T.iền rước “ết” về làng
Từ khi người dân ùn ùn kéo nhau sang Lào làm ăn, xã Lộc Bổn và Lộc Sơn (huyện Phú Lộc, Thừa Thiên – Huế) phất lên như diều gặp gió. Nhưng cũng từ đó, làng quê chao đảo bởi sự gia tăng của tội phạm và sự lây lan của căn bệnh thế kỷ.
Đổi đời
Biết chúng tôi tìm hiểu phong trào đi Lào làm ăn ở làng mình, ông Võ Biên (70 t.uổi) ở làng Hòa Mỹ, xã Lộc Bổn, hất chòm râu trắng như cước tự hào: “Làng đã có gần 10 chiếc xe hơi đắt t.iền, xe máy đời mới thì nhiều vô kể”.
Hòa Mỹ là làng có số người đi Lào làm ăn nhiều bậc nhất xã Lộc Bổn với gần 700 người. Trước đây làng vốn rất nghèo, người dân, nhất là thanh niên kéo nhau vào miền Nam làm thuê nhưng kinh tế các gia đình vẫn túng quẫn đủ bề. Cái khó ló cái khôn. Hay tin nhiều người trong tỉnh qua Lào làm ăn nhanh chóng trở nên giàu có, dân làng Hòa Mỹ kéo nhau sang Lào kiếm sống. Người đi trước kéo người đi sau, cha dẫn theo con, anh dẫn theo em… dần dần gia đình nào trong làng cũng có vài ba người đi Lào.
Chị V. T. H. P, người bị lây nhiễm HIV từ chồng là một thanh niên đi Lào
Cũng như làng Hòa Mỹ, từ năm 2000 lại đây, phong trào đi Lào làm ăn ngày càng thịnh hành ở các làng quê của xã Lộc Bổn và xã Lộc Sơn. Theo thống kê, có ít nhất 3.000 người dân ở 2 xã này đang lập nghiệp, kiếm sống trên đất Triệu Voi.
Phong trào đi Lào ngoài làm thay da đổi thịt các làng quê nó cũng khiến làng quê ngày càng thưa vắng người. Trong làng chủ yếu còn lại người già, phụ nữ và t.rẻ e.m nên những khi có việc làng, ma chay, cưới hỏi rất bí người. Túi t.iền rủng rỉnh nên người dân dần dần bỏ hoang nhiều ruộng vườn bởi không có sức lao động.
Phú quý sinh… bất thiện
Kiều hối đổ về nhiều, đời sống người dân phất lên cũng là lúc các làng quê của các xã Lộc Bổn và Lộc Sơn không còn bình yên. Nhiều loại tội phạm, nhất là tội phạm m.a t.úy xuất hiện khiến người dân bất an. Trưởng Công an xã Lộc Sơn – Nguyễn Khắc Hữu thở dài khi nói về tội phạm m.a t.úy trên địa bàn. Theo ông Hữu, những đối tượng buôn bán m.a t.úy trên địa bàn đều là những người đi Lào làm ăn, vì muốn thêm giàu nên mua m.a t.úy từ Lào đưa về địa phương tiêu thụ.
Trước khi chúng tôi có mặt tại xã Lộc Sơn vài ngày, Nguyễn Kim Trọng (24 t.uổi) ở xã này đã bị Công an tỉnh Thừa Thiên – Huế bắt khẩn cấp vì hành vi mua bán trái phép chất m.a t.úy. Mẹ Trọng, bà Trần Thị Ty, khóc nức nở khi nói về “đứa con trời đ.ánh” của mình: “Hắn vừa mua cho vợ chồng tui chiếc xe máy đắt t.iền, tui mở mày mở mặt với hàng xóm lắm. Khi hắn bị bắt vì mua bán m.a t.úy tui mới biết hắn chỉ vì muốn giàu thêm mà sa chân vào nghề phạm pháp”.
Chuyện người dân đi Lào làm ăn vì muốn thêm giàu nên đưa hàng trắng về quê tiêu thụ như Trọng xuất hiện ngày càng nhiều ở các xã Lộc Sơn và Lộc Bổn. Hơn một năm nay, từ ngày chồng là Nguyễn Tấn Đức (44 t.uổi) đi tù về tội mua bán trái phép chất m.a t.úy, đời sống của 5 mẹ con chị Võ Thị Liên rơi vào bước đường cùng. 3 đứa con của chị đã phải bỏ học giữa chừng, đứa út gần 2 t.uổi ngày càng còi cọc. Được người cùng làng dìu dắt, Đức sang Lào kiếm sống bằng nghề lái xe.
