Tin nhắn của cô hàng xóm
Tôi và Sương lấy nhau mới được nửa năm, cuộc sống ân ái của cặp vợ chồng son đang hạnh phúc, vui vẻ thì Diễm xuất hiện. Sự xuất hiện ấy đã khiến cho mối quan hệ giữa tôi và Sương căng thẳng hẳn lên.
ảnh minh họa
Sau khi lấy nhau, tôi và Sương thuê nhà ở, Diễm ở ngay tầng dưới, chồng cô ấy vừa mất năm ngoái vì tai nạn giao thông, để lại cho cô một cô con gái mới 3 tuổi. Diễm vẫn chưa tìm được đối tượng thích hợp, để không ảnh hưởng đến công việc, trước đó một thời gian cô có gửi con về quê nhờ ông bà ngoại chăm sóc. Những lúc buồn không có việc gì làm, Diễm lại lên nhà tôi chơi. Vợ chồng tôi đều là những người hiếu khách, lần nào Diễm lên chơi chúng tôi cũng nhiệt tình đón tiếp.
Diễm đã hiểu nhầm sự nhiệt tình của tôi, cho rằng tôi có ý gì với cô ấy. Cô ấy thường xuyên nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Có lần nhân lúc vợ tôi đi làm, cô ấy đã cố tình mang đồ ăn ngon lên cho tôi ăn. Tôi cũng khách sáo bày tỏ sự cảm ơn đối với cô ấy đồng thời nhắc khéo cô ấy lần sau đừng làm như thế kẻo người ngoài lại dị nghị không hay. Diễm dường như không hề để ý đến điều đó, cô ấy bảo không sợ, ai nói thì người nấy nghe, rằng cô ấy coi tôi như một người bạn thân thiết. Tôi cảm giác người phụ nữ này rất đáng sợ. Mặc dù cô ấy rất xinh đẹp và tràn đầy sức lôi cuốn của một phụ nữ trưởng thành nhưng tôi rất yêu vợ nên cơ bản trong đầu không hề có ý nghĩ sẽ “đi chệch hướng”. Bình thường tôi rất thích uống rượu, mà hễ uống là say, say rồi thì dễ “phạm lỗi”. Tôi sợ một ngày nào đó ngộ nhỡ rượu xong nhất thời rung động, không cưỡng nổi sức hấp dẫn của Diễm mà phạm sai lầm, bởi thế bình thường tôi hay cố tình né tránh Diễm, cố gắng không tiếp xúc cô ấy trong tình trạng đơn thân.
Nhưng điều khiến tôi không bao giờ ngờ tới là, không lâu sau đó, Diễm bắt đầu gửi tin nhắn tán tỉnh tôi. Mở đầu chỉ đơn thuần là trò chuyện, ví dụ: “Anh Dương, anh thấy em có xinh đẹp không?”, tôi trả lời: “Xinh đẹp”. Diễm tiếp: “Vậy anh có thích em không?”, tôi trả lời: “Thích chứ. Mọi người đều thích em mà”. Diễm rủ: “Cuối tuần này em có một cuộc hẹn, anh đưa em đi được không?”, tôi trả lời: “Xin lỗi, hôm đó anh có việc bận rồi”… Thấy tôi không đáp lại tình cảm, các tin nhắn sau này của Diễm càng ngày càng “rồ man tíc” hơn. Lại một buổi tối muộn, hôm đó vợ tôi phải ở lại cơ quan làm thêm, Diễm lại tiếp tục gửi những tin nhắn đầy lãng mạn cho tôi, cô ấy viết: “Anh Dương, em ở một mình buồn quá, anh qua đây nói chuyện với em được không?”, tôi trả lời: “Tôi mệt lắm, tôi muốn được nghỉ ngơi”. Cô ấy tiếp: “Để em mát-xa cho anh nhé, kỹ thuật mát-xa của em đỉnh lắm, đảm bảo anh sẽ thấy thoải mái”, tôi trả lời: “Cảm ơn, tôi ngủ rồi”. Diễm chưa hết: “Yên tâm, em sẽ không trói anh đâu, em chỉ cần một người đàn ông thôi. Kết hôn lâu như vậy, anh không thấy ngấy sao, thử một chút gió mới có gì phải sợ chứ, đàn ông cơ mà”.
