Tình một đêm và cái giá quá đắt
Tôi và em dường như là hai thế giới khác xa nhau không thể nào hòa hợp. Tôi luôn phóng túng còn em lại rất đoan trang hiền dịu.
Tôi là một anh chàng đẹp trai và hào hoa. Tôi tự nhận mình như thế và cũng có rất nhiều người nhận xét về tôi như thế. Có lẽ vì sở hữu được “cái vốn trời cho” nên tôi lúc nào cũng được nhiều cô gái vây quanh và xin được chết vì tôi. Vì vậy tôi luôn nghĩ chẳng lý do gì lại phải gò bó trong khuôn phép đạo đức khi đã là thế kỷ 21. Tôi bắt đầu sống phóng khoáng thậm chí là ăn chơi sa đọa. Đối với tôi tình yêu là một cái gì đó bình thường và luôn bỡn cợt, qua đêm với không biết bao nhiêu cô gái – những người đã bị tôi cho vào “lưới tình” của mình.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi tự cho mình cái quyền được sống phóng khoáng nhưng người yêu của tôi thì không, vì vậy tôi luôn xem thường những người đã qua đêm với mình vì cho rằng họ là mẫu con gái thiếu đoan trang mặc dù nhiều người đã bị tôi cho vào “tròng” không thoát ra được. Cuộc sống của tôi có lẽ sẽ trôi qua êm ả như thế nếu như không có một ngày tôi gặp được em – người con gái đầu tiên đã cho tôi một cái tát thật kêu khi tôi nắm lấy tay em.
Em là một người con gái không hề dễ dãi, luôn sống theo chuẩn mực đạo đức và luôn tôn trọng người khác. Tôi và em dường như là hai thế giới khác xa nhau không thể nào hòa hợp. Tôi luôn phóng túng còn em lại rất đoan trang hiền dịu. Có lẽ vì thế mà ngay từ lần gặp đầu tiên tôi đã có một cảm giác khác lạ mà từ trước đến giờ với những cô gái khác tôi chưa từng có. Trái tim tôi bỗng dưng loạn nhịp vì em. Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm, tâm hồn và nụ cười như mùa thu tỏa sáng của em tôi như chết lịm, cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé trước mắt em. Tôi không còn đủ dũng khí để tán tỉnh em bằng những lời hoa mỹ như đã làm với bao cô gái khác. Và từ đó mỗi lần nghĩ về em trái tim tôi như được sưởi ấm, tôi thầm cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi điều tuyệt vời nhất đó là em. Tôi nguyện từ nay sẽ sống thật với lòng mình.
Từ đó tôi quyết định xem em là một nửa cuộc đời mà mình đã mất quá nhiều thời gian để tìm kiếm. Tôi quyết định tán tỉnh em bằng chính sự nhiệt thành và mách bảo của con tim – lần đầu tiên tôi sống thật với tình cảm của mình. Và cuối cùng em cũng đã chấp nhận yêu tôi . Tôi cảm thấy rằng cuộc sống này thật đáng sống và không có gì đẹp hơn thế. Tôi đã nghĩ về một gia đình hạnh phúc với em – một người vợ đoan trang, còn tôi là người chồng có trách nhiệm cùng những tiếng trẻ con khắp căn nhà. Tôi nguyện sẽ khép lại quá khứ “đen tối” của mình để vẽ ra một tương lai tốt đẹp cho tôi và em. Một viễn cảnh mà tôi đã mơ ước từ lâu.
Tuy nhiên cuộc đời không trọn vẹn như tôi đã nghĩ, bây giờ tôi mới càng cảm thấy thấm nhuần câu “gieo nhân nào gặp quả nấy”. Cái viễn cảnh về “ngôi nhà hạnh phúc” đã hoàn toàn sụp đổ khi tôi đến nhà ra mắt bố mẹ em. Cuộc gặp gỡ “chàng rể quý” khiến hai ông bà rất vui và hài lòng nhưng khi tình cờ đưa mắt qua bàn thờ nhà em tôi chợt chết đứng khi phát hiện ra đó là H – một trong rất nhiều người con gái “dễ dãi” với tôi “tình một đêm”. Khi hỏi ra tôi mới biết rằng H yêu tôi thật lòng và đã trao tôi tất cả sự trong trắng của cô ấy nhưng gia đình em chẳng ai hay biết. khi H phát hiện ra mình có thai đã liên lạc với tôi nhưng tôi đã thẳng thừng từ chối và còn nói lời nhục mạ H. Uất ức và hổ thẹn H đã tự tử mang theo đứa con của tôi để lại sự thù hằn của gia đình em về một gã sở khanh.
