Tình đầu ngây thơ của tuổi 17 và tình sau mãnh liệt khi trưởng thành, đâu mới là tình yêu đẹp?
Làm sao sống được mà không yêu? Không nhớ, không thương một kẻ nào. Tình yêu muôn đời là thế, dẫu thế nào cũng là cảm xúc đáng được trân trọng kết quả có ra sao đi chăng nữa.
Người ta hay bảo tình đầu mong manh như sương khói, tình hai lại mãnh liệt, vậy đâu là mối tình sâu đậm khiến người ta hạnh phúc nhất? Ở mỗi độ tuổi con người có cách thể hiện tình yêu khác nhau, cách suy nghĩ và quan niệm cũng không giống nhau.
Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, ngày tháng mới yêu thật vui biết bao nhiêu. Đây chính xác là những gì mà những rung động đầu đời đem lại cho chúng ta. Đó là lần đầu tiên biết nhớ nhung một người, đêm về trằn trọc mãi không ngủ được, nụ cười nào đấy cứ ẩn hiện trong tâm trí. Phút rung động đầu đời trong sáng và tinh khôi biết chừng nào. Rồi mỗi ngày ta cứ mong được gặp người dẫu chỉ là được nhìn từ phía xa hay ngồi sau lưng trong lớp học, chỉ thế thôi cũng đủ khiến người ta hạnh phúc đến mức tràn ngập.
Nhưng ở tuổi 17, chúng ta vẫn còn quá trẻ, chưa đủ chín chắn để bao dung. Những cãi vã, giận hờn vô thời hạn khiến cả hai xa nhau. Đến lúc suy nghĩ thấu đáo thì đối phương đã rẽ sang một con đường khác, không có ta… Chỉ là chúng ta còn nhiều sự lựa chọn cũng như chưa đủ kinh nghiệm để đối mặt với nhiều thứ trong cuộc sống này nên sẽ dễ dàng buông tay. Tuy vậy tình đầu luôn rất đẹp và ghi dấu ấn khó phai trong lòng chúng ta.
Video đang HOT
Đến năm 25 tuổi, chúng ta đã chín chắn, trưởng thành hơn rất nhiều. Lúc này bạn nhận ra tình yêu không phải là tất cả, không có nó bạn vẫn sống tốt, không phải là yêu đến chết đi sống lại mà là sống tử tế vì nhau. Thời điểm này ban sẽ thấy tình yêu như một động lực, nó giúp bạn sống tốt hơn và hạnh phúc lúc này vô cùng đơn giản không phải là ngày nào cũng gặp mặt cũng không phải nhắn tin hàng đêm.
Khi trưởng thành, người ta quay cuồng với công việc, mối lo cơm, áo, gạo, tiền cứ đè nặng lên đôi vai gầy. Ta chẳng còn thiết tha với việc chơi đùa hay khám phá thế giới, chỉ mong có được một người cùng sẻ chia, an ủi, cho mình một bờ vai, một điểm tựa vững chắc để quên đi những bão giông ngoài kia.
Đó là tất cả những gì người ta mong muốn tìm thấy ở người yêu hay gọi khác đi là bạn đồng hành. Bạn sẽ thấy tiêu chí của mình khác đi rất nhiều, tất cả cũng sẽ xoay quanh vấn đề người có thể hiểu bạn và hơn hết là cùng chung lí tưởng hay mục tiêu sống mà thôi.
Và cuối cùng kết lại, tình yêu ở tuổi nào cũng rất đẹp và hãy sống trọn khoảnh khắc của hiện tại, dẫu tương lai có ra sao nhưng tình yêu vẫn luôn đẹp theo cách riêng của nó. Bạn chỉ cần mở rộng trái tim đón nhận nó và yêu chân thành bằng tất cả những gì bạn có.
Theo bestie.vn
Đừng lãng phí thanh xuân
Chỉ khi bản thân được sống để làm những điều mà mình thích thì ta mới có thể hạnh phúc được, mới có thể làm cho những người mà ta yêu thương cùng hạnh phúc theo.
Thanh xuân giống như một đóa hoa vậy, đẹp đấy nhưng cuối cùng cũng phải héo tàn theo tháng năm. Thanh xuân ngắn lắm nên ta phải trân trọng nó. Thế nhưng cũng phải đợi đến khi thực sự mất đi thứ gì đó rồi, con người ta mới biết được thứ đó quan trọng với mình như thế nào. Chỉ đến khi nhận ra bản thân đã lãng phí quá nhiều thời gian tuổi trẻ của mình vào những việc những điều không thực sự quan trọng, chỉ khi biết mình đã đánh mất đi cơ hội được sống, cơ hội để được làm những điều mà chỉ khi còn trẻ người ta mới có thể làm thì ta mới cảm thấy tiếc nuối, mới thấy hối hận.
Mới ước ao giá như có thể quay trở lại thời gian đó, giá như có thể bắt đầu lại từ đầu một lần nữa nhất định sẽ trân trọng thời gian đó, sẽ không bỏ lỡ đi cơ hội sống hết mình cho thời thanh xuân ấy. Nhưng cái gì đã đánh mất rồi thì chẳng thể lấy lại được nữa đặc biệt là thời gian. Nếu ta có thể tìm lại thì sao gọi là đánh mất. Khi còn trẻ chúng ta luôn coi nhẹ phần mở đầu, ta cho rằng bản thân còn nhiều thời gian để có thể lãng phí để có thể vui chơi. Còn quá sớm để một "đứa trẻ" phải nghĩ đến chuyện tương lai. Mà tương lai lại là chuyện của sau này, của một thứ gì đó xa xôi ta chẳng thể nào với tới được, còn giờ phút này là giờ phút để tận hưởng để ta có thể tùy hứng sống theo ý mình.
