Tình đầu khó phai
Tình yêuóến giờ em vẫn không thể nà quên…
Anh yêu!
Cho phép emc gọi anh nh vậy nhé vì dù sao chúng mìnhã một lần yêu nhau. Tình yêuóến giờ em vẫn không thể nà quên.
Ngày ấy, anh còn nhớ không? Chiều hômó chúng mìnhã quen nhau thậtnh cờ. Và buổi ti hômó trái tim em bắtầu daoộng ng nhịpập kỳ lạ. Không biếtêm ấy anh có ngủc không? Còn em cứ mãi thao thức nghĩ tới anh và em cht nhận ra rằng mìnhã lớn.
Những ngày sauó mình gặp nhau nhiều hơn, anh hayến nhà em chơi. Vắng anh một ngày em cht thấy buồn, thấy nhớ nhớ vì thiếu bóng dáng anh. Giữa hai chúng mìnhã có biết bao kỷ niệmẹpẽ, emã từng ớc ao dệt mộng cho tơng lai. Có lần anh bả em nhắm mắt lại và anhã hôn em!
Emã run lên trong nhịpập của trái tim chúng mình (Ảnh minh họa).
Emã run lên trong nhịpập của trái tim chúng mình. Cái cảm giácó choến tận bây giờ em vẫn không sao quênc. Hơn hai năm hết giận rồi lại thơng, có ng lúc emã ngập tràn trong hạnh phúc vì yêu vàc yêu.
Giá nh emừng quá mù quáng vàừng quá yêu anh thì có lẽ em sẽ không mất anh!!!
Ai kia? Lẽ nà em lạiang mơ hay em bị hoa mắt mất rồi. Không! Không thể nà vì emang ởây cơ mà, vẫn conờng này, nhng tất cả ng gì em vừa nhìn thấyã làm em chếtiếng, mắt mở trân trân chẳng tht lênc lời nà. ấy lại là anh? Hay em nhìn nhầm? Em tự biện minh cho anh, tự lừa di chính mình, phản bác lại ng gì vừa xảy ra nh một lời an ủi cui cùng chonh yêu của em. Nhng em biết rằng mìnhã nhầm, tất cả nhã hằn sâu và trí nhớ của em, ng kỉ niệm ngọt ngà ngày xa không cònủể cho em bám víu và. Giờây chỉ còn lại trong em nỗi chua xótắng cay. Phải, anhấy, anhangè ngời con gáió, tay trong tay… Em làm sao nhầmc khi hình bóng anh vẫn ngạ nghễ trong trái tim em, trong từng giấc ngủ em vẫn mơ về anh. Em nhắm mắt lại c gắng xóai tất cả, nhng… vô ích, một cái gìấy trong em vừa vỡ vụn.
Những gì em vừa nhìn thấyã khiến em chếtiếng (Ảnh minh họa).
Em lặngi, mắt rá hoảnh lặi theo sau xe anh, nỗiau quá lớnã chẹn cứng dòng nớc mắt của em, trái tim e bị ai bóp nát. Em ng mun buông xuôi tất cả, mặc cho ng gìã vàang xảy ra, nhng chút kiêu hãnh còn sót lạiã ngăn cản em. Em lảả, quay cuồng tởng nhấtang sụpổ dới chân mình, lí trí giờây cũng không còn thuộc về em nữa. Từng bớc chân nặng nề lê gót trên conờng rất quen thuộc, conờng mangầy kỷ niệm, conờng ngày xa anhã nói yêu em và conờng của niềmau khổ.
Video đang HOT
Anh, sao lại? Tiếng yêu còn cha dứt kia mà, nụ hôn anh còn ấm trên môi em, bàn tay anh ấm áp nắm c.hặt t.ay em mỗi khi trời se lạnh… tất cả nhang cònây, ngọt ngà sayắm, mà anh vội quayi. Em còn biết làm gì bây giờ khi nơi nà cũngọng lại hơi ấm của anh, hơi thở của anh và nơi nà cũngầy ắp ng kỷ niệm của một thờiam mê. Em còn biếtiâuể trn ng kỷ niệm nayã trở thành chua xót. Tại sao lại nh hả anh?
Anh! Tại sao lại? Tiếng yêu vẫn cha dứt kia mà (Ảnh minh họa).
Vẫn biết rằng,nh yêuầuã trôi và dĩ vãng,ã trở thành kỷ niệm ngày xa nhức nhi, không bao giờ có thể quay trở lạic mà sao em vẫni thơng nhớ. Ngày mai em khô anh ? Em không thể tinciềuó.
Chia tay, e kẻ trắng tayánh mất một tài sản vô giá (Ảnh minh họa).
Hạnh phúc ? Sao 2 tiếngó giờây xa lạ với emến. Em có thể hạnh phúc khi khô anh ! Anh tin là sao? Vẫn bàn tay này sao lúc ấy nó lại cứng và lạnh nh vậy? Xa rồi phải không anh? Xa thật rồi mà sao em vẫn còn thơng nhớ hình bóng ngời xa.
