà. Chỉ đến giờ đi ngủ là Nhã ngủ với con, tôi ở phòng khác. Vì cháu luôn đi ngủ trước, lại dậy sau nên nó vẫn chẳng thấy có gì bất thường so với 5 năm trước. Cháu vẫn hồn nhiên học hành, vui chơi. Chúng tôi tạm thời yên tâm.
Tôi không gặp lại Mão, chỉ gặp Thư. Cô cũng kể cho tôi rõ mọi chuyện. Cô cho biết Mão và Nhã đã có tình cảm với nhau từ hồi học phổ thông, nhưng sau đó không đến được để sau này nên vợ chồng với cô.
Cũng về sau, cô mới hiểu Mão không hề yêu mình, nhưng cần chỗ dựa ở người bố vợ làm thứ trưởng một bộ lớn. Quả là anh ta đã lên như diều gặp gió từ khi làm chồng Thư. Do Mão vừa ích kỷ, lại vừa thậm thụt trở lại yêu Nhã nên cô đã chủ động ly hôn.
Đầu năm nay, tôi bị ốm nặng phải nằm viện. Nhã vẫn quan tâm, nhưng đúng lúc này phải đi công tác ở Tây Nguyên. Thư không quản ngại vào chăm sóc tôi. Trước đây, hai cặp vợ chồng quan hệ thân thiết, tôi đã thấy Thư là một phụ nữ nhân hậu và tế nhị. Nay, cô bộc lộ rõ hơn những phẩm chất này.
Càng gần gũi, tôi thấy cô rất phù hợp với tôi trong mọi ý nghĩ, cảm xúc. Và tình yêu đã đến với chúng tôi. Nhưng cả hai đều quá nhiều “lăn tăn” vì chưa vượt qua được những mặc cảm. Trong giới bạn bè, nhiều người biết 4 chúng tôi có quan hệ tốt từ lâu. Nay “rỡ” ra, “tổ chức” lại, yêu đan chéo. Con gái chúng tôi sẽ biểu hiện ra sao trước sự thật này?
Theo VNE
Tìm đồng đội trên đất nước Triệu Voi
Gần 40 năm sau khi chiến tranh kết thúc. Gần 30 năm tìm kiếm. Gần 12.000 hài cốt liệt sĩ là chuyên gia, quân tình nguyện Việt Nam hy sinh trên đất nước bạn Lào đã được đưa về đất mẹ.
Các chiến sỹ trong đoàn quy tập đang đào tìm kiếm.
Ngày 18/4/1984, nhận thấy tầm quan trọng của việc tìm kiếm, cất bốc, quy tập phần mộ các liệt sĩ Việt Nam hy sinh trên các chiến trường Lào về quê hương, Bộ tổng tham mưu, Tư lệnh Quân khu IV đã quyết định thành lập 2 đội quy tập, làm nhiệm vụ tại các tỉnh Xiêng Khoảng, Viêng Chăn, Bôlykhămxay và Khăm Muộn. Đây được xác định là các vùng chiến trường chính có khoảng hơn 13.000 liệt sĩ là chuyên gia, quân tình nguyện Việt Nam đã ngã xuống trong 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Ban đầu hai đội chỉ có khoảng 40-50 người. Đến nay toàn đoàn đã có 4 đội 100 chiến sỹ.
Trung tá, Đoàn Phó quân sự, Đoàn quy tập mộ liệt sỹ - Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Nghệ An, Hoàng Ngọc Lân, cho biết: "Trước đây, tình hình an ninh ở nước bạn Lào còn phức tạp, nạn phỉ hoành hoành, công việc tìm kiếm hết sức nguy hiểm, gian khổ. Bên cạnh khắc phục những khó khăn về điều kiện sinh hoạt, địa hình, chúng tôi phải tránh va chạm với các toán phỉ hoạt động mạnh ở các vùng thuộc tỉnh Xiêng Khoảng - là nơi có nhiều liệt sĩ Việt Nam đang được mai táng tại đây".
Các chiến sỹ đang nấu ăn trong rừng.
