Tình hình biển Đông: ‘Trung Quốc đủ điên rồ để tấn công nước khác’
Sau Đối thoại Shangri-La, chính phủ các nước và giới truyền thông quốc tế đồng loạt phê phán những phát biểu ngạo mạn, sai sự thật của tướng Trung Quốc Vương Quán Trung
‘Trung Quốc đủ điên rồ để tấn công nước khác’
Ngày 2/6, trả lời phỏng vấn báo Sydney Morning Herald, Bộ trưởng Quốc phòng Úc David Johnston tuyên bố: “Cả Mỹ, Úc và Nhật đều rất lo ngại về những hành động đơn phương gây bất ổn, đặc biệt tại khu vực biển Đông và biển Hoa Đông”. Ông cho biết đã chia sẻ với phía Việt Nam và Philippines về mối lo ngại này tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore.
Ông Johnston ủng hộ quan điểm của người đồng cấp Mỹ Chuck Hagel rằng Trung Quốc gây bất ổn trên biển Đông. “Sự bất ổn này là điều không thể biện minh được và đang phá hoại triển vọng kinh tế khu vực. Do đó tôi chia sẻ sự lo ngại của Bộ trưởng Hagel” – ông Johnston khẳng định.
Giải thích lằng nhằng
“Những hành động của Trung Quốc gây bất ổn tại biển Đông, khu vực có ảnh hưởng to lớn vào sự thịnh vượng của các nước ở châu Á – Thái Bình Dương”
Bộ trưởng Johnston cho biết Úc không đứng về phía nào trong các tranh chấp trên biển, nhưng chính quyền Canberra sẽ tìm cách thuyết phục Bắc Kinh rằng “có một con đường khác không dẫn tới nguy cơ đối đầu và leo thang căng thẳng trên biển”.
Trong cuộc trả lời phỏng vấn Hãng tin Bloomberg tại Đối thoại Shangri-La, ông Johnston cũng tuyên bố hành động đơn phương của Trung Quốc là “vô ích” và “đẩy chúng ta đi sai đường”.
Ông cho rằng “nguy cơ tính toán sai” là mối lo ngại với tất cả các nước trong khu vực. Phát ngôn thẳng thắn của Bộ trưởng Johnston là hết sức đáng chú ý bởi Trung Quốc là đối tác thương mại rất quan trọng của Úc.
Bộ trưởng Johnston cho biết chính quyền Canberra sẽ tận dụng mối quan hệ thương mại với Bắc Kinh để thúc đẩy nước này đi theo con đường ngoại giao. “Tôi nghĩ kỹ năng ngoại giao và tương tác quốc tế của Trung Quốc còn kém” – Bộ trưởng Johnston đánh giá.
Trong khi đó, giới truyền thông và chuyên gia quốc tế cũng phê phán mạnh mẽ thái độ của tướng Vương Quán Trung và phái đoàn Trung Quốc tại Shangri-La.
Tạp chí Anh The Economist bình luận: “Quan điểm chung của các đại biểu không đến từ Trung Quốc tại Shangri-La là tướng Vương đã bảo vệ quan điểm của Trung Quốc một cách tệ hại. Lập luận của ông ta cộc cằn và có phần trẻ con khi nói rằng không phải Trung Quốc khiêu khích mà các nước khác làm như vậy”.
Video đang HOT
“Sau đó, tướng Vương không thể trả lời câu hỏi mà các đại biểu đặt ra. Ông ấy nói lằng nhằng, lắp bắp khi cố giải thích đường chín đoạn bí hiểm” – The Economist viết.
Báo này nhận định Trung Quốc thực tế không quan tâm đến việc đuối lý. “Trung Quốc có thể xem Đối thoại Shangri-La là một phần của trật tự thế giới cũ mà nước này không còn cảm thấy cần phải chấp nhận”- The Economist đánh giá.
Chiến thuật đe dọa
Báo Mỹ Wall Street Journal (WSJ) cho rằng việc các quan chức Trung Quốc tỏ ra lớn lối ở Đối thoại Shangri-La cho thấy Bắc Kinh quyết đối đầu với Mỹ.
“Trung Quốc cáo buộc Mỹ và Nhật đe dọa và bá quyền, trong khi tất cả các nước trong khu vực tin rằng Trung Quốc mới là kẻ đe dọa và bá quyền. Thật đáng lo ngại khi chủ nghĩa dân tộc cực đoan tự lừa dối mình lại trỗi dậy ở Trung Quốc” – WSJ viết.
WSJ nhận định việc Trung Quốc không chịu tuân thủ luật pháp quốc tế cho thấy Bắc Kinh muốn thiết lập một trật tự mới tại châu Á – Thái Bình Dương, trong đó nước này đóng vai trò thống trị.