Anh yêu!
Hãy cho emc gọi anh nh! Hãy cho em gọi tên anh trong hơi thở và trái tim loạn nhịp của mình, hãy cho em gọi tên anh trong giấc mơ của em, hãy cho con tim em nhắc gọi mộtiều: em yêu anh biết bao nhiêu!
Ngoài kia ph xáông ngời mà sao em thấy vắng vẻ. Trái tim emang rỉ m.áu, nó khôngập nh mọi ngày, nó không rộn ràng nh mọi khi, nó mệt mỏi và trì trệ. Nó thiếu hơi thở của anh.
Trái tim emang rỉ m.áu (Ảnh minh họa).
Anh thân yêu! cho em 1 lần nữac gọi anh nh,ể trong em sng lại ng kỉ niệm ngọt ngà ngày mình yêu nhau. Ngàyó em thật hạnh phúc biết bao vìc gặp anh và yêu anh. Anh nhớ không? Ngày ấy anh cứ mơ ớc sau này lấy nhau, chúng mình sã có con trai, con gái. Con trai ging hệt anh và con gái thì ging hệt em. Con trai sẽặt tên là Đinh Quang Dũng, khi bé sẽ gọi con là Bin, còn con gái sẽặt tên là Đinh Thị Trang Anh và khi bé sẽ gọi con là Cún. Không thể nhớc bao lần em lặ khóc thầm, em s ng chiều thứ 7 khi từngôi trai gái sánh bớc bên nhau, em s sự côơn.
Hãy cho em lu giữ nơi con timơnộc của mình nụ cời của anh. Cho phép em giữ lại cái nhìn yêu thơng, âu yếm của anh. Trong nỗi vô vọng khn cùng em vẫn thấyâuó cái nhìn của anh hớng về em. Ngời ta bả yêu là mù quáng, có lẽúng chăng? Anhón nhậnnh yêu nơi em chóng vánhến nhờng nà. Anh chia tay nó vội vàngến nh vậyể lại mình em lẻ loi vàauớnến tột cùng. Em bẽ bàng trong nỗi côơn, em khép mình vì sự mặc cảm,ể rồi vềêm, em trà lên nỗi nhớ nhungến khắc khoải. Đó có phải lành yêu không anh? Tình yêu giúp ngời ta lớn hơn lên, trởng thành hơn và cũng cayắng hơn!
Anh vẫn là anh của em năm xa (Ảnh minh họa).
Chúng mình mãi mãi khôngếnc với nhau nữa rồi! Hai tiếng v chồng, một mái ấm giaình hạnh phúc sẽ không bao giờ thành. Thôi, hãyể cho ngm chân thành, trong sáng của anh dành cho emc tồn tại nh ng kỷ niệmẹpẽ của hai chúng mình. Hãy nghĩ về e nghĩ về một ngời bạn tt. Với em trớc kia, bây giờ, và có lẽ ở cả kiếp sau nữa, anh vẫn là anh của em năm xa
Theo Bu Điện Việt Nam
Trái tim em còn có thể lỗi nhịp nữa không?
Trái tim nàng vẫn đ.ập, nhịp đ.ập bẩy mươi mấy lần một phút như sách vở vẫn từng nói. Nàng không bị bệnh tim và cũng chả mẫn cảm với sét, vì thế dao động của tim là dao động điều hòa.
Nàng đã từng chạy theo một người trong suốt 7 năm
Tình yêu oanh liệt được được mở đầu như bao cuốn tiểu thuyết tình yêu khác. Chàng và nàng là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên ở một xóm nghèo, bố mẹ cả hai đều là giáo viên, hơn nữa lại còn có quan hệ hòa thuận.
Nàng ở bên cạnh chàng trong suốt những năm cấp 1, cấp 2 rồi cấp 3. Họ cùng nhau làm lớp trưởng và lớp phó học tập - là cặp bài trùng trong tất cả các cuộc thi.
Nàng đã chuyển từ đội tuyển thi học sinh giỏi Văn sang đội tuyển Lý chỉ vì chàng là đội trưởng để rồi... trượt trong kỳ thi Học sinh giỏi cấp Tỉnh năm ấy. Thế nhưng, nàng lại tự đắm chìm trong mộng mị và tự an ủi bản thân rằng: Dẫu sao, chàng cũng đã từng một lần nói thích nàng. Mặc dù, có thể lúc đó chàng không tỉnh táo. Mặc dù, chàng đã nói điều đó hàng nghìn lần với hàng nghìn người khác. Tuy nhiên, với nàng đều không quan trọng, lần đầu tiên có một người nàng thích, nói thích nàng, thế là đủ.
Nàng đóng vai bạn thân trong lúc chàng bận đong đưa với các mỹ nhân khác. Nàng tự nhận thấy mình không xinh đẹp, không giàu có, lại chẳng giỏi giang. Vì thế, nàng chẳng thể nào bước vào cuộc đời chàng được.
