Thường xuyên so sánh con dâu với dâu hàng xóm và cái kết khiến mẹ chồng phải lập tức im lặng
Đặc biệt khiến Yến ấm ức là mẹ chồng thường xuyên so sánh cô với con dâu nhà hàng xóm…
Ngay từ hồi yêu nhau, mẹ chồng Yến đã không hài lòng về cô. Dù Đạt – lúc ấy vẫn còn là người yêu, không nói thẳng với cô song Yến biết, mẹ anh chê nhà cô nghèo, bản thân cô lại không kiếm ra nhiều t.iền. Sau đó vì Đạt kiên quyết muốn lấy Yến, bà đành phải ưng thuận.
Cũng bởi chả ưa Yến ngay từ đầu nên cuộc sống làm dâu của Yến ở nhà Đạt phải chịu đủ mọi ấm ức. Cưới xong cô có bầu ngay, Đạt khuyên vợ chịu khó nghỉ ở nhà sinh con đợi con cứng cáp rồi đi làm lại, sợ cô vất vả. Yến nghe lời chồng, nhưng ở nhà cùng mẹ chồng cô mới dần hối hận, bởi thời gian chung đụng quá nhiều mà phát sinh rất nhiều mâu thuẫn vụn vặt.
Mẹ chồng Yến đã về hưu, có nhiều thời gian rảnh nhưng bà không giúp con dâu đang bụng mang dạ chửa bất cứ việc gì, việc nhà vẫn giao khoán cho cô toàn bộ. Trước mặt Đạt bà luôn vui vẻ, ngọt nhạt với Yến, mà khi anh đi làm thì thái độ của bà quay ngoắt 180 độ. Bà thường xuyên bắt bẻ, xét nét và nói những câu thực sự khiến Yến tủi thân. Bụng to vẫn cố gắng chu toàn mọi việc, thái độ ngoan ngoãn, chẳng dám cãi nửa lời của cô vẫn không thể làm hài lòng bà.
Đặc biệt khiến Yến ấm ức là mẹ chồng thường xuyên so sánh cô với con dâu nhà hàng xóm. Lúc thì: “Con bé đấy nó giỏi giang lắm, k.iếm t.iền như rác, một tháng bao nhiêu t.iền như thế, bố mẹ chồng được nhờ phải biết!”, hay: “Đấy, lấy vợ phải lấy cái đứa như thế, chứ lấy loại ăn bám vô dụng về thì chỉ tổ nuôi mệt xác!”, hoặc: “Ước gì cũng được như nhà bà Tám, có cô con dâu tuyệt vời hết ý”.
Ảnh minh họa
Mỗi khi mẹ chồng Yến có bạn đến chơi, bà như được dịp cởi bỏ nỗi lòng, không ngơi bày tỏ sự tiếc nuối khi Đạt vớ phải một cô vợ chả làm được cái gì cho ra hồn như Yến. “Đời này tôi chỉ mong thằng Đạt lấy được đứa vợ như cái Thảo con dâu nhà bà Tám thôi. Chứ lấy kiểu vợ vô dụng ở nhà chồng nuôi, hoặc đi làm lương chẳng đủ ăn sáng thì chán lắm. Mình sống được bao nhiêu, chỉ thương con trai bao gánh nặng cũng đổ lên đầu nó thôi. Thế mà trước đây tôi nói nó đâu có nghe, không hiểu bị ăn bùa mê gì nữa…”, bà thản nhiên bộc bạch chẳng quan tâm gì tới cảm nhận của cô con dâu chính thức là Yến nữa. Yến nghe được những lời mẹ chồng nói, nước mắt không cầm được chảy dài. Song lúc chồng về cô vẫn cố giữ cho cảm xúc bình thường, kẻo chồng cô lại phải lo lắng khi công việc trên công ty đã quá mệt mỏi.
Video đang HOT
Mọi chuyện có lẽ sẽ chẳng có gì thay đổi, nếu như bác Tám nhà hàng xóm không bị bệnh phải nằm viện phẫu thuật. Nhà bác ấy có độc một anh con trai, Thảo là con dâu và cũng là phụ nữ còn lại duy nhất trong nhà. Thế nhưng kể từ khi bác Tám nằm viện, Thảo chưa vào trông mẹ chồng được ngày nào, thậm chí nấu cơm mang vào hay tới thăm hỏi cũng không. Lí do mà Thảo đưa ra là: công việc cô mệt mỏi, thức đêm chăm mẹ chồng thì hôm sau không làm việc được. Cô lại sợ mùi bệnh viện, nên đành hạn chế hết mức chuyện vào thăm bà Tám. Còn chuyện cô không nấu cơm mang vào cho bà, đơn giản vì cô nấu ăn không ngon. Bình thường ở nhà toàn bà Tám cơm nước, việc nhà, Thảo đi làm về chỉ việc ngồi vào mâm cơm mà thôi.
