Tình cờ phát hiện bí mật của chồng
Ôm con trong lòng mà tim tôi như nghẹn lại, sao anh ta lại phản bội tôi cơ chứ? Anh ta lấy lý do kiếm tiền nuôi tôi để cặp bồ liệu có chấp nhận nổi không? Tôi đã tin tưởng anh ta bao nhiêu thì bây giờ tôi thấy ghê tởm con người anh ta bấy nhiêu.
Tôi và chồng lấy nhau đã được hai năm và con tôi cũng được gần 2 tuổi. Trước khi lấy nhau, chúng tôi đã yêu được 2 năm, tôi thì vẫn còn đang học đại học và còn 1 năm nữa là tốt nghiệp, nhưng vì có bầu với anh nên tôi phải xin bảo lưu kết quả để sinh con, có điều kiện tôi sẽ học tiếp.
Chồng tôi làm thợ điện, anh không làm trong cơ quan mà có ai gọi đâu anh đi làm đó. Cuộc sống cũng bấp bênh khi chỉ có anh là lao động chính, còn tôi ở nhà chăm con. Được cái bố mẹ hai bên đều thương nên cũng giúp đỡ chúng tôi nhiều phần.
Nếu không có lần tình cờ này thì liệu anh ta còn che giấu bí mật đến bao giờ? – Ảnh: Internet
Khi con tôi vừa tròn 1 tuổi, anh khuyến khích tôi đi học lại để sau này có tấm bằng đi xin việc cho nhàn. Lúc ấy tôi vui lắm vì chồng ủng hộ mình. Nhưng tôi ngỏ ý chưa muốn đi học ngay vì con còn bé, sợ tôi đi học sẽ không có nhiều thời gian chăm con.
Anh trấn an tôi rằng con thì sẽ nhờ mẹ chồng trông hộ khi tôi đi học, việc nhà cửa hai vợ chồng sẽ san sẻ với nhau. Thấy chồng nói vậy, tôi thấy mình thật hạnh phúc vì ít ra chồng tôi không học hành bằng người nhưng anh cũng biết lo cho vợ cho con. Như thế là hơn nhiều người rồi!
Trường học cách nhà khá xa nên tôi cứ phải sáng đi tối muộn mới về. Lúc đầu mới đi học trở lại tôi thấy hơi ngượng nghịu vì học cùng khóa dưới, lại nhớ con. Đó cũng là quãng thời gian vất vả nhất của tôi. May mắn tôi được chồng san sẻ. Anh giúp tôi nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa khi tôi đi học về và phải cho con bú.
Duy chỉ có một điều là anh luôn phải đi làm vào các buổi tối từ 8h đến 10h. Khi về nhà lúc nào anh cũng trong tình trạng mệt mỏi và lên giường ngủ luôn nên hai vợ chồng không có nhiều thời gian để trò chuyện như trước.
Tôi hay thở dài vì thấy chồng hơi vô tâm khiến đời sống vợ chồng cũng nguội lạnh, nhiều lần tôi chủ động muốn gần anh nhưng anh đều gạt ra và nói đi làm về mệt lắm anh chỉ muốn ngủ thôi. Thấy chồng vất vả trang trải nhà cửa, con cái rồi học phí cho tôi, tôi không thấy giận mà càng thương anh hơn. Nhưng anh đã làm tôi thất vọng!
Hôm đó là chủ nhật nhưng anh vẫn phải đi làm từ 8h đến 10h tối. Ăn cơm xong tôi bế con sang nhà hàng xóm chơi còn anh thì tắm rửa và chuẩn bị đi làm. Chơi được một lúc thì chị hàng xóm muốn mượn máy tính của tôi để làm chút việc nên tôi chạy về lấy cho chị mượn.
Tôi về nhà lấy máy tính thì thấy điện thoại chồng tôi sáng nhưng không thấy chuông. Tò mò tôi lại gần nhìn, tim tôi đập thình thịch khi thấy tin nhắn trên facebook: “ Làm gì lâu thế cưng ơi?“
Tay tôi run run cầm chiếc điện thoại mở ra, một loạt tin nhắn tình tứ hiện lên, còn có cả ảnh hai người selfie. Mặt tôi đỏ bừng khi kéo lên tấm ảnh họ đang trần trụi bên nhau. Tấm ảnh đó người con gái kia gửi cho anh, trông cô ta xấu xí già khọm hơn cả tôi.
