Thương một người lâu dài khó khăn đến vậy sao?
Trước giờ tôi không hối tiếc bất cứ điều gì. Đến tận hôm nay tôi mới thấy tiếc những việc đã làm không nên có. Thương một người lâu dài khó khăn đến vậy sao?
Yêu thương ở cái tuổ.i 17 bộn về việc lo toan chuyện học hành, thi cử, đó là 1 điều không dễ dàng. Nhưng là con gái ai cũng muốn được yêu thương. Tình 17 là thứ tình cảm sâu nặng nhất và đớ.n đa.u nhất.
Tôi thương người con trai ấy. Thương nhất cái lúc anh ấy nói thương tôi. Không phải nói yêu, nói thích, mà là “thương”. Đó là một thật đẹp trời. Và chúng tôi yêu nhau. Thời gian trôi qua bao nhiêu thứ bộn bề chuyện học dồn nén ròi chúng tôi sinh ra nhiều thứ. Tình cảm gần như rạn vỡ. Bạn biết đấy, là con gái mà, ai maf không lo toan mà không sợ sệt và suy nghĩ. Nhưng anh ấy là một người con trai không lãng mạn, không chủ động nói đi ăn uống hay chọn ngày giờ hẹn hò, cũng chả biết nuông chiều yêu thương dỗ dành gì cả. Vì tôi là mối tình đầu của anh ấy.
Nhiều lúc tôi nghĩ bản thân không nên quá ép buộc con người đó. Anh ấy chọn tôi giữa bao người con gái thương yêu anh ấy. Tình cảm người con trai đó rất chân thành, nó chân thành đến mức tôi không dám chạm mạnh sợ nó sẽ vỡ ra. Người ta bảo mối tình đầu là mối tình đẹp nhất. Nhưng tình đầu người ta sẽ không biết yêu đúng cách, vì yêu lần đầu người ta sẽ không mấy trân trọng tình cảm đó. Rồi chuyện nhỏ sẽ khiến chia tay dễ dàng không chút đắn đo. Làm sao họ có thể biết đk sau chia tay sẽ đa.u đớ.n nhường nào. Và chúng tôi chia tay nhiều lần. Không phải cả hai hết thương yêu nhau mà vì tình cảm và suy nghĩ tình yêu của cả hai còn nông cạn.
Tình cảm bạn cho đi chân thành chưa chắc bạn nhận được thứ tình cảm bạn mong muốn. Thương một con người ở lứa tuổ.i này khó lắm. Không biết giữ biết quý trọng thì bạn sẽ đán.h mất nó. Người ta nói rất nhiều rằng: tình yêu ở tuổ.i 17 là đẹp nhất nhưng chưa bao giờ bên nhau được cuối cùng cả. Chính tôi đã chứng kiến biết bao mối tình đỗ vỡ ở lứa tuổ.i này. Họ yêu nhau thật đấy, đẹp thật đấy, nhưng họ vẫn buông tay.
Tôi thì không tin. Tôi muốn thứ tình cảm tôi dành cho anh ấy sẽ đi hết cuộc đời này. Nhưng giờ mọi thứ trở nên lẫn lộn cả. Tôi không biết có thể đi được với người con trai ấy nữa không. Những lời hứa chúng tôi dành cho nhau tôi không biết có thể làm được đến đâu. Bây giờ cả hai đang lâm vào bế tắt và tôi như đang đứng trước điện ngục. Mọi người xung quanh anh ấy gán ghép vào tôi mọi tội lỗi khi giờ đây anh ấy buồn. Xung quanh tôi là những tấm lưng dần bước ra khỏi cuộc đời tôi. Bản thân không biết nên khóc hay cười trước sự lạnh nhạt đến đau lòng này. Về bản thân anh ấy, anh ấy im lặng. Tôi thì gồng mình gánh những đa.u đớ.n do mình gây ra. Tôi biết anh ấy giờ đang đau lắm nhưng tôi giờ cũng chả ôm anh ấy vào lòng được.
