Tin nhắn của chồng gửi vợ cũ và chuyện những phụ nữ trung niên bế tắc trong hôn nhân
Không hài lòng với cuộc hôn nhân hiện tại là tâm lý của nhiều phụ nữ ở độ tuổi trung niên và có khi nó là kết quả của lựa chọn ban đầu vốn cô ấy đã từng đắc thắng…
01
Linh bắt gặp tin nhắn của chồng với vợ cũ: “Hay mình đẻ thêm đứa con rồi quay lại với nhau đi. Ngày xưa anh chia tay em vì Linh có thai, nếu không anh đã chẳng dại”. Vợ cũ nhắn lại với Khánh rằng: “Anh điên à, anh nghĩ là tôi còn thiết tha gì anh chắc?”.
Linh không cho rằng mình là người có lỗi vì lúc quen nhau, Khánh đã hết tình cảm với Mai. Anh ta nói rằng họ đang làm thủ tục để ly hôn, đơn nộp lên tòa án cũng lâu rồi chỉ chờ ngày ra phán quyết. Bởi vậy, Linh đã bước chân vào cuộc hôn nhân đó và cảm thấy mình như một kẻ chiến thắng.
Hóa ra, sau này Linh có thai, Khánh mới về ly hôn Mai rồi cưới cô. Lúc này Linh biết chuyện nhưng sự đã rồi, cô chấp nhận tất cả mọi thứ. Cô luôn luôn tâm niệm rằng bản thân cũng bị lừa, ban đầu rõ ràng Khánh nói rằng mình đang độc thân, đã ly hôn vợ. Giờ có quay sang làm ầm ĩ cũng không ăn thua. Hơn nữa, Linh đã mang thai, làm sao cô có dũng khí mà làm mẹ đơn thân được chứ. Bởi vậy, Linh chấp nhận bước vào cuộc hôn nhân với Khánh và cho rằng sau một lần đổ vỡ, anh ta sẽ trân trọng mẹ con cô.
Nhưng thời gian mật ngọt rồi cũng qua. Cuộc sống quay cuồng với con cái và những hóa đơn thì Linh thấy hôn nhân cũng lắm vị đắng, ngay cả như cách thấy chồng mình nhắn tin gạ sinh thêm đứa con với vợ cũ.
Linh vô tình lấy Khánh từ tay người phụ nữ khác nhưng cuối cùng cô lại liên tục phải để ý xem Khánh đang thế nào với vợ cũ. Nhiều lúc Linh tức điên lên khi thấy mẹ chồng vẫn gửi mật ong, bột sắn, trâu gác bếp cho nàng dâu cũ. Còn cô đến với cuộc hôn nhân này bà coi như cô không tồn tại. Hôm khác, cô lại thấy chồng hẹn vợ cũ cho con đi xem phim, tất nhiên cô ấy từ chối. Nhưng Linh và Khánh thì cãi nhau to.
02
Video đang HOT
Bước chân vào 1 cuộc hôn nhân ngay từ đầu đã úp mở chứa đựng nhiều nỗi tủi nhục như thế. Mai, vợ cũ của Khánh tuy có vẻ thất bại trong cuộc hôn nhân nhưng cô nhận được sự yêu quý của cả nhà chồng cho mãi đến sau này.
Còn Khánh sau khi hắt Mai để lấy Linh đã lộ nguyên là một người đàn ông đứng núi này trông núi nọ. Lúc trước Khánh nói xấu vợ hết lời, nhưng sau khi lấy Linh rồi anh ta lại hay so sánh, chề Linh chi tiêu không biết tiệt kiệm như Mai, chê Linh không chăm con khéo như Mai. Và thậm chí, sau lưng cô anh ta vẫn à ơi với vợ cũ như thế. Còn Mai, cô sai lầm khi chọn đàn ông không kỹ và thậm chí chẳng tự quyết nổi khi nhận ra bộ mặt thật của anh ta.
Một ngày nọ, Linh không chịu nổi nữa, quyết định tìm gặp Mai để cảnh cáo: “Bát nước hắt đi rồi khó vớt lại lắm. Mong chị né né chồng tôi ra xa đi”.
