Tiếc 200 nghìn khám thai, chồng đuổi vợ xuống xe bắt đi bộ, 1 lúc sau thì thấy..
Noi rôi Tuân nem vơ xuông bên đương, My vưa đi vưa khoc. Cô không nghi cuôc đơi minh lai găp phai ông chông kiêu kiêt bun xin như vây. Cô đi như ke mât hôn trên đương va rôi…
Ảnh minh họa
Ngay My cươi Tuân, ai cung noi cô sương, đươc lam dâu 1 gia đinh kha gia sau nay chăng phai lo cai ăn cai măc. Bô me My cung tưng nghi như thê, nhưng khi vê lam vơ cua Tuân đươc 2 tuân rôi My mơi nhân ra chông minh la kiêu ngươi đo tưng lo dưa đên cu hanh.
Hôm đo đi liên hoan thây co rươu ngon nên Tuân uông kha nhiêu, thây chông mêt My bao: “Anh uông it thôi, nêu anh thây kho chiu hay vao nha vê sinh cô nôn ra cho khoe”. Ai ngơ Tuân xua xua tay bao: “Không đươc ăn toan đô ngon giơ nôn ra thi phi lăm, đê vê nha nôn cho con Đôn nha minh con co cai ăn chư”. Nghe chông noi câu đo xong, Tuân chưa nôn nhưng My đa phai chay vao nha vê sinh nôn thôc nôn thao rôi.
(Anh minh hoa)
Đêm năm xem phim, khi cô đang xem dơ thi thây chông bâm điêu khiên tăt phut đi. My bao: “Em đang xem ma”. Tuân thung thăng noi: “Muôn rôi minh đi ngu đi em, xem nhiêu hai măt lai tôn điên, ngu sơm đê tôt cho sưc khoe”. My ha hôc môm nhin đông hô mơi co 8 giơ tôi, lông ngưc cô uât nghen không thôt nôi nên lơi.
Cô tâm sư vơi me thi me cô bao: “Đan ông biêt tiêt kiêm la tôt con a”. My cô thich nghi va chiu đưng, nhưng cang sông vơi chông cô cang không chiu nôi cai tinh tiêt kiêm va sach se qua mưc cua chông.
Khi chưa kip bo vê nha me đe thi My đa phat hiên minh co bâu. Nghe tin vơ co bâu Tuân to ra vui ve hăn. Đi đâu anh cung khoe minh săp đươc lam bô, cư nghi co con chông se thay đôi nao ngơ cai tinh trơi sinh cua chông vân đâu lai vao đo.
Nhiêu luc My them thư nay thư kia chông cung chăng cho mua, anh bao: “Co bâu thôi chư co lam gi đâu ma ăn lăm thê, tiêt kiêm tiên sau nay con nuôi con chư. Giơ ăn hai bat cơm la đu rôi”. Nhưng khô nôi My bi nghen lên nghen xuông ăn đươc bao nhiêu thi nôn ra hêt, co hôm cô mua đươc 1 dây sưa, chông đi lam vê khat nươc liên lây ra tu 1 hơi hêt sach, My tưc nghen không noi nôi câu nao.
Hôm sau cô mua 1 dây sưa chua, mơi ăn đươc 1 hôp con 3 hôp co chau đên chơi chông liên lây ra phat cho chung hêt. My chi biêt ôm bung bâu buôn tui ma chăng biêt noi sao. Binh thương My hay tư đi siêu âm 1 minh vi chông cô toan kêu bân. Hôm đo chu nhât đên lich đi kham, My hơi mêt nên bao chông đeo.
Đên nơi bac si bao Tuân đong 200 nghin tiên siêu âm, Tuân liên trơn măt lên nhin vơ:
Video đang HOT
- Trơi đât siêu âm gi ma đăt thê, thang nao cung thê nay co ma chêt tiên a?
Moi ngươi xung quanh đêu nhin My vơi anh măt ai ngai con nhin Tuân vơi anh măt khinh thương. My tưc qua không them noi câu gi ma đi thăng lên tâng 2 đê kham. Nghi đên canh ngươi ta co chông quan tâm ân cân con chông minh chi biêt đên tiên va tiên My ưa nươc măt. Bươc ra khoi chô kham thai Tuân băt đâu chi chiêt vơ:
- Ơ quê ho co đi siêu âm đâu co bâu rôi đên khi đau bung thi đi đe luôn co phai khoe không, sao ma cô bay đăt siêu âm lăm thê. Thang nao cung hêt 200 nghin thê nay co ma chêt a, chưa kê chi phi phat sinh.