Tôi thực sự có ác cảm mạnh mẽ với cô ấy, tôi không thèm để ý đến cô ấy nữa nhưng Diễm thì vẫn tiếp tục gửi những tin nhắn lãng mạn vào máy của tôi. Đúng lúc đang xóa tin nhắn thì vợ tôi về, tôi tỏ ra hoảng sợ, vội vàng giấu điện thoại. Sương là người rất nhạy cảm, như linh cảm thấy điều gì không ổn, cô ấy vội tiến đến rồi giật chiếc điện thoại từ tay tôi. Đọc xong tin nhắn, cô ấy nổi giận lôi đình mắng tôi một trận tơi bời rồi sau đó chạy xuống nhà Diễm. Không nói một lời, Sương cũng thẳng tay tát Diễm một cái rồi chửi cô ấy là đồ “chó cái”. Sợ sự việc sẽ không chỉ dừng lại ở đó, rồi ảnh hưởng không tốt đến nhau, bởi rốt cuộc tôi và Diễm chưa hề xảy ra chuyện gì, tôi vội kéo Sương lên nhà. Mở đầu Sương vẫn khăng khăng kết luận tôi và Diễm có quan hệ không chính đáng, sau khi giải thích một thôi một hồi cô ấy mới tin tôi vô tội.
Video đang HOT
Sau sự việc đó, Diễm lại nhắn tin cho tôi mắng tôi là kẻ nhát gan, đạo đức giả, trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu khác. Tôi vô cùng ấm ức, nhưng đối mặt với một người phụ nữ nham hiểm như vậy, tôi đành chọn cách né tránh.
Để chứng minh mình trong sạch, để thoát khỏi sự đeo bám của Diễm, để tôi và Sương được hạnh phúc, tôi đã quyết định chuyển nhà để tránh xa Diễm. Hy vọng Diễm sẽ tìm lại được bản thân mình, tìm được người mình thực sự yêu thương và bước tiếp trên con đường hôn nhân hạnh phúc.
Theo VNE
Cưới xong mới biết chồng là 'con nợ'
Khi lấy anh về, được 1 tuần thì tôi bắt đầu phát hiện ra bí mật của anh. Anh có hàng tá người gọi điện đòi nợ, nào là khoản 5 triệu, chục triệu, khoản nợ có cả trăm triệu.
Yêu 2 năm mặn nồng hạnh phúc
Từ ngày tán tôi, anh đã tỏ ra mình là một người đàn ông ga lăng, chịu chơi và không tiếc tiền khi đưa tôi đi đâu đó cùng bạn bè. Anh luôn là người chủ động trả tiền dù là số tiền lớn trong những cuộc chơi với bạn bè mình và cả bạn bè của tôi. Chính điều đó đã khiến tôi có cảm tình và thấy yêu anh.
Mẫu người đàn ông lý tưởng của tôi phải là người thoáng tính, ít nhất là về khoản tiền nong, vật chất. Không tính toán, ki bo, không cò kè từng đồng một. Người đàn ông như thế ít ra đã đạt một chút tiêu chuẩn nào đó của tôi.
Tôi là cô gái xinh xắn, có nghề nghiệp đàng hoàng, thế nên việc chọn một người chồng kĩ lưỡng cũng không có gì khó hiểu cả. Tôi mong muốn có được người như ý và khi gặp anh, được anh chăm sóc, quan tâm, tán tỉnh lại ga lăng, buông những lời đường mật, khiến tôi cảm thấy hài lòng. Sau nhiều lần như vậy, tôi dần yêu anh và tình cảm của tôi cứ lớn lên như thế, mãnh liệt và cuồng dại.
Sau nhiều lần như vậy, tôi dần yêu anh và tình cảm của tôi cứ lớn lên như thế, mãnh liệt và cuồng dại. (ảnh minh họa)
2 năm yêu nhau, tôi được anh đưa về nhà 5 lần. Bố mẹ anh cũng rất hài lòng, ưng ý vì thật ra, tôi cũng chẳng thua kém ai. Nhà anh có vẻ cơ bản, gia giáo, bố mẹ anh cũng rất cưng chiều anh. Tôi nhìn vào gia cảnh nhà anh lại càng yên tâm hơn. Lúc nào anh cũng lo lắng cho bố mẹ, ngay cả khi đi cùng tôi, biết mẹ mệt, anh cũng gọi điện về cho mẹ, và bảo mẹ chịu khó uống thuốc. Những cử chỉ nhẹ nhàng đó của anh cũng đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ rồi! 2 năm đó, tôi đã sống với trọn vẹn hạnh phúc của tình yêu.