Trước giờ tôi không hối tiếc bất cứ điều gì. Đến tận hôm nay tôi mới thấy tiếc những việc đã làm không nên có. Thương một người lâu dài khó khăn đến vậy sao? Thương chân thành là phải đau như vầy sao? Lúc tôi còn nhỏ tôi ao ước được có đủ thứ. Nhưng giờ tôi lớn lên tôi mới biết tôi cần sự yêu thương đến nhường nào.Tôi giờ chỉ muốn gặp anh ấy và muốn anh ấy ngồi lắng nghe lời tôi nói tôi thương anh ấy đến nhường nào. Thật đấy!
Video đang HOT
Theo St/Phununews
6 năm sau ngày cưới, gặp đứa con ngoài giá thú của chồng, thay vì tức giận, đa.u đớ.n, tôi đã phải rơi nước mắt
Đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ - đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên. Cô ấy hẹn tôi ra quán cafe gần nhà...
Ngày tôi lấy anh, đã phải trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng cho bố mẹ tôi, bởi ông bà không thích con trai làm xây dựng cho lắm. Công việc phải nay đây mai đó, xa nhà thường xuyên nên không tránh khỏi những cám dỗ vốn có trong cuộc sống.
Tất nhiên không phải ai cũng thế. Bằng chứng là ông anh họ tôi cũng xây dựng, mà yêu vợ, thương con và chăm lo cho gia đình hết cỡ.
Tôi cậy nhờ anh ấy động viên và thuyết phục bố mẹ tôi giúp tôi. Và cuối cùng thì ông bà cũng đồng ý cho chúng tôi tổ chức lễ cưới.
Cuộc sống hôn nhân của tôi bên cạnh chồng rất hạnh phúc, cho đến tận 6 năm sau
thì biến cố đã xảy ra (Ảnh minh họa)
Cưới xong, anh vẫn nhẹ nhàng, yêu thương và quan tâm đến tôi hết mực. Chúng tôi dự định 1 năm sau mới có con bởi trong năm nay anh đang còn dở dang mấy công trình ở xa.
2 năm sau, chúng tôi vui mừng đón cậu con trai đầu lòng chào đời. Cuộc sống của hai vợ chồng vẫn rất hạnh phúc. Thu nhập của anh cũng khá nên sau khi tôi sinh con, anh đã mua được mảnh đất và chuẩn bị xây nhà.
Bố mẹ tôi thấy thế cũng hãnh diện và tự hào về chúng tôi lắm. Có lẽ do anh khéo léo, chăm chỉ lại rất tâm lý nên bây giờ, chẳng những bố mẹ tôi không còn ghét anh nữa mà thậm chí còn bênh vực con rể hơn cả con gái đẻ.
6 năm qua đi, những tưởng cuộc sống hôn nhân mãi xuôi chèo mát mái và êm đẹp như vậy, thì đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ - đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên. Cô ấy hẹn tôi ra quán cafe gần nhà.
Ấn tượng đầu tiên của tôi với người phụ nữ đó là khuôn mặt hiền hậu, nước da ngăm đen nhưng vẫn toát lên nét duyên và rất quý phái, dù cô ăn mặc khá giản dị.
Cô nói tôi hãy thực sự bình tĩnh và kể lại câu chuyện về chồng tôi, về sự cố cách đây 5 năm...
Khi chồng tôi đang làm dự án trong đó thì có một cô gái đem lòng yêu mến. Dù biết chồng tôi đã có vợ con nhưng có lẽ do tuổ.i trẻ háo thắng, cô ấy vẫn tìm mọi cách tấ.n côn.g và "chinh phục" chồng tôi. Và cho đến đêm cuối cùng khi anh chuẩn bị về thành phố thì cô gái đấy đã chuẩn bị bữa liên hoan chia tay anh.
Và rồi, chuyện đó đã xảy ra. Anh bị chuốc uống say và chẳng còn nhớ gì nữa.
Vài tháng sau, khi biết tin mình mang thai. Cô gái ấy rất buồn nhưng cũng vô cùng hối hận về hành động của mình. Thay vì bắt anh phải chịu trách nhiệm, cô ấy chọn cách im lặng. Chỉ duy nhất người dì là biết chuyện này.
