Tình cảm má chồng con dâu rạn nứt từ khi em chồng lên ở cùng
Bà ngọt nhạt rằng tôi không biết điều. Nếu ông bà không mạnh tay hỗ trợ việc mua nhà, giờ này vợ chồng tôi vẫn vất vưởng ở trọ chứ đâu có cơ ngơi khang trang như thế này.
Tôi và chồng đều xuất phát điểm từ quê, lên thành phố học đại học và lập nghiệp tại đây. Khi cả hai còn đang trong giai đoạn tìm hiểu, tôi đã có chút gợn gợn về cô em chồng tương lai. Em là út trong gia đình, lại là con gái hay nhõng nhẽo nên ba mẹ chồng cưng chiều như trứng mỏng. Sự bao bọc thái quá khiến tính cách em càng đỏng đảnh, có phần kênh kiệu và đặc biệt lười biếng. Tuy nhiên, tôi tự nhủ tình yêu chúng tôi dành cho nhau đủ lớn, không nên để những chi tiết không thuộc về bản thân cả hai trở thành rào cản trên chặng đường quyết tâm gắn bó với nhau.
Ngay từ thời điểm tôi và anh đến với nhau, tôi đã có chút lấn cấn về cô em chồng tương lai. Ảnh minh họa.
Thời điểm đầu mới kết hôn, một năm đôi lần tôi về thăm ba mẹ chồng và chạm mặt em chồng. Em vẫn phát triển theo quỹ đạo như thế, ngày càng làm vương làm tướng trong gia đình. Ba chồng biết nhưng không quá để tâm. Tính ông vô tư và xuề xòa, nghĩ tính cách ấy của con gái sau này sẽ được chế ngự khi có gia đình. Nhưng đặc biệt má chồng, bà cưng chiều con gái quá mức khiến ai nhìn vào cũng ngán ngẩm. Tình thương con thái quá dẫn đến mù quáng, bà không nhận ra những bất ổn trong tính cách của con, ngược lại chỉ luôn tự hào, khoe khoang có cô con gái xinh đẹp, học giỏi nổi trội.
Tôi trò chuyện với chồng, những mong anh ngồi lại với các thành viên trong gia đình, góp ý để mọi người chỉnh đốn lại em gái út. Tuy nhiên anh phẩy tay, nói tính tôi đàn bà hay để ý vặt. Chỉ cần em học giỏi, khi tốt nghiệp đại học có nghề nghiệp ổn định, tự khắc sẽ làm chủ cuộc đời mình, và sống khỏe với những gì em đang có. Không muốn tình cảm vợ chồng bị rạn nứt bởi yếu tố bên ngoài tác động, tôi từ đó cũng không nhắc đến.
Nhưng đúng là “chạy trời sao cho khỏi nắng”, sau khi vợ chồng tôi mua được căn hộ thành phố và em lên ở cùng để học đại học, tôi lại phải giáp mặt em chồng từng ngày từng giờ. Số tiền góp mua căn hộ, ba mẹ chồng “hùn” một nửa. Chính vì điều đó nên tôi không thể không vui vẻ đồng thuận với sự có mặt của em chồng.
Vậy là em về nhà chúng tôi, hồn nhiên như ở chốn không người. Hằng ngày ngoài giờ lên lớp, em chỉ chú tâm vào điện thoại, chát chít với bạn bè mà không có động thái gì hỗ trợ chị dâu việc nhà. Việc cơ quan lâu nay bận bịu, cộng thêm lo toan cho con nhỏ và giờ có thêm “vị khách đặc biệt” này, tôi phải xoay như chong chóng. Lên tiếng mong nhận được sự hỗ trợ từ em, em chỉ ừ hữ cho qua. Đợi đến khi em xắn tay vào giúp có khi còn mệt hơn tự làm gắng cho xong nên tôi không hy vọng gì.
Giờ cao điểm buổi chiều, tôi phải đi chợ, về nhà lo cơm nước giặt giũ và tắm cho con còn em chồng chỉ đóng cửa nghỉ ngơi trong phòng riêng, không mảy may ngó vào làm cùng. Nói em trông cháu giùm, em than mệt, rồi viện lý do cháu nhỏ kén người không bện hơi cô. Xúm vào làm bếp một buổi, em vừa làm vừa ca thán phải tranh thủ hoàn thành tiểu luận trên lớp…
Video đang HOT
Không dừng lại ở đó, những diễn biến như vậy trong gia đình, em về to nhỏ lại với má chồng tôi theo cách méo mó khiến má chồng quay sang nổi giận với tôi. Những lần vợ chồng con cái về thăm ba má chồng, bà đều đánh tiếng nên “tạo điều kiện” để em tập trung cao nhất cho việc học, nếu thấy việc nhà căng quá thì thuê người làm chứ đừng “bóc lột” em út, hoặc tôi lo chất lượng bữa ăn thế nào mà em càng ngày càng gầy mòn… Má đâu biết chính em không tự chăm sóc sức khỏe bản thân. Em chỉ ăn uống qua quýt rồi cắm mặt thức đêm “cày” phim, chát chít trên mạng xã hội, việc cơ thể ngày càng gầy mòn làm sao tránh khỏi.