Bác Tám mới nằm viện mấy ngày mà ở nhà nháo nhào cả lên. Thứ nhất nhà cửa không ai dọn dẹp, đến bữa không có cơm ăn. Thứ hai, chuyện trông bà trong bệnh viện, chồng Thảo vào trông thì bà Tám không chịu, phần thương con thức đêm mai lại đi làm, phần ngại với con trai khi mà vệ sinh, tắm giặt bà không tự tay làm được. Bố chồng Thảo vào trông vợ được một hôm thì ông phát ốm lên, người già thức đêm rất mệt mỏi. Cuối cùng nhà Thảo quyết định thuê người, vừa nấu cơm mang vào cho bà Tám, vừa trông nom bà luôn. Bữa cơm người giúp việc khi nấu cho bà Tám thì tiện nấu cho cả nhà Thảo, còn dọn dẹp, quét tước thì cả nhà chia việc ra làm. Có mỗi mấy việc thế thôi nhưng cũng đủ làm nhà Thảo om nhà lên rồi ấy chứ.
Yến biết chuyện, cô không dám chê trách Thảo, bởi công việc của cô ấy đã rất mệt mỏi, lương cao đâu phải đơn giản mà có được, chính thế cô ấy không chu toàn được việc nhà cũng có thể thông cảm được. Song thái độ của Thảo với mẹ chồng thật sự không mấy nhiệt tình cho lắm. Còn mẹ chồng Yến, khi biết tình cảnh nhà bà hàng xóm từ lúc bà nhập viện, mẹ chồng Yến bỗng yên ắng lạ thường, không còn thường so sánh con dâu mình với Thảo nữa. Có lẽ bà đã nhận ra, chẳng có ai là hoàn hảo, được mặt này sẽ mất mặt khác. Yến tuy không kiếm ra nhiều t.iền song vẫn có điểm tốt của cô. Thảo kiếm ra t.iền lại có khiếm khuyết của cô ấy. Còn bà đòi hỏi con dâu vừa lương cao vừa đảm đang việc nhà, vừa hiếu thuận hết lòng với mình, cái gì cũng được như ý bà thì e rằng điều đó là rất khó!
Theo Afamily
Vì thèm ăn bát bún chả lúc nửa đêm, tôi bị chồng, mẹ chồng đuổi về nhà mẹ đẻ
Bà đi thẳng vào bếp và chỉ mặt tôi: "Cô đúng là con dâu mất dạy. Tôi đi vắng, cô sai chồng nửa đêm mua đồ ăn rồi về giận không ăn. Cô tưởng tôi không dám đuổi cô à?".
Lâu nay tôi vẫn nghĩ chuyện mẹ chồng con dâu là thường tình và tôi có thể chịu được cho đến ngày hôm nay. Nhưng đêm hôm mà mẹ chồng tôi nỡ đuổi con dâu đang bụng mang dạ chửa ra khỏi nhà như thế này thì đúng là quá đáng.
Trách mẹ chồng một thì tôi phải trách chồng 10. Vì nếu như anh không nhu nhược, không quá trẻ con, cái gì cũng nói với mẹ thì mẹ cũng không thể đối xử như vậy với tôi.
Mẹ anh luôn nghĩ tôi là đứa con gái nhà quê lên thành phố. Có con với anh chỉ là muốn ràng buộc anh để đổi đời. Vì thế mà từ ngày tôi bước chân đi lấy chồng, chưa lúc nào tôi được yên ổn.
Bố chồng tôi mất đã lâu, cả nhà lại chỉ có mình chồng tôi, vì thế cưới nhau xong chúng tôi cũng không thể ra ở riêng. Cuộc sống của tôi bắt đầu ngột ngạt và rất khó chịu.
Đầu tiên có lẽ phải nói đến việc mẹ chồng tôi thường xuyên ghen tức mỗi khi tôi về nhà mẹ đẻ. Tôi nhớ lần đầu về nhà mẹ đẻ là sau khi tôi kết hôn được 2 tháng. Lần ấy trở lại thành phố, tôi khệ nệ nào rau nào thịt.
Đến khi về nhà, tôi hồ hởi khoe có rau sạch thịt sạch. Ai ngờ mẹ chồng tôi sẵng giọng: "Nhà này chỉ ăn đồ đã kiểm dịch. Không biết đồ này có đảm bảo không". Nói xong mẹ chồng mang ném hết vào sọt rác trước sự ngỡ ngàng của tôi.
