Tình ngay lý gian, tôi bị chồng đuổi khỏi nhà lúc 12h đêm
Tôi và chồng quen nhau qua mạng xã hội. Khi ấy, tôi là con bé nhà quê vừa học xong đại học, đang đi ở trọ và cố bám trụ ở thành phố với mức lương &’ba cọc ba đồng’. Trong khi đó, chồng tôi đã có nhà Hà Nội, có công việc ổn định với mức thu nhập khá cao.
Khi yêu, tôi đã biết anh là một người đàn ông gia trưởng, hay ghen nhưng tôi vẫn kết hôn với anh vì tôi muốn mình an phận. Tôi tin rằng trong cuộc sống vợ chồng, chỉ cần mình cẩn trọng, chu đáo thì gia đình sẽ được ấm êm.
Ngày tôi đi lấy chồng, cả làng đều khen tôi tốt số. Đám cưới của tôi to nhất nhì làng.
Sau khi cưới, tôi cố gắng làm mọi việc để chồng vừa ý. Sợ anh ghen tuông, tôi không dám giao du, gặp gỡ bạn bè, đặc biệt là bạn khác giới. Mọi việc trong nhà, tôi đều hỏi và làm theo ý anh. Cuộc sống êm đềm đã được 4 năm, hiện chúng tôi đã có một con trai 3 tuổi.
Cuối tuần trước, em họ anh cưới vợ. Anh muốn cả nhà về quê ăn cưới 2 ngày. Nhưng tôi vướng việc quan trọng ở cơ quan, không xin nghỉ được nên tôi nói với anh: &’Thứ 7, anh đưa con về quê trước. Em ở lại làm cố cho xong việc rồi sáng chủ nhật về sau’. Anh đồng ý để tôi ở lại, gọi taxi đưa con về từ sáng thứ 7.
Sau khi chồng con về quê, tôi vội vã đến cơ quan làm công việc của mình. Đến chiều tối thì cả phòng xong việc, tôi đang định về thì trưởng phòng vào thông báo tin vui: &’Phòng mình được ban giám đốc bình bầu là phòng xuất sắc nhất quý 3, hôm nay cả phòng đi ăn mừng nhé’. Mọi người trong phòng đều vui và hưởng ứng nhiệt tình.
Video đang HOT
Nếu bình thường, khi có chồng ở nhà, tôi không bao giờ dám tham gia tiệc tùng, liên hoan buổi tối nhưng chồng lại đang vắng nhà nên tôi cũng đồng ý tham gia. Thấy tôi đi ăn, ai cũng ngạc nhiên. Mọi người trêu đùa, tôi thành thật nói: &’Chồng con về quê nên em mới dám đi chơi tối đấy ạ’.
Cả phòng tôi đi ăn rất vui. Lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác được thảnh thơi cùng bạn bè mà không phải lo đón con, không phải lo chồng ở nhà phật ý vì tôi về muộn. Đến 9 giờ tối cả phòng mới ăn xong, mọi người đề nghị đi tiếp &’tăng 2′ ở một quán karaoke gần đó. Cô bạn cùng phòng kéo cả tôi đi với lý do: &’Mấy khi chồng cậu vắng nhà, nhân dịp được tháo cũi sổ lồng, cậu phải chơi tới bến’. Vậy là tôi cùng cả phòng đi hát. Trong lúc vui, tôi có uống bia.
Đến 11 giờ đêm mới tàn cuộc, chúng tôi chào nhau ra về. Sau 4 năm từ ngày kết hôn, đây là lần đầu tiên tôi đi chơi thoải mái thế. Trời về khuya khá lạnh, thấy tôi mặc váy mong manh, anh bạn đồng nghiệp cùng phòng đưa cho tôi mượn cái áo vest của anh ấy để khoác cho đỡ lạnh. Tôi định từ chối thì anh đã phóng xe đi mất. Nhờ có chiếc áo ấy, tôi thấy ấm hơn nhiều. Tôi đã nghĩ khi về đến nhà sẽ cất ngay chiếc áo vào cốp xe rồi thứ 2 mang trả chứ để chồng tôi nhìn thấy thì to chuyện. Vậy mà tôi chẳng kịp làm.
