Em là kẻ đến sau tình yêu
Cuối cùng thì em cũng chịu từ bỏ, chịu buông tay để trả anh về vị trí mà vốn dĩ anh thuộc về nơi đó.
Em biết, khi anh biết được rằng em lựa chọn sự ra đi, anh sẽ cảm thấy nhẹ lòng thật nhiều. Cuối cùng thì em cũng chịu từ bỏ, chịu buông tay để trả anh về vị trí mà vốn dĩ anh thuộc về nơi đó. Em đã làm anh mệt mỏi và làm chính em đau khổ vì sự ngang bướng của mình. Em đã sai nhưng xin anh tha lỗi. Em làm thế để không hối hận vì mình đã không cố gắng đi đến cùng tình cảm này. Dù cho sự cố gắng đó của em mang lại đau khổ cho cả anh, chị ấy và chính em!
Em là kẻ đến sau tình yêu này. Em biết điều đó ngay từ lần đầu tiên gặp anh, biết rõ tới mức độ như biết nhịp đập của trái tim mình. Vậy mà em vẫn yêu anh. Vẫn ngang bướng đấu tranh với hi vọng em mới là tình yêu đích thực trong đời anh. Em đã tin vào hi vọng mong manh đó để chấp nhận là một kẻ trơ tráo, để yêu anh dù thứ em nhận về chỉ là sự hững hờ từ anh và sự khinh rẻ từ mọi người.
Cho tới tận ngày quyết định rời xa anh, em vẫn không thể nào nhớ được mình đã khóc bao nhiêu lần mỗi khi nhìn thấy anh và chị ấy tay trong tay. Em cảm thấy mình thật ngu ngốc. Đâu phải em không biết hai người yêu nhau, đâu phải em không hay em là kẻ đến sau. Em biết tất cả nhưng vẫn cố lao vào để tự làm tổn thương chính mình, để tự biết mình là người thừa trong cuộc tình của anh. Vậy mà em lại vẫn không quen được với cảm giác người mà mình khao khát và yêu thương luôn ở quá xa tầm tay với của mình.
Em đã khóc rất nhiều. Càng yêu anh sâu đậm, càng nhận ra khó có thể có anh trong vòng tay em càng khóc. Em đã từng nghĩ nếu nước mắt đau khổ này có thể rơi thì em sẽ ngừng yêu anh. Nhưng tuổi trẻ với sự nồng nhiệt của con tim và sự dại khờ của lí trí lại càng khiến em như con thiêu thân lao vào lửa. Biết là mình sẽ tổn thương, biết là mình sẽ tự làm đau chính mình nhưng em vẫn cứ yêu anh.
Em đã mất quá nhiều nước mắt, thời gian và tình yêu cho một mối tình vô vọng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh từ chối tình yêu của em và khuyên em đi tìm một người đàn ông khác để yêu. Lời anh nói: “Đời này anh chỉ yêu một mình cô ấy. Không phải vì em kém cỏi hay có điều gì đó không tốt mà vì anh không thể yêu ai khác ngoài cô ấy nữa. Em hãy quên anh đi, đó chỉ là tình cảm nhất thời, là sự ganh tị vì em muốn có thứ người khác có mà thôi. Sẽ có một người khác yêu em như anh yêu chị ấy. hãy tin anh đi”.
Tim em như có ai bóp nghẹt khi nghe anh nói những lời đó. Nó chấm hết mọi giấc mơ, mọi hi vọng trong em. Giá mà anh không nói gì, anh cứ im lặng, cứ dửng dưng và hững hờ thì em còn có lí do để tiếp tục. Nhưng khi anh đã nói ra những lời này, có nghĩa là anh đã đóng sầm cánh cửa trước mặt em, buộc em phải quay đầu lại.
Em biết anh chị cũng đã khốn đốn rất nhiều vì tình yêu mù quáng của em nhưng chưa bao giờ chị tìm gặp em để “dằn mặt” hay trách cứ. Chị luôn để cho em một khoảng không gian vừa để để em ngắm nhìn anh, để em không tuyệt vọng nhưng cũng đủ để em ngừng hi vọng và đau khổ. Chị ấy là một người phụ nữ khéo léo. Chị biết cách yêu anh, làm cho anh yêu và giữ được anh bên mình.
Tìm gặp chị giữa một buổi chiều đông em đã khóc và cầu xin chị nhường anh lại cho em. Em biết, đó là hành động đớn hèn nhất của một kẻ làm người nhưng cứ nghĩ tới việc cả đời này em không thể có anh, em lại sẵn sàng đánh đổi. Em nghĩ rằng một người phụ nữ hiền dịu như chị biết đâu đó sẽ vì thương hại mà chia tay để anh lại cho em. Nhưng không, chị chỉ mỉm cười và nói sẽ không buông tay.
Chị nói với em rằng: “Chị cũng là phụ nữ, cũng yêu và yêu mãnh liệt. Chị và em chỉ khác nhau ở chỗ yêu người thuộc về mình và yêu kẻ không thuộc về mình. Chị sẽ không bao giờ nhường anh ấy cho em vì đó là hạnh phúc của đời chị. Em có thấy ai đem hạnh phúc của mình đi cho người khác hay không? Chị không trách em yêu anh ấy vì đó là quyền của em.Nhưng chị sẽ không bao giờ rời xa nếu anh còn cần chị. Hãy biết nghĩ cho bản thân mình em ạ!”
