Tình yêu cảm động của đôi trẻ lén cha mẹ kết hôn
Nhà tôi ở Đà Nẵng, nhà anh ở Tuy Hòa. Chúng tôi gặp nhau tại một trường đại học ở Sài Gòn.
Yêu nhau từ năm thứ hai cho đến khi tốt nghiệp, hè nào anh cũng theo tôi về Đà Nẵng để thăm gia đình tôi. Nhớ lần đầu tiên tôi hồi hộp đợi người thân của mình nhận xét về anh. Ờ, thằng đó hình thức coi cũng khá, thương con gái người ta mà không ngại đường xa về quê chào hỏi thì đáng khen là biết lễ nghĩa. Những lần sau, ba má, anh chị tôi vui vẻ hơn, đối xử với anh rất thân tình. Ba má và em gái anh cũng mến tôi. Mọi chuyện có vẻ tốt đẹp, chỉ đợi hai đứa ra trường ổn định việc làm thì cưới.
Ổn định việc làm – chuyện tưởng dễ hóa ra lại quá… mênh mông. Tìm được việc làm ngay sau khi ra trường tôi vui lắm, nghi mình ổn định rồi, nhưng chỉ hai tháng sau là thấm thía. Đi làm rồi tôi mới biết có đủ thứ chi tiêu cần thiết mà mình không thể né tránh được. Thời sinh viên nghe kể đàn anh đàn chị ra trường trước mình liên tục nhảy việc, cứ tưởng họ đứng núi này trông núi nọ, giờ tôi cũng vậy, lùng sục trên mạng thấy nơi nào tuyển người là gửi hồ sơ cầu may được mức lương cao hơn mức bốn triệu đông đang có.
Anh cũng không khac gi tôi, tìm được việc làm với mức lương năm triệu, chủ bao cơm. Cứ tưởng để dành được nguyên lương, nhưng không, đủ thứ chi tiêu không tên.
Tôi kể với ba má mình nhà anh nghèo, từ năm thứ hai anh đã tự bươn chải. Ba má tôi khen anh có chí, nhưng vẫn đòi đám cưới đúng như ông bà xưa dạy. Chẳng biết đến lúc nào anh mới để dành được đủ tiền cho đám cưới theo ý ba má tôi. Lại thêm khoảng cách địa lý, lễ hỏi, thuê xe đưa họ hàng nhà anh về thăm nhà tôi cộng thêm chi phí ăn ở khách sạn, đã hết veo số tiền hai đứa chắt chiu để dành suốt một năm. Mà, đám cưới thì tốn kém gấp mười lần.
Đợi nhau thêm mười năm hai đứa mới được là vợ chồng sao? Trong khi chúng tôi làm việc cùng một thành phố và yêu nhau vô cùng. Có những tối lang thang trên đường vì sợ vào quán tốn kém, tôi ngồi ôm lưng anh, chiếc xe chầm chậm chạy hoài trên đường, nước mắt tôi ứa ra, anh cũng nghẹn ngào. Chúng tôi rất muốn dừng lại ở đâu đó, được bên nhau.
Video đang HOT
Giữ gìn mãi, cuôi cung tôi cũng trao thân cho anh. Hạnh phúc lén lút nhiều khi phải đỏ mặt hổ thẹn. Mỗi khi anh tới, bà chủ nhà nhìn nhìn ngó ngó. Mấy lần phải chuyển chỗ trọ, quá mệt và quá vô lý, chúng tôi quyết định đăng ký kết hôn.
Một việc quan trọng như vậy mà phải giấu gia đình, tôi thấy mình có lỗi vô cùng. Nhiều lúc tôi tự hỏi, nếu mình có thai thì sao? Hiểu nỗi bứt rứt của tôi, anh càng yêu thương tôi hơn, cố gắng để tôi được vui, niềm vui góp nhặt từ những điều nho nhỏ như nấu nước ấm cho tôi gội đầu, lau giùm tôi đôi giày bám bụi, bất ngờ xuất hiện trước cổng công ty tôi với bông hoa hồng trong tay và nụ cười lém lỉnh. Tôi yêu anh, tôi cảm nhận được tình yêu chân thành của ngươi-đan-ông-duy-nhât cua đơi minh. Nếu không ám ảnh vì cái đám cưới như ba má đòi hỏi, có thể nói là tôi rất hạnh phúc.
