“Tình một đêm”, dại gì mà từ chối?
Những cô gái tự nguyện dấn thân vào “tình một đêm” thường là những cô có ngoại hình và chịu chơi.
Mấy em xinh tươi mơn mởn dám sẵn sàng lao vào “ tình một đêm” thì đám đàn ông con trai tội gì phải ngoảnh mặt làm ngơ trước “của lạ”?
Tôi là một thằng đàn ông vô tư, vô lo, sống hết lòng cho những cảm xúc của mình trước tiên chứ không nghĩ nhiều đến suy nghĩ của người khác khi quyết định một điều gì đó. Bởi vậy, tôi nhiệt tình, vồn vã và chân thật, nhưng tôi không phải là người sâu sắc, nội tâm (theo lời vài người bạn của tôi nhận xét).
Đàn ông độc thân chưa bị ràng buộc bởi chuyện chở vợ đi làm mỗi sáng, ăn cơm cùng vợ mỗi tối, cuối tuần lễ lạt phải thăm đằng ngoại rồi đám tiệc đằng nội… nên dĩ nhiên là tôi phải tận hưởng cuộc sống tự do sao cho trọn vẹn nhất. “Có vợ như mang gông vào cổ” mà, dại gì cứ ngoan ngoãn hiền lành ngay từ thuở chưa bị gông cùm?
“Có vợ như mang gông vào cổ” mà, dại gì cứ ngoan ngoãn hiền lành ngay từ thuở chưa bị gông cùm? (ảnh minh họa)
Đúng là chẳng đàn ông nào khỏe bằng đàn ông ở tuổi 30, ngoài giờ làm, tôi tha hồ bay nhảy, hồ hởi tham gia vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng cùng bạn bè mà không biết chán. Càng chơi, càng hiểu đời, và tôi càng thấy mình trẻ trung hơn với cuộc sống đa sắc màu, nhưng cũng dày dạn hơn với những kinh nghiệm, cả kiếm tiền lẫn yêu đương. Những buổi nhậu khuya luôn gắn liền với những nhu cầu cao hơn và khó nói hơn. Tôi tin là với người đàn ông nào cũng thế. Đã nhậu vào là dù ít dù nhiều cũng có nghĩ đến vợ, đến bạn gái, đến tình dục. Chưa có vợ, cũng không bạn gái, nên tôi mạnh dạn lao vào những mối “tình một đêm” như lời khuyên của bạn bè. Ban đầu còn e ngại, nhưng càng ngày càng thích. “Tình một đêm” luôn thú vị với một thằng đàn ông độc thân như tôi.
Những cô gái tự nguyện dấn thân vào “tình một đêm” thường là những cô có ngoại hình và chịu chơi. Tôi không đủ sâu sắc, cũng không đủ thời gian để tìm hiểu về tâm trạng của từng cô, nhưng tôi cũng đoán được rằng các cô ấy thường đều đang buồn, cô đơn vì thất tình, vì bị hất hủi, vì bất đồng với gia đình… Cô nào đã chủ động tham gia trò chơi “tình một đêm” thì chắc chắn sẽ không đòi hỏi gì ở “đối phương” cả, kể cả tiền bạc lẫn trách nhiệm – thứ khiến đàn ông lo lắng nhất. Thế thì, có tổn hại gì cho đàn ông chúng tôi, trong khi cái “được” lại rất đáng!
Video đang HOT
Vừa có gái đẹp kề cận, được thỏa sức trăng hoa, được có cảm giác mới mẽ liên tục mà không mất mát gì, lại an toàn (dĩ nhiên tôi luôn chú ý đến biện pháp an toàn, nhưng nếu tôi có “quên” thì chắc chắn các cô gái kia cũng đủ thông minh để bảo vệ họ, vì thật ra các cô cũng chẳng tin tưởng gì vào những người đàn ông một đêm của mình!).
Tôi vẫn luôn giữ mình trong một giới hạn an toàn, và vẫn ấp ủ ý định vài năm nữa sẽ cưới một người vợ hiền, đảm đang, hết lòng vì chồng con. (ảnh minh họa)
Tôi cũng không có cảm giác tội lỗi, vì thú thật, chưa có sáng nào thức dậy sau “tình một đêm” tôi thấy có vết máu nhỏ loang trên vỏ nệm. Âu thì tôi cũng chỉ là thằng đàn ông xin hưởng chút hương trời ban, chứ đâu có vung tay phá hoại một bông hoa trinh nguyên nào…
Và dĩ nhiên, những chuyện “tình một đêm” sẽ chỉ là những “kỷ niệm” làm phong phú thêm cho ký ức của tôi, nó xảy ra trong đêm và cũng chết lặng trong bóng tối, sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến việc tôi lấy vợ và cuộc sống hạnh phúc của gia đình tôi sau này.
Tôi vẫn luôn giữ mình trong một giới hạn an toàn, và vẫn ấp ủ ý định vài năm nữa sẽ cưới một người vợ hiền, đảm đang, hết lòng vì chồng con. Khi đó, tôi sẽ chấm dứt cuộc sống độc thân, và cả những mối “tình một đêm” ngắn ngủi này. Còn bây giờ, vừa được yêu, được thỏa mãn nhu cầu sinh lý, được có cảm giác mạnh mẽ của một người đàn ông đúng nghĩa, được trải nghiệm, được bảo vệ an toàn và chẳng mất mát gì, sao tôi phải từ chối những món “của lạ” hấp dẫn ấy?
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...