- Anh tiêc tiên vây thi lat vê tôi tra tiên cho anh.
- Tiên cô cung la tiên tôi đây nhe, chông noi ma cai đem đem thê a? Tư nay không siêu âm gi nưa hêt, con tôi khi nao chăng khoe manh chơ đên thang rôi đi sinh luôn.
-Anh bi lam sao thê, co môi tiên kham thai thôi ma anh cung tiêc vây a? Anh lam bô kiêu gi vây, anh cư ôm tiên ma sông 1 minh đi. Tôi va con không cân ngươi bô ngươi chông như anh nưa.
- Xuông xe, nhin cô tôi ngưa măt qua.
Noi rôi Tuân nem vơ xuông bên đương, My vưa đi vưa khoc. Cô không nghi cuôc đơi minh lai găp phai ông chông kiêu kiêt bun xin như vây. Cô đi như ke mât hôn trên đương va rôi ket… Chiêc xe phanh gâp cô năm song soai trên vung mau.
- Co ngươi bi tai nan rôi, goi câp cưu đi.
- Hinh như cô ây đang mang bâu.
- Ôi mau me thê chăc kho giư đươc rôi.
Đang đi vê vơi tâm trang đây bưc doc, thi thây điên thoai vơ goi đên. Tuân tưc tôi không nghe, đên khi co sô la goi đên anh mơi băt may:
- Xin lôi anh co phai chông cua cô gai đang mang bâu tên My không a?
- Đung rôi, ai vây.
- Anh đên đây ngay nhe vơ anh bi tai nan đang rât nguy kich.
Nghe đên đo Tuân rung rơi chân tay, anh không tin nôi vao tai minh nưa. Luc nay anh run rây lai xe cung không vưng, nhin vơ mau me dinh đây ngươi Tuân sơ hai khoc không ra tiêng. Anh quy gôi xin bac si cưu vơ con, nhưng cuôi cung sau 2 tiêng chơ đơi chi nhân đươc cai lăc đâu buôn ba.
Tuân cư thê ôm lây xac vơ khoc nghen lên: “La anh sai, la anh đa bo em giưa đương vơ ơi em tinh lai đi. Anh se không như thê nưa”, nhưng tât ca đa qua muôn. Chinh cai tinh bun xin cua anh đa gian tiêp cươp đi mang sông cua vơ con minh.
Theo blogtamsu
Giận vợ tôi đuổi cô ấy xuống xe đi bộ chỉ 3 phút mà không ngờ rằng cái kết thật kinh khủng
Tiếng động mạnh ấy làm tôi giật mình. Quay đầu lại, tôi chẳng dám tin vào cảnh tượng ấy. Em nằm bất động giữa một vũng máu lớn.
Em nhìn tôi bằng ánh mắt đau đớn rồi buông tay xuống.
Tôi tự nhận mình là gã đàn ông bảo thủ, gia trưởng. Nhưng nói thực, đàn ông tên nào mà chẳng vậy. Cái máu đó trong người có ít hay có nhiều mà thôi. Cái tính bảo thủ, gia trưởng đó của tôi cũng chưa gây hại cho ai bao giờ. Nên tôi chắng mấy bận lòng vì nó. Hơn nữa em, người con gái tôi yêu, người vợ tương lai của tôi cũng đã quá quen với cái tính khí đó của tôi rồi. Tôi chỉ cần người làm vợ mình chấp nhận mình là đủ.
Em đúng chuẩn người con gái hiền lành, ngoan ngoãn, nghe lời. Hình như những người đàn ông tính tình như tôi thì đều yêu được những người con gái như em ấy. Tôi nói gì em cũng dạ, bảo gì em cũng vâng. Em có chính kiến nhưng ý kiến của tôi luôn được em đặt lên hàng đầu. Thế mà tôi, lại chẳng coi đó là sự tôn trọng, coi nó là điều hiển nhiên, là quy luật mà em buộc phải làm cho tôi. Những gì em nói, ý kiến của em, tôi đều bỏ hết ngoài tai. Với tôi, bản thân mình vẫn là nhất, là quan trọng. Cái suy nghĩ áp đặt ấy tôi cứ nghĩ nó vô hại mà không thể ngờ được rằng, có một ngày, nó lại đẩy tôi rơi vào sai lầm không lối thoát ấy.
Sau khi kết hôn, cuộc sống của chúng tôi không hề xảy ra bất cứ mâu thuẫn nào. Đơn giản vì tôi nóng thì em nguội, tôi quát thì em im lặng. Bạn bè thấy tôi đe được vợ nên suốt ngày bắt tôi chỉ dạy chiêu trò. Tôi vỗ ngực tự đắc lắm. Có mấy ai sai được vợ, quát được vợ như tôi đâu cơ chứ. Nhưng tôi không hiểu, chuyện gì cũng có cái giới hạn của nó. Khi sức chịu đựng của con người vượt quá giới hạn...