Về đến nhà, tôi vô cùng ngạc nhiên vì đèn trong nhà bật sáng. Tôi vừa mở cổng ra thì đã thấy chồng tôi đứng sừng sững giữa cửa nhà. Tôi luống cuống dắt xe vào nhà, chưa kịp nói câu gì thì chồng tôi đã chỉ tay vào mặt tôi hỏi: &’Cô đi đâu giờ này mới về? Cô mặc áo của thằng nào hả?’. Tôi vội thanh minh nhưng chưa nói hết câu chồng tôi đã hét lên: &’Cô im đi. Tôi không muốn nghe. Nếu không phải hôm nay tôi bất ngờ về thì tôi đâu biết bộ mặt thật của cô. Tôi không ngờ cô là loại người như thế. Đồ đàn bà hư hỏng…’.
Rồi anh ta dùng rất nhiều từ ngữ nặng nề để quy chụp, nhục mạ tôi. Sẵn có chút men trong người, tôi liền phản kháng: &’Anh không có quyền xúc phạm tôi như thế. Tôi chẳng làm gì sai. Anh đúng là loại đàn ông nhỏ nhen, ích kỷ’. Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng, tôi đã bị 1 cái tát trời giáng. Ngay đêm hôm đó, tôi bị chồng đẩy ra ngoài đường rồi khóa cổng lại mặc cho con tôi kêu gào khóc lóc gọi mẹ ở trong nhà. Tôi đành đến nhà một người bạn xin tá túc qua đêm.
Ngay trong đêm, mẹ tôi gọi điện cho tôi và nói: &’Chồng con vừa gọi điện cho mẹ nói con hư hỏng. Nó bảo lẽ ra nó ở quê đến chủ nhật nhưng công ty gọi nó lên chuẩn bị tài liệu để đón đoàn kiểm tra đột xuất nên nó về sớm hơn dự định. Nó bắt quả tang con đi đêm với người đàn ông khác, còn mặc cả áo của họ về nhà. Nó nói là nó sẽ ly hôn, không cho con bước chân về nhà nó nữa. Nó sẽ đón bà nội lên chăm cháu…’. Mẹ tôi khóc rất nhiều.
Mặc dù tôi đã kể rõ sự tình, mẹ tôi vẫn nói: &’Con sai rồi, về xin lỗi chồng đi. Chuyện này vỡ lở ra thì con khổ mà bố mẹ cũng chẳng còn mặt mũi nào mà gặp mọi người’.
Hiện tôi đang vô cùng rối trí, má tôi vẫn rát bỏng vì cái tát của chồng. Tôi chưa biết phải giải quyết chuyện này như thế nào nữa. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo Afamily
Bị bố vợ đuổi khỏi nhà mấy lần vì chưa kịp rửa bát
Tôi thấy mình khá dại khi xây một gian nhà 100 triệu ngay cạnh nhà vợ, tiền này 2 vợ chồng lo, ăn vẫn ăn chung với nhà vợ.
Tôi 27 tuổi, sinh ra ở huyện, cách trung tâm thành phố 30km, đang làm IT cho một doanh nghiệp nước ngoài với mức lương 5 triệu. Trước lương tôi 7,5 triệu nhưng do một năm ra ngoài mở cửa hàng riêng làm ăn thất bại nên tôi lại đi làm thuê với mức lương 5 triệu đồng. Giờ tôi đi học thêm tiếng Nhật để nâng cao ngôn ngữ, tìm kiếm công ty Nhật như xưa. Vợ 24 tuổi, làm giáo viên tiểu học mức lương 3 triệu, mới chạy biên chế mất 160 triệu, còn nợ 90 triệu, hai bên nội ngoại không ai cho.
