Thương người cũ, tôi muốn nuôi con riêng của anh
Trong lòng tôi từng hận thù người đàn ông ấy, hận đến tận xương tủy, muốn làm sao để anh không bao giờ có thể sống yên ổn và hạnh phúc.
Anh phản bội tôi chạy theo người con gái khác, đó là điều tôi mãi mãi ghi khắc trong lòng, không bao giờ tha thứ cho anh.
4 năm anh có mái ấm, có gia đình, có con cái, tôi thì vẫn độc thân. Không phải vì không có ai yêu tôi chỉ là vì anh, chính anh đã gây ra nỗi đau cho tôi, khiến tôi không thể nào tiếp tục yêu ai. Tôi đã từng nghĩ, cả đời này sẽ làm vợ anh, nếu như không phải là anh, tôi quyết không lấy ai hết. Nhưng anh nào cho tôi cơ hội đó, anh có mới nới cũ, anh bỏ tôi chạy theo người đàn bà mà anh nói là yêu sau vài tháng tiếp xúc, còn tôi, mấy năm mặn nồng không là gì.
Đến tuổi lập gia đình nhưng người yêu phản bội đi lấy người con gái khác, còn gì đau đớn hơn. Ngày đó, anh nào biết tôi đau khổ thế nào vì anh đang vui. Anh có nghĩ rằng, một người như tôi lại yêu anh như thế không hay anh chỉ nghĩ đơn giản, không yêu thì chia tay. Anh lấy vợ, và 2 năm sau, anh có con.
4 năm trôi qua từ ngày chúng tôi chia tay nhau, tôi vẫn hận anh, hận anh đã khiến tôi không thể yêu ai, trái tim nguội lạnh. Tôi vẫn thường xuyên lên Facebook, tìm hiểu thông tin về cuộc sống gia đình anh một cách thầm lặng, để xem anh sống ra sao, có hạnh phúc không. Mỗi lần như thế, tôi lại khóc khi thấy anh sống vui vẻ, hạnh phúc. Nhìn con anh, tôi chảy nước mắt, vì đứa trẻ rất giống anh, nhìn rất dễ thương. Không hiểu sao, có lúc ích kỉ, tôi chỉ mong vợ anh sẽ cắm sừng anh để anh biết được, bị người khác phản bội là gì.
Bây giờ thì tôi chính là người chủ động liên lạc với anh. Có vẻ anh rất ngạc nhiên khi nhận điện thoại của tôi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Và, cái ngày đó cũng đến, bỗng một ngày tôi thấy trên trang cá nhân của anh có nói về chuyện vợ chồng anh chia tay này kia, và anh là &’gà trống nuôi con’. Tôi không tin vào điều đó, tôi tìm hiểu qua bạn bè thì biết được, chuyện đó là có thật. Anh và vợ đã chia tay cách đây vài tháng, đúng là vợ anh đã &’cắm sừng’ anh, lăng nhăng với người đàn ông khác. Anh bắt quả tang nhưng cô ấy còn cố tình chối cãi, khiến anh không tài nào chịu được, anh quyết định chia tay.
Bây giờ thì tôi chính là người chủ động liên lạc với anh. Có vẻ anh rất ngạc nhiên khi nhận điện thoại của tôi. Anh hỏi han tôi có khỏe không, anh nói rằng, anh không dám gặp tôi vì bây giờ, hoàn cảnh của anh thật bi đát, có lẽ là cái giá mà anh phải trả vì tất cả những gì anh đã gây ra cho tôi. Anh biết tôi chưa lấy chồng nên rất bất ngờ, giọng anh nghẹn nghẹn.