Đó là lần đầu tiên tôi bị mẹ chồng giáo huấn. Sau hôm ấy, bất kể làm gì tôi cũng không dám đụng chạm đến mẹ chồng. Nhưng mẹ chồng tôi vốn là người khó tính, nhất là khi tôi mang bầu, mọi việc trong nhà không thể chu toàn khiến bà cảm thấy chướng mắt và hay soi mói tôi hơn.
Ai ngờ mẹ chồng tôi sẵng giọng: "Nhà này chỉ ăn đồ đã kiểm dịch. Không biết đồ này có đảm bảo không". Ảnh minh họa
Có bầu, ai cũng mệt mỏi và nghén ngẩm. Từ ngày mang thai, tôi không ăn được những thứ dầu mỡ và hành. Nhưng mẹ chồng tôi hôm nào nấu cũng bỏ rất nhiều hành. Tôi không ăn được nên chạy vào nhà vệ sinh nôn. Lúc trên bàn ăn thì không thấy ai nói gì, vậy mà về phòng chồng tôi đã nói tôi không có ý. Anh nói mẹ đã mất công nấu, không ăn cũng phải cố mà ăn kẻo mẹ phật lòng.
Thú thật từ ngày về nhà chồng lại sống cùng mẹ chồng, tôi không có lấy phút nào thoải mái. Đợt vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê ăn đám giỗ, tôi với chồng mới có một chút thời gian gọi là riêng tư ở bên nhau.
Chuyện là đêm qua tự nhiên tôi thèm bún chả. Mà quán tôi thích cách nhà những 5 cây số. Nhưng thèm quá, tôi gọi chồng dậy bằng được rồi bắt anh lọc cọc đi mua giữa đêm cho mình. Giờ nghĩ lại thì tôi mới thấy mình cũng hơi quá đáng. Nhưng lúc đang muốn ăn, tôi chỉ mong sao nhanh có để bớt cơn thèm. Hơn nữa chẳng mấy khi không có mẹ chồng ở nhà, tôi sai chồng một chút cũng xem như anh chiều vợ con chứ có sao đâu.
Chồng dậy mua về, tôi ăn vài miếng lại thấy chán nên không ăn nữa. Lúc này chồng nổi nóng với tôi, anh bảo giữa đêm đi mua về tôi lại không ăn. Thế là vợ chồng chúng tôi cãi nhau. Sáng nay đi làm tôi còn không nhìn mặt chồng.
Tôi nói thế có quá quắt không mà mẹ con họ hùa nhau người lên xếp đồ, người gọi về cho bố mẹ tôi phải dạy lại con. Ảnh minh họa
Cứ tưởng mẹ chồng chưa về, lại đang giận chồng nên buổi chiều tôi cố tình về thật muộn. Khi tôi về nhà, nhìn thấy đồ đạc của mẹ chồng mới giật mình. Thì ra mẹ chồng tôi đã về nhà từ lúc nào. Bước vào bếp, tôi thấy cơm canh lạnh tanh, mẹ chồng và chồng tôi cũng không để lại gì cho tôi. Tủi thân quá nên tôi ngồi ôm mặt khóc.
Lúc này mẹ chồng tôi mới biết tôi về nhà. Bà đi thẳng vào bếp và chỉ mặt tôi: "Cô đúng là con dâu mất dạy. Tôi đi vắng, cô sai chồng nửa đêm mua đồ ăn rồi về giận không ăn. Cô tưởng tôi không dám đuổi cô à?".
Sẵn nhìn thấy chồng, tôi mới tức khí nói anh bép xép, chuyện bé xé ra to, cái gì cũng kể với mẹ. Tôi nói thế có quá quắt không mà mẹ con họ hùa nhau người lên xếp đồ, người gọi về cho bố mẹ tôi bảo phải dạy lại con. Thế rồi chồng tôi kéo tay tôi lên taxi bắt tôi về nhà.
Đấy, chuyện chỉ có bát bún chả mà tôi bị cả chồng và mẹ chồng đuổi khỏi nhà trong khi tôi đang mang trong bụng giọt m.áu của gia đình họ. Bây giờ tôi cũng về đến nhà rồi, nhưng nghĩ mãi tôi vẫn không hiểu tôi đã sai ở đâu. Các bạn là người ngoài cuộc, các bạn phân rõ trắng đen giúp tôi với
Theo Emdep
Mẹ chồng vô lý Ngày nào rèm cửa nhà chồng màu hoa cà mát dịu, Vy về là thay ngay màu vàng đồng chói lòa. Vy ném "ầm" vali lên giường tôi rồi bật người ra thở dốc: - Cho em ở đây thời gian hơi dài nha! - Sao vậy? Lại không trùng khớp ý với mẹ chồng à? - Trời ơi! Bà già đó vô...