Lấy về mới biết chồng là 'con nợ'
Sau đó, chúng tôi xác định lấy nhau. Tôi cảm thấy mình là cô dâu hạnh phúc vô cùng. Nhưng ngày đi chụp ảnh và chọn váy cưới, tôi thấy anh đã khác nhiều. Anh bảo tôi, chọn váy ít tiền thôi cũng không cần cầu kì quá. Tôi muốn mặc hai váy để cho lộng lẫy thì anh bảo, mặc một váy là được. Tôi chọn hiệu chụp ảnh cưới, anh nhất định không đồng ý và muốn tôi tới hiệu của bạn anh, là một người bạn anh quen, có năng khiếu chụp ảnh, rất bình thường không giống một tiệm ảnh cưới.
Thấy thái độ của anh như vậy, tôi lấy làm lạ. Vì trước giờ, tôi đòi gì được nấy. Tôi mà đòi là có ngay, còn có cả cái đẹp, cái xịn dù anh cũng chảng đại gia gì. Nhưng anh yêu tôi và muốn chiều tôi nên luôn chấp nhận những yêu cầu của tôi. Vạy mà lần này anh khác thế.
Khi tôi nói với anh về chuyện cưới cần những gì thì anh liên tục nhắc tôi tiết kiệm. Thường là phải làm một album ảnh lớn, còn lại là 2 ảnh to treo ở hai nhà. Nhưng lần này anh bảo, cứ làm 2 ảnh lớn thôi, còn album không cần thiết, cứ lưu file vào máy tính là được. Nghe anh nói mà tôi buồn vô cùng. Anh bảo sau này thích chụp thì đi trăng mật hay đi đâu đó đầy ảnh, không cần thiết phải chụp lúc này.
Khi tôi nói với anh về chuyện cưới cần những gì thì anh liên tục nhắc tôi tiết kiệm. Thường là phải làm một album ảnh lớn, còn lại là 2 ảnh to treo ở hai nhà. (ảnh minh họa)
Tôi nghi ngờ về thái độ của anh. Đám cưới cũng không được sang trọng như anh hứa. Chỉ có 1 xe hoa, còn lại là một chiếc xe to như xe khách. Vậy mà trước khi cưới, anh hứa sẽ có tới 5 xe hoa. Tôi hơi thất vọng.
Khi lấy anh về, được 1 tuần thì tôi bắt đầu phát hiện ra bí mật của anh. Anh có hàng tá người gọi điện đòi nợ, nào là khoản 5 triệu, chục triệu, khoản nợ có cả trăm triệu. Nghe người ta nói mà tôi rùng mình. Họ bảo tôi bị lừa rồi. Anh ăn chơi như vậy cũng vì lấy tiền của họ, vay mượn của bạn bè để tán gái, theo sát tôi. Chứ anh nào có tiền. May mà tôi chưa nhận ra anh ta là con nợ, nên là tôi đã nhận lời cưới anh ta. Giờ thì đúng, chồng tôi chính là con nợ. Trước đây anh chơi bời, bài bạc thành ra vay nợ, rồi gán nợ. Bố mẹ anh cũng &'ăn dây' với anh, giấu tôi chuyện anh nợ nần. Ông bà cũng đã cố gắng giúp đỡ anh trả được rồi, nghĩ là có vợ con sẽ tu chí làm ăn, ai ngờ anh lại chơi bời ở đâu.
Giờ thì tôi đau khổ quá, tá hỏa vì chồng là con nợ. Tôi không biết mình phải đối mặt với sự thật kinh khủng này. Thực lòng, tôi đang chán nản, muốn từ bỏ tất cả, muốn bỏ cuộc hôn nhân này luôn. Thế này, tôi có lẽ thành người gán nợ cho anh mà thôi!
Theo VNE
Cái giá của tình yêu (P.14) Đêm tân hôn, cô đã chẳng thể cho anh thứ mà bất cứ người đàn ông nào cũng mong muốn. - Anh! Anh chở em đi đâu đấy? Sao anh không nói gì vậy? - Cô nhìn chăm chú vào gương mặt anh, vừa rối rít hỏi. - Em biết hôm nay là ngày gì không? - Nay là ngày... - Cô ngỡ...