Thi Đại học, nàng ghi danh cùng trường với chàng, những mong có dịp được trùng phùng nơi đất khách. Có điều, cuộc đời không như mơ. Nàng trượt. Đành phó mặc số phận cho một trường hạng 2 khác. Chàng thì rong ruổi nơi miền đất mới. Tình yêu của nàng, vì thế mà ngăn sông cách núi.
Ngày đó, nước mắt nàng đã rơi thật nhiều. Nàng khóc vì không còn được ở gần chàng còn nhiều hơn khóc cho cái sự trượt đại học của bản thân. Ừ, vì đó là duyên số. Ừ, vì chàng đã bao giờ nhìn vào mắt và nói yêu nàng đâu. Chỉ là nàng tự huyễn hoặc bản thân mà thôi. Ngày đó, nàng đặt dấu chấm cho mối tình nông nổi.
Vài năm sau...
Nàng có dành tình cảm cho một người. Tình yêu ấy, kéo dài được 18 tháng. Nàng đã có những lúc, hạnh phúc đến mức ngày nào cũng muốn nhìn thấy người ấy, đặt bàn tay mình trong bàn tay người ấy. Họ đã cùng nhau viết nên những bản tình ca ngọt ngào nhất, cùng dạo chơi dưới mưa, cùng lang thang đến những vùng đất mới... Cuộc sống của họ, lúc nào cũng ngập tràn ánh mặt trời.
Có điều (lại là có điều), nàng cũng chẳng thể giữ được người ấy ở bên cạnh mình. Có một ngày, người ấy nói rằng không còn muốn lau nước mắt cho nàng nữa. Vậy là kết thúc. Họ nói chia tay vào một ngày đầy gió. Có lẽ vì thế mà người ta không thể thấy nàng khóc. Bởi gió đã lau khô nước mắt hộ nàng.
Ngày ra đi, nàng gửi lại người ấy hai con lật đật và nhẫn đôi của họ - Hai thứ mà nàng yêu quý nhất. Tự nhủ với lòng mình rằng, sẽ không bao giờ quay lại, bởi nếu nhìn thấy những thứ đó, nàng sẽ đau lòng đến c.hết mất.
Con người ta mạnh mẽ lắm! Có những nỗi đau tưởng chừng như không thể nào vượt qua được, có những vết thương tưởng như sẽ chẳng bao giờ lành. Dẫu thế, hãy cứ sống, dù chỉ là thở thôi. Đến một ngày nhìn lại, sẽ thấy tất cả nhẹ tựa lông hồng. Nàng đã vượt qua những ngày giông bão đó bằng con thuyền chòng chành của số phận.
Ở thì hiện tại, tức là bây giờ
Nàng an phận với việc chạy đua cùng thời gian. Nàng làm nhiều công việc một lúc. Một tháng vui vẻ với việc vài lần nhận lương. Khóa luận tốt nghiệp, thay vì được bạn bè trong lớp hỏi han như thường lệ: "Mày ơi, cái này làm thế nào?", thì lần này nàng lại đi cầu xin từng người một. Nàng lười. Và bận rộn. Mặc kệ. Cơ hội đạt bằng xuất sắc nàng đã bỏ qua mất rùi, đành bằng lòng với kết quả thấp hơn vậy. Để g.iết thời gian, nàng còn học thêm một nhạc cụ nữa.
Nàng hài lòng với việc lao động 6,5 ngày/ tuần. Thậm chí, nếu tính cả việc đi học thêm hay một vài biến cố xảy ra thì nàng còn chả có một tí tẹo thời gian nghỉ ngơi nào.
Có những lúc thấy mỏi mệt. Có những lúc muốn buông xuôi và dừng lại. Cảm thấy mình ôm đồm quá nhiều thứ. Nhưng lại tự nhủ, hình như đó vẫn chưa phải là tận cùng của giới hạn chịu đựng. Mình vẫn có thể làm như thế, thậm chí là tốt hơn. Vậy là lại tiếp tục. Vì người ta gọi đó là t.uổi thanh xuân, nên nàng chỉ cần sống và cống hiến thui.
Trái tim nàng vẫn đ.ập, nhịp đ.ập bẩy mươi mấy lần một phút như sách vở vẫn từng nói. Nàng không bị bệnh tim và cũng chả mẫn cảm với sét, vì thế dao động của tim là dao động điều hòa.
Có điều, nếu có thêm một lần cơ hội nữa trong cuộc đời, nếu có một người nào đó sẽ dành cả đời mình để lau nước mắt cho nàng, liệu khi đó, trái tim nàng có còn muốn đ.ập lỗi nhịp nữa không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người làm đau trái tim em Em đã tưởng mình yêu anh hơn cả bản thân em, chấp nhận hi sinh tất cả chỉ để có anh nhưng em đã sai! Những tia nắng yếu ớt sau ngày mưa không đủ để hong khô những giọt nước còn đọng lại trên tán lá, long lanh nhưng dễ rớt, chỉ cần một cơn gió thoảng qua thôi cũng đủ làm...