Nghe xong câu chuyện tôi không thể đứng nổi, tim mình như bị ai bóp đau quằn quại, cái quá khứ ngày xưa tôi ngỡ đã quên lại cứ tràn về khắp tâm trí tôi. Tôi cảm thấy thật nhục nhã và hối hận. Tôi đã cướp đi người con gái ngoan hiền của bố mẹ em, người chị có trách nhiệm của em và cả mạng sống của chính con ruột mình.
Sau ngày hôm đó tôi chủ động cắt đứt mọi liên lạc mặc cho em khóc, xin tôi một lời giải thích. Nhưng tôi biết giải thích với em sao đây? Tôi muốn sống bên em để âm thầm bù đắp những lỗi lầm mà mình đã gây ra nhưng làm sao có thể đối diện với tấm hình của chị em đây? Mặc dù biết rằng xa em cả tôi và em sẽ rất đau khổ nhưng sẽ càng đau hơn khi gia đình em biết được sự thật về thằng đàn ông phụ bạc như tôi. Tôi đã chọn cách ra đi để lại nỗi đau cho em nhưng thời gian sẽ làm mờ đi vết thương. Tôi ra đi và sẽ mang theo vết thương suốt cuộc đời này vì những lỗi lầm mà mình đã gây ra. Tôi sống để trả nợ cho đời và chúc em sẽ gặp được người đàn ông tốt hơn tôi. Xin lỗi em rất nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
3 lần phá hoại hạnh phúc và cái giá phải trả
Bắt đầu là sai lầm của 2 người, kết thúc là nỗi đau 1 người vợ, sự tổn thương 1 đứa bé 3 tuổi, nỗi thất vọng, tủi nhục của bố mẹ và sau cùng là sự ê chề và hối hận của người trong cuộc.
Tôi viết tâm sự này với sự hối hận sâu sắc nhất trước hết dành cho những người đã bị tôi làm tổn thương và sau là bố mẹ và gia đình tôi, những người bị tôi phản bội lại niềm tin và niềm thương.
Trong mắt nhiều người, tôi vốn là 1 đứa con gái ngoan, hiền lành, hơi nhát là đằng khác. Vốn có 1 gia đình êm ấm, tôi được bao bọc khá kĩ. Đây cũng là bài học cay đắng nhất tôi lần đầu vấp vào nhưng tôi đang phải trả giá bằng cả cuộc đời này.
Tôi yêu anh vào năm 2 đại học, mối tình đầu tôi luôn cố gắng vun đắp dù anh có rất nhiều bí mật giấu tôi. Hỏi han không được, tôi muốn chia tay nhiều lần lắm, chia đi chia lại rồi chúng tôi lại quay về với nhau. Tôi chán, tôi không hỏi chuyện anh, tôi mặc kệ đến đâu thì đến. Để nói về anh thì là một người đàn ông chẳng có gì cả, không có tiền không có xe cũng chả phải chiều chuộng săn sóc tôi từng li từng tí. Nói thế để các bạn biết rằng tôi đến với anh chả có chút nào liên quan đến tiền bạc cả.
Sự thực đúng là điều mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ. Chúng tôi 3 mặt 1 lời, tôi thấy sự hèn hạ của anh khi chối bỏ tôi với một thân phận khác, một cuộc đời khác, một công việc khác tôi chưa bao giờ biết và chưa bao giờ có thứ gọi là tình yêu cả. Tôi chấm dứt.
