Tin vịt: Chuyện chỉ có ở Mĩ
Tạp chí New Ziircher Zeitung (Thụy Sỹ) đăng tải những điều luật lạ về tình dục ở nước Mỹ:
Ở thành phố Alexandra (bang Minnesota), người đàn ông không có quyền quan hệ tình dục nếu hơi thở của anh ta đầy mùi hành, tỏi hay cá hồi.
Trong khi đó ở Hastings (bang Nebraska), một đôi nam nữ, thậm chí đã kết hôn không được phép dìu nhau vào giường trong tư thế không một mảnh vải che thân khi đang ngụ tại khách sạn. Còn ở Kentucky, người phụ nữ không được xuất hiện trên quốc lộ nếu đang mặc áo tắm, trừ khi có… hai cảnh sát đi kèm hai bên.
*
* *
Kinh doanh trên sa mạc
Tạp chí Passport to the New World đăng tải một câu chuyện về kinh nghiệm kinh doanh: Anh chàng thất nghiệp Richard Smart người Idaho (Hoa Kỳ) quyết đi theo con đường kinh doanh. Anh ta chọn việc tới sa mạc Sahara để bán nước soda lạnh. Sáu tháng sau, anh ta quay về, nhẵn túi. Một số người bạn thất nghiệp giống anh tới hỏi kinh nghiệm, anh ta cho biết: “Chả ai thèm tới mua cả bởi họ nghĩ rằng đó chỉ là ảo ảnh!”.
*
* *
Dạy vợ, phản tác dụng
Tin về Dean Martin, một diễn viên nổi tiếng và rất yêu… các loại nước giải khát có cồn. Anh vớ phải một cô vợ nói suốt ngày. Một hôm đang xem tivi về thế giới động vật, Dean khoái trí trỏ lên màn hình nói với vợ: “Em hãy xem đoạn phim đang nói về loài cá kia để thấy rõ giá trị của sự im lặng”. “Ồ, chính anh mới cần đọc trước để thấy ích lợi cho sức khỏe nếu anh chịu uống toàn nước lã – Vợ Dean trả đũa”.
*
* *
Khuyến khích chồng mạnh tay
Một gia đình nghèo kia chưa có tiền để mua máy giặt. Công việc giặt giũ đa phần do người chồng phụ trách, tuy nhiên mỗi lần chồng giặt đồ người vợ cứ đứng cạnh cằn nhằn hết chuyện nọ đến chuyện kia. Hàng xóm của họ lấy làm lạ về việc đó, hội phụ nữ khu phố cũng góp ý cho chị vợ, chị này trả lời: “Nhà các vị có máy giặt thì không hiểu được là phải, khi chồng tôi giặt đồ, tôi làm ông ấy tức giận, ông ấy sẽ vò mạnh tay hơn”.
*
* *
Video đang HOT
Không thể cải tạo
Do quá giận chồng nên cô đã nhảy từ tầng 2 xuống đất, gẫy mất mấy cái xương sườn. Sau đó một thời gian khi chuyện cũ đã nguôi đi, phóng viên báo Hạnh Phúc Gia Đình hỏi ông chồng có ân hận gì về việc đã rồi không? Ông đáp: “Biết sự thể thế này, tôi đã cặp với cô gái ở tầng 7″.
Theo Bưu Điện VN
Nhật ký từ ngày thất lạc
Thấy tiền trong tài khoản tăng lên, mừng như bắt được... tiền trong túi mình.
Ngày... tháng... năm...
Chẳng biết cái xấp lịch rời viết nhật ký mình để đâu nhỉ? Tìm thấy thì chỉ cần lấy ra chép lại, đỡ quá. Nhưng chẳng thấy nó đâu. Bình thường khi đi tìm cái gì thì chỉ mỗi việc lấy chân đá đá vào mấy đống giấy tờ, sách báo, chai lọ, túi tắm vứt "gọn gàng" ở... khắp nhà thì thế nào cũng thấy. Thế mà... đúng là lúc cần thì không thấy, lúc thấy thì chẳng nghĩ là cần.
Chiều, đang nằm nhớ lại xem có kẹp nhầm vào bộ hồ sơ khách hàng nào không thì thằng bé con hàng xóm chạy sang:
- Chú, chú! Nay nhà cháu lại ăn vịt nấu giả cầy nhé.
- Ừ thì sao? - Mình xẵng giọng, cố giấu tiếng nuốt nước bọt, lòng khấp khởi hi vọng...
- Thì chú cho cháu ít giấy vụn về thui vịt đi.
- Ự (không như những gì ta mong đợi)... Tự đi mà tìm lấy, chú đang...
Khi trong miệng mình còn đang giữ chữ "thèm" chưa kịp nói ra thì thằng nhóc đã chổng mông lên lục đống báo cũ. Á à, nhớ rồi, vừa cách đây mấy hôm chính nhà thằng ranh này cũng ăn vịt giả cầy, ôm về của chú mày cả xấp giấy lộn mà cuối cùng đến cái xương vịt cũng chẳng có đem sang "lại quả", báo hại hôm ấy chú mày hí hửng ở nhà ôm gối... chờ, chờ mãi đến đêm. Rồi, đích thị mấy tờ lịch kia cũng hi sinh vì cái vụ thui vịt này đây. Chả có nhẽ?!!
