Tìm vợ khó thế sao!?
Khỏe mạnh, có công việc và thu nhập ổn định nhưng vẫn khó tìm được một nửa của mình
Gần đây, anh P.H.Đ (40 tuổi, TP Thủ Đức, TP HCM) thường tỏ ra cáu gắt mỗi khi có ai đó hỏi: “Bao giờ lấy vợ?”.
Nỗi lòng biết tỏ cùng ai
Anh Đ. là “dân IT” ( công nghệ thông tin), được mọi người đánh giá là ưa nhìn, hòa nhã. Anh từng xin tài khoản mạng xã hội, số điện thoại của các cô gái đã gặp để trò chuyện, lần nào cũng vậy, mới nhắn được vài câu thì đối phương đã “im lặng”.
Bạn bè khuyên anh dùng ứng dụng hẹn hò qua mạng, anh cũng thử nhiều nhưng không hiểu sao, mỗi lần gặp mặt ngoài đời, anh lại “câm như hến”.
Anh Đ. kể trước đây từng có một mối tình sâu đậm, rồi bạn gái theo gia đình sang Úc định cư nên họ chia tay. Từ ngày đó, anh tập trung vào công việc, lúc nhìn lại, thấy mình đã lớn, bạn bè đã yên bề gia thất, muốn tìm một người để kết duyên nhưng “muôn vàn khó khăn”.
“Suốt ngày mẹ tôi hỏi: “Con bị làm sao vậy, có vấn đề về giới tính không mà sao chưa chịu cưới vợ?”. Chưa kể, cứ giỗ chạp hoặc ngày Tết, cô, cậu, dì, chú, bác… lại hỏi thăm, hối thúc, rất áp lực. Tôi thích trẻ con, thèm có một gia đình để vun vén nhưng biết làm sao được” – anh Đ. than.
Ở tuổi 37, anh T.K.H (ngụ quận 7, TP HCM) là trưởng phòng một công ty bất động sản. Anh từng hẹn hò với nhiều cô gái, đến bây giờ vẫn chưa tìm được người phù hợp.
“Trước đây, tiêu chuẩn bạn gái của tôi là phải trẻ, xinh và ít nhất phải học ở trường đại học tốp đầu ở TP HCM. Ở tuổi này, tôi hạ bớt tiêu chí, chỉ cần ngoan ngoãn, ưa nhìn và có công việc ổn định, vậy mà vẫn chưa tìm được người như ý” – anh H. chia sẻ.
Sốt ruột, gia đình và bạn bè anh H. liên tục giới thiệu, mai mối. Bản thân anh cũng huy động mọi mối quan hệ để tìm bạn gái nhưng rồi vẫn là “lính phòng không”. Lý do được anh tổng kết là “có người mình thích thì họ lại chẳng thích mình và ngược lại”.
Cũng mệt mỏi mỗi lần nhận câu hỏi “có vợ chưa?”, anh T.V.T (36 tuổi; quận 3, TP HCM) tâm sự: “Không phải tôi không muốn lập gia đình, chẳng qua chưa gặp người ưng ý. Thật sự, tôi nghĩ lấy vợ không giống như chuyện thích thì vơ đại. Chuyện tình cảm, hôn nhân là chuyện riêng tư và quyền tự do cá nhân. Tôi thừa nhận cũng có chút lo lắng khi chứng kiến bạn bè cưới rồi ly hôn hoặc gặp khó khăn về kinh tế, sống chật vật, không hạnh phúc…”.
Video đang HOT
Minh họa: KHỀU
Tìm hiểu giá trị bản thân
Trong khi đó, là một người đã lập gia đình, anh Đ.N (36 tuổi, TP HCM) chia sẻ: “Tôi cưới vợ sau khi ra trường được 6 năm. Vợ chồng tôi học chung đại học, yêu nhau từ thời sinh viên, ra trường đi làm ổn định thì kết hôn. Nếu hỏi hôn nhân có quan trọng không, tôi khẳng định là có. Nhưng tôi cũng thấy rằng không phải là việc mang tính bắt buộc. Nếu chưa gặp người tâm đầu ý hợp, kinh tế chưa có, không nhất thiết phải kết hôn sớm”.
Theo Niên giám thống kê của Tổng cục Thống kê, năm 2022 độ tuổi kết hôn trung bình lần đầu của cư dân TP HCM là 29,8 tuổi (sắp chạm mốc 30 tuổi).
Số liệu ghi nhận có xu hướng tăng liên tục từ năm 2019 đến năm 2022, độ tuổi kết hôn trung bình lần đầu năm 2019 là 27,5 tuổi, năm 2020 là 28,0 tuổi và năm 2021 là 29,0 tuổi (bình quân mỗi năm tăng 0,8 tuổi).
