Tim anh còn chưa mở, làm gì có chuyện để em bước vào
Trong lòng anh không có em nên mới cần lý trí ngăn anh lại. Khi anh không để em trong lòng, sẽ có hàng trăm lý do để em không bước vào tim anh.
Đây có lẽ là lần sau cùng em muốn nhớ đến anh.
Anh biết không, mọi việc trên đời có một thời điểm thích hợp nhất, cả tình cảm cũng vậy. Em đã thích anh, 3 năm là khoảng thời gian dài, bao nhiêu yêu thương em đều cất giấu trong đó. Đến hôm nay, yêu thương trong em vẫn chưa giảm nhưng cái đã giảm và mất đi chính là niềm tin và hy vọng. Một khi nó đã mất rồi sẽ không bao giờ có lại được nữa.
Anh nói, tình yêu cần tình cảm và lý trí, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là tình cảm phải không anh. Thật ra em biết, trong lòng anh không có em nên mới cần lý trí ngăn anh lại. Khi anh không để em trong lòng sẽ có hàng trăm lý do để em không bước vào tim anh.
Còn anh, anh nói đã hiểu khi nhìn vào mắt em, vậy anh có biết em cần gì, muốn gì không? Anh có biết vì sao em lại không muốn giấu diếm tiếp mà lại nói ra không? Bởi em muốn yêu, yêu hết mình, muốn dùng hết thời gian còn lại để có một tình yêu thật đẹp. Em không sợ khổ, không sợ xa cách, chỉ sợ không làm hết được những gì em muốn làm.
Lý trí của anh nói, anh biết sau này mình sẽ không thể gặp nhau. Thế nhưng, lý trí của em nói, cuộc sống nằm trong tay mỗi người, nếu thật lòng muốn bên nhau, sẽ có cách giải quyết. Quan trọng anh có chịu nắm tay em để đi đến cuối cùng.
Có lẽ, em đã quá nhạy cảm vì có lúc, em cũng cảm thấy anh quan tâm, lo lắng cho em. Thế nhưng từ hôm nay, em chắc chắn sẽ không tin vào cảm giác của mình nữa bởi tim anh còn chưa mở, làm gì có chuyện để em bước vào, phải không anh.
Video đang HOT
Có lẽ, sau này em sẽ gặp được rất nhiều người, nhưng em luôn tự hỏi, có người nào giống anh không? Họ có mang lại cho em cảm giác bối rối nhưng bình yên và ấm áp như anh không? Có người nào khi em bên cạnh họ, bất chợt em lại muốn mình được bảo vệ, che chở, có không anh?
Em biết trong cuộc đời có nhiều thứ được gọi là duy nhất, còn em có là người duy nhất trong lòng anh không. Có khi nào, anh vô tình nghĩ đến ngày chia tay, vô tình hoảng sợ vì sẽ không thể gặp em rồi quay mặt vào gối, rấm rứt nghe nước mắt rơi giống như em bây giờ không? Chắc anh sẽ không như vậy, phải không anh.
Anh không hiểu em nên anh không phải là định mệnh của đời em, thế nhưng, anh sẽ là một đoạn ký ức đẹp trong hành trình em đã qua. Anh cũng là người em từng muốn yêu hết mình, bất chấp tất cả. Vậy mà đến cuối cùng, em vẫn phải tạm biệt đoạn ký ức này. Tạm biệt anh, dù là một chút, em cũng sẽ không nhớ, không chờ anh nữa.
Theo VNE
Ân hận vì lén 'quan hệ' với tình cũ
Dù có vợ nhưng anh vẫn rủ tôi đến nhà nghỉ, vừa vào phòng đã ghì chặt lấy tôi, tôi không thể chống cự và chúng tôi đã làm điều đó.
Tôi và anh tình cờ quen nhau vào một buổi sáng, khi tôi đi bế giảng năm lớp 10. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn tôi và cũng là chị họ anh. Khi đó anh đang học Đại học Thương mại năm thứ hai. Sau nhiều lần gặp gỡ, tôi và anh cũng không biết yêu nhau từ lúc nào. Cứ mỗi lần anh đi học về là lại đến nhà tôi chơi. Thời gian 2 năm học cấp ba của tôi cứ trôi đi êm đềm với tình yêu thầm kín như vậy.
Khi tôi đỗ vào cao đẳng cũng là lúc anh ra trường và bắt đầu đi làm tại một công ty. Gia đình anh cũng biết chuyện chúng tôi yêu nhau và đồng ý. Khi tôi đỗ vào trường cao đẳng, anh rất vui, hay gọi điện, đưa đón tôi thường xuyên. Tình yêu cứ trôi đi êm đềm, không có vấn đề gì xảy ra, cho đến khi tôi bắt đầu bước vào năm học thứ ba. Đó là lúc anh thi đỗ công chức. Không hiểu sao gia đình anh phản đối chuyện của chúng tôi, nhưng tình yêu của hai đứa không thay đổi.