Rồi điều tôi lo sợ cũng đến, tôi có thai sau hai năm chung sống. Tôi khóc hết nước mắt trước sự chọn lựa giữ hay bỏ. Thật vô lý khi dứt bỏ đứa con có được bởi tình yêu và chúng tôi hoàn toàn không có lỗi khi yêu nhau. Nhưng, giữ lại thì làm sao đây?
Giữa lúc hai đứa rối bời thì má tôi từ quê lên thăm. Không có anh ở nhà nhưng áo quần đồ đạc của anh khắp nơi, tôi chẳng còn gì để nói. Má khóc nức nở, mắng tôi bất hiếu làm nhục gia đình. Ba má anh hay tin cũng mắng chửi chúng tôi thậm tệ.
Rôi bơi chuyên hai ho trach măng nhưng chúng tôi lại thấy nhẹ lòng, vì dù sao thì hai nhà cũng đã biết. Anh chỉ còn phai việc bồi bổ cho tôi để em bé trong bụng được khỏe mạnh.
Không được sự giúp đỡ của hai bên nội ngoại, anh vừa đi làm kiếm tiền vừa chăm sóc bà đẻ. Bà chủ nhà trọ nói tôi có phước, tôi thì đùa “nếu có cuộc thi Người cha hoàn hảo thì em bỏ phiếu cho anh giải nhất”. Anh cười: “Anh sẽ lấy cái huy chương đeo cổ còn tiền thưởng tặng em va con hết”.
Con hai tuổi, anh bàn với tôi đưa con về thăm nội ngoại, xin cha mẹ tha thứ. Bà chủ nhà trọ khích lệ: “Nhìn thấy cháu là ông bà quên giận ngay thôi mà”.
Tôi cầu mong vậy.
Theo PNO
Chồng khiến hai cô đồng nghiệp mang bầu
Hai nơi anh chuyển tới làm việc trong năm nay là hai công ty thị phi nhất khi anh liên tiếp khiến cho các cô đồng nghiệp ở đây trở thành tình địch của tôi.
Chồng khiến hai cô đồng nghiệp có bầu Tôi lấy chồng đã được 2 năm, cuộc sống vợ chồng không có gì xáo trộn nếu như không phải tôi thực sự khó sinh con. 2 năm qua bố mẹ chồng và chồng tôi mong ngóng nhưng chúng tôi vẫn chưa có đứa con nào. Hai vợ chồng thực sự cần một đứa con bi bô gọi bố mẹ.
Có người phụ nữ nào mà không mong có con khi lấy chồng? Tôi cũng chịu áp lực nhiều về chuyện con cái. Ở cái thời buổi này, sinh con đã khó nói gì kiêng cữ, hiếm muộn cũng đầy ra nên tôi đã cố gắng rất nhiều mà chưa có kết quả. Chồng tôi đã thế lại không chiều tôi. Anh luôn luôn gây áp lực cho tôi khiến tôi trở thành người cô độc trong gia đình.
Tôi cảm thấy tình yêu chồng dành cho mình đã không còn như trước nữa, tuy vậy, lỗi là tại tôi nên tôi cố gắng bằng mọi cách để có con, thế mới hi vọng giữ được chồng. Đợt gần đây, chồng đi sớm về tối, hay la cà quán xá nên tôi không biết được anh làm gì, ở đâu. Tôi đã dò hỏi anh nhiều lần, có quan tâm hỏi han anh nhưng anh đều phớt lờ. Anh bảo tôi là người hay xen vào cuộc sống riêng tư của anh, kiểm soát anh khiến anh khó chịu. Anh có vẻ không hài lòng với những gì tôi làm.
Tôi đã choáng hơn khi biết anh có con với người con gái đó. Cô ta gọi điện tới nhà tôi, nói với mẹ tôi về việc này. (ảnh minh họa) Gần đây, tôi hoảng hồn khi biết anh ngoại tình . Chuyện tự nhiên đến tai tôi, tôi cũng chẳng tìm hiểu, chẳng hỏi han gì ai cả, chỉ là &'cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra'. Anh giấu tôi lâu rồi thì giờ cũng phải có người nói cho tôi biết. Tôi thất vọng về anh, người đàn ông mà tôi yêu thương vô cùng.
