Tình xa khuất
Anh! Trưa nay bỗng dưng trong em lại hiện lên vẫn vơ những lời muốn nói cùng Anh. Em viết những lời này nhưng không nghĩ rằng anh sẽ anh đọc nó, bởi vì anh bảo chẳng bao giờ anh lên net cả. Tuy vậy, em vẫn hy vọng rằng gió mây có thể chuyển đến anh dùm em.
Chuyện chúng mình đã trở thành quá khứ phải không anh, ngày xưa khi xa anh em đã hận anh thật nhiều, đã khóc thật nhiều. Những ngày bên nhau của chúng mình thật đẹp anh à. Lúc đó emthật vô tư biết mấy, con bé học trò 18 tuổi của lớp 12, chưa biết thế nào là tình yêu của con trai dành cho con gái, … thật khờ…. Còn anh, (sau này em mới biết) anh đã là người có kinh nghiệm tình yêu và dang dở. Anh biết không? Những buổi luyện thi chung nhà H hay học thêm nhà Thầy C, thú thật tụi bạn ghép đôi cho hai đứa làm em thật sợ. Lần đầu tiên anh nắm tay em, ôi run quá đi mất…em đã nói gì anh còn nhớ không anh? Thế rồi âu cũng là duyên số cả, dần rồi em cũng cảm nhận được một thứ mà không ai có thể định nghĩa được: “Đố ai định nghĩa được tình yêu “. Định mệnh lại an bài cho em phải chịu sự đau khổ dày vò có lẽ để trừng phạt vì em không biết quý những gì mình đang có. Em đã đau khổ và sợ mất anh khi nhìn thấy tên anh trong danh sách trúng tuyển vào đại học Luật TP HCM. Em cố níu giữ một cái gì đó cho mình nhưng hoàn toàn thất bại. Anh biết không, nụ hôn đầu tiên của người con gái em trao cho anh để rồi sau cái hôn đó anh bảo với em rằng: Em cứ quen người nào đó yêu mình vì anh không thể ở bên em”. Lòng em như vừa mất cái gì đó mà không thể nào thốt thành lời được, thật trống trãi, thật đau nhưng anh ơi, em đã nhận ra một điều sau câu nói của anh: Em đã yêu anh thật nhiều biết bao!” Nhưng lúc này anh đâu cần biết cảm giác của em vì phía trước con đường công danh đang rộng mở chờ anh bước vào. Còn em, con đường ấy dường như tắt lịm vì đã trượt.
Anh ra đi để lại trong em bao nỗi xót xa, sợ hãi và thương nhớ không nguôi. Em rất sợ, mỗi lúc hắm mắt lại là hình ảnh anh hôn em lại hiện lên rõ mồn một. Trời ạ! Em đã sợ và khóc thật nhiều vì thấy mình có lỗi với ba mẹ và nghĩ mình là đứa con gái hư. Anh biết không ngần ấy thời gian anh đi là bấy nhiêu thời gian nước mắt em không nằm im một chỗ. Con đường mà bọn mình từng đi qua mỗi ngày giờ thấy trống trải quá. Vậy mà mỗi ngày em phải tìm cớ nói dối mẹ để được đi qua nó một lần để vơi đi nỗi nhớ dù nó thật xa với chiếc xe đạp của eïm Vậy mà mỗi ngày em mỗi đi với lý do là “Con đi mua tờ báo và qua Trường”. Anh à! Từng ngày đi qua giờ vẫn còn trong nhật ký của em nghĩ về anh Đã 07 năm rồi đó anh à. Giờ thì tình yêu ấy em đã chôn sâu được vào tận trái tim em. Mong anh có thật nhiều hạnh phúc cho dù bên anh không phải là em.
Video đang HOT
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy cùng anh đi hết cuộc đời em nhé!
Anh không chỉ muốn em đi với anh mỗi 1 vòng hồ thôi đâu. Cùng anh đi hết cuộc đời này em nhé...!
"Em à! Mình đang giận nhau phải không em nhỉ...??? Anh cùng không biết nữa. Chỉ thấy khó chịu lắm, cô đơn và nhớ em nhiều lắm. Ngồi trước máy tính mà sao anh thấy hồi hộp y như cái lần anh nói yêu thương em đầu tiên ấy..."
