Tiền và hạnh phúc
Giàu có là hạnh phúc ư? Chưa chắc, một triệu phú tại Áo sau khi đã cho đi toàn bộ số tài sản kếch xù của mình mới thốt lên: “Cuối cùng, tôi đã tìm thấy hạnh phúc!”.
Đó là doanh nhân Karl Rabeder, 49 tuổi, đến từ Telfs (Áo).
Cách đây 2 năm, ông đã quyết định bán tất cả tài sản của mình gồm một biệt thự sang trọng, bộ sưu tập xe hơi thể thao và xe limo bọc thép, một chiếc máy bay cá nhân… và tặng toàn bộ số tiền này cho một tổ chức từ thiện.
Theo Orange, tổ chức này sẽ tài trợ các khoản vay nhỏ cho khách hàng thuộc thế giới thứ 3, nơi mà họ sẽ không bao giờ có được vốn vay từ ngân hàng.
Hiện nay, ông Karl sống bằng tiền diễn thuyết về cuộc sống mới của mình, khoảng 1.000 bảng Anh (gần 33 triệu đồng)/tháng và ông đang lên kế hoạch mua một căn nhà nho nhỏ.
“Có ít tiền làm cho tôi cảm thấy hạnh phúc hơn. Nghĩ lại khoảng thời gian trước kia khi tôi còn là một triệu phú, tôi thật sự rất khổ sở”, ngài “triệu phú một thời” chia sẻ quan niệm của mình về hạnh phúc.
Video đang HOT
Giờ đây, hạnh phúc của ông Karl đến từ những điều rất bình dị như ông nói: “Tình yêu, những tia nắng mặt trời hay không khí trong lành… những điều này làm cho tôi hạnh phúc”.
Theo Guu
Chỉ 5k
Với em khách giữ xe thanh lịch có 5k kiểu vậy, gầm lên và đuổi đi như ông giữ xe già , có lẽ là trò rất bực mình mà ông ấy phải làm, để khỏi phải cầu xin như chú bảo vệ bên dưới hầm, với 1 lũ vô tâm kỳ lạ.
Giá rẻ, không " kỳ thị" xe gì. Nhận hết. Ông thường không từ chối khách giữ xe, vì ai cũng có việc cần mới đi lên cái cơ quan bên hông bãi đó. Nhưng một sáng, ông nói: Cô để xe lên kia giúp tôi. Ông chỉ vào chỗ trống. Cô gái không để xe vào vị trí được chỉ dẫn, mà chỉ de lên lề, xuống và tháo khẩu trang, đóng cốp xe, và hỏi ông phiếu giữ xe. Ông im lặng... Và gầm lên:
- Đi chỗ khác gửi. Đây hết chỗ rồi!
Cô gái không hề kém cạnh, cô hỏi sao không đưa phiếu cho cô.
Ông ngang bướng:
- Cô đi chỗ khác, tôi hết chỗ rồi!
Trong khi đó, bãi xe còn một đoạn dài chưa có xe nào để, và tất nhiên, chỗ ông đã chỉ dẫn cô cũng chưa có ai đậu.
Tôi nghe xong câu chuyện thì đi vào khu xin giấy tờ. Cũng không để ý nhiều.
Cho đến một lần khác, tôi quay lại tòa nhà đó, và đi thẳng xuống hầm để xe vì trời mưa, không đậu xe chỗ ông.
Một hàng xe dài dâng lên liên tục vì ai cũng muốn vào làm giấy tờ, lại giờ cao điểm. Bốn anh thanh niên mặc đồ bảo vệ cao to, còng lưng đẩy từng chiếc xe đậu lung tung vào chỗ. Chỉ 2 phút sau, mọi việc mất kiểm soát, vì tất cả mọi người đều đậu bất cứ chỗ nào mình thích. Cuối cùng, chú bảo vệ già nhất làm việc điều tiết phải la lên: Các anh chị ơi, đậu sát vào vị trí trong vạch dùm tôi, cả ngàn chiếc, anh em xếp sao được.
Mặc kệ. Mọi người chỉ đơn giản là thắng xe, gạt chống, lột áo mưa và bỏ chiếc xe nằm ở bất cứ chỗ nào họ thấy tiện. Trong hầm nóng, 4 anh bảo vệ cúi gằm mặt đẩy, kéo từng chiếc xe vào đúng vạch sơn vàng và thẳng hàng, áo nhễ nhại mồ hôi.
Lúc đó, tôi đã nghĩ đến ông giữ xe có hình xăm bên ngoài và trò ngang bướng của ông ở trên kia. Có những người rất kỳ lạ, họ nghĩ rằng họ bỏ ra 5k-10k tiền giữ xe, và họ có quyền ném xe dưới lề đường, bất chấp tình huống của một bãi giữ xe hàng ngàn chiếc và sự vất vả của người làm công việc này.
Cô gái kia, quen thuộc y như lũ người tôi gặp, họ đang mải mê đi xin giấy tờ. Họ cần o bế một ai khác. Họ không quan tâm đến những người thấp kém, người cởi trần, người mặc áo bảo vệ, người dưới hầm. Họ có 5k - đủ sức chi trả để lên xe xuống ngựa, vứt xe đấy, mặc cho ai phải xoay sở cực khổ thế nào với việc họ phải làm, thế mới đáng số tiền bỏ ra.
5k có đủ một bữa cơm cho người giữ xe không? 5k có đủ để biến một người thành đẳng cấp hơn so với một người khác không? - Hay những người giữ xe là những kẻ không xứng đáng được đối thoại, được tôn trọng, hay đáng đời họ làm giữ xe thì phải đẩy xe, kéo xe chứ, than phiền gì nữa?
Ta quá quen với cách tưởng thưởng cho mình quyền được trèo lên lưng người khác cưỡi vì có đủ tiền bỏ ra mua dịch vụ, hay phải cảm thấy được cưỡi thì mới xứng đáng với số tiền bỏ ra. Ta quên mất cách phải tôn trọng người khác - như người - cũng giống mình.
Họ quên mất rằng, chỉ cần đạp ga xe, chạy nhấn lên 2 giây nữa, vượt qua vạch vàng, và kéo chiếc xe sát vào chiếc bên cạnh, họ đã giúp những người bảo vệ bớt đi bao nhiêu mồ hôi, cơn mệt mỏi, và cả sự ức chế trong không gian ngột ngạt thiếu khí của hầm để xe. Hoặc nếu ai giỏi tưởng tượng hơn, những anh bảo vệ đó không xứng đáng bị đối xử thô thiển như vậy, vì họ đang làm thuê với những đồng lương rẻ mạt và cực nhọc của người lao động tay chân.
Với em khách giữ xe thanh lịch có 5k kiểu vậy, gầm lên và đuổi đi như ông giữ xe già , có lẽ là trò rất bực mình mà ông ấy phải làm, để khỏi phải cầu xin như chú bảo vệ bên dưới hầm, với 1 lũ vô tâm kỳ lạ.
Theo Guu
20 năm tiền lương hoặc 3 lời khuyên Hoặc là ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền và để anh đi; hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh đi. Nếu anh chọn túi tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy, và ngược lại. Bạn sẽ đổi 20 năm tiền lương của mình để nghe vài lời khuyên khó hiểu hay không? Một...