Tôi đã tin tưởng anh ta bao nhiêu thì bây giờ tôi thấy ghê tởm anh ta bấy nhiêu – Ảnh: Internet
Chồng tôi đang cặp bồ mà tôi không hề hay biết. Nếu không có lần tình cờ này thì liệu anh ta còn che giấu bí mật đến bao giờ nữa đây? Đúng lúc đó chồng tôi bước ra, thấy tôi đang cầm điện thoại, anh giật lại:
- Em làm cái gì vậy?
- Làm cái gì à, nếu tôi không tình cờ về nhà mà thấy tin nhắn này thì anh định lừa tôi đến bao giờ nữa đây?
- Lừa cái gì, vớ vẩn, tôi phải đi làm đã.
- Anh đứng lại, anh nói cho rõ ràng đi rồi muốn đi đâu thì đi, người đó là ai? Những tấm ảnh này là sao? Anh giải thích đi!
- Cô điên à, tôi kiếm tiền nuôi cô mà cô dám nói với tôi cái giọng đấy à?
- Tôi không cần anh làm cave đực để kiếm tiền nuôi tôi!
Video đang HOT
- Con điên này!
Anh ta tát tôi một cái đau điếng rồi dắt xe đi.
Tôi gục xuống và khóc trong thất vọng, tôi gào lên vật vã vì bị chồng phản bội. Tôi cố gọi điện cho anh nhưng anh tắt máy. Quá sức chịu đựng tôi thu dọn đồ đạc của hai mẹ con, sang bế con về rồi hai mẹ con tôi bắt xe khách về quê ngoại.
Ôm con trong lòng mà tim tôi như nghẹn lại, sao anh ta lại phản bội tôi cơ chứ? Anh ta lấy lý do kiếm tiền nuôi tôi để cặp bồ liệu có chấp nhận nổi không? Tôi đã tin tưởng anh ta bao nhiêu thì bây giờ tôi thấy ghê tởm con người anh ta bấy nhiêu.
Liệu tôi có nên nói cho hai bên bố mẹ biết bí mật này không? Tôi thoáng nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng nhìn đứa con bé bỏng đang ngủ say trong lòng tôi thì tôi lại không thể, ly hôn vì chuyện này liệu tôi có ích kỉ không? Tôi nên phải làm gì bây giờ?
Theo H.N / Trí Thức Trẻ
Cái thai không đúng hẹn (Phần 13)
Nghĩa nắm chặt tay vào vô lăng. Anh không biết rằng mình đã lún sâu như thế này. Đây đúng là quả báo cho anh, anh đã không lường trước được tính chất nghiêm trọng của nó. Đàn bà nào cũng là mật ngọt, loại mật chỉ cần nếm thử cũng sẽ khiến người ta gục ngã vì mê say và đau khổ.
Xuân bị kéo về phía Nghĩa, sự hung bạo của anh khiến cánh tay cô đau râm ran. Cô nhăn mày nhìn anh, mệt mỏi không nói thành lời. Giờ đây cô chẳng muốn nói gì với anh nữa cả.
Kì nhếch môi cười, vẻ khinh thường hiện rõ trên khuôn mặt anh:
- Anh có vẻ yêu vợ quá nhỉ!
Đây rõ ràng là một lời khích bác, Nghĩa nghiến răng nhưng anh biết mình không đánh lại được người đàn ông này. Một cú vật khi ở bệnh viện cũng đã mình chứng cho tất cả. Nghĩa kéo tay Xuân vào trong xe, cô vùng ra đầy quyết liệt:
- Đừng có bắt ép tôi làm điều anh muốn nữa.
Nghĩa ngẩn người ra nhìn vợ mình. Từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ tỏ ra dữ dội đến vậy, cô ấy luôn là một người dịu dàng mà.
- Em...
- Anh đừng nói chuyện với tôi nữa, những lời anh nói khiến tôi buồn nôn. Bất kể là điều gì.
Rồi Xuân tự mình bắt một chiếc xe ôm và rời đi. Cô không cần một người đàn ông nào ở bên cạnh vào lúc này, bởi đám đàn ông đều khiến cô chán ngấy. Ngày trước, khi lấy chồng, một người đồng nghiệp đã bảo cô rằng 99% đàn ông đến một lúc nào đó sẽ ngoại tình. Dù phũ phàng nhưng chúng ta đều sẽ phải chấp nhận.