Tôi đã choáng hơn khi biết anh có con với người con gái đó. Cô ta gọi điện tới nhà tôi, nói với mẹ tôi về việc này. Mẹ chồng tôi có vẻ cũng hí hửng khi con trai mình có con rơi bên ngoài nhưng sau đó, anh lại chối, anh bảo: "ngoại tình thì có nhưng con của ai thì không biết nên không nên liều". Xem ra anh vẫn chưa muốn bỏ tôi, anh vẫn còn tình nghĩa vợ chồng nên chưa thể làm việc cạn tầu ráo máng thế được. Chỉ là anh đang cảnh báo tôi, muốn cho tôi biết, nếu như tôi không sinh được con thì anh sẽ làm như vậy và đưa người đàn bà đó cùng con của anh về sống cùng.
Lần ấy, tôi cũng câm ní cho qua vì anh nói rằng, đứa con đó không phải nhận vì anh chưa biết chắc của anh. Tôi cũng coi như đó là bài học đầu tiên tôi nhận được khi anh muốn cho tôi thấy, anh đang thay đổi dần, không còn là chồng của tôi như trước kia nữa. Bây giờ, tôi thật sự rối bời. Tôi yêu cầu anh chuyển công ty vì nếu như vậy, anh sẽ gặp người đàn bà kia suốt ngày và họ sẽ lại qua lại với nhau, tôi không đành lòng. Làm sao tôi sống yên được khi biết chồng mình ngày ngày tay ấp môi kề với người ta. Có mà điên thì mới chấp nhận sống như thế.
Bây giờ anh đang ép tôi từ bỏ cái gia đình này. Không còn cách nào cho tôi, tôi đành phải ra đi thôi, chấp nhận tất cả. (ảnh minh họa) Rồi anh cũng nghe theo tôi chuyển công ty với lời hứa của tôi, sẽ cố gắng tìm cách chữa trị và sinh con. Tôi nghe anh nói vậy, tôi cũng an tâm phần nào, lại một cuộc chiến dai dẳng nữa. Anh tới công ty mới làm được nửa năm thì mãi không thấy kết quả gì. Tôi cũng không thấy mình có dấu hiệu mang thai. Một lần nữa anh chứng minh cho tôi thấy anh hoàn toàn khỏe mạnh và có thể có con với bất kì người phụ nữ nào ngoài tôi.
Lần này, anh thật sự muốn ép tôi ra đi sao. Người đàn bà ấy tới tận nhà tôi để thưa chuyện. Cô ta còn mang cả kết quả siêu âm thai nhi và chứng minh tình ái giữa anh và cô ta. Họ có những bức ảnh thân mật khiến tôi nóng mặt. Cô này chưa có chồng, nghe nói cũng là đồng nghiệp mới ở công ty anh. Cô ta yêu anh, si mê anh và dù biết anh có vợ, cô ta vẫn lao vào. Khi biết tôi không sinh được con và mình có bầu, cô ta mừng lắm, muốn cho tôi hay, tình yêu của chúng tôi thực sự đã không còn nữa. Anh ta đã thay lòng, đã không còn yêu vợ mình, mọi thứ quá đỗi mệt mỏi và khổ tâm.
Tôi làm sao có thể cố gắng được khi sống trong một gia đình mà cả mẹ chồng và chồng đều không còn coi tôi ra gì. Thậm chí họ còn chấp nhận chuyện con trai họ đi ra ngoài &'ăn vụng' để kiếm con. Bây giờ anh đang ép tôi từ bỏ cái gia đình này. Không còn cách nào cho tôi, tôi đành phải ra đi thôi, chấp nhận tất cả. Hi vọng anh có thể sống hạnh phúc bên người phụ nữ ấy và hi vọng, đứa con đó thật sự là con anh. Tôi bây giờ không còn lựa chọn nào khác rồi dù quyết định này với tôi mà nói, chẳng dễ dàng gì...
Theo VNE
Trăng mật kinh hoàng: Chồng luôn xem vợ như tù nhân Trái tim tôi quặn thắt, ghê sợ khi chồng ôm hôn chào tạm biệt mỗi sáng trước khi anh đi làm. Tôi vẫn nuôi hy vọng khi đã là vợ chồng thì sẽ tìm cách thay đổi bản tính xấu đó của chồng. Và bản thân anh cũng hứa sẽ cố gắng thay đổi. Ảnh minh họa Cuộc hôn nhân của tôi vừa...