Tuy nhiên, báo này dẫn lời chuyên gia Rory Medcalf thuộc Viện Lowy (Úc) cảnh báo Trung Quốc không thật sự mạnh như nước này nghĩ.
Và những hành vi hiếu chiến của Trung Quốc sẽ chỉ khiến các nước khu vực xích lại gần nhau hơn để đối phó với sự trỗi dậy của Bắc Kinh. Mỹ cũng sẽ càng có cớ để tiếp tục tăng cường sức mạnh quân sự trong khu vực.
Báo Mỹ Epoch Times dẫn lời chuyên gia Richard Fisher thuộc Trung tâm Đánh giá và chiến lược quốc tế (IASC) cho rằng đằng sau những lời lẽ thô lỗ của tướng Vương là những toan tính lạnh lùng.
“Ở Shangri-La, tướng Vương áp dụng chiến thuật đe dọa để làm suy yếu ý chí chính trị của đối thủ. Mục tiêu không phải để cãi lý mà dùng giọng điệu hiếu chiến để đe dọa Tokyo, Washington và các nước trongkhu vực” – chuyên gia Fisher cho biết.
Ông nhận định Bắc Kinh muốn cho các nước châu Á thấy rằng “Trung Quốc đủ điên rồ để tấn công nước khác”, do đó các quốc gia này sẽ phải nhượng bộ để Bắc Kinh làm chủ biển Đông.
“Nhưng hiệu quả của chiến thuật này là không rõ ràng, chỉ thể hiện sự hiếu chiến đó sẽ giúp Nhật và Mỹ huy động sự ủng hộ của các nước trong khu vực” – chuyên gia Fisher phân tích.
Hôm qua, Chính phủ Nhật đã lên án những tuyên bố của tướng Vương Quán Trung tại Đối thoại Shangri-La. Chánh văn phòng nội các Nhật Yoshihide Suga khẳng định: “Quan chức Trung Quốc đưa ra tuyên bố dựa trên những điều sai sự thật. Ông ấy đã phỉ báng đất nước Nhật”.
Theo Xahoi
Những 'ngọn hải đăng' can trường giữa Hoàng Sa
Nhiều ngôi làng miền Trung những ngày giữa tháng 5, vắng bóng đàn ông, chỉ toàn phụ nữ, trẻ em và người già. Các thanh niên đã giong thuyền, vươn mình vượt biển khơi.
Những 'ngọn hải đăng' can trường giữa Hoàng Sa
Những hòn vọng phu
Chắc hẳn ta còn nhớ cách đây tròn 8 năm, cả nước đã từng quặn lòng hướng về hai ngôi làng tang tóc để san sẻ tình người với những ngư dân xấu số đã vĩnh viễn nằm lại dưới lòng biển cả đất mẹ biển Đông. Sau một cơn bão có tên là Chanchu đã ập đến "cướp" đi sinh mệnh của hơn 80 người đàn ông khỏe mạnh và để lại những nỗi đau vẫn chưa nguôi cho đến tận hôm nay.
Còn nhớ, tròn 8 năm qua, trên vung đât nay mỗi năm phải đương đầu với hàng chục cơn bao. Môi cơn bao đi qua, ngươi dân lai đem ra so nhưng cơn bao nay vơi cơn bao Chanchu 8 năm vê trươc như môt phep so sanh chưa bao giơ co sư thay đôi "cơn bao nay vân chưa băng cơn bao Chanchu năm 2006".
Khi chung tôi về lại manh đât nay vào những ngày cả làng làm lễ đại tang cho những nạn nhân xấu số trong trận "đại hồng thủy" 8 năm trước. Những bước chân vội vàng của chúng tôi băng qua những đồi cát nắng cháy, nhin tui ba lô to ự nự trên vai vơi cai may anh đeo trên cô la sư to mocua nhưng ánh măt ngây ngô của tre thơ. Vơi cai xom chài nho nay nhât cư nhât đông la moi ngươi co thê biêt đươc cai gi đang diên ra ngay trên manh đât cua ho. Đi qua nhiều đau thương mất mát nên hơn ai hết họ thấu hiểu điều đó.
Và còn đó những câu chuyện "ngày xửa ngày xưa" ở những ngôi làng khác của miền Trung mà khi nhắc lại chúng ta không khỏi bồi hồi xúc động. Thương lắm một tình cảnh bi đát như thế! Khi môt ngươi thân cua minh ra đi, điêu cuôi cung minh co thê lam la ngăm nhin lai khuôn măt ngươi thân môt lân va thăp cho ho môt nen nhang. Nhưng những người phụ nữ này lại không thê nhin thây khuôn măt chồng, con, cháu minh môt lân cuôi. Tận sâu nỗi đau, giot nươc măt của họ đã tran xuông go ma sam đen vi sương gio, năng mưa làm chung tôi cang thêm chua xot. Tư ngay họ mất, tru côt gia đinh cung mât theo. Kho co ai co thê câm long đươc trươc nôi đăng cay cua cuôc đơi mà họ phải nếm trải. Gia như không co bao, họ không ra đi để rồi những người mẹ, người vợ cung không đên mưc phai trở thành góa phụ.