Hồi đó Xuân không tin, cô tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của Nghĩa. Cô không cho rằng bản thân mình nhường này lại khiến anh ham muốn một người phụ nữ khác.
Cái ngu dại của đàn bà khi yêu là không chừa lại một đường lui nào cho mình.
Chiếc xe đang chạy trên đường thì bị chiếc Vespa của Kì vượt lên và chặn đầu. Người đàn ông đang chở Xuân giật mình phanh gấp. Ông ta trợn mắt lên quát:
- Đi đứng cái kiểu gì thế hả?
Kì lấy từ trong túi ra một tờ hai trăm dúi vào tay ông ta, sau đó đi vòng ra sau kéo Xuân xuống, anh nói với người đàn ông đó rằng:
- Cô ấy là bạn tôi. Ông hết nhiệm vụ rồi.
Cô không cho rằng bản thân mình nhường này lại khiến anh ham muốn một người phụ nữ khác. (Ảnh minh hoạ)
Xuân còn chưa hiểu cái gì thì đã bị Kì kéo lên xe. Cô giãy giụa nhưng cánh tay anh quá chắc khoẻ, dù có giãy thế nào cũng không thể thoát được. Cô chắp tay cầu xin anh:
- Để tôi xuống, người khác thấy không hay đâu.
- Không hay cái gì? Tôi có làm gì cô đâu? Tôi chỉ lo giờ cô đang xúc động như thế này không biết sẽ gây ra chuyện gì.
- Tôi không làm gì cả, tôi chỉ muốn về nhà mẹ một chút thôi. Anh lo lắng cho tôi làm gì?
Kì không biết phải trả lời như thế nào nữa, chính anh cũng không biết tại sao mình lại lo lắng cho Xuân. Từ khi biết chồng cô ta ngoại tình, anh đã tìm rất nhiều dịp thích hợp để nói cho cô biết. Nhưng cô gái này mong manh hơn anh tưởng, anh rất sợ nước mắt đàn bà, anh không muốn nhìn thấy họ khóc. Chuyện cứ kéo dài ra như vậy cho đến khi anh tức giận mà buột miệng nói ra tất cả. Cô không khóc, không làm bù lu bù loa mọi chuyện, cô vẫn một mực nói tin tưởng chồng mình trước mặt người ngoài như anh. Anh biết cô đang đau khổ, cô đang tan vỡ, nhưng vẻ kiên cường của cô khiến anh thấy mình có lỗi. Lẽ ra anh không nên nói ra điều đó. Vì chuyện đó chẳng liên quan gì đến anh cả. Anh không nói thì anh cũng đâu mất mát gì. Vậy mà...
- Để tôi đưa cô đi.
- Không cần, tôi tự đi được.
- Sao cô cứng đầu thế?
Xuân thực sự làm Kì nổi nóng, anh chỉ muốn giúp cô chứ đâu có làm gì hại đến thanh danh của cô? Tất cả cô giáo dạy văn đều như thế này hay sao?
Xuân dịu xuống, cô cúi đầu mân mê các ngón tay của mình:
- Tôi muốn tự mình giải quyết vấn đề của mình.
- Thế để tôi chở Xuân về nhà mẹ, rồi Xuân muốn giải thích mọi chuyện ra sao cũng được.
Cuối cùng Xuân đành phải đồng ý để Kì chở mình về. Lúc đi qua một tiệm kem, họ không biết mọi chuyện đã lọt vào mắt cô học sinh nọ. Cô ta vội vàng lấy điện thoại chụp lại, bụm miệng cười hí hứng.
- Thầy chết chắc với em rồi.
...
Nghĩa không tài nào tập trung lái xe được khi hình ảnh của Xuân và người đàn ông đó lởn vởn trong đầu. Anh luôn tin rằng tên đó có ý với vợ anh, nhưng ngay lúc này đây, anh không có cớ, không có quyền để bắt bớ, để nói với Xuân những điều đó.
Anh đã phạm phải một tội lớn, chỉ là anh có lý do riêng của mình. Anh chỉ muốn cho cô được một cuộc sống sung túc. Và người đàn bà đó thích anh, người đàn bà đó hứa sẽ cho anh mọi thứ mà anh muốn. Người đàn bà đó là vợ của sếp anh nữa. Thử hỏi nếu anh bị sa thải, thì anh sẽ đi đâu để làm việc? Anh không có bằng cấp, càng không có quan hệ rộng rãi. Trước khi cưới Xuân, anh từng phải vay ngân hàng để lo lễ cưới thật long trọng để họ nhà gái không nghĩ rằng anh là một thằng bần cùng, không môn đăng hộ đối với Xuân. Trách nhiệm của một người đàn ông làm phải đảm bảo một cuộc sống đủ đầy cho người phụ nữ họ yêu. Tình cảm của anh vẫn dành cho Xuân, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu ai khác ngoài cô. Anh đã sai ở đâu kia chứ?