Ảnh minh họa
Nhà vợ ở một quận cách trung tâm thành phố 7km. Hôm qua trong bữa cơm vợ có nói tôi 2 câu: "Có trông con cũng không thành hồn" (con tôi 7 tháng tuổi). Lúc đó cả nhà đang ăn cơm, tôi ở chung với bố mẹ vợ và một cậu em vợ. Nghe vợ nói thế tôi nhịn cho xong. Câu tiếp theo vợ hét lên như kiểu ra lệnh: "Anh đi rửa bát đi". Lúc đó tôi ức chế quá bảo: "Cứ để đấy tý nữa rửa". Nếu không có bố mẹ vợ ở đó tôi sẽ mắng vợ ngay.
Sau đó bố vợ tôi đứng lên đập cả mâm cơm rồi nói bậy: "Không rửa được thì đập nó ra, ở được thì ở không ở được thì cút, thế giờ mày thích gì". Bát hàng tối tôi vẫn rửa, trưa ăn ở công ty. Đây là lần thứ 3 bố vợ nói thế với tôi. Có hôm đi học thêm tiếng Nhật 9h tối vẫn thấy bát chất chồng ở đó, tôi ức chế quá có cãi lại một số câu nhưng tuyệt đối không chửi tục gì cả. Sau đó bố nói: "Mày có giỏi thì đi luôn đi, mang cả con mày theo". Tôi bảo vợ: "Gọi ngay taxi cho con anh về quê với mẹ anh". Vợ và mẹ vợ nói: "Mày đã khổ rồi đừng có mà bắt nó khổ nữa, nó còn bé biết gì đâu". Tôi bảo: "Con trai của bố hay ăn chóng lớn, thi thoảng bố về thăm con nhé". Sau đó tôi thu dọn quần áo, lấy xe máy phi thẳng về quê. Hôm nay đi làm tôi khá buồn, chẳng có tâm trạng làm việc, đêm qua mất ngủ nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ quay lại đó nữa.
Bố tôi trồng trọt ở quê, đã mất đúng ngày tôi cưới, mẹ là giáo viên dạy văn cấp hai đã về hưu. Bố vợ làm bảo vệ công ty sản xuất thùng container, mẹ vợ học hết lớp 2 nên không đi làm ở đâu được, gần Tết trồng hoa bán. Tôi không có ý so sánh, chỉ muốn tâm sự để mọi người tư vấn giúp cho hoàn cảnh gia đình tôi. Vợ chồng tôi đều học cùng trường đại học, bản thân không hề muốn ở rể chút nào. Có điều trong ngày cưới tôi bố lại qua đời nên không tổ chức được cho vợ một đám cưới linh đình, đúng nghĩa. Chỉ sau 49 ngày bố tôi thì nhà vợ tổ chức bên đó, nhà tôi chỉ có một số người sang đại diện thôi. Sau khi cưới xong, do nghĩ vợ thiệt thòi nên tôi quyết định ở rể cho vợ thoải mái, chứ giờ về quê sợ vợ không hợp. Nhà vợ ở ven phố cũng chẳng khá giả gì, chỉ đủ ăn. Nhà tôi ở quê cũng bình thường. Tôi thấy mình khá dại khi xây một gian nhà 100 triệu ngay cạnh nhà vợ, tiền này 2 vợ chồng lo, ăn vẫn ăn chung với nhà vợ.
Tôi đang ngồi viết lên những dòng tâm sự này, rất mong các anh chị, cô bác đi trước đưa ra giải pháp tốt nhất trong trường hợp này. Chân thành cảm ơn.
Theo Huy/ VnExpress
Lần đầu ra mắt nhà người yêu tôi đã bị ném túi xách và đuổi khỏi nhà Vốn là sống thoải mái, tôi đã không ngờ rằng mình lại rơi vào cảnh trớ trêu khi bị mẹ người yêu phát hiện những vật này từ trong túi rơi ra. Nhớ lại thời khắc khủng khiếp ấy mà tôi cảm thấy nhục nhã ê chề dù sao mình cũng là 1 cô gái có học thức đàng hoàng lại phải chịu...