Tình yêu bé nhỏ của em
Sau những ngày mò mẫm chìm trong bóng đêm, em đã tìm thấy ánh sáng của cuộc đời mình.
Anh! Đôi lúc em hay ngẩn ngơ ngồi suy nghĩ về quá khứ, hiện tại và cả tương lai… Tương lai thì mập mờ những lo toan suy nghĩ, phải nghĩ về nhiều chuyện quá… em thương anh chẳng thể để đâu cho hết. Nhìn anh cười nói bên em, nhìn anh lúc nào cũng chiều chuộng em hết mực mà tim em như nghẹt thở bởi em biết rằng, đằng sau nụ cười ấy là trăm nỗi lo đang đè lên đôi vai anh. Đằng sau dáng vẻ nhanh nhẹn ấy là nỗi đau bởi căn bệnh đáng ghét mà thỉnh thoảng khi đau anh lại phải chịu một mình. Anh ơi, em thương anh lắm, ngồi bên cạnh anh, được ôm anh vào lòng, ngắm nhìn khuôn mặt anh, hình như…hình như là nếp nhăn anh à. Em ghét cái cuộc sống hối hả ngoài kia, em ghét cả những tương lai sắp tới, bởi vì nó làm anh mệt nhoài. Nhưng ghét nó bao nhiêu em lại mong chờ nó bấy nhiêu, bởi vì chỉ có tương lai, tương lai mới có thể đưa em đến gần anh, ở bên và chăm sóc cho anh.
Cuộc sống này bất công với anh nhưng có em ở bên, em không cho phép anh được bất công với chính mình. Cuộc sống là bức tranh có hai mảnh ghép vui và buồn, nỗi buồn qua đi và niềm vui lại tới. Anh lo sợ chẳng thể cho em một gia đình đúng nghĩa, nhưng anh à, anh có biết rằng anh là gia đình, là cuộc sống của em.
Cám ơn anh đã đến bên em để em thấy cuộc đời này thật đẹp (Ảnh minh họa)
Anh có biết rằng, chính em mới phải lo sợ, lo sợ không thể cho anh một gia đình và những đứa trẻ. Khi nhìn thấy bạn bè của anh lần lượt sinh ra những thiên thần thật đáng yêu, em tự hứa với lòng mình sẽ chăm sóc thật tốt bản thân để có thể sinh cho anh những thiên thần như thế.
Video đang HOT
Anh à, cám ơn anh đã đến bên em để em thấy cuộc đời này thật đẹp, đẹp vì có anh, có ánh mắt của anh, có nụ cười của anh. Anh là niềm tin, là tất cả của em. Với em trái đất có thể không có mặt trời nhưng em không thể tồn tại mà không có anh. Dù cuộc sống có khắc nghiệt thế nào, có tàn khốc ra sao thì anh hãy luôn tin rằng vẫn có em bên cạnh, yêu thương anh và cùng anh đi hết đoạn đường này. Hạnh phúc có thể không mỉm cười với chúng ta nhưng chỉ cần được đứng cạnh anh, được ôm anh mỗi khi anh đau, đó là hạnh phúc rồi đó anh à…
Sau những ngày mò mẫm chìm trong bóng đêm, em đã tìm thấy ánh sáng của cuộc đời mình là anh đó- tình yêu bé nhỏ của em…
Theo VNE
Những ngày thật trọn vẹn!
Bây giờ, anh nhìn cuộc đời bằng đôi mắt bao dung, bằng trái tim vị tha và không ngừng cố gắng.
Đã không ít lần anh tự hỏi cảm xúc của mình bây giờ trôi về đâu mà anh không thể nào còn gõ ra trên bàn phím từng dòng thân thương như ngày xưa được nữa. Lâu lắm rồi, không chỉ riêng anh, mà rất nhiều người đã nhận ra rằng anh ít trải lòng mình hơn trên trang facebook.
Anh không biết phải giải thích điều đó như thế nào, vì chính bản thân anh cũng ngạc nhiên vì điều đó. Có lẽ khi tuổi thanh xuân bắt đầu tàn, cũng là lúc anh nhận ra rằng anh biết giữ cho mình nhiều hơn, giữ những dòng cảm xúc chực trào, giữ những yêu thương rực cháy và chỉ trao khi tình yêu đã chín.
Lâu lắm rồi, chợt nhận ra rằng mình không còn thấy trái tim rạo rực bởi cảm giác yêu thương một ai đó vô cùng đặc biệt. Anh không đổ lỗi cho em, cho những năm tháng thanh xuân và những tàn dư quá khứ, chỉ đơn giản nghĩ rằng có lẽ những ngày sống và yêu hết mình ấy bây giờ đã qua và giờ đây thật khó để mở lòng cho một tình cảm mới.
