Thương vợ trực đêm, tôi mang gà hầm đến để rồi phải ‘cứng họng’ khi nghe tiếng động lạ
Thương em lắm, giá mà tôi có thể đổi vị trí được cho em thì tốt biết mấy…
Công việc của tôi làm hành chính không có gì để nói, chỉ có vợ tôi tuần nào em cũng phải trực 1 buổi. Mỗi buổi trực của em thì thỉnh thoảng mới có bệnh nhân nhưng theo quy chế bắt buộc phải có người trực mỗi đêm.
Thương em lắm, giá mà tôi có thể đổi vị trí được cho em thì tốt biết mấy, là con gái mà đêm em lại phải ngủ một mình coi cả tòa nhà rộng lớn thì thật vất vả. Nhưng biết làm sao được, nếu em không làm thì có người khác. Cái vị trí nhân viên y tế tuy cỏn con nhưng nhà tôi phải khó nhọc lắm mới đưa em vào làm trong đó. Em thường tâm sự với tôi rằng:
- Anh cứ lo lắng cho em suốt ngày, em quen rồi chẳng sợ ma cũng chẳng sợ mấy cái đầu đen nào cả, mỗi người mỗi việc xã hội đã phân công rồi anh đừng có lo cho em nữa em không lớn được đâu.
- Dù vẫn biết như thế nhưng anh vẫn thương em lắm, hay tối nay anh đi trực cùng em?
- Anh bị điên à, người ngoài vào sếp mà phát hiện ra thì chết em không cẩn thận lại mất chức ý chứ.
- Anh là chồng em chứ đâu là người ngoài gì.
- Trừ khi anh là bệnh nhân thì mới được vào mà chẳng nhẽ ngày nào anh cũng là bệnh nhân sao. Thôi em đi đây kẻo muộn bố con anh ngủ đi nhé.
Thương em lắm, giá mà tôi có thể đổi vị trí được cho em thì tốt biết mấy (Ảnh minh họa)
Vợ đi rồi chỉ còn lại hai bố con tôi, cứ đêm nào vợ đi trực là y như rằng đêm đó tôi không thể ngủ được thức suốt đêm lo lắng và thương em. Đêm nay cũng như mọi đêm lại mất ngủ. Nằm trằn trọc mãi không ngủ được tôi ngồi dậy đi lại cho dễ ngủ.
Chẳng hiểu nghĩ thế nào mà tự nhiên trong đầu tôi nảy ra ý định nấu cho vợ bát cháo gà để làm em bất ngờ. Nghĩ là làm tôi liền xuống tủ lạnh lấy nửa con gà trong ngăn đá ra rã đông rồi cho vào nồi hầm cùng với thuốc bắc.
Nồi gà hầm thuốc bắc đã chín bốc mùi thơm nghi ngút trong đêm, tôi hí hửng lấy xe mang món tẩm bổ đến cho vợ, để con đang ngủ say tít mít ở nhà tôi bước ra ngoài đường lúc này khoảng 1h sáng không một bóng người. Chỉ có mình tôi đang rất hạnh phúc vì làm được điều gì đó ý nghĩa cho vợ mình.
Video đang HOT
Đến nơi chắc giờ này em đã ngủ say, nơi em trực sáng rực đèn, chỉ mỗi phòng em là tối om chắc để dễ ngủ đây. Đang định gõ cửa phòng tôi giật mình nghe tiếng động khe khẽ trong phòng, chẳng nhẽ có người khác ở cùng với em nữa sao, rồi một tiếng nói ồm ồm của người đàn ông cất lên:
- Tuần nào anh cũng đến gặp em thế mà thằng chồng em không ngửi thấy mùi khác lạ trên người em sao?
- Anh này làm như ai cũng tinh tế như anh vậy, chồng em ngờ nghệch lắm tin tưởng tuyệt đối vào vợ, không bao giờ mảy may nghi ngờ vợ một chút nào.
- Thế em có yêu hắn không?
- Thế anh có yêu vợ không?
- Em đúng là rất khôn ngoan.
Nghe đến đây là tôi đã lộn hết cả tiết lên rồi, hóa ra là bấy lâu nay tôi lo lắng cho vợ là bằng thừa, thảo nào em luôn mong đến ngày trực của mình, cấm không bao giờ cho chồng đưa đón hay trực cùng vợ một đêm. Bây giờ tôi đã hiểu rồi. Vừa đập cửa vừa quát ầm cả một góc hành lang, phải mất 5 phút bọn chúng mới ra mở cửa.
Để trút hết bực tức trong người tôi hất cả nồi gà hầm vào mặt hai kẻ khốn nạn, nhìn cả người chúng bị nhuốm màu vàng và mùi gà hầm tôi chưa hết tức giận liền lăn vào đấm cho thằng khốn đó mấy phát và không quên tát dằn mặt vợ:
- Thì ra bấy lâu nay cô trực ca đêm cùng với thằng này sao? Cô quả có gan to bằng trời đấy, từ nay không làm không trực gì hết ở nhà không đi đâu nữa.
