Tình nhân của chồng chị, em đừng buông anh ấy
Chị biết em là tình nhân của chồng chị, nhưng hãy nắm tay anh ấy chứ đừng buông ra. Một trong ba người chúng ta đau khổ là đủ rồi.
Tình nhân của chồng chị! Thật là buồn cười và đáng ngạc nhiên khi vợ của anh ấy lại đi viết thư cho tình nhâncủa chồng. Nhưng em đừng ngạc nhiên, mọi thứ trong cuộc sống đều có thể xảy ra, giống như việc chị bỗng phát hiện ra chồng chị ngoạ.i tìn.h và việc chị chưa từng bao giờ nghĩ đến, đó là sẽ phải làm mẹ đơn thân của cô con gái mới tròn 4 tuổ.i.
Hẳn là anh ấy đã nói rất nhiều về chị khi tâm sự với em. Có thể là xấu, có thể là tốt. Mà chị đoán là sẽ có nhiều thứ không tốt trong cuộc sống của chị. Ai chẳng vậy, câu đầu tiên khi nói với nhân tình là: “vợ chồng anh không hạnh phúc, vợ anh không hiểu anh”. Mà cũng thật, đúng là chị không hiểu anh ấy. Bởi khi hai người sống với nhau tự nguyện thì mọi thứ cũng cần tự nguyện kể cả nhu cầu chia sẻ vui buồn hằng ngày.
Ban đầu chị đã quá sốc khi anh ấy hoàn toàn thay đổi thái độ với chị, chắc hẳn em sẽ cảm thấy vui và thỏa mãn khi mỗi ngày chồng chị về nhà hoàn toàn dửng dưng thờ ơ với chị. Chị có buồn không? Có! Có thấy khó chịu và bực bội không? Có chứ! Chị đâu phải gỗ đá để mà vô cảm với những điều hằng ngày mắt thấy tai nghe.
Chị đã biết chồng chị ngoạ.i tìn.h, đã biết tình nhân của anh ấy chính là em. Cô gái mà anh ấy sẵn sàng nói dối chị mọi lúc, sẵn sàng từ chối mọi trách nhiệm làm chồng làm cha để được ở bên em. Từ lúc chị đoán già đoán non và sống trong tâm trạng đau khổ cho đến lúc chị nhìn thấy anh ấy lén lút dắt em vào nhà nghỉ thì chị bỗng tỉnh lại. Hóa ra anh ấy cũng rất tầm thường như bao người đàn ông khác mà thôi.
Chị có níu kéo anh ấy không? Chắc chắn là có rồi. Chị đã nói chuyện, đã xác định tha thứ, đã chấp nhận để anh ấy quay trở về. Nhưng điều chị nhận lại được là gì? Anh ấy chỉ lí nhí xin lỗi và buông em được 1 tuần rồi sau đó lại tìm cớ để dối trá chị. Để rồi chị biết rằng anh ấy sẽ không thể buông em.
Chị muốn nhắn em: tình nhân của chồng chị, đừng buông anh ấy! (ảnh minh họa)
Vậy thì, chị sẽ buông tay trước. Chị mệt mỏi với cuộc hôn nhân rượt đuổi này rồi. Hôn nhân cần sự tự nguyện mà. Ngày mà chị và anh ấy nắm tay nhau và cùng cắt bánh cưới thì cũng là lời hứa tự nguyện mà anh ấy dành cho chị, vì vậy chẳng có lý do gì để chị ép anh ấy phải ở bên chị cả. Chị không có lý do gì để giữ anh ấy lại khi anh ấy nói với chị rằng: “Nếu cô muốn tôi còn là chồng cô thì cô phải biết chấp nhận”. À, thì ra giữ một hạnh phúc nhiều khi lại phải biết câm nín chứ không phải bằng sự đấu tranh, chồng chị chính là như thế đó!
Video đang HOT
Anh ấy có thể sẽ dừng lại bên em mãi mãi, hoặc cũng có thể sẽ bỏ rơi em rồi đến với người phụ nữ khác. Ai đảm bảo được rằng mọi thứ sẽ tồn tại vĩnh cửu. Một người đàn ông có thể rời b.ỏ v.ợ mình để đến với nhân tình, thì cũng có thể rời bỏ nhân tình để đến với nhân tình mới khi anh ta chán. Nhưng thôi, đó là vấn đề của em và anh ấy, sẽ chẳng có gì liên quan đến chị cả.