Chừng ấy năm qua đi, sau nôi tai ương ập đên vơi vung quê ngheo, nay cuộc sống đã sang trang. Nhưng dường như vết thương ngày nào vẫn hằn trên thịt da những người mẹ, người vợ, người chị. Con đường làng đã được bê tông hóa, mở rộng, không còn nham nhở đất cát nhưng xem ra lai vắng hoe, quạnh quẽ hơn vì thiếu bóng dáng những người đàn ông.
Những cái chết không hẹn mà đến đã hầu như làm kiệt quệ nguồn sống của những gia đình quanh năm suốt tháng sống chết với biển. Biết bao nhưng tấm lòng hao tâm của người Việt ở khắp mọi miền đất nước đa kịp thời vực dậy nhưng gia đinh găp tang thương này. Không ít người nhờ vậy mà có thêm động lực, niềm tin vào cuộc sống. Nhà nước, xã hội đã chung tay làm thay vai trò người chồng, người cha. Con cái của họ cũng được đặc cách đi học và hưởng những quyền lợi chính đáng. Đó là nghĩa cử "thương người như thể thương thân", "lá lành đùm lá rách" trong đạo lý truyền thống của dân tộc ta.
Nhiêu ngươi dân ngoai cuôc xem đây như lamôt sư đôi đơi, nhưng ngươi trong cuôc cang nhân lại thấy đắng cay. Tiền bạc, của cải vật chất có thể làm ra nay mai, không có vẫn có thể sống được, không chết; nhưng mất đi con người là mất tất cả. Bơi cach nghi đơn gian vi chông, vi con chêt đi để minh co đươc nhưng đông tiên xương máu nay thì quả là quá đắt. Cung không phai vi thê ma nhưng ngươi phu nư goa chông nơi đây trơ nên bi luy, ho đa biêt cach sống tốt, sống có ích, tham gia vao nhưng viêc hêt sưc y nghia của cuộc sống, như lời tri ân, tâm niệm của toàn xã hội.
Giờ đây, trong những căn nha đo, ban thơ la nơi những người mẹ, người vợ "đâu tư" công phu nhât. Vi họ quan niệm, chồng con đa mât tich ơ ngoai biên lanh gia, không tìm thấy xác. Người ở lại phai lam cai gi đo thât âm cung, đây đu đê môi lân chồng con vê thăm nha se co chô nghi ngơi ấm áp và cũng để thấy được sự hy sinh của họ không phải là vô nghĩa. Và làm như thê để họ mơi cam thây an long khi phải một minh nuôi con, nhơ thương chông.
Như lời tâm sự của một người mẹ có 2 đứa con tử nạn trên biển: "Vợ chồng cô có còn gì hơn. Lo được cho hai đứa hắn bàn thờ hương khói, hoa quả đầy đủ là cảm thấy an lạc... Bữa cơm qua ngày chỉ trông vào ba của sắp nhỏ với nghề sửa xe đạp. Còn cô thì ngày thường đi phụ làm thêm, ai kêu gì đi làm nấy, còn tối về đi chùa cầu bình an. Mong có sức khoẻ để có thể nhang khói cho con được ngày nào hay ngày đó, không ước gì thêm".
Can trường bám biển
Cho đến tận hôm nay, hình ảnh oai hùng của lớp lớp cha ông từng giong thuyền, vươn mình vượt biển khơi, bám ngư trường Hoàng Sa thân yêu của Tổ quốc vẫn còn đây. Họ như những "ngọn hải đăng" lấp lánh trên biển, khẳng định và giữ vững chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam.
"Phải sống cho ngày mai, cho tương lai" là tâm niệm của những người phụ nữ nơi đây vẫn dõng dạc nói như vậy bằng niềm tin của mình dẫu năm qua đi, dẫu trên khuôn măt đây nêp nhăn vì đã đi qua cái tuổi thanh xuân nhưng họ vẫn luôn nở nụ cười cho ngày mới.
Có khó khăn gian khổ nào mà họ không đi từng kinh qua. Giờ Trung Quốc đặt giàn khoan chiếm đóng trái phép Việt Nam họ cũng mong sao được ra Hoàng Sa góp một phần sức nhỏ bé này cho Tổ quốc. Những thân già như họ còn gì nữa đâu, chỉ lo cho tương lai con em mình. Đất nước mà loạn lạc tương lai các em sẽ đi về đâu. Nếu các con họ còn sống họ vẫn muốn chúng ra giữ Hoàng Sa.