Một đoạn thư anh đã đọc và định coppy của người ta để in rồi gửi em như một lời xin lỗi, làm lành khi 2 đứa mình đang giận nhau. Anh đã thức cả đêm qua để nhớ về em, đọc lại gần 300 tin nhắn của em trong điện thoại, anh lang thang trên mạng cầu cứu 1 ai đó cách làm lành với em, anh đã cố gắng đi tìm 1 lá thư làm lành của 1 ai đó đã up lên mạng để gửi cho em...
Anh cứ nghĩ mãi về tình yêu của chúng ta... 3 năm trôi qua với bao nhiêu cảm xúc vui buồn giận hờn. Tất cả anh vẫn nhớ. Anh chỉ không biết cái cảm giác của em ngày hôm qua, khi mà anh đã tắt máy 1 cách vô lý. Anh nghĩ mình sẽ tắt máy để nhớ em còn hơn để điện thoại mà chẳng nhận được tin nhắn của em. Anh hối hận vì điều ấy, nhưng muộn rồi, anh đã làm thế. Đã tắt máy để rồi giận em... trách em vô tâm... Để bây giờ anh lại làm em khóc... để rồi 2 đứa lại 1 lần nữa xa nhau... Anh cảm thấy mình vô lý quá, ích kỷ quá...!
Anh sẽ chạy đến bên em ngay lúc này để được ôm chặt lấy em... (Ảnh minh họa)
Anh muốn nói xin lỗi em. Nhưng em còn nhớ mình đã giao ước với nhau là mỗi lần 2 đứa có chuyện gì thì sẽ không nói xin lỗi. Thay vào đó mình sẽ nói "anh yêu em" hay "em yêu anh"... Ngay giờ phút này đây khi mà có thể những giọt nước mắt vẫn lăn dài trên má em, anh muốn nói ngàn lần anh yêu em và sẽ mãi yêu em.... Đã có lần em nói "Sao anh cứ yêu thương em thế? Sao anh không thử 1 lần giận hờn em, trách móc em để rồi xa em...". Lần ấy chẳng hiểu vì sao 2 đứa giận nhau em nhỉ... Có lẽ em cũng chẳng nhớ đâu vì 2 đứa mình đã yêu nhau thật nhiều... Anh khao khát lắm cái cảm giác quên đi ngày hôm qua, và anh ao ước được ôm em trọn trong vòng tay anh vào lúc này, để em gục đầu lên vai anh. Hãy để anh lau những giọt nước mắt em nhé...
Điều mà anh muốn làm duy nhất vào lúc này là chạy đến bên em, đưa em đọc lá thư này... Nhưng anh lo sợ lắm, rằng em vẫn còn rất giận anh, và em vẫn cần có thêm 1 khoảng thời gian để bình tĩnh. Nhưng anh sẽ sai lầm và hối hận biết bao nếu như anh vẫn để em buồn, để em khóc. Anh chỉ biết tự trách mình thật nhiều thôi. Anh sẽ chạy đến bên em ngay lúc này để được ôm chặt lấy em... Để cùng em đi đến 1 nơi - Công Viên Thống Nhất - nơi mà 2 đứa đã có thật nhiều kỷ niệm. Nơi mà mình đã cùng nhau đi bộ trọn 1 vòng hồ. Anh không chỉ muốn em đi với anh mỗi 1 vòng hồ thôi đâu. Cùng anh đi hết cuộc đời này em nhé...!
Anh yêu em...!!!
Hôn em...Theo Bưu Điện Việt Nam
Khao khát được "yêu" đến cháy lòng Dù đã có một gia đình yên ấm, hạnh phúc... nhưng tôi vẫn thiêu thân lao vào anh như con thú đang đói mồi. Tôi biết mình đã sai khi tôi đã phản bội tình yêu của chồng con và lén lút vụng trộm với người đàn ông khác... nhưng cứ mỗi khi gặp anh, tôi lại không thể kiểm soát được những...