Vì trong đầu mang những suy nghĩ như thế nên ta không hề để tâm đến việc thời gian đang trôi rằng bản thân không nên tiếp tục sống vô mục đích như thế này nữa. Thế nhưng trong suốt thời gian đó ta không hề tìm cho bản thân một lý do gì để cố gắng hay điều gì là điều quan trọng mà bản thân nên làm. Chỉ cho đến khi phát hiện ra rằng bản thân đã không còn là một "đứa trẻ" nữa ta mới thấy hối hận vì chính mình đã bỏ lỡ quá nhiều thứ đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian.
Khi đã trưởng thành chín chắn, khi bản thân đã trở thành người lớn rồi chúng ta bắt đầu học được cách né tránh những tổn thương ấu trĩ, học được cách cân nhắc mọi chuyện không còn vẻ bồng bột thích làm gì thì làm như hồi còn trẻ nữa nhưng đồng thời thì ta cũng đánh mất đi dũng khí của thuở ban đầu. Khi còn trẻ chúng ta có nhiều nhiệt huyết có nhiều sức khỏe, chúng ta có ham muốn và dũng khí để thử làm cái này cái kia.
Chúng ta vừa thích thú mà cũng vừa sợ hãi những điều mới lạ. Thích thú là bởi vì đó là những điều mà ta lần đầu được nhìn thấy, được chạm vào được tham gia còn sợ hãi cũng là bởi vì đó cũng chính là những điều mà ta mới được tiếp xúc. Những điều này không hề mang đến cho ta cảm giác quen thuộc chúng hoàn toàn xa lạ với ta, thế nên ta không biết bản thân nên làm gì hay phải sử dụng nó như thế nào. Nhưng cũng chỉ khi còn trẻ ta mới dám làm, mới dám thử những điều đó, là lúc mà ta vẫn còn đang ham muốn còn thích thú với những điều mới lạ.
Khi trưởng thành rồi con người ta cũng bắt đầu trở nên an phận hơn ta thích sự ổn định, ta không còn thử thách bản thân mình như trước đây nữa. Ta trở nên sợ hãi với những điều mới lạ, ta thích sự an toàn mà những thứ quen thuộc mang lại hơn. Thế nên ta thà chấp nhận làm một công việc mà mình không thích còn hơn là thử tìm hiểu một công việc khác, một công việc phù hợp với ta là điều mà ta thích hoặc là niềm đam mê của ta. Ta lãng phí tài năng của chính mình để rồi lại không hài lòng với bản thân với cuộc sống và công việc mà ta đang có. Ta chỉ nhận ra những điều này khi đã muộn, khi mà ta đã không còn sức khỏe dồi dào nữa, khi mà lòng nhiệt huyết và dũng khí dám thử dám làm của thời trẻ cũng đã không còn.
Khi mà bản thân còn chưa bị áp lực của việc cơm áo gạo tiền hàng ngày chi phối, khi còn chưa phải chịu trách nhiệm với quá nhiều thứ thì đáng lẽ ra ta nên dùng nó để học hỏi thêm nhiều thứ, để tìm hiểu nhiều hơn về bản thân về sở thích niềm đam mê của chính mình, chăm chỉ rèn luyện sức khỏe, quan tâm đến bố mẹ và việc kết giao bạn bè. Rồi nên tranh thủ đi đây đi đó, gặp gỡ nhiều người ở những nơi chốn khác nhau.
Thế nhưng ta đều bỏ lỡ cả rồi nên giờ đây khi nghĩ về thời gian đó ta đều thấy tiếc nuối không thôi, tiếc nuối về những điều mà ta đã làm nhưng hơn cả là những điều mà ta đã không làm khi đó. Giờ khi nhìn thấy những cậu bé cô bé với một tuổi trẻ ở trong tay ta lại khao khát mình được nhỏ lại được sống lại tuổi trẻ đó một lần nữa nhất định sẽ không để bản thân phải hối hận như lúc này đây.
Vậy nên đối với những ai đang còn có một tuổi trẻ ở trong tay, đang còn trong độ tuổi thanh xuân tươi đẹp thì hãy luôn nhớ nhắc nhở bản thân mỗi ngày rằng thanh xuân này ngắn lắm thế nên phải tận dụng khoảng thời gian quý báu này để tìm hiểu về bản thân về những điều mà mình thích và đam mê. Học hành chăm chỉ để thi vào ngôi trường mà mình thích và làm những điều mà mình vẫn luôn muốn làm. Chỉ khi bản thân được sống để làm những điều mà mình thích thì ta mới có thể hạnh phúc được, mới có thể làm cho những người mà ta yêu thương cùng hạnh phúc theo. Đừng để sau này khi nghĩ về thời thanh xuân của mình lại phải nói hai tiếng hối hận nhé.
Theo blogradio.vn
Có những điều sau khi kết hôn không bao giờ có thể thay đổi được Cùng điểm qua những điều không thể thay đổi sau khi kết hôn nhé! Quan điểm và tính cách Cho dù bạn là người hướng nội hay hướng ngoại, thói quen kỳ lạ của bạn, việc bạn thích hay không thích gì, đạo đức hay quan điểm và tính cách của bạn sẽ không thay đổi sau khi kết hôn. Cuộc sống của...