Má chồng thay đổi thái độ khi nghe câu chuyện bị bóp méo con gái kể lại trong quá trình chung sống cùng chúng tôi. Ảnh minh hoạ.
Đợt vừa rồi tôi phải đi công tác một tuần. Trong thời gian đó em chồng vẫn về mỗi buổi chiều. Nghĩ em chỉ lười biếng và ỷ lại khi có mặt tôi, còn khi trong nhà không có bàn tay phụ nữ, chắc em cũng sẽ hăng hái xắn tay lên đỡ đần việc nhà. Ai ngờ, trở về, tôi uất ức tột cùng khi nhìn căn nhà ngổn ngang như bãi chiến trường. Rác trong nhà bếp chất đống, bốc mùi hôi thối. Bát đĩa ăn trong tuần dồn lại không rửa, nhiều cái đã đóng cặn. Gõ cửa vào phòng thì thấy quần áo em thay ra vứt vương vãi. Rác từ đồ ăn vặt em dồn vào cái túi nhỏ, cả tuần không mang đi vứt khiến căn phòng bắt đầu bốc mùi chua.
Đợi chồng về, tôi họp gia đình và lên tiếng, bày tỏ những phiền muộn khi nề nếp gia đình trở nên lộn xộn như vậy. Tuy nhiên em chồng tỏ thái độ không tiếp thu, nói nếu tôi còn xét nét kiểu như vậy, em sẽ chuyển ra ở riêng. Chồng tôi lo em gái ở một mình, không có ai bao bọc sẽ gặp nguy hiểm nên lại nhỏ to nói em nên nghĩ lại. Đến nước này thì tôi chán nản tột cùng.
Chuyện đến tai má chồng. Bà ngọt nhạt rằng tôi không biết điều. Nếu ông bà không mạnh tay hỗ trợ việc mua nhà, giờ này vợ chồng tôi vẫn vất vưởng ở trọ chứ đâu có cơ ngơi khang trang như thế này. Giờ có mỗi việc em chồng lên ở cùng mà gây khó dễ. Biết thế bà dồn tiền đầu tư mua nhà cho con gái có cơ ngơi sau này lại hiệu quả và đúng mục đích hơn.
Tôi cảm thấy buồn và ấm ức vô cùng. Có lẽ nếu câu chuyện tiếp túc theo chiều hướng này, tôi sẽ bị dồn ép tới mức stress. Nung nấu ý định tích lũy kinh tế để trả lại số tiền góp mua nhà cho ba má chồng nhưng mãi tôi vẫn chưa thực hiện được, còn tiếp tục dung dưỡng cô em chồng lười biếng ở cùng nhà thì tôi không thể cố hơn được nữa.
Thu Vân
Theo phunuonline.com.vn
Sao phải tiếc nuối người chồng coi ngoại tình như thói quen?
Chồng tôi bảo người yêu là đã ly dị vợ, chỉ tạm thời sống chung trong thời gian tôi chưa tìm được chỗ ở mới. Khổ tâm hơn, cô ấy đã có thai với chồng tôi.
Tôi thuộc thế hệ 8X đời cuối, năm nay tròn 30. Tôi lập gia đình năm 24 tuổi, bốn năm sau ly hôn, tài sản sau cuộc chia tay ấy là hai cô công chúa nhỏ. Đến giờ dù hai năm đã trôi qua, nhiều người vẫn tỏ ra tiếc nuối mỗi lần nhắc tới chuyện tôi bỏ chồng. Mấy lần ghé thăm ba mẹ chồng, tôi vẫn bị ông bà trách vì khi xưa quá kiên quyết mà không chịu cho bố của các con thêm cơ hội sửa sai. Thực ra, tôi đã cho anh ta cơ hội không chỉ một lần. Nhưng khi trăng hoa đã là bản tính, càng cho thêm cơ hội sẽ chỉ càng thêm số lần đau đớn mà thôi.
Cưới được gần một năm thì tôi có bầu bé Cún. Bầu chưa bao lâu, tôi bắt được tin nhắn yêu đương của chồng và một cô học trò (anh ta có công ty bán máy tính hùn vốn cùng bạn bè và dạy thêm buổi tối ở trung tâm dạy nghề). Khi thấy tôi gọi đến, cô bé hốt hoảng lắm vì chồng tôi bảo mình chưa vợ. Tôi chưa kịp nói gì, cô ấy đã rối rít hứa sẽ không bao giờ liên lạc với chồng tôi nữa.
Có gặp một lần nhưng tôi chỉ nói chuyện hết sức nhẹ nhàng, bởi đó rõ ràng là lỗi của chồng mình chứ có phải tại cô ấy đâu. Chồng tôi thì xanh mặt, van xin thề thốt chỉ mắc sai lầm một lần này thôi, nếu có lần thứ hai ra đường xe cán! Nghe thấy vậy, tôi cũng tự nhủ tại mình bầu bì xuống sắc nhiều (tôi nổi rất nhiều mụn và da bị sạm hẳn ngay khi vừa cấn bầu) nên chồng mới thế. Và chuyện được cho qua.