Mai điềm tĩnh nói: “Xưa kia cô cũng đâu có né tôi, nên cuộc chơi giờ là công bằng. Chỉ có điều may mắn cho cô là giờ tôi không có chút hứng thú nào nào với Khánh nữa cả. Nếu cô thấy hôn nhân thực sự là chuyện của 2 người thì thì ngày đó cô đã hành động khác, hoặc ngay bây giờ cô cũng không tới để tìm tôi như thế này”.
Nói rồi Mai xách túi đứng lên, bỏ mặc Linh ngồi lại ngơ ngác. Rõ ràng ngày ấy, Linh cũng nhận biết một số dấu hiệu và ngờ ngợ chuyện Khánh đã bỏ vợ là sai song cô chẳng thèm suy xét. Cô bất chấp tất cả để đến với anh ta và cái kết bây giờ thật sự ê chề.
03
Linh cả đời loay hoay trong việc giữ gìn hôn nhân bởi vì ngay từ khi bắt đầu cô đã chọn sai hướng. Khánh thì cả đời chạy theo người khác mà không chịu vun đắp cho hiện tại nên qua 2 cuộc hôn nhân vẫn không hài lòng. Mai thì vì quá tin tưởng vào hôn nhân mà gặp cú sốc đến mức sau này thấy hôn nhân là sợ hãi. Người ta cứ xoay trong những vòng xoay đầy dối trá vì không biết trân trọng hiện tại và mệt nhoài với những lựa chọn và quyết định của đời mình.
Hôn nhân vốn không phức tạp, chỉ là người ta hay làm phức tạp nó lên rồi loay hoay với câu hỏi: Rời đi hay ở lại?
Hôn nhân không phải là đến tuổi phải lấy, càng không phải lấy vợ (lấy chồng) để cha mẹ hài lòng. Nó cần bắt đầu bằng tình yêu chứ không phải những đứa con trói buộc.
Nhiều người phụ nữ cứ đến độ tuổi trung niên là chán chồng và thất vọng hơn vào hôn nhân, nhưng dùng dằng không bước ra mà cũng không buồn vun đắp. Các cô vợ có khi mê chạy bộ, thích đến phòng gym hơn mê chồng. Người ta gọi đó là trưởng thành, là độc lập, nhưng quên mất rằng hôn nhân vốn dĩ thực ra xưa kia đã từng rất thú vị.
Nhưng cũng có thể lý do là khi bắt đầu hôn nhân người ta đã sai đường và đến trung niên hoặc trước trung niên đã ngấm mùi vị tuyệt vọng. Như người phụ nữ giành được chồng người tưởng là chiến thắng, nhưng rồi kết quả vẫn là nhận trái đắng trong hôn nhân như Linh.
Chị dâu trộm vàng mẹ đuổi đi, 1 năm sau bà òa khóc thấy một vật trong túi chiếc áo khoác cũ
Nhà tôi chẳng có người lạ vào, anh tôi không lấy vậy chỉ còn chị dâu thôi. Có khi chị dâu lấy vàng của mẹ chồng rồi bán đi mang tiền về giúp đỡ bố mẹ đẻ cũng nên.
Mẹ làm sao chấp nhận được cô con dâu như thế?
Hôm vừa rồi, tôi đến giúp mẹ dọn nhà. Hiện tại một mình mẹ sống, nhiều đồ dùng đã cũ không sử dụng đến nữa để lại chỉ thêm bừa bộn không gian. Tôi cùng mẹ dọn dẹp, lọc bớt đồ bỏ đi cho thoáng đãng nhà cửa.
Lúc dọn đến quần áo, mẹ tôi cầm chiếc áo khoác cũ mặc thử xem còn vừa người không. Chiếc áo này mấy năm nay mẹ tôi ít mặc đến nhưng bỏ đi thì lại tiếc nên vẫn để đó. Khoác lên người, bà xỏ tay vào túi áo thì phải đờ người khi tìm được một vật bên trong. Đó là đôi bông tai vàng của mẹ đeo từ khi còn trẻ, giá trị vật chất thì khoảng 5 chỉ thôi nhưng mẹ tôi rất quý vì do bà ngoại để lại.
Cầm đôi bông tai trên tay, mẹ tôi thẫn thờ rồi bật khóc nức nở. Tôi xót xa trong lòng hiểu tại sao mẹ lại như vậy, bởi vì cũng do đôi bông tai này mà cách đây 1 năm mẹ đã đuổi chị dâu đi.