Chuyên gia tâm lý Mai Thanh Thủy, Trung tâm Tham vấn tâm lý The Sight, cho biết nhiều nguyên nhân khiến nam giới ế vợ. Một số người ham việc, chờ sự nghiệp thành thì nhìn lại đã muộn; một số ngại tiếp xúc, thể hiện tình cảm nên gặp khó trong xây dựng mối quan hệ. Cũng có người ham vui, không muốn bị ràng buộc nên chưa kết hôn. Đặc biệt không ít người không biết mình muốn, cần gì. Vì không hiểu rõ bản thân nên họ không biết mình phù hợp với người như thế nào và người như thế nào sẽ làm cho mình hạnh phúc. Ngoài ra, có những người bị tổn thương từ những mối quan hệ cũ hay biến cố khác trong cuộc sống. Họ nói muốn hẹn hò và kết hôn nhưng trên thực tế, ngay cả khi gặp được người phù hợp chưa chắc đã thành bởi bản thân còn chưa hạnh phúc, bất an thì khó có thể yêu thương hay mang lại hạnh phúc cho người khác.
“Nên tập trung tìm hiểu giá trị bản thân trước rồi mới chọn đối tượng phù hợp. Không nên suy nghĩ có sự nghiệp bền vững trong tay mới lấy vợ để rồi bị cuốn vào công việc, không có thời gian dành riêng cho bản thân và hay mở rộng và chăm sóc các mối quan hệ khác. Thực tế, không phải cô gái nào cũng nhìn vào tài chính để yêu, một người có ý chí, đạo đức thì vẫn luôn là người cuốn hút” – chuyên gia tâm lý Mai Thanh Thủy nói.
Chuyên gia tâm lý Nguyễn Hải An thì lưu ý: “Tâm lý cha mẹ khi thấy con đã trưởng thành mà chưa lập gia đình thường lo lắng, sốt ruột. Nhưng đừng vì vậy mà quá nôn nóng, vồ vập đối tượng trong lần đầu gặp gỡ. Cần học cách tiếp cận, gắn bó tình cảm. Trong trường hợp thấy không hợp thì không cần cố ép bản thân do áp lực từ gia đình. Hãy kết hôn khi thấy thật sự phù hợp. Nếu cưới rồi ly hôn còn nhiều nỗi khổ tâm hơn”.
Cha mẹ cần tinh ý để hiểu con đang gặp vấn đề gì trong tìm kiếm người yêu, để hỗ trợ. Đừng hỏi nhiều lần hoặc thúc giục vì sẽ vô tình tạo nên nhiều áp lực cho con, tình hình càng tệ hơn” – ông Nguyễn Hải An nói.
40 triệu đồng trong két sắt biến mất, tôi nổi giận khi nghe vợ phân trần
Tôi đếm đi đếm lại, thấy thiếu mất 40 triệu đồng. Số tiền ấy, tôi không lấy thì chỉ có vợ lấy.
Tôi năm nay 40 tuổi, vợ tôi 36 tuổi. Chúng tôi đã có 11 năm hôn nhân với hai đứa con "đủ nếp đủ tẻ".
Cuộc sống gia đình nếu như không đòi hỏi quá nhiều thì tôi cho rằng, mọi thứ đều ổn. Hai vợ chồng có thu nhập ổn định, biết tằn tiện chi tiêu nên có chút của ăn của để. Hai đứa con ngoan ngoãn, thông minh.
Trước khi đến với nhau, tôi và vợ đều từng trải qua vài mối tình. Tôi không biết bạn trai cũ của vợ như thế nào. Nhưng hồi tôi đang theo đuổi cô ấy, có vài lời xì xào, bàn tán cho rằng, tôi không bằng người cũ của cô ấy cả về kinh tế lẫn ngoại hình.
Những khi "cơm lành, canh ngọt" thì không sao nhưng khi có mâu thuẫn, tôi luôn cảm giác cô ấy ngầm đem so sánh tôi với người cũ. Thỉnh thoảng, tôi còn kiếm chuyện ghen tuông khiến vợ tôi cho rằng, tôi gàn dở.
Tôi tự nhận mình là mẫu đàn ông của gia đình. Tôi chỉ thích chăm chỉ làm việc, chăm chút gia đình, trong nhà lúc nào cũng có tiền dự phòng để không túng thiếu.
Tiền hai vợ chồng kiếm được, sau khi tính toán những khoản cần chi tiêu trong một tháng, số còn lại sẽ cất két sắt để dành. Số tiền đã cất để dành, trừ những chuyện trọng đại, ngoài ra không đụng đến.
Tôi thật sự khó chịu khi biết vợ mang tiền trả món nợ không ai đòi (Ảnh minh họa: iStock).
Vợ tôi mấy lần đòi mang tiền gửi ngân hàng vì cho rằng, nó sẽ sinh lời. Nhưng bản thân tôi cảm thấy chẳng có chỗ nào đủ tin cậy để gửi tiền bằng việc nắm chắc trong tay mình.