Ảnh minh họa: Internet
Cún gần một tuổi, có người mách rằng chồng tôi đang cặp kè với một cô nhân viên siêu thị. Tôi lại tìm gặp cô ấy để biết rõ ngọn ngành. Đắng lòng thay, chồng tôi bảo cô ấy là đã ly dị vợ, chỉ tạm thời sống chung trong thời gian tôi chưa tìm được chỗ ở mới. Khổ tâm hơn, cô ấy đã có thai với chồng tôi. Nhìn nét sợ sệt trên mặt cô gái trẻ, tôi thấy đau lòng thay. Có oán giận, nhưng chỉ là oán giận gã chồng trăng hoa chứ tuyệt nhiên không cay cú gì cô người tình này, bởi cô ấy có tội gì ngoài việc yêu và trao thân cho người yêu cơ chứ.
Tôi khuyên em giữ lại cái thai và đòi chồng tôi chịu trách nhiệm, còn tôi quyết định ly hôn. Bởi tôi có một người bạn thân, chỉ vì nghe lời người yêu đi phá thai mà sau này không thể làm mẹ được nữa. Với lại, người chồng sẵn sàng giẫm đạp lên lời thề độc của chính mình, tôi cũng chẳng thể tha thứ nổi nữa rồi.
Ảnh minh họa: Internet
Trớ trêu thay, khi chuyện bại lộ, chồng tôi trở mặt, đổ cho cô ta quyến rũ mình và ép nhân tình đi phá thai. Nhưng những tin nhắn tán tỉnh của anh ta từ những ngày đầu, tôi đã được đọc hết. Không may, khi sự việc chưa ngã ngũ, cô ấy bị sảy thai. Lần này mọi lời van xin của anh ta là vô nghĩa. Nhưng bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ lại khóc lóc van nài tôi nghĩ tới đứa con nhỏ vô tội. Cuối cùng, tôi đầu hàng, xé bỏ đơn ly hôn. Chồng tôi khóc nức nở vì mừng rỡ, cái cảnh ấy thú thực cũng khiến tôi có chút động lòng, vì phụ nữ vốn cả tin mà.
Cuộc sống của tôi trôi đi yên ả được gần hai năm. Dù khó có thể quên đi nỗi đau đó, tôi cố nén không khiến gia đình trở nên ngột ngạt bởi sự dằn vặt lẫn nhau. Chồng tôi có vẻ toàn tâm toàn ý với vợ con, chiều vợ, chăm con hơn hẳn trước kia. Ai cũng bảo chồng tôi đã tỉnh "bùa mê thuốc lú" của đám gái dễ dãi ngoài đường. Tôi chỉ cười. Sinh nhật tôi, chồng bảo không về dự được vì đột xuất phải đi tiếp đãi một khách hàng vừa ký hợp đồng mua máy số lượng lớn. Tôi liên hoan với gia đình xong thì nhờ mẹ chồng trông con để ra ngoài hát karaoke với mấy đứa bạn thân.
Ảnh minh họa: Internet
Lúc vừa mở cửa ra ngoài định đi vệ sinh, trời xui đất khiến cho tôi bắt gặp ngay chồng mình đang ôm eo một cô chuẩn bị bước vào phòng bên cạnh! Vẻ mặt kinh hãi của chồng cùng ánh mắt bàng hoàng của tôi khiến cô gái kia hiểu ngay ra vấn đề. Cô ta hỏi ngay: "Chị là ai ạ?" và rồi sững sờ khi tôi đáp bình thản "Vợ của anh bạn trai em, em ạ". Ngay lập tức, anh chồng quý hóa của tôi lãnh trọn một cái tát trời giáng. Cô kia vừa ra tay vừa hét lớn: "Vậy mà anh dám nói với tôi là vợ anh đã chết hả đồ khốn nạn?". Khỏi phải nói, quán karaoke hôm ấy ồn ào thế nào khi được xem vở hài kịch hấp dẫn đến vậy.
Tôi nộp đơn ly hôn và dọn khỏi nhà chồng ngay sáng hôm sau. Trong thời gian hoà giải, tôi phát hiện mình mang bầu bé thứ hai. Mẹ đẻ tôi biết, bà khóc rất nhiều vì thương hai đứa cháu. Nhưng sau này, khi thấy tôi sống vui tươi, vô tư lự hơn hẳn ngày xưa, bà không còn đau lòng nữa. Còn tôi, tôi không cổ súy việc ly hôn hay nuôi con một mình, nhưng một người chồng chẳng ra chồng như thế, giữ để làm gì cho khổ sở suốt cuộc đời dài rộng?
Theo phunuvagiadinh.vn
Cưới đi rồi tính (Phần 1) Nhưng quãng thời gian đó đã qua lâu rồi. Hiện tại, nhắc đến Minh, Nhật chỉ muốn đánh anh ta một trận lên bờ xuống ruộng. Ở công ty có rất nhiều loại người, điều này thì phải đi làm rồi mới thấy rõ được. Thời còn đi học, ai cũng nghĩ rằng mọi chuyện dễ dàng lắm. Thật ra không phải vậy....