Hẳn là em sẽ tự hỏi rằng: tại sao chị không biết ghen? Có chứ, ban đầu chị ghen dữ dội, chị cảm thấy thật không công bằng khi chị đã rất cố gắng nhưng vẫn không thể làm cho anh ấy hạnh phúc bằng khi ở bên em. Nhưng sẽ để làm gì khi lúc nào chị cũng sống trong dằn vặt đau khổ, tới mức quên cả chính mình?
Và chị sẽ chỉ cho đi khi được nhận lại, hôn nhân là một cuộc chơi công bằng và bình đẳng, chị không ngồi chờ đợi anh ấy quay về với chị một cách vô vọng nữa. Nên chị sẽ buông tay. Hãy nhớ, cuộc chơi ở đây không có thắng thua gì em nhé, chỉ là khi họ muốn ra đi, chị sẽ để họ làm như họ muốn. Chồng chị không thể giữ mãi tính tham lam khi vừa muốn có gia đình, lại vừa muốn có nhân tình.
Vì vậy, cô tình nhân bé nhỏ của chồng chị, đừng buông tay anh ấy ra nhé, trong lúc chị đang chờ tòa giải quyết. Chẳng phải vì chị cao thượng đâu mà em hãy giữ anh ấy lại để phòng mỗi lúc tim chị mềm yếu chị lại trót có quyết định sai lầm tiếp tục cho cuộc hôn nhân này. Đối với chị, hạnh phúc hay đau khổ không còn quan trọng nữa, vì chị sẽ được sống những ngày tự do mà không còn phải đau đáu tự hỏi: hôm nay chồng mình có đi với cô gái kia không, hay anh ta còn yêu mình không…
Theo Ngoisao
Tâm sự 3 lần yêu và 3 lần vào nhỉ nghỉ
Mọi người có thể cho tôi là thằng Sở Khanh đểu giả nhưng dám chắc tôi cũng không vô liêm sỉ bằng những thằng đàn ông lập ra kế hoạch yêu vì tiề.n
3 lần yêu là 3 lần tôi bày cách dụ các cô gái của mình "lên giường". Với tài dụ dỗ ngọt như mía lùi của mình, tôi thấy việc này quá đơn giản!
Hôm nay khi ngồi viết tâm sự này tôi vẫn không biết bản thân mình có phải là một người đàn ông tồi tệ, bạc tình hay thậm chí bị gắn mác Sở Khanh không nữa. Tuy nhiên, bản thân tôi chưa bao giờ hối hận về những gì mình làm.
Thực tế, cứ cho là tôi lừ.a gạ.t các bạn gái thơ ngây thì cũng phải có sự đồng ý và hiệp lực của họ, tôi mới "mải mê chinh chiến và yêu đương" được. Với lại, 3 lần dụ các em yêu vào nhà nghỉ là cả 3 lần các em tự nguyện là.m chuyệ.n ấ.y với tôi và cùng tôi "tới bến". Vì thế cũng không thể trách cứ tôi yêu vô liêm sỉ được.
Cuộc tình đầu tiên đến khi tôi đang là sinh viên năm thứ 3. Tôi ngỏ lời yêu một cô bạn gái bằng tuổ.i ở khoa khác nhưng cùng trường khá nhanh chóng. Chỉ sau 2 tuần gặp ngắn ngủi, chúng tôi tay trong tay như đã yêu từ lâu.
Một ngày cuối tuần, hai đứa đi picnic từ sáng đến chiều . Lúc 6 giờ chiều xe máy của chúng tôi mới bon bon về tới Hà Nội. Đang trên đường đưa em về nhà, tôi mạnh dạn nói: "Em mệt không? Nếu mệt thì mình vào đây nghỉ một lát cho khỏe để ngày mai còn đi làm". Mới mào đầu vậy mà em đã gật đầu.
Có lẽ lúc này chẳng đứa con trai nào ngu mà chở em về nhà cả khi thái độ của em đã "rõ như ban ngày" thế. Tôi đã đưa thẳng em vào một nhà nghỉ. Vào đó hai đứa "tập thể dục" tới 2 hiệp liền mới lăn ra ngủ. Từ đó em dính tôi như sam, coi nhau như vợ chồng. Thỉnh thoảng 1 tuần/ lần em vẫn nói dối bố mẹ đi học thêm để cùng tôi đến một nhà nghỉ "đổi gió".
Yêu nhau được 1 năm, một ngày tôi nhìn em cứ thấy nhàm chán. Tôi kiếm cớ chia tay em chẳng chút áy náy nào. Qua bạn bè tôi biết, em cũng chỉ đau khổ một thời gian và cũng cặp kè với người đàn ông khác.