Tôi không liên lạc lại và tự xoa dịu mình bằng cách đi du lich. Vào lúc tôi tưởng mình đã có thể yên ổn thì anh quay lại và một lần nữa khuấy đảo trong tôi. Tôi sa chân lần thứ 2 vào cái mớ rối rắm này, tôi không biết đã tự nhủ bao nhiêu lần là sẽ chấm dứt và trước khi chấm dứt được thì chị đã biết. Chị mắng tôi, mẹ chị mắng tôi, tôi sợ hãi khi chị dọa cho bố mẹ tôi biết chuyên. Mẹ chị dọa tôi sẽ làm gia đình tôi biết nếu 2 vợ chồng chị li hôn. Tôi không muốn vì tôi mà nhiều người đau lòng, tôi nhận lỗi về mình, mà đúng là lỗi của tôi thật, tôi bao che cho anh, tôi không kể hết vì tôi biết chị đau lòng. Dù sao là tại tôi đã không đủ nghị lực để vượt qua những cám dỗ từ phía anh.
Tôi chưa bao giờ là người chủ động liên lạc trước, có lẽ nếu cả đời anh không gọi lại cho tôi thì cuộc đời tôi vẫn còn đẹp lắm. Chúng tôi không gặp nhau từ lần gặp thứ 2 đó và tôi tưởng có thể thoát khỏi cái bóng cuộc tình do tôi tự dựng nên bấy lâu nay. Có lẽ sự tha thứ của chị và sự rẻ rúng bản thân mình làm tôi như con thiêu thân lao vào anh lần thứ 3. Và đây là sự bung bét được báo trước cho 1 đứa con gái không biết suy nghĩ như tôi.
Chị biết, chị theo dõi tôi. Chị tát tôi nơi đông người, sỉ nhục tôi như 1 gái điếm rẻ tiền không có lòng tự trọng. Tôi nghẹn ở cổ, 1 lần làm chuyện xấu, cả đời là người xấu. Chị nói là sẽ cho bố mẹ tôi biết, sẽ phá tôi, cả đời này không cho tôi được lấy chồng, phá cho cơ quan tôi biết. Chị có quyền lắm chứ, tôi sai, nhưng sự hối hận muộn màng không thể thay đổi được những tổn thương đã gây ra.
Tôi kể hết với bố mẹ tôi, tôi khóc nghẹn ngào trong nỗi đau. Bố mẹ tôi không ngờ, tôi làm ông bà đau lòng quá. Đau lòng vì tôi coi thường bản thân mình, tự tôi đẩy tôi đến nông nỗi này, tự tôi phá nát cuộc đời tôi. Chị muốn gặp bố mẹ tôi để ông bà dạy tôi. Bố mẹ tôi chưa bao giờ dạy tôi lầm lỡ, nhưng ông bà phải hứng chịu việc mà tôi gây ra.
Chị nói với bố mẹ chị, bố mẹ chồng chị đau lòng, con chị khổ, chị muốn con chị có bố. Sao tôi dám chà đạp lên niềm tin mà chị cho tôi khi tha thứ cho tôi 2 lần. Cái gì cũng phải có giá, tôi sẽ phải trả giá cho những gì tôi làm. Tôi sai nhiều lắm, tôi biết chuộc lỗi thế nào đây?
Tôi không mong được sự tha thứ, tôi đang hy vọng một ngày sẽ tìm kiếm được sự bình yên trong tâm hồn. Mong bố mẹ tôi có thể vượt qua nỗi đau và tha thứ cho đứa con gái bé nhỏ này không? Tôi thực sự xin lỗi bố mẹ tôi nhiều lắm. Tôi cũng thực sự xin lỗi chị, một người vợ, người mẹ mà tôi đã phá hoại hạnh phúc gia đình chị.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chẳng thể nào quên anh Khi anh có người yêu mới, tôi mới thấy hụt hẫng, buồn bã như thế nào! Khi bạn mất một cái gì đó, bạn sẽ thấy được tầm quan trọng của nó trong cuộc đời mình. Vì thế đừng vội vàng, cũng đừng làm mọi thứ quá muộn, đến khi thấy nó quan trọng như thế nào thì đã không thể cứu vãn...