Đến một ngày, tôi đi học về và gọi anh ra đón thì anh kêu bận không đi được và tôi phải bắt xe ôm về nhà. Khi về đến nhà, tôi đã nghe mọi người nói anh đưa bạn gái về nhà chơi và chuẩn bị kết hôn, lúc đó tôi không tin đó là sự thật . Đến khi chị gái anh tới nhà một người hàng xóm của tôi chơi và nói chuyện với người ta là: "Con bé kia nó có công ăn việc làm ổn định, nhà nó bố mẹ làm cán bộ. Còn con này thì yêu đương gì nó, chỉ là một sinh viên bình thường, không có tương lai".
Tôi vô tình nghe được và lúc đó, tôi còn không tin vào tai mình. Tôi gọi điện cho anh:
- Anh có người yêu? Anh đã đưa người ta ra mắt? Sao anh làm thế với em?
Rồi anh trả lời:
- Do anh say, anh đã ngủ với nó và nó có bầu. Nếu anh không cưới thì nó sẽ viết đơn kiện. Anh đã biết là nó cũng ngủ với sếp của anh rồi, anh chán lắm.
Tôi biết những lời nói đó chỉ là ngụy biện cho sự phản bội của anh. Lúc đó tôi rất hận anh. Ngày cưới đứa bạn thân của tôi cũng là ngày anh lấy vợ. Được nửa năm thì tôi quen người mới (chồng tôi bây giờ) và cuối năm đó tôi cũng làm đám cưới để lấp đi sự đau khổ. Chồng biết tôi và anh yêu nhau 4 năm nên nhiều khi cũng ghen và cấm tôi không được liên lạc với tất cả những người đã quen anh vì sợ tôi và a lại gặp nhau, "tình cũ không rủ mà tới".
Ảnh minh họa: Inmagine.
Nhưng thật sự cũng không thể tránh khỏi gặp nhau vì nhà tôi và nhà anh gần nhau. Và rồi, chúng tôi cũng thường xuyên liên lạc. Một ngày, anh đòi gặp tôi và bảo thấy nhớ tôi, thấy hối hận những gì mà anh đã làm với tôi. Nói mãi tôi mới đồng ý gặp. Khi gặp nhau, tôi bảo gặp anh ở quán nước nhưng anh đưa tôi đến một nhà nghỉ và bảo là:
- Chúng ta chỉ nói chuyện thôi, ngoài ra không có gì khác. Anh không ép buộc em gì hết.
Và tôi cũng đồng ý vào đó. Khi vào tới phòng, anh đóng sập cửa lại và lao vào ôm hôn tôi như chưa bao giờ được hôn. Anh bảo:
- Anh rất nhớ em, anh yêu em, anh chỉ muốn bên cạnh em.
Tôi đẩy anh ra và nói:
- Bây giờ chúng ta chỉ là bạn. Anh đã có vợ và em có chồng. Anh không thể bỏ vợ, em không thể bỏ chồng, chúng ta không thể thay đổi được những gì đã xảy ra".
Và anh cũng chịu buông tôi ra nhưng lại ghì chặt tôi xuống giường. Tôi cũng không thể chống cự được anh và chúng tôi đã làm điều đó với nhau. Thật sự bây giờ tôi cảm thấy rất hối hận vì đã phản bội chồng và hai đứa con. Bây giờ, ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi điện và bảo muốn gặp tôi, anh rất nhớ tôi nhưng tôi dứt khoát không đồng ý và tôi nói với anh:
- Em yêu anh, chưa bao giờ hết yêu anh nhưng em không thể đến với anh đươc. Giờ em chỉ có thể coi anh là một người bạn, một người anh trai và em cung muốn anh coi em như một người em gái.
Và cứ thế, anh không thèm nói chuyện với tôi nữa. Lúc nào tôi cũng muốn anh sống sao cho hạnh phúc, tình cảm của tôi dành cho anh vẫn không thay đổi so với ngày xưa nhưng tôi cũng chỉ muốn tôi và anh chỉ là bạn. Tôi rất muốn anh đọc được những dòng tâm sự của tôi, hãy hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi không muốn hai gia đình tan vỡ.
Theo Ngoisao
Yêu tôi nhưng anh quá vô tâm Chưa bao giờ tôi được nhận một bông hoa hay món quà nhỏ từ anh, dù đó là ngày sinh nhật hãy dịp lễ tình nhân. Anh và tôi quen nhau đã được gần 2 năm. Tuy đó không phải là tình yêu quá ngắn nhưng thời gian đủ để cả hai tìm hiều về nhau với bao điều mới mẻ. Anh tốt...