Ngày... tháng... năm...
Lụi cụi viết lại những gì còn nhớ:
Sau hôm thi đại học 3 ngày, giai bé ỏn ẻn đòi về. Sung sướng vô cùng nhưng chẳng lẽ anh em với nhau mà nói luôn: ừ về ngay đi đồ "của nợ", thế thì bạc quá. Thế là mình mới ôn tồn bảo nó là thôi cứ từ từ, ở đây với anh dăm bữa nửa tháng rồi về. Tưởng thằng em cũng biết sĩ diện nên mình mới nói thế, chứ nếu biết trước là nó sẽ gật đầu ngay tắp lự thì mình đã đuổi cổ nó về thẳng với thầy u rồi. Cái thằng, nếu không được cái đẹp giai, học giỏi, có chí tiến thủ, ngoan ngoãn hiền lành, khéo tay khéo chân, chịu thương chịu khó... thì cũng chẳng được cái nước gì, lại còn thêm cái thói lẻo mép nữa chứ.
Một hôm đầu giờ chiều, thấy tiền trong tài khoản tăng lên, mừng như bắt được... tiền trong túi mình: công ty thanh toán lương tháng. Tính toán nhanh qua mấy con số, toát mồ hôi vì chưa chắc đã đủ để tồn tại đến kỳ lương sau, chỉ tại trong nhà nuôi một "hậu duệ cụ Trư".
Một chiều đi làm về, thấy giai bé đang vắt vẻo trên ngọn cây nhãn nhà hàng xóm. Thằng này liều thật, nhà ấy con gái tuy xinh, nhãn tuy sai quả nhưng con chó tên Kiki thì dữ vô cùng, và ông bố thì thậm chí còn hơn thế nữa. Ngoắc tay nhắc giai bé xuống thì nó lại ngoắc tay gọi lại và chỉ xuống dưới: cha con cô bé hàng xóm đang đứng dưới gốc cây chỉ trỏ ra chiều thú vị lắm. Ngạc nhiên! Chẳng hiểu thằng ma lanh này làm thế nào mà thu phục được lòng cha con nhà ấy nhỉ?
Tối hôm ấy, đang ngồi lướt web, mình đá chân giai bé:
- Nhóc, khai đi. Nay sang bên ấy làm gì? Tán tỉnh con gái nhà người ta à? Con bé ấy hơn tuổi mi đó, mà cái nhà ấy thì... chậc chậc... cứ nhìn con chó khắc biết, cứ gọi là... chậc chậc... Thế có rụng cái lông...
- Hả?
- ... chân nào chưa?
- Khiếp quá đi mất với lão già này. Điều 1: Nói thì nói liền câu nhá. Điều 2: Không được so sánh độ dữ của chủ với chó vì chó thì chỉ có mỗi hàm răng làm vũ khí thôi, hơi thiệt thòi trong vụ này. Điều 3: Em sang định... tòm tem...
- Tòm tem cái gì? (Mình nhớ là lúc ấy quát rất to, làm con Kiki bên kia sủa váng lên.)
- Suỵt!!! Ngài khẽ cái mồm cho con nhờ. Ngài có thấy nhãn nhà ấy "đóng khố" kín (*) rồi không? Nhãn ấy... ăn tốt.
- Dóc tổ. Sang mò trộm nhãn mà người ta lại vui vẻ thế kia.
- Xời, giai chớ coi thường em. Em có cái này này...
Vừa nói nó vừa gõ vào đầu ý bảo thông minh. Chợt mặt giai bé biến sắc, nó từ từ đưa ngón tay ra phía trước mặt, trợn mắt nhìn rồi phi vù ra chỗ vòi nước, xả thật mạnh. Té ra trong lúc mò nhãn thì chim chóc ở đâu đã tặng cho cậu nguyên một bãi "sản phẩm tiêu hóa" tươi rói. Đáng đời lắm thằng ranh!
Rồi như quên bẵng câu chuyện đang kể dở, nó lao vào nhà tắm cọ rửa thật lâu. Mình vẫn chưa hiểu cách gì mà nó lại công khai leo được lên ngọn cây nhà người ta thế?
(*) nhãn đóng khố kín: khi cùi nhãn đủ lớn để bao kín hạt nhãn bên trong
Theo BĐVN
Không dám... tiến hóa Bạn đã biết con người là sản phẩm cao cấp nhất của quá trình tiến hóa, nhưng vì sao vẫn có những loài kém phát triển? Liệu đây có phải là câu trả lời? Tiến hóa! Tiến hóa! Tiến hóa! Nào, ta lên đường làm phận sự nào! Không biết tiến hóa lên con người, nhất là con người hiện đại thì có...