Tình người nơi chốn lao tù
Ở nơi tưởng như khô cứng giữa người coi tù và kẻ lầm lỗi, vẫn có những giọt nước mắt cảm động để rồi thi thoảng lại có người tìm về chốn cũ với lòng biết ơn sâu sắc.
Nguyễn Hữu Hưng ở Hòa Bình vào trại giam Nam Hà cải tạo với mức án 20 năm về tội buôn bán m.a tú.y. Tuy nhiên mới trả án được 8 năm, người vợ ở nhà không chịu được cuộc sống đơn lẻ đã bỏ đi lấy chồng.
Ngày nhận được đơn xin l.y hô.n của vợ, Hưng bất mãn, lúc nào cũng vật vã một cách khổ sở, chả thiết gì tới lao động, ăn uống. Lúc đó, quản giáo trẻ Đinh Mạnh Đông đã gặp riêng Hưng để nói chuyện, khơi gợi trách nhiệm của một người cha với hai đứa con đang chờ đợi ở nhà.
Những lời động viên của quản giáo trở thành động lực giúp Hưng vượt qua khó khăn những ngày hòa nhập, sau này trở thành một ông chủ trẻ, có trong tay hàng chục lao động. Năm nào cũng thế, Hưng lại lái xe lên trại giam, thăm người quản giáo đã giúp mình vững vàng. Món quà mà anh đem đến chỉ là lẵng hoa với tấm bưu thiếp nhưng ai cũng cảm động.
Quản giáo và phạm nhân trong không khí đón Tết trong trại giam.
Không có điều kiện đến thăm “thầy” như Hưng song Nguyễn Thị Phụng, ở Kim Sơn, Ninh Bình lại thể hiện lòng biết ơn đối với người đã dìu dắt mình bằng cách vài tháng lại gọi điện hỏi thăm.
Gia cảnh khó khăn, chồng chế.t vì nghiệ.n để lại cho Phụng 8 đứa con mắc bệnh thần kinh, tàn tật. Để có tiề.n nuôi con và thuố.c thang, Phụng gia nhập đội quân bán m.a tú.y rồi bị bắt. Những ngày Phụng trả án trong trại giam Ninh Bình, những món quà nhỏ mà quản giáo Bùi Thị Tâm đem đến khi thì cái áo, lúc thì viên thuố.c, gói kẹo đã hun đúc cho Phụng một nghị lực sống.
Những lời khuyên chân tình, sự tác động của quản giáo để người thân của Phụng cưu mang bọn trẻ đã khiến người đàn bà này vững tâm cải tạo. Dịp 30/4/2011, Phụng được tha tù trước thời hạn và kể từ đó đến nay, giữa hai người phụ nữ ấy trở nên thân thiết, thường xuyên trao đổi qua điện thoại. Lần nào nói chuyện, Phụng cũng khoe về công việc của mình còn quản giáo thì mừng vì đã cứu được một người không quay lại con đường làm ăn tội lỗi.
Không chỉ cho những lời khuyên chân tình, nhiều quản giáo còn bỏ tiề.n túi của mình mua tặng phạm nhân những vật dụng tối thiểu như tấm áo, chiếc nạng gỗ hay thậm chí là những bát cháo cho con phạm nhân. Tình cảm đó thể hiện ở trại giam công an tỉnh Điện Biên, nơi mà các phạm nhân chủ yếu là người dân tộc, cuộc sống còn nhiều thiếu thốn.
Điện Biên trời lạnh buốt. Khi giám thị trại giam Đỗ Xuân Hương đang tiếp khách, một quản giáo chạy vào lên tiếng: “Em mua cho cháu bé thêm cái áo bông nữa nhé, rét thế này, tội nghiệp”. Đứ.a tr.ẻ mà quản giáo nhắc đến là con của phạm nhân Giàng Thị Dếnh (33 tuổ.i ở huyện Điện Điện), phạm tội mua bán m.a tú.y.
Chồng chế.t, người thân không đoái hoài, Dếnh vào tù, bế theo đứa con dưới 3 tuổ.i. Theo lời chia sẻ, do nhà nghèo nên hai đứa con của Dếnh cứ đứa có quần thì thôi áo, đứa có áo thì thôi quần. Rét quá thì đốt lửa sưởi.
Video đang HOT
Hôm Dếnh được chuyển từ dưới huyện lên, nhìn đứ.a tr.ẻ bấu chặt mẹ, mặt mũi tím tái vì lạnh, trên người độc một manh áo, quản giáo trại giam liền cởi chiếc áo đang mặc, quàng lên người đứ.a b.é. Cũng kể từ hôm đó, con của phạm nhân Dếnh trở thành con của cán bộ trại, được mặc áo ấm, có nhiều thức ăn do các cán bộ đã bớt khẩu phần ăn hoặc quyên góp tiề.n mua thêm.
Thấy con mình được các chú công an chăm sóc, sạch sẽ, béo khỏe, Dếnh thật thà: “Em còn một đứa con lên 5 ở ngoài nữa, cán bộ cho em đón nốt vào đây cho nó được sung sướng”.
