Tiếng thì thầm trong nhà vệ sinh khiến tôi sốc nặng khi biết thân phận thật của cô thư ký mới
Tôi nín thở để nghe 2 người đó thì thầm với nhau. Nội dung câu chuyện xoay quanh cô thư ký đã khiến tôi ngã ngửa!
Sau khi ra trường, tôi về làm cho công ty của gia đình với mong muốn sẽ được bố bổ nhiệm vào chức thư ký của ông. Tuy nhiên, tôi không được như nguyện vọng! Mặc dù là người nhà, nhưng bố tôi rất nghiêm. Ông không thiên vị mà yêu cầu tôi phải cố gắng phấn đấu như những nhân viên khác. Đây là nguyên tắc làm việc lâu nay của bố. Ông từng nói, muốn thành công thì không được nể nang, du di cho người nhà, càng không có chuyện vì tình nghĩa mà thiên vị.
Tháng trước bố tôi đã bổ nhiệm một chị khác có tên là Trinh lên làm chân thư ký. Chị này hơn tôi 7 tuổi, mới về công ty được hơn 2 tháng. Mặc dù có chút hụt hẫng và thất vọng nhưng tôi tôn trọng quyết định của bố. Chắc chắn chị ta có kinh nghiệm và năng lực hơn tôi nên mới được bố tín nhiệm như vậy.
Nhưng cho đến sáng hôm qua, tôi tình cờ nghe được 1 câu chuyện sốc như sét đánh ngang tai!
(Ảnh minh họa)
Chả là, sáng đi làm sớm, tôi không kịp ăn sáng tại nhà nên có tạt xe vào 1 hàng bánh bao ven đường. Ăn xong được 1 lúc thì thấy chân tay bủn rủn, cả người sởn gai ốc. Bụng đau dữ dội. Chắc có lẽ bánh bao của chị này không đảm bảo vệ sinh thực phẩm. Tôi lao như bay ra toilet để giải quyết.
Video đang HOT
Xong xuôi, đang định nhấn nước rồi bước ra thì tôi bỗng nghe được 2 chị đồng nghiệp trò chuyện với nhau. Hai chị vừa nói vừa cười khúc khích. Trong đó, tôi nhận ra giọng chị Loan – người cùng tổ với chị Trinh.
Chị Loan nói: ” Úi dời, tưởng giám đốc mình chính trực thế nào chứ cũng không qua được ải mỹ nhân. Mày biết vì sao con Trinh vừa về được 1-2 tháng đã được bổ nhiệm làm thư ký không? Nó là bồ của sếp đấy. Mấy lần tao bắt được họ thậm thụt với nhau rồi nhưng vẫn giả câm giả điếc coi như không có chuyện gì.
Con ấy cũng không phải vừa đâu. Vụ thằng Nghĩa bị nghỉ là do nó hãm hại đấy. Thằng Nghĩa thì thân với con Mai (tôi). Chắc cu cậu đánh hơi được chuyện sếp lăng nhăng nên con kia sợ liền cho nó nghỉ. Tham vọng của nó lớn, có khi nó muốn làm vợ bé, sinh cho sếp 1 thằng cu. Sau này tha hồ mà hưởng lộc…
Thôi thì mình làm công ăn lương, cứ giả câm giả điếc cho êm chuyện. Chứ con ấy chả có kinh nghiệm hay năng lực gì đâu. Hồi mới vào, tao là người xem hồ sơ của nó mà lại. Tốt nghiệp cao đẳng dược thôi, chẳng liên quan gì đến ngành của mình. Tao định ném luôn hồ sơ vào sọt rác thì sếp ngăn lại. Lúc đó đã nghi nghi rồi, ai ngờ là thật! Tội cho con Mai, phấn đấu mãi, ai dè bố bị hồ ly tinh làm mờ mắt rồi! “.
Nín thở nghe hết câu chuyện 2 chị thì thầm với nhau mà tôi sốc nặng. Không ngờ bố tôi lại như vậy. Quy tắc làm việc bất di bất dịch của bố đâu rồi? Vì sao chỉ vì 1 người phụ nữ mà ông quên hết?
Tôi lên thẳng phòng của bố hỏi cho ra lẽ. Bố tôi không 1 chút xấu hổ mà thừa nhận luôn. Ông còn mắng tôi xốc nổi, chuyện bé tí mà làm ầm lên ở phòng của ông. Bố tôi dọa: “Nếu con nói chuyện này với mẹ thì được thôi, bố sẽ cho con được toại nguyện. Bố sẽ ly hôn với mẹ con rồi danh chính ngôn thuận lấy cô Trinh, như thế là vừa ý con chứ gì.
Con được làm việc tại đây là bố cũng ưu ái cho nhiều rồi. Đừng để bố ra tay cho cả mẹ cả con ra đường. Mẹ con không sinh được con trai thì bố phải kiếm người khác sinh con cho mình chứ. Cái công ty này không thể giao cho con được. Sau con đi lấy chồng thì lại là của cải nhà người ta…”.