- Anh ơi em xin lỗi hãy tha lỗi cho em, lần sau em không dám thế nữa.
- Cô còn hy vọng lần sau nữa sao, về mau lên, đúng là đồ khốn nạn.
Thằng kia tranh thủ tôi kéo vợ hắn đã nhanh chân chạy thoát, nhiều người nghe thấy ồn ào cũng vội chạy ra xem cảnh tôi bắt vợ ngoại tình trong đêm, thật là xấu mặt.
(Ảnh minh họa)
Vừa mở cửa ra tôi đã giật mình khi nhìn thấy con gái đang thu mình lại một góc khóc thút thít trong sự sợ hãi, trông thấy bố mẹ về nó như vớ được phao cứu sinh:
- Bố ơi bố đi đâu vậy để con một mình sợ lắm, bố mẹ đừng bỏ con đi nữa nhé.
Nghe thấy lời con nói mà lòng tôi đau quá, ý nghĩ ly dị vợ suốt dọc đường đã tan biến mất, đúng là chỉ vì một chút ích kỷ của người lớn mà con trẻ phải chịu tổn thương. Ôm con vào lòng tôi dỗ dành:
- Bố sẽ không bao giờ bỏ con một mình trong đêm nữa, bố yêu con lắm thôi đi lên ngủ đi con.
Nhìn con gái ngủ rồi tôi bắt đầu dằn mặt vợ:
- Lần này vì con tôi tha cho cô nếu lần sau mà còn nhăng nhít với thằng nào thì đừng có trách tôi không báo trước. Còn từ bây giờ tôi với cô mỗi người một góc giường, tôi thấy ghê tởm khi nằm bên cạnh cô đấy, đừng tưởng tôi dễ dàng bỏ qua.
Vợ tôi không nói gì nữa đành lùi lũi vào phòng thay quần áo còn tôi thì chuẩn bị chia đôi giường, vì con tôi chấp nhận sống chung như vợ chồng với cô ấy còn việc vợ chồng có thể quay lại như xưa không thì tôi chưa biết đến khi nào chỉ biết hiện tại con tim tôi đau như ứa máu ra, đầu tôi chỉ muốn nổ tung vì bị cắm sừng và tôi không còn cảm thấy yêu đương gì người vợ này nữa. Dường như tình yêu đã chết rồi.
Theo Gia đình Việt Nam
Không thể tin nổi khi mẹ chồng tương lai lại nói những lời này trong bữa cơm ngày tôi...
Tôi đã sốc đến á khẩu khi nghe mẹ nói. Trước giờ tôi chưa từng nghe một người mẹ nào đi bảo con trai phải sống tốt với vợ, phải thương vợ hơn thương mình.
Mẹ nhìn chồng tôi nói: "Phải thương vợ hơn thương mẹ con ạ". (Ảnh minh họa)
Từ nhỏ tôi đã nghe không biết bao nhiêu chuyện về cuộc sống mẹ chồng nàng dâu. Không nói đâu xa, chính mẹ tôi là một ví dụ điển hình nhất. Bà nội tôi thuộc hàng khó chịu, cổ hủ, đanh đá. Có lần tôi tận mắt thấy bà lén đổ thêm nước vào nồi cơm đang sôi rồi mắng mỏ mẹ có nấu nồi cơm cũng nhão.
Bố tôi nghe theo nội nên cũng hắt hủi, làm mẹ tôi tổn thương nhiều lần. Thậm chí có lần mẹ tôi chịu không nổi nữa phải bế tôi và em trai bỏ về nhà ngoại. Chúng tôi ở đó gần cả tháng bố mới chịu qua đón về. Nội tôi vẫn thế, cứ kiếm chuyện bắt bẻ, hành hạ mẹ đến tận bây giờ. Lớn lên, tôi hay đứng ra bảo vệ nên càng bị nội ghét thêm. Nhìn nội, tôi sợ luôn chuyện lấy chồng làm dâu.
Tôi cứ sống mãi như thế mặc cho nội tôi ra vào điều tiếng. Bà chê mẹ tôi chẳng biết dạy con nên bom nổ chậm gần 30 tuổi chẳng ma nào rước. Nghe bà nói nhiều quá, tôi đâm bực nên nói thẳng lại vì bà nên tôi mới không dám lấy chồng. Bà giận tôi nguyên một tháng trời.