Không chỉ với trẻ nhỏ mà ngay cả những phạm nhân tật nguyền cũng được các cán bộ trại giam quan tâm. Phạm nhân Lò Thị Hải là một trong số đó. Được chuyển từ Mường Ẳng lên, do hai chân tàn tật, Hải đã được cán bộ tặng cho đôi nạng gỗ kèm theo một túi vật dụng. Lúc nhận món quà, nữ phạm nhân này xúc động không nói được gì.
Không chỉ những phạm nhân nữ mà với những nam phạm nhân, các quản giáo cũng có nhiều cách cảm hóa thấm đẫm tình người. Ấy là những lời khuyên chân tình dành cho những tử tù tìm cách quậy phá, chống đối vì bất cần; là những việc làm khiến những phạm nhân hay vi phạm kỷ luật nhận ra lẽ phải, chuyển biến trong tư tưởng, xác định được lập trường, yên tâm cải tạo. Điển hình như trường hợp phạm nhân Phạm Thế Quang (23 tuổ.i ở Hải Phòng).
Từ nhỏ đã bị bố mẹ bỏ rơi nên Quang sống rất hoang dã, lúc nào cũng chỉ có ý nghĩ dùng sức mạnh để trấn áp người khác. Vào trại giam vì tội cướp khi còn đang tuổ.i vị thành niên, Quang cũng quậy phá, thậm chí còn đán.h chế.t một phạm nhân cùng buồng.
Về trại giam Vĩnh Quang, dưới sự quản lý của quản giáo Tạ Huy Bằng, Quang tỏ ra cứng đầu cứng cổ nhưng rồi nước mắt cũng đã rơi trên khuôn mặt bất cần trước cử chỉ ân cần của quản giáo. Trò chuyện, Quang bẽn lẽn bảo không ngờ vào đây, được quản giáo coi như con, trước khi giao việc gì cũng hỏi xem có làm được không, vướng mắc ở đâu thì giải tỏa…
Dẫu ở trong hoàn cảnh nào, phạm nhân và quản giáo vẫn có nhiều câu chuyện cảm động, thấm đẫm tình người khi Tết đến xuân về. Có không ít người đã trở về nơi mình từng cải tạo để cảm ơn những người đã giúp mình. Trong hành trang của mỗi người, tình người mà các quản giáo đã gieo luôn là bài học giúp họ vững bước, nhìn ra con đường sống chính đáng, lương thiện.
Theo VNE
Thuần phục 'sói hoang' trong buồng giam
Tuổ.i mới lớn đầy "ẩm ương", khi vào trại tạm giam sau những tội lỗi đã gây ra, những can phạm tuổ.i teen đã khiến các cán bộ quản giáo phải đau đầu để giáo dục.
Khi "sói" bị cầm tù
Nhắc đến phòng giam của những can phạm tuổ.i teen, trung tá Nguyễn Thị Liên, quản giáo trại tạm giam số 1 Hà Nội kể về My "sói" với nhiều cung bậc cảm xúc. Giờ My "sói" đã thành án, đã chuyển trại, nhưng những tháng ngày giáo dục một "con sói hoang" đã để lại trong chị Liên nhiều ấn tượng.
Khi bị tạm giam chờ ngày đưa ra xét xử, My "Sói" quậy tưng bừng trong trại tạm giam với đủ cách như nửa đêm trở dậy pha xà phòng uống giữa mùa đông buốt giá nhảy xuống bể nước t.ự t.ử... Phải nhọc công, nhưng cuối cùng chị Liên cũng đã cảm hóa được "con sói hoang" bằng tình cảm chân thành.
Trung tá Nguyễn Thị Liên, quản giáo tại trại tạm giam số 1 Hà Nội
Chị Liên nhớ lại ngày My "sói" còn ở trại tạm giam. Chị bảo, nó là đứa ngổ ngáo, bất trị ngay cả khi vào trại tạm giam và chỉ làm những điều theo ý thích của mình.
Theo lời chị Liên: "Nó vốn bị bỏ bê, sống như ngọn cỏ giữa cánh đồng hoang, lay lắt không có chỗ bấu víu nên một sớm một chiều uốn nắn là rất khó khăn". Bởi vậy chị Liên đã kiên trì hỏi han, tiếp cận My "sói" để tạo lòng tin, tạo mối thiện cảm từ can phạm tuổ.i teen này.
Ương bướng là vậy, nhưng My "Sói" khóc nhiều khi kể về bố mẹ l.y hô.n, phải sống với bà ngoại già yếu, rồi lao vào cuộc sống giang hồ lúc nào không hay. Nó có những hành động tiêu cực, nhiều lần muốn t.ự t.ử trong trại giam chỉ vì nghĩ rằng bố mẹ không còn quan tâm đến nó nữa. Cảm giác bị bỏ rơi khiến My "sói" không muốn sống tiếp.
Khi đã "chạm" được vào góc khuất tâm hồn "con sói hoang", trong thời gian ngắn cảm hóa, chia sẻ, động viên, chị Liên đã "thuần phục" được "sói".