Vân con rât nhiêu manh đơi goa phucua nhưng phu nư nơi đây. Va vân con nhưng cuôc mưu sinh vơi thân phân phu nư gia yêu. Ngày qua ngày các bà, các mẹ, các chị vân thưc dây đều đặn tư sang tinh mơ, đi xe tơi bên ca đê chon mua nhưng me ca ma ngươi dân nơi đây đi biên mơi vê, rôi chay lên chơ huyện Ha Lam ban kiêm tiên nuôi cac con ăn hoc.
Họ nói, cuôc sông du co kho khăn tơi đâu vân phai bươn chai đê nuôi cac con không co y đinh đi thêm bươc nưa. Dù biển đã cướp đi những người chồng và người con trai trên mảnh đất này thì những người vợ, người mẹ vẫn cố gắng chăm sóc cho những đứa con của họ, gieo ước vọng vào ngày mai tươi sáng. Cuộc sống đang dần ổn định đối với những người phụ nữ nơi đây, đâu đấy lại có những tiếng cười đùa của trẻ thơ mỗi lúc tan trường. Những chiếc thuyền lại ra khơi, cuộc sống vẫn tiếp diễn và những người phụ nữ trong "xóm không chồng" này tiếp tục những công việc đời thường để gieo cho đời những mầm xanh trên mảnh đất tình người này.
Giữa "bão táp phong ba muôn trùng biển khơi đang "dậy sóng" nhưng nhiều ngư dân nơi đây vẫn cưỡi sóng trên những con tàu nhỏ ra biển khơi với tâm thế tỏ rõ lòng quyết tâm không hề nao núng, lo sợ.
Với họ, Hoàng Sa như là máu thịt, là đất mẹ thiêng liêng của Tổ quốc, nơi đầu sóng ngọn gió. Ở đó là máu thịt của bao thế hệ lớp lớp tiền nhân vẫn bám biển mưu sinh nên cho dù có chết chúng tôi cũng nhất quyết không chịu bỏ. Ngàn đời sau, bao thế hệ con cháu vẫn sẽ ngày qua ngày đạp sóng biển đến Hoàng Sa nên chẳng có lý do gì mà sợ. Cứ thế cứ đi nuôi khát vọng lớn... Và Hoàng Sa - Trường Sa mãi mãi là của Việt Nam.
Mỗi chuyến giong thuyền ra khơi trước để bám biển mưu sinh, sau là hoàn thành sứ mệnh bảo vệ bờ cõi thiêng liêng trong từng "tấc đất tất vàng" của Tổ quốc, những ngư dân miền biển đã ký thác tâm niệm, kỳ vọng, ý chí và cả ý thức trách nhiệm của người con "con Lạc cháu Hùng" với quê hương xứ sở.
Nhiều ngư dân đã khảng khái nói: "Dù Trung Quốc có uy hiếp, gây hấn nhưng những ngư dân như chúng tôi vẫn cứ đi biển, vẫn "cưỡi gió, đạp sóng" ra khơi. Hoàng Sa mãi mãi là của Việt Nam, chẳng có gì phải sợ".
Nhiều người dân đã nói bằng cả tiếng lòng cũng như là khát vọng tự bao đời nay vẫn kiên trì bám biển Hoàng Sa của lớp lớp ngư dân làng chài nơi đây vẫn ngày đêm cưỡi sóng ra Hoàng Sa bám biển mưu sinh, nuôi khát vọng lớn.
Sự hiện diện của các ngư dân trên biển như những cột mốc ung dung khẳng định chủ quyển biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam. Sẽ càng thấy yêu hơn, tự hào về hòn đảo thiêng của Tổ quốc Việt Nam thấm đẫm biết bao xương máu của lớp tiền nhân bao đời quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh, bám biển, bám ngư trường.
Ngày qua đi, nhưng tâm thế vẫn còn đó, những người con nơi đây vẫn luôn khắc ghi đau đáu tình yêu với Hoàng Sa thân yêu. Họ không thể nào quên Hoàng Sa và Trường Sa. Không đi biển họ sẽ nhớ lắm. Họ cũng như những Hải đội Hoàng Sa kiêm quản Bắc Hải năm xưa từng giong thuyền ra Hoàng Sa cắm những cột mốc sống, khẳng định chủ quyền dân tộc. Và nay họ cũng như những "ngọn hải đăng" lấp lánh ngoài biển Đông.
Theo Xahoi
Mỹ ủng hộ lập trường của Việt Nam trong đấu tranh bảo vệ chủ quyền Hạ nghị sĩ Mỹ, ông John Kline cho biết, Mỹ luôn theo dõi sát sao tình hình ở Biển Đông. Sáng nay (3/6), tại trụ sở Văn phòng Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã tiếp thân mật đoàn Hạ nghị sĩ Mỹ, do ông John Kline, thành viên Đảng Cộng hòa, Chủ tịch Ủy ban Giáo dục và Lao...