Cuối cùng tôi đã gặp được anh. Nhưng không hiểu sao, nhìn thấy khuôn mặt khắc khổ của người đàn ông ấy khi dắt theo đứa trẻ, tôi lại quên hết thù hận. Bao nhiêu điều tôi từng căm hận 4 năm qua bỗng nhiên tan biến. Cách anh nói chuyện, cách anh nói tôi nghe, tôi cảm thấy chua xót vô cùng. Anh kể về cuộc sống gia đình anh 4 năm qua, không hề hạnh phúc. Vợ anh cậy kiếm nhiều tiền hơn nên hách dịch, luôn coi chồng không ra gì, cái gì cũng sai khiến anh. Anh cảm thấy chán nản nhưng cố gắng chiều vợ vì muốn gia đình yên ấm. Chỉ là cái chuyện ngoại tình thì anh không tài nào chấp nhận được. Chị ta đã quá lộng hành, quá coi thường chồng. Anh chán nản, anh nói không muốn cuộc sống mệt mỏi như thế nữa nên hai người li dị sau khi vợ không chịu nhận lỗi. Chị ta cũng không nhận nuôi con và anh là người cha có trách nhiệm…
Cuối cùng tôi đã gặp được anh. Nhưng không hiểu sao, nhìn thấy khuôn mặt khắc khổ của người đàn ông ấy khi dắt theo đứa trẻ, tôi lại quên hết thù hận. (ảnh minh họa)
Con anh nhìn rất đáng yêu, đứa trẻ ấy chào hỏi tôi, ôm ấp tôi như người thân sau khi tôi đưa quà cho bé. Bé giống anh, nhìn thích lắm. Không hiểu sao, tôi có cảm giác rất gần gũi đứa bé đó, có phải là cái duyên?
Thời gian sau đó, tôi quên mất chuyện mình từng hận anh, vì anh mà mình ra nông nỗi này. Tôi thường xuyên gặp anh, tới nhà thăm hai bố con anh, hay đứa đứa bé đi chơi, mua quà cho bé và còn nấu cơm cho bố con anh ăn. Lâu dần, chuyện ấy thành thói quen, tôi cảm nhận được mình đã gắn bó với gia đình này và đứa trẻ. Đứa bé quấn tôi lắm, tôi về là bé khóc đòi tôi ở lại khiến tôi và anh nhìn nhau mà xúc động. Có hôm anh nhẹ nhàng: “Hay là em ở lại đây ngủ với con, mấy hôm nay con mất ngủ. Anh ngủ phòng khác”. Nghe anh nói mà tôi xúc động vô cùng, lúc đó, cái tiếng &’con’ cứ khiến tôi rạo rực, giống như con của chúng tôi vậy.
Tôi về mà lòng buồn vô cùng, nhớ đứa trẻ. Cả đêm ấy tôi buôn điện thoại với anh. Khi anh nhắc về những chuyện cũ, tôi đã khóc rất to, khóc như chưa bao giờ được khóc vì quá nhớ anh. Anh cũng khóc, anh nói xin lỗi tôi, anh thương tôi và muốn bù đắp cho tôi nếu như tôi không coi thường anh và cho anh cơ hội.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, càng gắn bó với anh và con anh, tôi càng không thể nào dứt ra được. Cuối cùng, tôi nhận lời đề nghị của anh, làm vợ anh. Tôi chấp nhận nuôi con riêng của chồng vì tôi quá yêu anh và cũng yêu thương đứa trẻ. Hi vọng sau này mẹ đứa trẻ không tìm tới nhận con và hi vọng, con cũng không coi tôi là mẹ kế khi con lớn lên. Có chút lo lắng nhưng tình yêu khiến tôi quên hết thù hận và một lần nữa, tôi chọn anh. Liệu tôi đi con đường này có đúng không?
Theo VNE
Chồng nhờ tôi nuôi con của anh với người tình
Tôi đã chối từ và muốn chia tay người đàn ông tôi yêu tha thiết, nhưng khi anh quỳ gối xuống, khóc lóc và mong tôi đón nhận, tôi thực sự đã mủi lòng.
Ngày đó, anh vốn yêu tôi rất chân tình. Cũng vì cảm nhận được sự chân thành của anh và cũng yêu anh rất nhiều, tôi quyết định cưới. Chúng tôi kết hôn được 1 năm vẫn chưa có con, gia đình anh cũng sốt sắng lắm, vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Tôi cũng lo lắng nhiều nhưng thời gian 1 năm đâu phải quá lâu, bạn tôi nhiều người lấy chồng tới vài năm chưa có con ấy chứ. Nhưng bố mẹ anh thì cứ thúc giục, không muốn kéo dài thời gian nên bắt chúng tôi khám rồi thuốc men.