Tôi trừng phạt em bằng cách ép em xuống đi bộ. Quay đầu xe, tôi phóng đi. Được chừng 3 phút thì... (Ảnh minh họa)
Tính tình của tôi càng ngày càng cộc cằn, thô lỗ. Ngày hôm ấy, tôi đưa em đi họp lớp đại học của em bởi tôi biết rõ, trong số bạn bè ấy có ít nhất vài kẻ ngày xưa yêu thầm em. Tôi phải đi để bảo vệ em. Nói thế chứ thực lòng là để rình xem em có làm chuyện gì có lỗi với tôi hay không thôi. Chẳng hiểu sao lúc ấy trong đầu tôi lại chỉ có cái suy nghĩ điên rồ ấy mà không hề biết rằng...
Thấy em mỉm cười vui vẻ tiếp chuyện mấy tên đó. Tôi bực mình lắm. Người ta nói cấm có sai, tình cũ không rủ cũng đến. Nụ cười tươi rạng rỡ nở trên môi em càng khiến nỗi uất hận trong tôi dâng cao. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại có thể điên dại tới mức tự tưởng tượng ra cảnh em phản bội mình. Vớ lấy chai rượu, tôi uống lấy uống để cho thỏa căm hận. Thấy tôi có vẻ bực dọc, em vội vã xin phép ra về trước với lý do không được khỏe. Ra đường, tôi quay lại quát em:
- Em không nể mặt tôi gì hết. Tôi ở đó mà ngang nhiên cười nói với những thằng khác. - Hét lên giữa đường, thu hút sự chú ý của mọi người
Mọi người nhìn, em ái ngại, nhẹ giọng:
- Em trả lời là vì phép lịch sự. Sao anh lại gắt gỏng như vậy chứ. Em có lỗi gì đâu.
- Cô vẫn còn cãi. Cô dám cãi lại tôi sao? - Tôi bắt đầu điên lên khi em lần đầu tiên cãi lại mình
- Tại sao anh lại vô lý như thế chứ. Anh làm em thất vọng quá! - Em nhìn tôi tuyệt vọng
- Vậy thì cô đi mà tìm mấy cái thằng cho cô hy vọng kia đi. Tôi đi về trước.
Tôi trừng phạt em bằng cách ép em xuống đi bộ. Quay đầu xe, tôi phóng đi. Được chừng 3 phút thì...
Rầm...
Tiếng động mạnh ấy làm tôi giật mình kinh hãi. Quay đầu lại, tôi chẳng dám tin vào cảnh tượng ấy. Em nằm bất động giữa một vũng máu lớn. Tên lái ô tô đó bước ra ngoài trong tình trạng chân nam đá chân xiêu. Hắn ta say rượu, không làm chủ được tốc độ nên đã đâm phải em trong khi đang xin sang đường. Tôi vứt xe đó, lao đến bên em. Lay gọi mãi. Em nhìn tôi bằng ánh mắt đau đớn rồi buông tay xuống. Tôi gào lên như một kẻ điên. Tôi vừa làm chuyện quái gì vậy chứ. Giận dỗi mù quáng, chỉ có 3 phút thôi mà sao thảm kịch lại xảy đến.
Tôi khóc, lần đầu tiên trong đời tôi khóc đau đớn như vậy. Ánh mắt của em lúc nhìn tôi trước khi nhắm lại, đầy xót xa, có cả chút gì đó, trách móc, nuối tiếc, ân hận. Tôi hận mình không thể nằm đây thay cho em. Nóng giận vài phút để phải trả một cái giá đắt như thế này, có đáng hay không đây. Tiếng xe cứu thương inh ỏi, rú gào ầm ĩ mà trái tim tôi chết lặng. Điều kì diệu có thể xảy ra, tôi nguyện hy sinh tất cả những gì của mình.
Theo blogtamsu
Mừng phong bì 200 nghìn, cả nhà 6 người đến ăn cỗ Bố chồng em bảo, lệ làng ai cưới xưa nay cũng chỉ mừng cưới 200 nghìn, chỉ có em là không biết tính toán để lỗ nặng lại còn để họ hàng, làng xóm cười chê. ảnh minh họa Các chị ạ, sau 3 ngày về ăn cỗ cưới em trai chồng, đến bây giờ em vẫn chưa hết buồn bã. Trước đây,...