Với tình cảm đồng đội, đồng chí và lòng biết ơn sâu sắc những người đã ngã xuống, đoàn quy tập mộ liệt sĩ đã cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ, quyết tâm bằng mọi cách để đưa được các bác, các chú về với đất mẹ sau hơn 40 năm trời đằng đẵng.
Từ năm 1984-2000, đoàn quy tập đã tìm kiếm và cất bốc được gần 7.000 hài cốt liệt sĩ Việt Nam. Từ năm 2000 đến nay, nhờ có sự phối hợp chặt chẽ giữa 2 Đảng, 2 Nhà nước, chỉ hơn 10 năm, đã có hơn 5.000 bộ hài cốt được tìm thấy và quy tập về các nghĩa trang liệt sĩ ở Nghệ An. Đó là thành quả của cả một quá trình vượt hiểm nguy, gian khó của những thành viên trong đoàn. Những hiểm nguy đánh đổi bằng xương thịt, bằng máu và cả bằng tình mạng của chiến sỹ trên hành trình đi tìm đồng đội.
Gần 12.000 ngôi mộ đã được tìm thấy, được trở về với đất mẹ sau bao nhiêu năm nằm lại trong rừng sâu núi thẳm của nước bạn Lào mà đoàn quy tập đã vượt qua để hoàn thành nhiệm vụ lịch sử của mình. Hầu hết các đợt quy tập đều diễn ra vào mùa khô, từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 năm sau. Mùa mưa, 50% chiến sỹ trở về Việt Nam tiếp tục huấn luyện. Còn 50% chiến sỹ còn lại, ở lại để giúp nước bạn xây dựng cơ sở và đi bắt mối tìm hiểu thông tin và làm công tác dân vận, để đến mùa khô lại tiếp tục cuộc tìm kiếm và cất bốc mộ liệt sỹ.
Những mẩu xương đầu tiên được tìm thấy.
"Khó khăn nhất là hầu hết các phần mộ, các nghĩa trang đều nằm trong rừng sâu, phải hành quân bộ cả ngày đường mới tới nơi. Anh em vừa đi, vừa mở đường. Mấy chục năm trời, địa hình thay đổi do mưa gió bào mòn, các phần mộ trôi đi hoặc bị san phẳng, không giống với sơ đồ đã được cung cấp. Gần như chúng tôi phải dò dẫm giữa thăm thẳm rừng già để tìm kiếm với hành trang duy nhất là sức người, là nghĩa tình với người đã ngã xuống", Trung tá Hoàng Ngọc Lân tâm sự.
Với tấm sơ đồ cũ mòn trong tay, với những thông tin ít ỏi chắp nối từ đồng bào bản địa cung cấp, đoàn quy tập phải tự lần mò. Chiến trường xưa đã thay đổi rất nhiều nhưng bom đạn còn sót lại không hề ít. Những bãi mìn, bãi bom bi như những chiếc bẫy giăng ra thử thách lòng dũng cảm và kiên trì của những người đi tìm đồng đội. Chỉ cần một nhát cuốc bổ xuống không đúng cách, hay chiếc xẻng bị dẫm quá sâu, tiếng nổ sẽ vang lên...Để đảm bảo an toàn, có những khu vực từng là chiến trường giao tranh ác liệt giữa lực lượng giải phóng và địch, các thành viên của đội quy tập phải cẩn thận xúc từng lớp đất mặt đổ đi rồi mới có thể thực hiện công việc tìm kiếm, cất bốc.
Mùa khô ở Lào khắc nghiệt, ngày nắng khô khốc, đêm rét thấu xương. Mặt đất rắn đanh. Những đôi tay chai sạn, vẫn cẩn thận lật từng lớp đất như sợ đụng chạm vào cõi yên nghỉ của các bác. Mỗi ngôi mộ được phát hiện, dẫu không còn nguyên vẹn, dẫu chẳng có một dòng tên tuổi, địa chỉ cũng khiến các chiến sỹ quy tập mừng rơi nước mắt.