Đôi khi anh không biết mình nên vui hay buồn trước những đổi thay không nằm trong ý nghĩ của mình như vậy nữa. Chẳng trái tim nào muốn cô đơn, chẳng trái tim nào muốn vật lộn với những dòng nước mắt, nhưng nếu không có những lần đối diện với những cảm xúc đó, có lẽ tuổi thanh xuân sẽ thiếu vắng đi vị mặn của cuộc đời.
Anh vẫn luôn nghĩ rằng cuộc sống của một đời người luôn có đủ vị và mỗi chúng ta đều có một công thức riêng để tự pha chế nó làm sao để cái vị đó không quá liều. Sau quá nhiều những yêu thương, ngọt ngào và đắng đót, anh bây giờ cũng đã biết dung hòa cảm xúc để cân bằng cuộc sống của mình rồi em à. Anh không nhìn cuộc đời bằng ánh mắt lung linh và trái tim rạo rực của người từng yêu em thưở nào khi cùng em đi dạo trên những con phố thân quen.
Anh cũng không còn hờn trách ông trời quá đỗi bất công vì đã không trao cho anh cái hạnh phúc được sát cánh bên người con gái mà anh đã từng yêu tha thiết ấy. Bây giờ, anh nhìn cuộc đời bằng đôi mắt bao dung, bằng trái tim vị tha và không ngừng cố gắng. Chặng đường phía trước còn dài, phải đi để còn nắm lấy hạnh phúc của mình nữa chứ.
Chặng đường phía trước còn dài, phải đi để còn nắm lấy hạnh phúc của mình nữa chứ (Ảnh minh họa)
Và rồi, đôi khi trên chặng đường ấy, anh học được cả cách chế ngự nỗi thất vọng bằng một nụ cười. Anh hay tin vẩn vơ, cái cần tin thì chẳng bao giờ tin, cái đừng tin thì lại cứ thế bấu víu vào tin. Anh dại dột là thế, nhưng ơn trời, vẫn còn biết tin ở mình. Mỗi ngày, anh nhận được rất nhiều những lời động viên dịu dàng và những dạy bảo khắt khe đầy yêu thương của những người đang cùng anh sống. Anh biết ơn họ rất nhiều, để rồi nhiều lần tự hỏi không biết mình phải làm gì, phải yêu thương như thế nào để cho đúng và đầy, để xứng đáng với niềm tin yêu ấy.
Nếu cứ sống như mình vẫn luôn sống, vậy đã đủ chưa? Hay anh phải cho nhiều hơn thế nữa? Những người được nhận là những người hạnh phúc, nhưng chẳng phải, anh cho đi ,anh sẽ còn hạnh phúc hơn sao. Người ta bảo hạnh phúc hay khổ đau cũng do con người mà nên. Nếu thế thì, cứ tin và cứ làm những điều tốt đẹp, liệu rồi hạnh phúc có đến với mình không?
Có nhiều đêm anh ngồi đối diện với chính mình rồi tự hỏi những kí ức của những ngày đã cũ và của hôm nay liệu có đủ ấm để hong trái tim anh suốt cuộc đời còn lại? Có lẽ, sẽ chẳng bao giờ anh có thể ngưng nói lời cảm ơn tới những con người đang cùng anh sát cánh ấy. Anh chưa bao giờ hoài nghi về những yêu thương mình đang có, nhưng đôi lần vẫn không tránh khỏi cảm giác thấy chông chênh.
Có lẽ những đổi thay trong cuộc sống đã khiến anh phải dịch chuyển, ngay cả những suy nghĩ của mình. Không, thật ra anh không muốn dịch chuyển, anh chỉ muốn uyển chuyển xê dịch nó sang một nơi nào đó để cuộc sống của mình vẫn tốt đẹp hơn mà thôi dù anh không biết chắc liệu mình có kiểm soát được sự yếu đuối sẵn có trong trái tim mình không nữa.
Nhưng mà, suy cho cùng thì, dẫu có trót mang trong mình sự nghiệt ngã của một trái tim đầy đa cảm và một kí ức từng chất chứa đầy những giọt nước mắt trong trẻo của tuổi chưa trưởng thành, thì anh vẫn muốn cảm ơn em, cảm ơn những đắng cay, ngọt ngào của những ngày đã qua ấy, để nhận thức rõ được một điều rằng: Mình đã sống những ngày thật trọn vẹn!
Theo VNE
Em tìm được người thay thế anh Em đã tìm được người đàn ông mới cho đời mình, hãy sống cho cuộc đời mình đi anh nhé. Anh à! Vậy là cuối cùng ngày mà em chờ đợi bao năm qua cũng sắp tới. Không còn bao lâu nữa, giấc mơ ngày bé của em, được khoác lên mình chiếc váy trắng, nắm tay người đàn ông của đời mình...