Video đang HOT
Năm 2009, thấy m.a t.úy ở Lào rất rẻ, trong khi ở Huế đang khát mặt hàng này, Đức tự nhủ phải “đ.ánh quả” để nhanh giàu. Nhưng Đức đã bị công an bắt quả tang ngay từ chuyến hàng đầu tiên, y phải lãnh 8 năm 6 tháng tù.
Cùng với tội phạm m.a t.úy, tình trạng thanh niên đi Lào về quê tụ tập rượu chè, cờ bạc và đ.ánh n.hau cũng ngày càng nóng ở Lộc Sơn và Lộc Bổn. “Ỷ thế có t.iền, nhiều đối tượng đi Lào về tự cho mình là “đại ca”, thích đi gây gổ đ.ánh n.hau”- ông Nguyễn Cư – Phó Trưởng Công an xã Lộc Sơn kể.
Từ khi người dân ùn ùn kéo nhau đi Lào, nhà lầu mọc lên như nấm sau mưa ở Lộc Sơn và Lộc Bổn
Sau một thời gian đi Lào làm nghề phụ xe, mỗi lần về quê, Võ Văn Côi (22 t.uổi) ở xã Lộc Sơn liên tiếp gây ra hàng loạt vụ án. Mới đây, Côi đã cùng nhóm côn đồ trên địa bàn đ.ánh trọng thương ông Trương Văn Phúc – Chánh văn phòng UBND xã Lộc An. Gây án xong, Côi lập tức trốn sang Lào.
Các “đại ca” như Côi xuất hiện ngày càng nhiều ở địa phương từ khi phong trào đi Lào trở nên thịnh hành. Những đối tượng này hết sức manh động, coi mạng người như cỏ rác và lực lượng công an không quản lý nổi. Nhiều người bảo, về Lộc Sơn và Lộc Bổn bây giờ sợ nhất là gặp thanh niên đi Lào về.
“Ết” về làng
Dân Huế thường kháo nhau một câu x.ót x.a rằng, ở Lộc Sơn và Lộc Bổn có 3 cái đặc biệt mà các địa phương khác khó sánh được là giàu có, tội phạm nhiều và số người mắc bệnh “ết” cũng lắm.
Người đầu tiên bị mắc căn bệnh thế kỷ ở Lộc Sơn là anh N. P. Đ. Cách đây hơn 7 năm, Đ đã khuất núi khi t.uổi đời chưa đầy 30. “Anh về làng với thân thể gầy rộc, toàn thân l.ở l.oét rồi qua đời. Người làng bảo tui đi xét nghiệm và kết quả là tui cũng mắc HIV như chồng mình”- chị V.T.H.P (vợ Đ) kể.
Đ cưới vợ được 2 tháng thì sang Lào làm nghề thợ xây. Hầu bao rủng rỉnh, lại xa vợ nên Đ thường tìm đến gái b.án d.âm để mua vui. Một thời gian sau, thấy sức khỏe giảm sút, Đ nghỉ việc về quê nhưng không hề hay biết mình đã mắc HIV, khiến chị P cũng bị lây bệnh. 7 năm từ ngày mắc HIV, dù sức khỏe vẫn khá tốt nhờ điều trị đúng cách nhưng chị P ít khi bước chân ra khỏi nhà.
“3 tháng tui lên TP.Huế một lần để sinh hoạt trong câu lạc bộ những người nhiễm HIV, còn lại đều quanh quẩn ở nhà chăm sóc đứa cháu vì tui rất sợ những ánh mắt thương hại của người khác”- chị P nói, nét u buồn hằn sâu lên khuôn mặt khắc khổ.
Sau khi bị lây HIV từ chồng cũng là một thanh niên đi Lào, chị N.T.B phải bỏ quê lên TP.Huế tá túc bởi sự xa lánh của người thân và hàng xóm. Chồng chị là anh V.Đ.M đã qua đời vì HIV sau khi từ Lào trở về. Chị B vốn kiếm sống bằng nghề bán quán ăn ở Lộc Sơn, nhưng khi biết tin chị bị lây HIV từ chồng, hàng quán của chị không còn khách lai vãng. Đây cũng là một trong những lý do khiến chị phải rời bỏ quê hương. Tại TP. Huế, ngoài bươn chải để tự nuôi mình, chị B đều đặn đến sinh hoạt tại câu lạc bộ của những người cùng cảnh ngộ.