Bốn tháng trước, tôi đi tình nguyện tại một vùng xa. Trong đợt tình nguyện này tôi gặp anh, người đã giúp tôi thay đổi suy nghĩ làm mẹ đơn thân. Anh nhẹ nhàng, tình cảm, cách nói chuyện lại thâm trầm ổn định. Anh hiện đang làm IT cho một công ty máy tính lớn ở thành phố. Dù nhỏ hơn tôi 1 tuổi nhưng anh cứ bắt tôi phải gọi mình bằng anh vì "đàn ông dù nhỏ tuổi hơn vẫn sẽ là người bảo vệ phụ nữ".
Anh là người khiến tôi thay đổi suy nghĩ làm mẹ đơn thân. (Ảnh minh họa)
Kết thúc chuyến đi, chúng tôi lấy số điện thoại của nhau rồi bắt đầu hẹn hò. Anh từng trải qua vài cuộc tình nhưng đều không đi đến đâu. Anh bảo anh thấy sợ con gái. Người thì yêu chỉ vì tiền, người lại chăm chăm vì tình mà ghen tuông mù quáng. Chỉ có tôi khiến anh có cái nhìn khác. Anh khen tôi nhẹ nhàng, nhân hậu và sống thật tâm.
Yêu nhau được 2 tháng thì anh dẫn tôi ra mắt mẹ mình. Bố anh mất từ khi anh còn nhỏ nên anh rất thần tượng mẹ. Lúc này tôi đã bắt đầu thấy hoang mang vì sợ lặp lại vết xe đổ của mẹ.
Thế nhưng mẹ chồng tương lai của tôi lại hoàn toàn khác. Ngay lần đầu gặp tôi đã rất có ấn tượng vì mẹ nhìn rất trẻ trung, hiện đại. Dù đang quét nhà nhưng mẹ vẫn mặc một bộ váy nhẹ nhàng. Thấy tôi, mẹ cười rạng rỡ rồi vỗ vào mông chồng tôi đùa: "Cuối cùng cũng chịu dẫn bạn gái về rồi hả con?". (Thì ra trước đây anh chưa từng dẫn ai về nhà).
Bữa cơm diễn ra thân mật hơn tôi nghĩ nhiều.
Mẹ chồng tương lai cười hoài, còn nói sẽ đứng ra chống lưng tôi nếu tôi bị chồng ăn hiếp. Càng không ngờ hơn, mẹ nhìn thẳng chồng tôi rồi nói: "Con phải thương vợ con hơn thương mẹ. Mẹ già rồi, sống cũng chẳng được cả đời bên con. Nhưng vợ con thì khác. Sau này dù có hai đứa có con nhưng tụi nó cũng lớn lên rồi bay nhảy cả. Lúc đó lại chỉ còn vợ chồng con dìu dắt nhau, nâng đỡ nhau mà sống. Sống bạc với vợ là tổn thọ đấy con ạ".
Tôi đã sốc đến á khẩu khi nghe mẹ nói. Trước giờ tôi chưa từng nghe một người mẹ nào đi bảo con trai phải sống tốt với vợ, phải thương vợ hơn thương mình. Chồng tôi khi đó cầm tay tôi, cười mỉm nhưng cũng đủ khiến tôi đỏ mặt lên như trái cà chua.
Ngày tôi cưới, mẹ chồng là người đứng ra lo liệu toàn bộ. Mẹ nói bố mẹ tôi đã vất vả nuôi tôi gần 30 năm trời nên bà không thể để họ khổ được nữa. Khi đeo vòng cổ, nhẫn lắc cho tôi, mẹ chồng tôi rơm rớm nước mắt nói: "Nếu bố nó còn sống thì ngày này vui biết mấy". Tôi biết, bà đang nhớ chồng lắm. Rồi sợ tôi đói, mẹ còn lấy sữa cắm ống hút đưa tận miệng cho tôi uống đỡ đói. Khi kim tuyến bay xuống, bà đứng loay hoay gỡ chúng ra để khỏi vướng vào tóc tôi.
Nội thấy tôi tìm được hạnh phúc, được mẹ chồng hết mực thương yêu thì cũng nhẹ nhàng hơn với mẹ tôi. Mẹ tôi nói nội không còn mắng mỏ, dựng chuyện bêu rếu mẹ nữa. Thế mới nói, lấy một người chồng tốt là may mắn, gặp một người mẹ chồng tốt càng may mắn hơn. Không chỉ tôi mà cả mẹ tôi cũng có cuộc sống nhẹ nhàng hơn nhờ mẹ chồng tôi.
Theo Afamily
Chồng đi biền biệt 6 năm, về thấy vợ có bầu liền đánh đuổi đi Vừa thấy cô bế đứa trẻ thì Quân đã lại định đuổi đi. Nhưng khi nhìn thấy mặt đứa bé thì Quân chết sững... Quân vốn chỉ làm thuê ở quê nghèo, cực khổ đủ nuôi thân. Đến khi cưới Liên thì tiền bạc lại chẳng có. Nghĩ là ở đất quê nghèo nàn thế này mải miết thì chẳng bao giờ giàu...