Tỉ phú luyện thi
Một tên trộm lẻn vào nhà tỉ phú nọ khoắng được mớ đồ đạc quý giá xong bèn núp vào chỗ vắng. Ai ngờ đó là phòng luyện thi nhạc của gia đình.
Lúc tám giờ tối, cô gái lớn bắt đầu luyện hát, sau đó một tiếng cậu con kế vào tập violon. Lúc 10 giờ, cô gái thứ nhì tập piano. Đến 11 giờ, cậu trai út học thổi kèn, 12 giờ 10 phút, cả bốn người con chia bè hợp xướng đồng ca.
Tên trộm núp trong tủ áo cố cầm cự tận bốn giờ chiều, cuối cùng quyết định chui ra đặt những thứ lấy được lên bàn, thều thào nói: “Các người gọi cảnh sát đi!”.
*
* *
Có chí
Áo Dài: – Chà! Dạo này, sắp đến mùa thi, tui thấy ông có chí ghê há?
Mày Râu: – Ủa! Sao biết?
Áo Dài: – Tại… tui thấy ông hay gãi đầu!
*
* *
Trích “1001 đoạn văn gây sốc”
Đề bài: Em hãy viết cảm nghĩ của em về nhân vật Thúy Kiều.
Bài làm: Thúy Kiều là 1 người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vào đống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền Giang (!) tự vẫn. May thay lúc đó có một bà đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đó, Kiều giác ngộ và không đòi chết nữa.
Video đang HOT
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhật kí teen 12 những ngày "nước rút"
Tíc tắc tíc tắc...
5h: Đồng hồ reng lần 1. "Thế là đến giờ dậy rồi ư?" Cái suy nghĩ chợt thoáng qua ấy không làm tớ tỉnh giấc. Tớ chỉ muốn nán mình lại lâu hơn trên giường, ngủ thêm một chút nữa, một chút nữa thôi.
Tíc tắc tíc tắc...
5h15': Đồng hồ lại reng, "15'sao mà trôi qua nhanh thế", tớ chợt nghĩ. Ước gì tớ có thể vờ ngủ quên như không biết gì.
Bật dậy, mắt nhắm tịt, cay xè...
Cảm giác se lạnh làm tớ chỉ muốn ngã lăn vào đống chăn. Giờ mới thấy giấc ngủ, ôi, sao mà thèm thuồng quá!
Đánh răng rửa mặt xong là "lao xuống" ăn sáng. Thực đơn những ngày thi cực ngon. Hôm nào mẹ cũng làm thức ăn theo ý tớ. Sáng thì chỉ cần "order" là dù ở đâu mẹ cũng mua về.
Không lâu. Chỉ 15 - 20 phút cho việc ăn sáng mỗi ngày. Bỗng tớ lại thèm thuồng cảm giác cầm quyển truyện vừa ăn vừa đọc, mở cái tivi, nghêu ngao hát hay theo dõi một bộ phim truyền hình nhiều tập.
6h: Tớ đã ngồi sẵn trên bàn học. Dù đã "ăn no, uống nê" nhưng cảm giác buồn ngủ vẫn đeo đuổi. Mắt tớ vẫn cay xè nhưng phải cố chống lên để chiến đấu.
Ngày thường, chạy dài theo các lớp luyện thi. Tớ không phải lo bị mớ kiến thức nuốt chửng. Nhưng hôm nay khác, không lớp luyện thi, không học nhóm, không trường lớp. Tớ phải chiến đấu một mình.
Cố lên sĩ tử lớp 12, các bạn sẽ vượt vũ môn thành công. (Ảnh minh họa)
Tíc tắc tíc tắc
8h: Mắt tớ đã sụp xuống, chắc phải uống tách café mới đủ sức làm tớ tỉnh táo. Cái lưng cũng lên tiếng phản đối, nó mỏi nhừ. Chẳng biết lũ bạn có vất vả như tớ không?
9h20': Ca khúc "If you are not the one" vang lên làm tớ giật thót. Nhỏ bạn thân vừa nhắn tin hỏi: "Học đến đâu rồi". Tớ cười mỉm nhắn lại: "Chưa đến đâu cả, đang rối tung lên đây". Có người nói chuyện cũng làm tớ vui và thoải mái hơn, nhưng cứ nghĩ đến sắp thi sao mà... run quá.
11h: Ngồi từ 6h sáng đến 12 giờ chưa làm người tớ mỏi nhừ. Cũng học được kha khá nhưng sao đầu óc tớ cứ trống rỗng hay nó đang bị bão hòa không chịu làm việc nữa? "Ôi, cái máy cũ kĩ này, mày định hại tao sao?".