Chuyện người dân ở Lộc Sơn và Lộc Bổn đi làm ăn ở Lào bị nhiễm HIV rồi về làng làm lây lan sang vợ con đã ở mức báo động. Theo tìm hiểu của chúng tôi, ít nhất đã có 30 người dân trên địa bàn 2 xã này bị nhiễm HIV do đi Lào hoặc có chồng đi Lào, chưa kể nhiều trường hợp đã t.ử v.ong. Và số người mắc bệnh thế kỷ ở 2 địa phương này sẽ không dừng lại ở đó khi số người qua Lào làm ăn ngày càng tăng nhưng ít người làm chủ được bản thân và thiếu kiến thức cần thiết để phòng tránh HIV.
Tại câu lạc bộ những người nhiễm HIV trên TP.Huế, thỉnh thoảng tui lại gặp thành viên mới là những người quen ở làng mình. Những lúc đó tui lại khóc cạn nước mắt bởi x.ót x.a trước cảnh quê mình đang chao đảo trước cơn “bão ết. Chị N.T.B ở Lộc Sơn.
Theo Dân Việt
Có nên tiếp tục chờ anh ly dị vợ?
Tôi yêu anh... nhưng vẫn cảm giác tội lỗi với vợ anh (Ảnh minh họa)
Anh nói cho anh thời gian, anh sẽ ly dị vợ để lấy tôi, nhưng đã hơn một năm trôi qua rồi. Liệu tôi có nên chờ đợi anh như lời anh đã hứa hay không?
Hỏi: Năm nay tôi 27 t.uổi, ra trường tôi xin vào một công ty cổ phần ở Hà Nội. Lúc đầu vào làm việc trong đó thật khó khăn với tôi nhưng tôi cũng vượt qua được nhờ sự giúp đỡ của trưởng phòng. Anh là người thân thiện, cởi mở và dễ gần. Tuy nhiên ẩn sâu trong anh là một nỗi khắc khổ.
Qua những chị đồng nghiệp tôi biết anh đã có gia đình. Họ yêu nhau được một tháng thì cưới. Nhưng anh không hạnh phúc, anh chị đã sống ly thân được gần 1 năm. Anh có b.é t.rai một t.uổi nhưng bị tim bẩm sinh. Vợ anh có tính hay ghen, dễ nổi nóng, chị luôn cho là mình đúng và không bao giờ nhận sai. Hai người hay cãi nhau, sinh ra rất nhiều mâu thuẫn. Bố anh mất sớm, mẹ anh ở vậy nuôi con khôn lớn nhưng vợ anh không biết tới điều đó còn gây mâu thuẫn với bà, cư xử hỗn láo với gia đình anh. Trước mặt mẹ chồng mà chị nói " tôi đang phải sống với toàn người ngu dốt". Vì chuyện này mà anh luôn khổ tâm, anh không còn biết làm gì để có thể thay đổi được vợ mình nên chọn cách ly thân, dù anh chị ly thân nhưng vẫn sống chung dưới một mái nhà, không nói nói chuyện với ai.
Hàng ngày tôi thấy anh thường về rất muộn. Anh sống âm thầm, lặng lẽ, anh đi về ngôi nhà của mình như nhà trọ. Anh rất yêu đứa con bé bỏng của mình. Thấy anh như vậy tôi muốn chia sẻ khó khăn cùng anh. Vì thế mà chúng tôi trở nên thân thiết từ lúc nào không hay. Anh nói rằng anh quá yếu đuối, anh đã phải cam chịu cuộc sống gia đình không hạnh phúc này đã bao nhiêu năm, chỉ vì anh thương con nên đã không dứt khoát l.y h.ôn, để rồi mọi chuyện ngày càng tồi tệ, vợ chồng mà cứ như thù địch vậy. Gia đình muốn anh dứt khoát nhưng anh luôn do dự.