Cuộc tình thứ 2 đến nhanh chóng ngay sau khi tôi chia tay cô bạn cùng trường khoảng 5 ngày. Lần này người yêu tôi là một cô bé sinh viên năm thứ nhất ở trường khác. Tôi quen em trong một lần đụng xe giữa trưa nắng. Vì chân của em chả.y má.u quá nhiều nên tôi phải bế em tạt vào lề đường băng bó vết thương cho em.
Sau lần đụng xe này, tôi và em thường xuyên điện thoại cho nhau. Lúc biết tôi chia tay bạn gái, em đã chủ động gọi điện an ủi và cuối tuần tới thăm tôi. Thấy em đẹp người đẹp nết, tôi "say nắng" em luôn. Em cũng nhận lời tôi nhanh chóng.
Tuy còn ít tuổ.i nhưng em khá cứng nhắc trong "chuyện ấy". 2 tháng yêu, tôi chẳng bao giờ gạ gẫm em được gì. Ngay cả việc "du thám" trên cơ thể em cũng bị hạn chế. Bực mình vì kế hoạch vào nhà nghỉ với em bị "delay" liên tục nên tôi nghĩ ra chiêu mới.
Một tối đang chở em đi chơi ngoài đường. Đến đoạn đường vắng gần về đến trường em, tôi lạng xe qua lại rồi nhằm một chỗ có dải phân cách tông thẳng xe vào. Dĩ nhiên, lần tông xe chủ định này nên tôi chỉ tông nhẹ. Hai đứa ngã lăn ra, tôi quáng quàng bò dậy hỏi em có sao không. Tôi cũng nói hôm nay đi họp lớp uống quá nhiều nên giờ hơi bị choáng. Thế là nghiễm nhiên tôi được đưa em thẳng tiến vào một khách sạn bình dân gần đó mà chẳng phải nài nỉ nhiều.
Khi cả hai vào cùng một phòng và ở cùng suốt một đêm thì không nói mọi người cũng biết chuyện gì tiếp sau xảy ra. Cứ vậy, sau lần "gặp nhau" ở nhà khách sạn, chuyện ấy cũng thường xuyên tiếp diễn ở mọi địa điểm. Nhưng không hiểu sao cứ được 1 thời gian yêu là bản thân tôi lại thấy chán. Tôi lại là người nói lời chia tay với em trước.
Cuộc tình thứ 3 của tôi là với một cô bạn gái cùng quê. Chả là sau khi ra trường được 1 năm, ngày cuối tuần về quê đi chơi cùng mấy đứa bạn, bỗng nhiên tôi phát hiện ra trong nhóm có một em xinh đáo để. Thế là tôi chủ động tấ.n côn.g và hạ gục em chỉ trong 4 tháng.
Ngày ấy, tôi rất chăm chỉ về quê mỗi cuối tuần. Lần đi chơi nào em cũng có ý định gìn giữ thế là chúng tôi chỉ dừng lại ở những cái ôm và những lần khám phá cơ thể "có chừng mực". Thấy mãi không khám phá được cơ thể em, tôi lại càng khao khát.
Tôi bày ra sự việc cuối tháng đó sẽ rời Hà Nội để vào thành phố Hồ Chí Minh nhận quyết định công tác mới. Giữ được mấy tháng, đến khi hay tin tôi sắp phải đi xe nên đêm cuối cùng ở bên nhau, tôi giả vờ say đòi "chuyện ấy". Em có lẽ vì không làm chủ được bản thân nên chuyện gì đến cũng đã đến.
Nói chung 2 năm nay, số cô gái qua tay tôi cũng kha khá. Cho đến giờ, tôi không thể nhớ mình đã dụ những cô gái này "lên giường" như thế nào nữa. Chỉ có vài lần đầu tiên là tôi nhớ hơn cả. Mọi người có thể cho tôi là thằng Sở Khanh đểu giả nhưng dám chắc tôi cũng không vô liêm sỉ bằng những thằng đàn ông lập ra kế hoạch yêu vì tiề.n kia.
Theo VNE
Tại sao tai phải t.ự t.ử nhỉ ? Lướt qua các một số diễn đàn, website thấy rất nhiều những tâm sự buồn của rất nhiều các bạn trẻ và bao giờ cũng nói câu kết là chán sống và muốn chế.t và kèm theo đó là các bài giáo trình dậy t.ự t.ử.. ..Người thì buồn vì thất tình, người thì bị bố mẹ mắng, người thì bị áp lực...