Những lúc một mình ở nhà, buồn buồn, tôi sẽ mang tiền ra đếm. Tôi còn lập hẳn một bảng kê lưu trong máy tính. Trong đó ghi chi tiết mỗi tháng để dành được bao nhiêu, tổng số tiền có được bao nhiêu hay tháng nào rút ra để chi vào việc gì đều rõ ràng.
Cuối tuần trước, vợ đưa con về ngoại chơi. Tôi ở nhà một mình, rảnh rỗi lại mang tiền ra đếm. Cầm những tập tiền do mình làm ra thực sự rất thú vị.
Tôi đếm đi đếm lại, thấy thiếu mất 40 triệu đồng. Sợ mình nhớ nhầm, tôi lôi máy tính ra kiểm tra bảng kê, đúng là thiếu 40 triệu đồng. Số tiền ấy, tôi không lấy thì chỉ có vợ lấy.
Tôi vội vàng gọi điện cho vợ hỏi về số tiền. Vợ tôi lúc đầu bảo không biết, chắc tôi tính nhầm. Nhưng gặng hỏi hồi lâu, cô ấy bảo đợi về sẽ nói chuyện.
Trong lúc chờ vợ về, đầu tôi chồng chéo bao nhiêu câu hỏi: Vợ tôi lấy tiền làm gì? Lấy sao không nói gì với tôi? Lại nhớ đến tháng vừa rồi bà ngoại ốm đi viện, có khi nào cô ấy lấy tiền lo cho bà? Nếu có, số tiền cũng không thể lớn như vậy được.
Nhưng sự thật tệ hơn thế, nằm ngoài mọi suy đoán của tôi. Thật không thể tin nổi, vợ tôi lấy tiền để dành mang cho bạn trai cũ ngày xưa của cô ấy.
Vợ tôi kể rằng ngày xưa, khi hai người họ còn yêu nhau, vợ tôi ra trường cần một số tiền để xin việc. Số tiền khá lớn mà nhà vợ tôi không có sẵn tiền. Bạn trai cô ấy lúc đó là con nhà có điều kiện đã bỏ tiền ra lo cho người yêu.
Lúc đó, cô ấy ngại nên không chịu nhận. Anh ta nói rằng: "Nếu em ngại thì coi như anh cho em vay". Sau này, hai người họ vì vài chuyện nên không đến được với nhau. Món nợ kia cô ấy cũng không nhớ đến.
Đợt vừa rồi, cô ấy được tin bạn trai cũ mắc trọng bệnh, bao nhiêu tiền của dồn vào chữa bệnh. Vài năm nay, chỉ có vợ anh ta đi làm, hiện tại hoàn cảnh rất khó khăn.
Vợ tôi bỗng nhớ đến số tiền kia, nghĩ rằng cần trả nên đã bí mật lấy tiền nhờ người mang cho vợ người cũ. Tôi nghe xong, lửa giận lẫn lửa ghen bỗng sục sôi. Bao nhiêu năm rồi, vậy mà cô ấy vẫn còn quan tâm để ý đến người cũ sống như thế nào.
Quan trọng hơn, số tiền trước đây là anh ta tự nguyện lo cho vợ tôi. Hiện tại, anh ấy cũng không đòi. Vậy mà vợ tôi lại giấu chồng, lén lút mang tiền đi trả cho người cũ. Trong số tiền ấy, có cả mồ hôi, nước mắt của tôi.
Cô ấy nói "tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát". Tình cảm giữa họ đã cắt đứt lâu rồi, tiền bạc cũng không muốn dây dưa nữa. Cô ấy sợ tôi ghen, sợ tôi giận, biết rõ tôi sẽ phản ứng như thế này nên mới không nói.
Càng nghe vợ nói, tôi càng thêm giận. Rõ ràng cô ấy không tôn trọng tôi, không coi trọng cảm xúc của tôi. Thử đổi lại là tôi mang tiền cho bạn gái cũ, cô ấy có coi đó là việc nên làm và để yên không?
Số tiền 40 triệu đồng ấy coi như là mất rồi, nhưng tôi vẫn giận vợ lắm. Mấy ngày nay, cứ nhìn thấy cô ấy là tôi lại không kìm nén được. Cảm giác cô ấy vẫn quan tâm, lo lắng cho người cũ khiến tôi khó chịu vô cùng.
Vợ cho rằng, tôi là kẻ nhỏ nhen, ích kỷ. Chả lẽ tôi phải cảm thấy vui mừng khi biết vợ lén lấy tiền mang cho người cũ của cô ấy hay sao?
Bạn trai tính chuyện tương lai, tôi nghe xong "xách dép" bỏ chạy Nghĩ đến việc phải về làm dâu nhà anh, tôi bỗng thấy ngộp thở vì lo lắng. Tôi năm nay 27 tuổi, ngoại hình bình thường, công việc thu nhập ổn định. Bạn trai tôi 31 tuổi, là công chức nhà nước, đẹp trai, hiền lành. Nếu nói tôi phải lòng anh ấy vì điểm gì, có lẽ chính là vẻ đẹp trai...