Tin em đi, rồi đông sẽ sớm qua
Những ai ghét mùa đông thường nói rằng bởi Đông lạnh và buồn quá, nếu cô đơn một mình thì cảm giác càng chán chường thêm gấp bội.
Anh không thích mùa đông. Em lại chẳng yêu mùa thu một chút nào.
Bởi vì qua thu rồi sẽ đến đông, qua những ngày dịu dàng rồi đông rét mướt sẽ lại về, ai thay đổi được vòng tuần hoàn bất biến của thời gian? Giống như biết trước cuộc tình này chẳng đi đến đâu, rồi sẽ là một hồi kết lắm đau thương nhưng vẫn chẳng thể thay đổi, chỉ có thể cố chấp mà đi tiếp.
Ảnh minh họa
Con người ta trên cuộc đời này không ngừng tìm kiếm người mình yêu thương. Có người tìm đúng, có người tìm sai, thậm chí có người còn chẳng phân định được là đúng hay sai, chỉ có thể yêu với lòng đinh ninh “tình yêu nào phân biệt được rõ ràng như thế”. Phải chăng nếu biết là sai người ta sẽ dừng bước, quay về chốn cũ, không yêu nữa hay sao? Kì lạ là chúng ta thường không lựa chọn quay lại, không chọn cách phủ nhận yêu thương, hay ít nhất em đã chẳng làm như thế.
Vốn dĩ em cũng biết anh vẫn còn vấn vương tình cũ. Em đã tự tin rằng chỉ cần em yêu anh nhiều hơn, từng chút từng chút một anh cũng sẽ quên đi người ấy, sẽ yêu em với trọn vẹn con tim. Nhưng hóa ra chỉ là do em ngây thơ tự huyễn hoặc mà thôi.
Video đang HOT
Ngày trước, em còn vui vì đã được yêu một người đàn ông chung tình và sâu sắc. Nếu anh dễ dàng quên đi tình yêu xưa cũ và vui vầy với người mới, chắc chắn em đã không say đắm anh. Thế nhưng bây giờ cũng chính vì điều ấy mà em ghét anh kinh khủng. Ghét anh tại sao lại khiến em có cảm giác bất lực, luôn thấy anh yêu em nhưng chưa đủ, chưa nhiều như em muốn. Tại sao khiến em trở thành một kẻ thất bại và như một người thế chỗ. Anh nói không phải, nhưng ánh mắt anh vẫn cứ nói dối mãi thôi. Cảm giác thua cuộc, thật đắng cay.
Những ai ghét mùa đông thường nói rằng bởi đông lạnh và buồn quá, nếu cô đơn một mình thì cảm giác càng chán chường thêm gấp bội. Nhưng có ai đã từng nghĩ, khi trải qua mùa thu dịu dàng, yêu thương lan tỏa như nắng miên man rồi chợt nhận ra rằng mùa thu sẽ đi rất nhanh, rồi sẽ đến đông thôi, không thể nào giữ khoảnh khắc dễ chịu ấy ở lại mãi được sẽ chán ghét mùa thu đến nhường nào?
Em cũng đã đi qua những ngày thu đáng yêu như thế, rồi bất chợt không hề có dấu hiệu báo trước, gió đông đã chợt ùa về. Cũng có thể là do em cố chấp không muốn đón nhận sự thật chăng? Rồi như lẽ dĩ nhiên, chúng mình chia tay, ấy là một ngày rất lạnh, tay em run rẩy trong túi áo khoác và đôi môi khô ráp mấp máy chẳng thành lời. Cái lạnh mùa đông thoáng cái trở nên chẳng có nghĩa lý vì tim em đã rất lạnh. Dù biết là sẽ phải chia xa thế mà lòng vẫn rất đau…
Xa anh đã mấy mùa, ngày vẫn nối ngày, tháng năm vẫn vô tình không ngừng lại thế mà em vẫn ám ảnh mãi bởi những ngày đầu đông. Trải qua ấm lạnh của tình người, em mới biết mình cần phải trân trọng những ngày có nhau như thế nào.
Ước gì lúc trước, trong những ngày mình từng yêu, em đã không mãi lo lắng em sẽ mất anh mà cứ tận hưởng yêu thương mình đáng được có. Ước gì em đã không mãi cố chấp nghĩ rằng anh không yêu em nhiều như người cũ để rồi ôm lấy đớn đau riêng mình. Ước gì em biết quý hơn những ngày yêu rất đẹp mình có cùng nhau. Thế nhưng tất cả đã muộn.
Nhưng mà anh biết không, qua đông thì xuân sẽ về thôi. Em rất thích mùa xuân, có cảm giác như mọi hy vọng sẽ lại đâm chồi tươi xanh. Những niềm đau cũ rồi cũng sẽ tan chảy như băng tuyết vậy. Niềm đau sẽ nguôi ngoai và chỉ còn những kỉ niệm để lưu nhớ lại.
Tin rằng anh và em rồi sẽ lại yêu, lại say đắm với cuộc đời như tin đông qua xuân sẽ lại về…
Theo Tiin
Khi chúng mình hờn giận, hãy hôn em!
Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay.
Cảm ơn anh đã bước đến trong đời em, mang cho em những dư vị ngọt lịm của tình yêu. Nhưng cuộc đời không phải là khúc sông êm đềm, lặng gió như ngày anh bước tới. Nếu một ngày nào đó, sóng gió cuộc đời khiến em va vấp, những trắc trở làm em trầy xước con tim, khi ấy hãy ôm em vào lòng, đặt lên môi em một nụ hôn, thật sâu và thật lâu anh nhé.
Em đã từng đi qua những nỗi đau thương, đã từng sống như con ốc co mình lại vì sợ những sóng gió cuộc đời. Em đã từng yêu và từng nếm trải cảm giác đau đớn tột cùng khi tình yêu ấy ra đi. Vì thế mà em rất sợ. Em như con chim nhỏ sợ cành cong, đã ngã một lần thì ám ảnh thật lâu.
Anh đã đến vào chính khoảng thời gian đó, không vồ vập, không vồn vã. Anh dắt tay em, chỉ cho em thấy những chân trời rợp nắng phía trước mắt. Chỉ cho em thấy rằng bầu trời đen tối với những cơn mưa đen u ám đã ở phía sau lưng. Anh vực em dậy từ hố sâu của tuyệt vọng. Anh chỉ cho em cách yêu thương và đón nhận yêu thương. Em cũng không biết mình đã yêu anh tự thủa nào, từ cái khoảnh khắc anh nhìn sâu vào mắt em, hay lúc anh ôm em thật chặt, hoặc giả cũng có thể là lúc, anh hôn em?
Em cũng không biết mình đã yêu anh tự thủa nào, từ cái khoảnh khắc anh nhìn sâu vào mắt em, hay lúc anh ôm em thật chặt, hoặc giả cũng có thể là lúc, anh hôn em? (Ảnh minh họa)
Em tự mình bước ra khỏi vỏ bọc mà bao lâu nay em cố gắng xây đắp với ước mong không làm mình tổn thương hơn nữa. Anh nắm bàn tay em, kéo em ra khỏi khoảng không gian tối đen với những ám ảnh về mối tình đầu đau thương. Em nhìn cuộc đời như đúng những gì vốn có. Vẫn có những mảng màu xám đen, u ám nhưng gam màu hồng tươi tắn vẫn thường trực. Em không còn nhìn đời bi quan và tiêu cực nhưng cũng đủ mạnh mẽ để sẵn sàng đón nhận những điều không như mình mong muốn nếu một ngày nào đó nó xảy ra.
Em cảm nhận được hạnh phúc mình đang có hôm nay. Nhưng ngày mai, chúng mình có thể sẽ hờn giận, sẽ trách cứ và dằn vặt nhau về rất nhiều điều. Tình yêu là như vậy, nó đâu phải chỉ có ngọt ngào. Tình yêu còn cả những đắng cay. Anh đã dạy cho em cách quên một người và cũng dạy cho em cách yêu một người. Bao gồm cả việc yêu những sai lầm, khuyết điểm của người đó. Vì vậy, nếu một ngày mình giận nhau, hãy lại gần... hôn em để hóa giải những u buồn.
Xin anh đừng vội vàng buông tay khi chúng mình hờn dỗi. Đã phải rất khó khăn để nắm tay nhau bước đi trong đời với tư cách đôi tình nhân, vì vậy đừng hành động điều gì quá vội để hối hận anh nhé. Anh đã mang tới cho cuộc sống của em rất nhiều điều mới mẻ. Em cảm thấy mình may mắn khi được yêu anh. Vì thế, hãy vì tình yêu mình đã và đang có, luôn giữ hai từ "Tha thứ" trong tim anh nhé.
Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay. (Ảnh minh họa)
Nếu một ngày em lầm đường, em sai trái, xin anh hãy nhẹ nhàng đến bên em, như cái lúc anh dang tay kéo em ra khỏi sự tuyệt vọng. Hãy hôn em thật, một nụ hôn chan chứa yêu thương. Nụ hôn sẽ là cách hóa giải mọi bất đồng, sẽ làm cho trái tim đang chất chứa đầy tâm sự như mềm lại, tình yêu sẽ lại thăng hoa...
Đã từng có thời mình trao nhau những nụ hôn như thế giữa con phố mùa đông về đêm vắng lặng. Đã từng có thời anh hôn để ngăn dòng nước mắt cứ lăn dài trên đôi má em. Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay. Và cả khi chúng mình đã thành chồng, thành vợ, xin hãy cứ hôn em.
Theo VNE
Chấp nhận đi, em chỉ là tình cũ Anh chỉ yêu chính bản thân mình. Anh không yêu em, cũng không yêu cô ấy... Tiếng chuông điện thoại đổ dồn, những dòng tin nhắn đến liên hồi của anh... mọi thứ làm em thấy mệt mỏi. Xin đừng khuấy động cuộc sống hiện tại của em thêm nữa. Là anh đã tự nguyện bước ra khỏi cuộc đời em, tại sao...