Nghĩa gục đầu lên vô lăng, cánh cửa đằng sau mở ra. Người phụ nữ ấy bước vào - đó là Hiền, chị ta hơn anh một tuổi, vừa mới từ một Spa hạng sang ra. Người chị đầy mùi mỹ phẩm, dầu dưỡng, chị dướn người về phía trước, hôn lên má của Nghĩa một cái rồi nói bằng giọng nũng nịu:
- Em đói quá rồi, cho em đi ăn cái gì đi.
Nghĩa im lặng, không nhúc nhích. Hiền liếc anh:
- Sao thế? Đi ăn thôi.
- Tôi... tôi có chuyện cần nói.
- Chuyện gì? - Giọng điệu nũng nịu vừa rồi biến mất, thay vào đó là một sự thăm dò.
- Vợ tôi đã biết chuyện này, chúng ta...
- Tôi tưởng cô ta biết rồi? Cái hôm tôi bắt cô ta quỳ, không phải cô ta đến vì tôi đó sao?
Nghĩa lắc đầu:
- Không, cô ấy chỉ đến vì học sinh. Cô ấy chưa biết gì cả.
Tình cảm của anh vẫn dành cho Xuân, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu ai khác ngoài cô. Anh đã sai ở đâu kia chứ? (Ảnh minh hoạ)
Hiền hừm nhẹ, cô khoanh tay vào, tựa người ra sau:
- Rõ là phiền nhiễu. Biết thì sao chứ? Cô ta vẫn tiêu tiền mà tôi đưa cho anh đều đều. Hay hôm nay anh lại thiếu tiền mới lôi chuyện này ra để bắt bẻ tôi?
- Tôi không cần tiền nữa. Tôi chỉ muốn chấm dứt.
Hiền trợn mắt lên, lao người về phía trước:
- Này, chấm dứt thì nôn ra hết tiền mà tôi cho ra. Cả con xe này nữa. Chồng tôi mà biết cậu ve vãn tôi, anh ta sẽ thuê người cắt gân cậu.
Nghĩa nắm chặt tay vào vô lăng. Anh không biết rằng mình đã lún sâu như thế này. Đây đúng là một quả báo cho anh, anh đã không lường trước được tính chất nghiêm trọng của nó. Đàn bà nào cũng là mật ngọt, loại mật chỉ cần nếm thử cũng sẽ khiến người ta gục ngã vì mê say và đau khổ.
- Sao? Sao không nói gì?
Nói với người đàn bà này ư? Mọi thứ anh đều đã nói hết rồi.
- Tại sao chị lại cần tôi? Tôi đâu có gì cho chị?
Hiền mỉm cười, những ngón tay chị vuốt ve bắp tay rắn chắc của Nghĩa, cặp môi đỏ của cô ghé sát vào tai Nghĩa thì thầm:
- Vì cậu cho tôi khoái cảm mà chồng tôi không cho tôi được.
Nghĩa rùng mình. Anh thấy ghê tởm người đàn bà này và ghê tởm cả chính bản thân mình nữa. Từ bao giờ anh lại giống như một tên trai bao, dùng thân xác để đổi lấy tiền? Nhưng giờ hối hận đâu còn kịp nữa.
Ngay trong lúc ấy, mí mắt trái của Xuân giật liên hồi. Cô đưa tay giữ nó lại, trong lòng cảm thấy có điều gì đó không ổn. Phía trước là tấm lưng rộng lớn của Kì. Cô bắt đầu so sánh anh với Nghĩa một cách vô thức.
Theo Eva
Ăn trưa ở khách sạn, tôi khóc cạn nước mắt khi biết bí mật của chồng Hiếm hoi lắm tôi mới phá lệ đi ăn trưa trong khách sạn cùng cô bạn thân mới ở nước ngoài về. Không ngờ lại phát hiện bí mật động trời mà chồng che giấu. Lấy nhau đã hơn 10 năm, có với nhau hai mặt con, tôi luôn tự hào rằng mình có một gia đình hạnh phúc, một người chồng giỏi...