Tình địch và mẹ chồng tàn ác cài bẫy khiến tôi sẩy thai 2 lần
Đã bao đêm tôi khóc vì nỗi đau mà gia đình chồng mang lại, giờ tôi không biết phải vượt qua nó như thế nào. Tôi sợ phải đi bước nữa, sợ lại lấy phải một anh chồng nhu nhược và có bà mẹ chồng “độc ác” như bà ta.
Biết tôi và chồng rất yêu nhau, mẹ chồng luôn tìm mọi cách phá bĩnh, cơ bản bà ghét loại con gái “đang còn trinh” như tôi. Nói thẳng ra, bà ghen tị với tôi vì được chồng yêu thương và vẫn còn zin khi 24 tuổi. Còn bà khi lấy bố chồng tôi đã từng có 2 mối tình sâu nặng. Vì bà là con gái thành phố nên chuyện mất trinh sớm cũng là thường. Nhưng đời bà không được suôn sẻ vì bị chồng dằn vặt cả đời. Giờ nhìn cảnh con dâu được chồng yêu thương nâng niu, bố chồng luôn mồm ca ngợi “dâu ngoan” bà tức lắm nhưng không làm được gì.
Trong cuộc đời chắc chẳng ai muốn hôn nhân của mình dở dang, chắp nối. Tuy nhiên, đâu đó vẫn có không ít người phụ nữ, hoặc do số trời hay vì “sức mạnh của tình yêu” lại chạy theo những người đàn ông đã có gia đình. Đằng sau những mối quan hệ phức tạp này, có người tự mãn, có kẻ khổ đau và không ít gia đình lâm vào cảnh ly tán… Cùng báo Đời sống và Pháp luật đón đọc những câu chuyện đau lòng về “ Người thứ 3 – kẻ mang danh cướp chồng“.
Đêm tân hôn của con trai bà đã tìm cách gây gổ với con dâu khi đòi lại trang sức bà đã trao với lý do “mẹ cất hộ”. Nhưng tôi thừa biết, mẹ chồng tôi nghiện cờ bạc nên không dứt ra được. Trước ngày cưới, tôi nghe dì Hường (em mẹ chồng) đồn rằng bà vừa mới thua canh bạc những 10 triệu. Vì thế, bà nhanh chóng cuỗm hết số vàng bên nội trao cho tôi để trả nợ.
Ban đầu chỉ là nợ vài chục triệu nhưng đến khi nợ cả trăm triệu bố chồng tôi mới tá hỏa. Nhìn thấy tôi bà lại nghi ngờ tôi mách bố chồng nên ức lắm. Miệng bà lẩm bẩm “rồi mày chết với bà, bà sẽ cho mày ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt”.
Tôi cũng không biết bà vay tiền đâu trả nợ, nhưng sau lần đó tôi không thấy mẹ chồng đánh bạc nữa. Ngày nọ, bà đưa một cô bé tầm 18 tuổi về nhà tôi, giới thiệu là con người bạn thân ở quê lên học. Bà cưng chiều cô bé đó hơn cả con trai, con dâu và không ngớt lời khen ngợi “xinh gái lại hiền, ai như cái ngữ con…” Tôi thừa hiểu bà nói tôi, nhưng tôi vẫn im lặng cho qua. Tôi không muốn cãi nhau với bà nhiều, vì cãi nhau rồi cũng chẳng được cái gì cả.
Rồi một hôm đi làm về sớm, tôi nghe bà thủ thỉ “Con cứ học dần nấu ăn, bếp núc rồi bác sẽ tìm cách cho hai đứa gần nhau hơn. Chẳng mấy chốc cháu lại là dâu con trong nhà”. Tôi giật mình nghĩ ngợi, bà chỉ có mỗi chồng tôi là con trai chẳng nhẽ bà tính chuyện cho cô ta thay tôi? Kể cũng lạ từ ngày về đây tôi thấy cô ta cũng làm dáng lắm, lúc nào cũng cố tình lượn qua mặt chồng tôi, rồi cô ta còn kênh kiệu lên mặt với tôi nữa.