Nhìn đôi mắt rất buồn, dáng người lại khắc khổ, không hiểu sao tôi lại thương anh nhiều thế, thời gian làm tôi yêu anh từ lúc nào không hay, tôi biết anh ấy cũng yêu tôi. Nhưng tình yêu của chúng tôi lại không ngôn chính danh thuận, tôi yêu anh tức là có lỗi với vợ anh. Nhưng cảm giác nhớ nhung, buồn khổ luôn làm tôi day dứt. Tôi nghĩ dù sau này tôi và anh có đến được với nhau hay không, tôi vẫn coi anh như một người bạn.
Tôi cảm thấy mệt mỏi, nghi ngờ anh khi lời hứa li dị 1 năm rồi chưa thực hiện xong.
Nhiều khi tôi cũng rất ích kỉ là muốn có được anh, sẽ yêu anh vô điều kiện nhưng hoàn cảnh của tôi thật éo le. Anh nói cho anh thời gian, anh sẽ ly dị vợ để lấy tôi, nhưng đã hơn một năm trôi qua rồi. Liệu tôi có nên chờ đợi anh như lời anh đã hứa hay không? Đã có lúc tôi nghĩ trở về quê để sống một cuộc sống yên ổn nhưng sao khó quá. Giờ tôi phải làm sao?
Ngô Huệ (Hà Nội)
Trả lời:
Huệ thân mến!
Em ạ, anh ấy có gia đình, mới ly thân chưa ly dị. Dù sao về mặt pháp luật tình cảm của em không được xã hội chấp nhận, hơn nữa ở vị trí của người thứ ba chắc em hiểu hoàn cảnh của mình hơn ai khác. Người thứ ba chịu thiệt thòi đủ đường em ạ.
Những thông tin mà em nghe được từ các chị đồng nghiệp và những gì em nhìn thấy liệu đã đủ để em tin chưa? Nếu anh ấy thực sự gặp bất hạnh tại sao anh ấy không tự giải thoát cho mình? Vì anh ấy quá yếu đuối ư? Người ta nói phụ nữ là phải yếu, cần một người để che chở. Liệu em có hạnh phúc với một người yếu đuối như vậy hay không?
Nếu anh ấy nói là sống vì con, vậy tại sao anh ấy không gây dựng được hạnh phúc vì con mà lại ly thân với vợ, liệu anh ấy có thể giấu con được mãi hay không? Và khi con anh ấy biết bố mẹ như vậy thì cháu sẽ đau khổ biết nhường nào? Nên đó không phải là cách yêu con của anh ấy mà chỉ là ngụy biện. Anh ấy đang sống như vậy vì con hay vì bản thân anh ấy?
Khi yêu người đàn ông thường muốn nhanh chóng được kết hôn với người mình yêu. Anh ấy không công khai chuyện tình cảm với em, anh ấy không đủ mạnh để vượt qua những khó khăn, dù một năm đã trôi qua thì liệu tình yêu của anh ấy với em có đủ lớn hay không? Hay anh ấy ích kỷ, muốn có tất cả, duy trì gia đình anh ấy và có em? Em phải làm rõ được điều này.
Chị hiểu và thông cảm với hoàn cảnh mà em đang gặp phải. Chị biết tình cảm em dành cho người đó là trong sáng, chân thật nhưng tình yêu ấy của em liệu đã đặt đúng chỗ? Anh ấy nói cho anh thời gian nhưng liệu thời gian đó là đến bao giờ mà em biết "hoa có lứa, gái có thời".
Nên xa nhau lúc này là tốt nhất em ạ, bởi vì dù gì thì quan hệ của em với anh ấy cũng trái pháp luật. Đây là thời gian để anh ấy nhìn lại mình và xác định tình yêu với vợ của anh ấy. Bản thân em cũng sẽ vô tư hơn khi xem xét mối quan hệ giữa em và anh ấy. Nếu thật sự không hạnh phúc, anh ấy sẽ phải ly dị vợ và lúc ấy, em đến với anh ấy cũng chưa muộn.
Mong em giàu nghị lực!
Theo VTC
Người đàn bà 30 năm bán m.áu… nuôi con HIV 30 năm nay bà làm đủ thứ nghề để nuôi và chăm sóc 3 người con nhiễm căn bệnh thế kỷ, trong đó "nghề" bán m.áu là lâu dài nhất. Quá trưa, chúng tôi gặp bà Đông khi bà đang lom khom nhặt nhạnh, quét tước những thứ còn sót lại sau phiên chợ sáng. Rác rưởi thì bà gon thành một đống...