Áp lực từ phía gia đình chồng, gia đình vợ, cả chuyện của ạn bè, tôi thực sự bị stress. Tôi bảo anh cứ từ từ, đợi thêm một thời gian nữa xem thế nào chứ cũng đâu vội gì. Người già thì hay tính xa lại hay lo lắng. Tôi thì thấy thế quá bình thường, 2 năm thì mới lo.
Anh cũng an ủi tôi yên lòng và cứ để tâm lý thoải mái thì mới lo con cái được. Thế nên, trong thời gian ấy, vợ chồng tôi sống vui vẻ lắm, thường xuyên tiệc tùng, tụ tập với bạn bè để giải tỏa cảm giác khó chịu trong người. Tôi cũng lao vào cuộc vui với bạn bè như thời trẻ để quên đi nỗi buồn, anh cũng vậy.
Tôi không cản trở anh, không ngăn cấm anh đi chơi nữa. Anh nhậu nhẹt với bạn bè tới khuya cũng được, chỉ cần nhắn cho tôi biết khi nào anh về là ổn. Thế nên, vô tình thời gian ấy, chính tôi là người tạo điều kiện cho anh ngoại tình.
Anh đã khiến cô ta có bầu. Khi cô ta mang cái tin này tới báo cho tôi, tôi đã khóc hết nước mắt. (ảnh minh họa)
Anh quen và cặp kè với một cô gái rất xinh, cũng bằng tuổi tôi. Nghe nói anh có vợ nhưng cô ấy cứ thích anh, vẫn tán tỉnh cưa cảm anh, chẳng ngại ngần chuyện đó. Anh cũng không tính chuyện ngoại tình đâu, tôi nghe bạn anh sau này kể lại như vậy, chỉ là cô ta đẹp lại quyến rũ anh nên đàn ông không cưỡng lại được. Anh cũng định tính chơi bời tí, và rồi, hậu quả khôn lường.
Anh đã khiến cô ta có bầu. Khi cô ta mang cái tin này tới báo cho tôi, tôi đã khóc hết nước mắt. Tôi gọi anh về để đối chứng, chỉ hi vọng anh nói mình bị lừa. Nhưng không, anh đã thừa nhận đứa con đó. Anh nói, đó là một lần anh lầm lỡ, đã không dùng biện pháp an toàn để tránh thai nên cô ta dính bầu. Vậy hóa ra, anh vẫn quan hệ với cô ta trước giờ chỉ là anh tính chuyện an toàn ư? Nói thế thì nói làm gì, dù sao thì cũng là phản bội và ngoại tình.
Tôi đã nói với anh, nếu thực sự anh cần người con gái đó, anh có thể ly hôn, và tôi sẽ ra đi. Nhưng không hiểu sao, anh lại quỳ xuống van xin tôi. Anh bảo, cô ta chỉ có mục đích phá hoại gia đình này chứ cô ta không muốn lấy anh, vì cô ta nghĩ, anh có lăng nhăng với cô ta thì sau này cũng lăng nhăng với người khác. Với lại, cô ta biết, anh không hề yêu cô ta. Nên chuyện kết hôn là không thể.
Và giờ anh nói trong nước mắt rằng: "Anh van em, dù gì thì chúng ta cũng khó có con, thế nên, em hãy cưu mang đứa trẻ, không thì mẹ nó sẽ bỏ rơi nó. Con không có tội em à. Em hãy coi con như con của em vậy và chăm sóc nó được không em? Sau này em sinh con, chúng ta sẽ có đứa chị, đứa em, anh van em đấy!". Nghe nhưng lời thống thiết của anh, tôi chỉ biết khóc. Tôi không ngừng được nước mắt tuôn rơi, thực sự, tôi đã quá đau khổ, quá buồn phiền, nhưng từ bỏ đứa con đó, con không có người nuôi, tôi không đành lòng. Hay là tôi nhận nuôi con riêng của anh, vậy có phải tôi đã quá nông nổi không?
Theo VNE
Bàng hoàng biết chồng sắp cưới có con rơi Yêu nhau 3 năm, chắc chắn rằng người yêu mình không có người con gái nào, cũng không lăng nhăng với ai, tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Yêu 3 năm vẫn nghĩ người yêu chung tình Yêu nhau 3 năm, chắc chắn rằng người yêu mình không có người con gái nào, cũng không lăng nhăng với ai, tôi quyết định...