Gần 12.000 hài cốt tìm thấy nhưng chỉ có khoảng gần 30% xác định được tên tuổi, địa chỉ cụ thể. Đồng nghĩa với chỉ khoảng 300 liệt sĩ được trở về trong vòng tay của người thân. Còn lại, đều nằm trong các nghĩa trang liệt sĩ với tấm bia mộ "liệt sĩ chưa biết tên".
Đó là cả một nỗi niềm đau đáu của những người làm công tác quy tập. Bởi vậy, bên cạnh tìm kiếm, cất bốc các phần mộ, để thuận lợi hơn cho công tác xác định nhân thân, quê quán của các liệt sĩ, các chiến sỹ quy tập chú tâm hơn vào việc tìm kiếm các di vật nằm cùng phần mộ. Biết đâu, với những di vật đó, sẽ là những mấu chốt quan trọng để trả lại tên cho các liệt sĩ đang gắn với những tấm bia vô danh trong các nghĩa trang.
Một ngôi mộ được tìm thấy vẫn còn nguyên vẹn bọc trong bao ni lông.
Hơn 1.000 hài cốt chưa được tìm thấy thực sự là thử thách rất lớn. Những phần mộ nằm ở địa hình thuận lợi đã được cất bốc hết. Các phần mộ còn lại đó đều tập trung ở các địa bàn cực kỳ khó khăn. Thời gian trôi qua quá lâu, sự bào mòn của gió mưa đã khiến các ngôi mộ bị xê dịch đi rất nhiều so với những sơ đồ mộ chí mà đồng đội các bác cung cấp. Hoặc cũng có thể các ngôi mộ đó đã bị san phẳng, cuốn trôi.
"Thời gian trôi đi, những nhân chứng, những người trực tiếp chôn cất hay chăm sóc các phần mộ đã già đi hoặc không còn. Bởi vậy chúng tôi đang cố gắng từng ngày để gấp rút tìm được các phần mộ. Nếu chậm đi một chút thôi, có thể những manh mối ít ỏi nhất cũng có thể sẽ không được tìm thấy". Trung tá Hoàng Ngọc Lân, suy tư.
Mùa mưa ở Lào sắp kết thúc. Các chiến sỹ Đoàn quy tập mộ liệt sỹ- Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Nghệ An, đang gấp rút huấn luyện, thảo luận địa hình và chuẩn bị những gì cần thiết để tiếp tục công cuộc tìm kiếm vất vả nguy hiểm nhưng thiêng liêng cao cả của mình. Chúc các anh luôn có sức khỏe dồi dào để tiếp tục cống hiến cho quê hương đất nước.
Các hài cốt sau khi tìm thấy, được đưa về an táng tại nghĩa trang liệt sỹ Việt-Lào, thuộc huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An.
30 năm gian khổ, hy sinh. Có được những thành công như ngày hôm nay Đoàn quy tập mộ liệt sỹ - Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Nghệ An, đã nhận được nhiều sự giúp đỡ chí tình, sự phối hợp có hiệu quả của chính quyền các cấp, bà con các dân tộc Lào, đặc biệt, là của những người đã từng đối kháng với lực lượng quân giải phóng. Cũng ngần ấy thời gian, đã có 9 sỹ quan và chiến sỹ ngã xuống vì nhiệm vụ thiêng liêng cao cả. Nhưng hành trình tri ân của thế hệ hôm nay với những người đã ngã xuống hôm qua vẫn còn rất nhiều gian khó vì còn hơn 1000 liệt sỹ tại Lào vẫn chưa tìm thấy mộ.
Theo Dantri
Bạn trai đòi chia tay sau 6 năm yêu nhau Sau 6 năm yêu nhau, anh nói không còn cảm giác với tôi như ngày xưa nữa nên đề nghị tạm xa nhau một thời gian để hai đứa nhìn lại tình cảm của mình - (Nga). Tôi và anh yêu nhau cũng đã được 6 năm. Anh là người lúc nào cũng nhường nhịn và chiều theo ý tôi, còn tôi luôn...