Tôi thẫn thờ bước ra khỏi phòng làm việc của bố. Trời ơi, 1 người tôi luôn ngưỡng mộ và kính trọng sao lại thay đổi thế này vì 1 người đàn bà. Sự có mặt của chị ta khiến vị trí trong công ty của tôi bị lung lay. Và người đau khổ nhất trong chuyện này có lẽ là mẹ tôi. Bà luôn yêu và tin tưởng chồng… Biết được chuyện này thì bà sẽ ra sao? Tôi phải làm thế nào bây giờ?
Sang nhà em trai, tôi chết sững khi thấy nước lênh láng khắp nền nhà và càng sốc với bộ dạng của em trong nhà vệ sinh
Nhìn em trai nửa đứng nửa quỳ, úp mặt vào bồn rửa tay trong nhà vệ sinh mà tôi "cạn" lời.
Em trai tôi nổi tiếng là "bợm nhậu" từ hồi còn thanh niên. Hồi đó, bố mẹ tôi cứ ngồi chờ con trai tới tận 12 giờ, 1 giờ khuya là chuyện rất thường tình. Thậm chí có hôm mưa gió, ông bà còn đèo nhau đi tìm. Thế mà hễ em tôi xin tiền, họ lại lục túi lục ví đưa cho. Tôi cằn nhằn, bảo bố mẹ cứ chiều em ấy cho lắm vào, sau này già, em bỏ đói thì ngồi một góc mà khóc. Bố mẹ còn mắng tôi, bảo tôi là chị mà không biết thương em, còn nói những chuyện xúi quẩy.
Một năm nay, em tôi lấy vợ. Em dâu hiền lành, ăn nói lúc nào cũng nhỏ nhẹ, dịu dàng. Thời gian đầu còn sống chung, tôi thấy em mình đi nhậu khuya mà em dâu vẫn ngồi đợi cửa. Chồng về thì pha nước chanh cho chồng uống giải men. Tôi còn nghĩ em mình may mắn, tốt số lắm mới có một cô vợ chu đáo, biết điều như thế.
Giờ thì vợ chồng em trai xây nhà riêng rồi. Căn nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi và phân nửa tiền là của bố mẹ tôi cho. Em trai cũng tuyên bố xây nhà xong sẽ tu chí làm ăn, kiếm tiền lo cho vợ cho con (em dâu đang mang bầu). Nhưng tôi thấy đó chỉ là lời hứa suông thôi.
Lấy cớ đi tiếp khách, em tôi vẫn nhậu thả ga. Nhiều đêm đang ngủ, em dâu gọi điện, khóc nức nở bảo chán bảo buồn, chồng đi nhậu vẫn chưa về. Tôi phải lựa lời khuyên can mãi, thậm chí gọi điện mắng em trai một trận, có khi phải đến tận nơi lôi về.
Hôm qua, khi tôi đang làm thì em dâu gọi điện, bảo sẽ ly hôn và đang trên đường về nhà ngoại. (Ảnh minh họa)
Hôm qua, khi tôi đang làm thì em dâu gọi điện, bảo sẽ ly hôn và đang trên đường về nhà ngoại. Tôi sốt ruột hỏi lý do thì em dâu nói cứ qua nhà sẽ rõ. Tôi vội vàng chạy qua nhà em trai. Vừa bước vào phòng khách đã thấy nước lênh láng khắp nhà. Kêu tên em trai một lúc mới nghe tiếng em ú ớ trong nhà vệ sinh.
Vào trong, tôi càng sốc khi thấy em trai nửa đứng nửa quỳ đang úp mặt vào bồn rửa tay trong nhà vệ sinh mà nôn thốc nôn tháo, sắc mặt tái nhợt. Tôi phải dìu em ấy lên phòng nghỉ ngơi.
Bố mẹ tôi biết chuyện, họ lại không mắng con trai mà mắng ngược em dâu là bỏ bê chồng. Chồng đi nhậu vì công việc thì vợ phải có trách nhiệm chăm sóc, không thể bỏ mặc như thế được. Đã thế, em dâu còn lấy nước tạt vào người chồng cho chồng tỉnh táo rồi mới bỏ đi.
Nhưng tôi hiểu, có lẽ em dâu đã quá chán chường rồi. Với tình hình này, nếu không cư xử khéo léo, có lẽ vợ chồng họ ly hôn thật. Có cách nào để em tôi thôi nhậu nhẹt, biết yêu thương vợ con và chủ động đi đón vợ về không?
(quyenchi...@gmail.com)
Mẹ chồng tự nhiên dễ tính cho về ngoại 2 hôm, đến khi trở lại tôi sốc nặng khi thấy quần áo của mình bị ném giữa đường Quần áo, đồ dùng cá nhân của tôi ở nhà chồng bị vứt vương vãi bên lề đường. Thái độ của mẹ chồng lại càng sốc hơn. Lấy nhau xong, vợ chồng tôi lên Hà Nội lập nghiệp. Ban đầu xây dựng kinh tế từ 2 bàn tay trắng, chúng tôi phải thuê phòng trọ. Mọi thứ đều phải tiết kiệm hết mức....