My "sói" dần trở nên lành tính hơn, và bắt đầu gọi nữ quản giáo Liên là "mẹ". Nó mừng mỗi khi được nhìn thấy chị Liên. "Mỗi lần ca trực của tôi, nó bảo tôi là mùa xuân của nó, rồi ôm chầm lấy tôi", chị Liên kể.
Nhưng với My "sói" chị Liên cũng hết sức nghiêm khắc, đặc biệt là những lần nó "làm liều". Chị Liên chia sẻ: "Lúc đó, vừa phải nghiêm khắc, vừa chỉ ra những cái sai trái để nó sửa chữa và không được xử sự dại dột như vậy".
Chị Liên còn nhớ, trước thời điểm bị đưa ra xét xử chừng 2 tháng, My "sói" đổ bệnh. Thuố.c men của trại có hạn, nhiều lúc phải mua bên ngoài để chữa trị.
My gày rộc vì bệnh tật, nhưng được sự chăm sóc tận tình, cộng với sức trẻ, My đã chiến thắng bệnh tật, khỏe mạnh khi ra hầu tòa.
Nhận án 12 năm tù giam cho hành vi phạm tội của mình, My bị phân đi trại giam. Trước khi dời trại tạm giam, My kết một trái tim bằng những ống hút nhựa tặng chị Liên để thể hiện tình cảm với "mùa xuân" của mình.
Trước khi My chuyển trại, chị Liên dặn nó: "Con cố cải tạo, để sớm làm lại cuộc đời!".
"Má mì" tuổ.i teen
My "Sói" không phải trường hợp duy nhất mà chị Liên đã dùng tình cảm để cảm hóa. Nhiều lắm những phạm nhân sau khi nhận án, lúc chuyển trại đi đã dành cho chị những tình cảm ấm áp.
Chị Liên còn nhớ can phạm Phạm Ngọc Anh (quê ở Hải Phòng, phạm tội mua bá.n ngườ.i). Giống như My "sói", Ngọc Anh cũng 16 tuổ.i, sớm bỏ học và dạt về Hà Nội, lấy quán net, nhà nghỉ làm nhà.
Khi bị bắt, đưa vào trại tạm giam số 1, nó lầm lì, gan góc, bất trị. Bố mẹ Ngọc Anh ở Hải Phòng không có điều kiện thăm nuôi trong thời gian bị tạm giam nên đến bộ quần áo Ngọc Anh cũng không có để mặc.
Có lẽ không đươc gia đình quan tâm càng khiến Ngọc Anh thêm bất cần và ương bướng. Hiểu được Ngọc Anh, chị Liên đã phải xin từng chiếc quần lót, áo rét đưa cho Ngọc Anh dùng.
Chị hiểu được rằng: "Ngọc Anh là đứa mạnh mẽ nhưng sâu thẳm vẫn yếu đuổi. Nó hai lần cắt ven t.ự t.ử bất thành".
Khi có người quan tâm, vỗ về, cảm nhận được ấm áp tình người, giống như My "sói", Ngọc Anh không còn những suy nghĩ tiêu cực mà vui vẻ chờ ngày được đưa ra xét xử.
Tuổ.i mới lớn đầy "ẩm ương", khi vào trại tạm giam sau những tội lỗi đã gây ra, những can phạm tuổ.i teen đã khiến các cán bộ quản giáo phải đau đầu để giáo dục. Nhưng bằng những lời thủ thỉ, tâm sự, kèm theo sự cứng rắn cần thiết, chị Liên đã khiến chúng hiểu được hành vi sai trái của mình, để sau này cải tạo tốt.
Là một cán bộ quản giáo, một người vợ, người mẹ, chị lấy cái nghiêm khắc của cán bộ, lấy tình cảm của người mẹ để cảm hóa những đứ.a tr.ẻ ngỗ ngược.
"Nhiều cháu trả án xong, viết thư hỏi thăm gọi mẹ Liên, tôi vui và hạnh phúc lắm", lời chị Liên.
Giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe và gương mặt hiền lành, phúc hậu là thứ "vũ khí" để chị Liên gây thiện cảm ban đầu với những can phạm đáng tuổ.i con mình ở nhà. Trong mắt chị, không phải ai vào chốn lao tù đều xấu. Có những đứ.a tr.ẻ do hoàn cảnh xô đẩy, do thiếu sự quan tâm, chăm sóc và giáo dục của gia đình nên mới lâm đường tội lỗi.
Theo Dantri
Quản giáo chế.t trong tư thế tre.o c.ổ Khoảng 15h ngày 2/10, xá.c ngườ.i đàn ông trong tư thế tre.o c.ổ, đang trong tình trạng phâ.n hủ.y được phát hiện tại rẫy cà phê thuộc khu vực tổ 14 phường Hội Phú (TP Pleiku, Gia Lai). Công an khám nghiệm hiện trường. Ảnh: Tùy Phong. Nạ.n nhâ.n được xác định là ông Đặng Văn Tuyên (48 tuổ.i), cán bộ quản giáo...