Tối hôm đó, vợ chồng tôi báo tin tôi có thai được hai tuần, bố chồng tôi phấn khởi lắm ông còn dự định “Đích thân tôi sẽ đặt tên cho cháu”. Mẹ chồng tôi nghe thấy dè bỉu “Ông đúng là cầm đèn chạy trước ô tô, chưa biết là cháu ai mà đã ầm cả lên”. Nghe chừng thái độ mẹ chồng không vui, tôi xin phép về phòng trước, còn chồng tôi thấy vợ đứng dậy cũng lẽo đẽo chạy theo, khiến mẹ chồng phật ý.
Nhưng rồi chuyện đau lòng xảy ra khi mẹ chồng nhờ tôi mắc bóng đèn trong nhà tắm chẳng rõ thế nào mà chiếc ghế đổ khiến tôi ngã. Nhìn dòng máu đỏ thẫm chiếc váy tôi thất kinh, mẹ chồng tôi thấy vậy gào ầm lên. Hôm đó, không khí trong nhà tôi bỗng dưng chùng xuống. Bố chồng tôi không nói gì, ông lặng lẽ đi về phòng. Tôi biết hẳn ông đang buồn lắm, gần 60 tuổi mà chưa có cháu bế bồng nựng nịu. Theo đó, tôi cũng ốm liên miên 2 tháng.
Được thể mẹ chồng suốt ngày trách móc tôi là đứa con gái vụng về có mỗi đứa con trong bụng mà không biết chăm, biết giữ. Rồi mà ý ẩm do tôi ăn ở không tốt nên bị “trời phạt” khiến chồng tôi vò đầu bứt tai. Anh không hẳn nghe mẹ mình, nhưng nhiều lúc cũng cho rằng tôi nên cẩn thận hơn. Nửa năm sau tôi lại có bầu lần thứ hai, lần này tôi đã rất giữ gìn, không dám trèo cao, không tự đi xe máy.
Video đang HOT
Mà chả nói đâu xa là cô gái trong nhà mẹ tôi dẫn về, luôn tìm cách gây sự chú ý của anh, nhiều lúc cô ta còn mạnh dạn nhờ vả giữa đêm khuya, nào là hỏi về cách làm bài word, cách cài đặt mật khẩu máy
Có lẽ điều tôi cảm thấy bất an nhất là chồng mình. Vợ chồng tôi vốn hòa hợp trong chuyện chăn gối, nhưng trong thời gian kiêng cữ, tôi sợ chồng không nhịn được lại tìm thú vui bên ngoài. Mà chả nói đâu xa là cô gái trong nhà mẹ tôi dẫn về, luôn tìm cách gây sự chú ý của anh, nhiều lúc cô ta còn mạnh dạn nhờ vả giữa đêm khuya, nào là hỏi về cách làm bài word, cách cài đặt mật khẩu máy,… còn chồng tôi cũng hồn nhiên giúp đỡ như không. Linh cảm một người vợ cho thấy, anh cũng đang bị cô ta hấp dẫn. Còn cô ta khỏi phải bàn là “mê chồng tôi như điếu đổ, vì anh đẹp trai lại có nhà Hà Nội…”.
Bầu tháng thứ 5 khiến tôi rất khó ngủ, tần suất đi tiểu ngày càng nhiều hơn. Nhưng rồi cái đêm định mệnh đó, tôi đã khiến giấc mơ của bố chồng tan vỡ, khi không giữ được thằng cu con trong bụng mình. Tôi cũng không hiểu vì sao cái chậu nước lại chình ình trước cửa nhà tắm rồi tôi ngã, tôi bất tỉnh. Khi tôi tỉnh dậy… tất cả đã quá muộn màng. Chồng tôi mệt mỏi nhìn vợ với ánh mắt vô hồn.
Từ hôm đó, chồng cũng lạnh lùng với tôi hơn, anh ít hỏi han, không động viên mà đi sớm về muộn. Tôi đã nhiều lần ôm anh nói lời yêu thương “Rồi mình sẽ lại có những đứa con, em hứa lần này không như thế nữa”, nhưng anh gạt tôi ra và lắc đầu “Em đừng hão huyền nữa”. Anh nhắc lại đúng câu mẹ chồng hay nói về tôi “đàn bà như em đúng là vụng về”.