Sau đó, chồng tôi có tìm cách để liên lạc lại với cô ấy, thậm chí vào tận trong đó tìm nhưng không được. Mãi về sau anh mới biết mẹ con cô ấy đã chuyển sang thành phố khác sinh sống.
Cuối cùng thì mãi gần đây, cô ấy mới chủ động liên lạc và kể lại tình trạng mẹ con cô ấy cho anh biết. Anh tha thiết muốn được gặp mẹ con cô ấy nhưng cô ấy không chịu.
Chỉ đến khi cô ấy biết mình mắc bệnh ung thư, chẳng còn sống được bao lâu nữa thì mới nhờ cậy người dì là bà con xa này đưa cô bé về gặp cha đẻ của mình.
- Nó là thế đấy. Tôi biết nó từ nhỏ, nó là đứa bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra ngang bướng, mạnh mẽ nhưng thực chất bên trong lại rất yếu đuối. Nó đã dũng cảm và dốc hết sức làm việc rồi nuôi con, làm đủ mọi nghề để cho con bé có cuộc sống tốt nhất có thể. Đã bao người theo đuổi và muốn che chở cho mẹ con nó nhưng nó nhất quyết không lấy ai, chỉ ở vậy nuôi con. Số phận trớ trêu quá khi người đàn ông duy nhất nó yêu lại đã có vợ con đề huề.
Rồi, cô nói thêm với tôi: "Cháu đừng suy nghĩ và giận chồng cháu mà phải tội. Bởi nó đã rất kiên định, dù con bé có theo đuổi hay làm thế nào, nó vẫn một mực từ chối và chưa bao giờ có suy nghĩ "phản bội" cháu. Nhưng nó lại rất tình cảm khi muốn quan tâm và thương yêu đứ.a b.é. Chồng cháu thực sự là người đàn ông biết sống vì người khác. Cô thật sự rất ngưỡng mộ..."
(Ảnh minh họa)
Sau cuộc gặp với cô, lòng tôi ngổn ngang suy nghĩ, vừa giận lại vừa thương người phụ nữ kia. Cũng may anh đang đi công tác, con thì vừa về ngoại chơi nên chỉ có một mình tôi ở nhà. Tôi vội lục tủ tìm cuốn nhật ký của chồng, bấy lâu nay tôi cứ nghĩ anh đã bỏ thói quen này rồi. Và tôi hiểu ra tất cả, anh đã rất day dứt về hành động đó của mình, anh cũng đã có ý định sau chuyến đi công tác này sẽ kể hết mọi chuyện và đưa tôi đi gặp mẹ con cô ấy.
2 ngày sau, tôi gọi điện lại cho cô và hẹn cô cho tôi gặp đứ.a b.é.
Nhìn con bé hồn nhiên nói cười mà chẳng hay biết mẹ mình đang bị bệnh, nước mắt tôi cứ lăn dài. Cặp mắt to tròn và vầng trán cao cao kia, đúng là bản sao của anh rồi. Chẳng hiểu sao nữa khi gặp con riêng của chồng mà tôi không hề có cảm giác bực tức và ghét bỏ cô bé kia, mà trái lại, tôi đa.u xó.t khi nghĩ đến cảnh người mẹ một ngày kia phải ra đi, bỏ lại đứa con mới 4 tuổ.i còn quá ngây thơ...
Tôi nhất định phải làm gì đó để giúp đỡ mẹ con cô ấy ngay lúc này.
Theo Phununews
Chỉ vài câu nói của con trai mà con dâu một tháng nay cũng chưa dám về nhà ngoại Nhiều người nhìn vào cứ nghĩ là vợ chồng tôi có đối xử tệ với nó đâu mà suốt ngày thấy bà nội nhớ cháu phải lò dò sang nhà bà ngoại thăm cháu chứ. Vợ chồng tôi có một con trai và một con gái. Đứa chị cả lấy chồng ở xa còn con trai lấy vợ ở gần nhà chúng tôi....