Thôi kệ. Nghỉ một chút!
Tớ miên man trong dòng suy tưởng. Tớ bỗng nhớ những ngày còn đi học. Nhớ 12A2 thân yêu của tớ. Nhớ cả những tiết học "chán phèo". Nhớ tiếng trống trường quen thuộc nữa.
12 năm đèn sách tất cả trông chờ vào đây. Cứ nghĩ vậy sao mà áp lực quá. Nhìn bố mẹ lo lắng, tần tảo sao mà thương... Nhưng tớ thật sự mệt, chỉ muốn "đến đâu thì đến".
Nói là nói vậy, thế nhưng lại chẳng dám làm. Còn 2 ngày nữa thôi, thôi cố lên vậy!
11h30': "Bé ơi, xuống ăn trưa đi con" - Tiếng mẹ gọi. Tớ thích nhất là lúc này. Mẹ nấu toàn món ngon. Thương mẹ ngày nào cũng "rà ý" xem tớ thích gì để nấu.
Thời gian nghỉ trưa theo "lịch trình", tớ tự chia là 1 tiếng rưỡi. Không lâu nhưng cũng đủ để tớ ngủ tí. Muốn xem phim lắm nhưng thèm ngủ hơn.
Tíc tắc tíc tắc...
1h20: Tiếng chuông đồng lại kêu. Sao tớ vừa sợ vừa ghét tiếng chuông này đến thế. "Sau mùa thi tao sẽ tống cổ mày đi, hãy đợi đấy", tớ tự nhủ.
Vẫn cái giờ thường lệ, 1h30 tớ lại ngồi vào bàn học. Hôm nay không phải tất tả chạy đến lò luyện vì ngủ quên, nhưng tự học còn đáng sợ hơn nhiều.
3h47': Bản nhạc quen thuộc "If you are not the one" lại kêu. Lần này không phải là tin nhắn. Một cuộc điện thoại từ thằng bạn "luyện chung lò". Gọi điện thoại nhưng trao đổi bài thì ít, bọn tớ tám lại nhiều. Thế cũng tốt! Đỡ stress.
Tíc tắc tíc tắc...
5h25': Sắp đến giờ nghỉ, tớ mừng thầm trong bụng. Món sườn nấu đậu của mẹ hôm nay thơm phức. Chưa gì nó đã bay vào mũi, làm bụng tớ kháng chiến kịch liệt. Đang vui vui thì tớ lại thấy lo nơm nớp. "Vẫn còn nhiều bài đế ôn quá làm sao đây?". Thở một tiếng thật dài, rồi tớ đành trích quỹ thời gian nghĩ để học thêm chút ít.
6h
"Con muốn ăn chưa Bé?". Mẹ gọi.
"Con chưa muốn ăn, tí nữa được không mẹ?"
Uhm, khi nào đói thì nói. Rồi cả nhà ăn chung, nghỉ chút đi con.
6h30': Cái bụng kháng chiến quá nên tớ đành "buông súng". Bữa cơm gia đình hôm nào cũng vui. Bố mẹ hay nói chuyện để tớ thoải mái hơn. Lâu lâu xen lẫn vài câu hỏi han về việc học.
7h30': Ăn xong được miễn dọn dẹp, miễn mọi thứ. Nghỉ một tí rồi tớ quay trở về vị trí của mình. Lại tiếp tục những con số với mấy bài tập làm văn. Chúng cứ thi nhau "bay qua lượn lại" trong đầu tớ.
Tíc tắc tíc tắc...
10h30': "Cố học thêm chút nữa". Tớ tự nhắc mình.
10h50': "Học nửa tiếng nữa rồi ngủ nhá!" - Tớ tự nhủ.
11h35': Buông súng, nghỉ thôi.
11h50': Lên giường nhưng đầu óc dường như vẫn còn vật lộn với những con số. "Khổ trước, sướng sau. Cố lên nào".
Theo PLXH
5 lí do "lò" luyện thi bất ngờ trống vắng trước giờ G Nóng bức, không ai dám bước chân vào lò luyện Đông đúc, nóng nực, chen chúc... là những từ mà người ta dễ liên tưởng ngay khi nhắc tới những lò luyện thi đại học trong thời điểm gần đến giờ G này. Tuy nhiên, trái ngược với những dự đoán, mặc dù thời gian gần đây, một số trung tâm đã được...