Mẹ chồng ngày càng ra sức áp đảo tôi, khác với trước đây giờ bố chồng tôi cũng mặc kệ, nhiều lúc tôi cảm thấy rất cô đơn trống trải. Đêm hôm đó, là đêm đầu tiên chồng tôi không về nhà, sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy thấy anh đi ra từ phòng cô ta, nhìn mặt có vẻ mãn nguyện lắm. Khi tôi hỏi chồng thì mẹ chồng đon đả, do hôm qua chồng say rượu nên nhầm phòng. Khi tôi hỏi có chuyện gì xảy ra không, anh nói say thì làm được gì cơ chứ. Nhưng nhìn mặt cô ta cười khẩy, tôi thừa biết là đã có gì đó.
Rồi tôi được bạn tôi báo chồng mình đang cặp kè với một cô sinh viên, nghe mô tả tôi đoán ngay là cô ta. Tôi đã khóc rất nhiều không biết có nên đánh ghen hay không? Tôi cũng biết lỗi một phần là do mình bất cẩn. Mỗi khi về nhà thấy mẹ chồng đon đả với người lạ hơn con dâu tôi cũng đau lòng lắm. Tôi không dám thưa chuyện với bố chồng vì biết ông còn giận tôi. Cách duy nhất là nói chuyện với chồng, như khi tôi nói, anh ta lại chối bay chối biến nói rằng tôi đa nghi. Không những thế, anh còn lớn tiếng nói rằng tôi nên giữ gìn sức khỏe lo cho bản thân mình trước, đừng có quản anh quá như vậy, anh chỉ thêm mệt mỏi.
Nhưng rồi, có đêm khi tôi tỉnh dậy không thấy chồng mình đâu, lòng như lửa đốt, tôi đoán chồng đang ở phòng bên cạnh. Trong ánh điện mờ ảo, tôi nhìn thấy chồng mình đang trên giường với người đàn bà khác, có vẻ họ đang rất hạnh phúc, cái hạnh phúc đó không phải của lần đầu tiên.
Hôm sau đó, tôi gọi cô ta xuống bếp nói chuyện, nhưng tôi không ngờ cô ta xảo quyệt tới mức thấy mẹ chồng đi xuống cô ta nằm xuống nhà ăn vạ, vừa khóc vừa cầu xin tôi tha thứ. Tôi đứng đó trong sự bối rối, tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Đúng lúc đó, chồng tôi và bố chồng cũng đi thể dục về. Thấy vậy, anh đã đánh tôi. Anh nói rằng, nếu tôi còn chạm vào cô ta, làm tổn thương tới đứa con trong bụng cô ta tôi sẽ phải trả giá.
Như có ngàn mũi kim đâm vào tim, tôi ngã quỵ xuống, thay vì đỡ tôi dậy, anh đỡ cô ta. Bố chồng cũng không nói gì im lặng về phòng. Chỉ còn tôi với mẹ chồng, bà ta đã nói những lời cay nghiệt tới giờ tôi vẫn nhớ rõ.
Có lẽ cũng chẳng nhắc lại làm gì khi tôi biết sự thật rằng, bà ta không bao giờ từ bỏ bởi mẹ cô ta là ân nhân, người cho mẹ chồng tôi vay 100 triệu trả nợ, rằng lần đầu tiên tôi sảy thai cũng có sự chung sức của mẹ chồng, cái chậu nước đó cũng chẳng thể tự dưng mà ở trước cửa nhà tắm vào đêm hôm đó.
Đã bao đêm tôi khóc khi nghĩ tới những điều xảy ra trong cuộc đời mình, tôi không ngờ hôn nhân lại cay đắng đến vậy? Nghĩ lại những gì mà mẹ chồng và tình nhân của chồng đem lại tôi không khỏi xót xa. Giờ tôi biết phải làm gì để vượt qua nỗi đau này đây?
Theo ĐSPL
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...