Sau khi chị dâu đi, anh tôi không liên lạc cũng chẳng tìm được vợ nên quay ra trách mẹ. (Ảnh minh họa)
Khi anh tôi cưới chị dâu, mẹ không hài lòng vì nhà chị ấy gia cảnh khó khăn. Bà nghĩ cưới chị ấy về, anh tôi sẽ nặng gánh nhà ngoại. Thời điểm rời đi là chị ấy về nhà tôi làm dâu được hơn 1 năm rồi. Thời gian chung sống cũng xảy ra nhiều mâu thuẫn nhưng mẹ chồng - nàng dâu nhà nào chẳng thế, không chuyện này cũng chuyện kia nên sao có thể trách mẹ tôi được?
Hôm đó bà muốn đeo đôi bông tai này để đi ăn cưới con một người bạn mà không thấy. Mẹ tôi nghĩ ngay tới việc nó đã bị trộm mất. Nhà tôi chẳng có người lạ vào, anh tôi không lấy vậy chỉ còn chị dâu thôi. Có khi chị dâu lấy vàng của mẹ chồng rồi bán đi mang tiền về giúp đỡ bố mẹ đẻ cũng nên. Mẹ làm sao chấp nhận được cô con dâu như thế? Lúc đó anh tôi không có nhà, mẹ đã mắng té tát, ném đồ đuổi chị dâu đi.
Sau khi chị dâu đi, anh tôi không liên lạc cũng chẳng tìm được vợ nên quay ra trách mẹ. Đành rằng mất vàng ai cũng xót nhưng bà không có bằng chứng rõ ràng đã lập tức quy tội cho con dâu thì quá vô lý. Mẹ tôi mắng con trai bất hiếu, vì vợ mà coi mẹ không ra gì khiến anh tôi tức giận cũng xách đồ bỏ đi.
Anh vào thành phố khác làm việc và sống một mình trong đó. Sau ít lâu mẹ nguôi giận và nhớ con trai liền bảo anh về nhưng anh ấy nhất quyết không chịu. Anh bảo mẹ vẫn khỏe, có thể sống một mình, tạm thời anh chưa muốn về khiến bà khóc hết nước mắt.
1 năm qua chỉ có một mình lủi thủi, bà mới thầm hối hận. Nhiều lần bà bảo với tôi giá kể khi trước cứ mặc kệ anh trai, chị dâu, chỉ cần chị ấy ngoan ngoãn, hiếu thảo là được thì đã chẳng nên nông nỗi này. Nếu như vậy thì có phải bây giờ anh chị vẫn sống chung nhà, có khi còn sinh cháu cho bà rồi ấy chứ.
Tôi cũng thấy bất bình thay cho mẹ. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi lập tức gọi điện cho anh trai nói rằng đã tìm được bông tai rồi. Chắc lúc trước bà cất vào đó nhưng quên bẵng đi mất. Nhưng anh tôi lại nói đã tìm được chị dâu. Nếu mẹ có thể đến gặp trực tiếp xin lỗi chị và bố mẹ chị ấy thì anh sẽ đưa chị về, chuyện cũ coi như xí xóa.
Mẹ tôi rất khó xử. Đành rằng bà làm sai nhưng nếu bắt bà phải hạ mình xin lỗi con dâu và nhà thông gia cũ thì thật quá đáng. Dù sao bà cũng là mẹ chồng chị ấy cơ mà. Tôi cũng thấy bất bình thay cho mẹ. Tôi có nên tìm gặp riêng anh trai và chị dâu cũ để khuyên bảo họ đừng đưa ra yêu cầu đó?
Vợ 55 tuổi bật khóc vì chồng hất văng đĩa cá chiên chưa vàng Ở tuổi 55, tôi nghĩ mình đã có thể an nhàn, vui vầy bên con cháu. Vậy mà, mỗi ngày trôi qua, tôi phải đối mặt, chịu đựng sự khó tính đến quá quắt của chồng. Mọi người thường bảo người lớn tuổi thay tính đổi nết, khó ăn khó ở. Thế nhưng, chồng tôi mới 58 tuổi đã trở tính, hành vợ...