Chị đã đi khi nói xong những lời đó. Em ở lại một mình miên man với những nỗi đau khổ. Chấm dứt mọi ảo vọng tại đây, em cần quay trở về với đời sống thực. Em đã mất quá nhiều nước mắt, thời gian và tình yêu cho một mối tình vô vọng. Xin lỗi anh! Em sai rồi.
Theo VNE
Lời yêu thương gửi đến anh
Em nhớ anh thật nhiều, nhưng không biết đếm là bao nhiêu nữa, chỉ biết nhớ là nhớ thôi.
Anh thương yêu, còn ít giờ nữa là tới thời khắc của Giáng sinh, ở nơi xa Tổ Quốc anh đang rất lạnh vì tuyết rơi, càng lạnh hơn khi không có em ở bên cạnh phải không? Giáng Sinh ở bên đó luôn gắn với những hạt tuyết trắng bay, nó gợi cho con người cái cảm giác như đang ở trong một màn sương trắng mờ ảo. Tất cả đều phủ một màu trắng. Cảnh vật, nhà cửa, đường xá, cây cối và ngay cả con người nếu đứng yên cũng chẳng còn nhận ra được ngoài một màu trắng ấy - màu trắng đặc biệt của tuyết mới thực sự làm nên màu sắc của đêm Giáng Sinh.
Còn em thì sao? Giáng Sinh ở quê nhà bao giờ cũng gợi cho em nỗi nhớ tới Hoa Đào. Nhớ cái màu phớt hồng của đào phai, hay đỏ thắm thiết của bích đào... loài hoa của mùa Xuân báo hiệu Tết đang đến. Và trong sắc màu tươi trẻ, rực rỡ và nồng ấm ấy em thấy vui tươi như Xuân sắp tràn về mang theo tưng bừng của hoa lá xum xuê. Nhưng mùa Xuân thì không thể thiếu tiếng cười được đúng không anh? Cây cối làm đẹp cho đời bằng những bông hoa, con người làm đẹp cho nhau bằng những nụ cười. Và em nhớ nhất nụ cười của mẹ, đôn hậu chứa chan đầy ắp thương yêu. Nhớ nhiều cũng như thế là nụ cười của anh, tự tin và hạnh phúc khi được là chính mình.
Em nhớ hoa đào, và trên tay em may mắn có một bông hoa đào nở sớm. Em thấy lòng ngập tràn hưng phấn. Lẽ ra em sẽ khóc trong nỗi nhớ như thế này, nhưng em không thể làm thế với một bông hoa ở ngay trước mặt mình. Bông hoa đã cố gắng với nỗ lực của mình để mang đến cho em niềm vui vào đêm Giáng Sinh không có anh ở bên. Cho nên bây giờ em lại đang cười thật tươi và gửi tới anh mấy dòng này.
Em yêu anh và nhớ anh thật nhiều, vì tình yêu đó mà em cảm thấy luôn hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Em muốn nói với anh rằng: "Em yêu anh và nhớ anh thật nhiều, vì tình yêu đó mà em cảm thấy luôn hạnh phúc. Và khi được hạnh phúc thì em luôn cười thật tươi. Đơn giản vì đó chính là món quà đêm Giáng Sinh em gửi đến cho anh- món quà là Nụ cười hạnh phúc của em với sự trân quý tình yêu trong sáng của chúng mình. Hãy cười lên anh nhé và gửi nụ cười đó cho em làm quà Giáng sinh như em đã gửi cho anh vậy".
Giá mà đặt những bông hoa đào bên cạnh màu trắng tinh của tuyết thì chắc nó phải đẹp đến mê hồn anh nhỉ? Nó đẹp ở sự đối chọi của màu sắc làm cho bật nảy lên, màu nào ra màu ấy. Nó giống như trong một lễ Giáng sinh vào lúc nửa đêm trời tối và lạnh, mà nụ cười của con người cứ bừng sáng lên đầy ấm áp.
Em sẽ gửi cho anh một bông hoa như thế... và đêm nay em mơ về anh để cả hai đứa chúng mình cùng đón Giáng Sinh hạnh phúc đầu tiên trong đời.
Về cùng với em trong giấc mơ đêm Giáng sinh anh nhé! Lời chúc và những món quà em muốn tặng anh, em sẽ gửi đến anh vào cùng trong giấc mơ đêm nay.
Em chưa tạm biệt anh đâu, vì lát nữa giấc mơ lại gặp rồi. Nhớ em anh nhé!
Em nhớ anh thật nhiều, nhưng không biết đếm là bao nhiêu nữa, chỉ biết nhớ là nhớ thôi. Em đang cười đấy vì Giáng sinh đang về rồi, rất gần và sắp được chạm vào đêm Giáng sinh rồi...lát nữa thôi...
Theo VNE
Gửi em - bà xã người ta Anh luôn suy nghĩ người ta có thực sự yêu em không, có lo lắng cho em, có quan tâm em... Em à, em đã là cô dâu rồi. Khi em khoác lên mình chiếc áo cưới màu hoa cà tím anh thấy em rất đẹp. Em đã theo chồng - người mà em yêu và sẽ sống chung cùng em, anh chúc...