Thương hoài áo tím
Anh muốn gặp em một lần để biết vì sao em bỏ anh? Con mình có tội gì mà phải chịu sương gió khi còn chưa rời vú mẹ?
Ai nói anh dại, anh ngu, anh điên, anh đần…, anh chấp nhận hết. Chỉ để cho anh được trọn thương màu áo tím hoa cà của em cho đến ngày sắc màu ấy phai nhạt trong tim anh. Dù mình chỉ sống với nhau có hơn một năm nhưng em đã ra đi ngót ba năm rồi, để lại trong anh một khoảng trống vô cùng.
Cô gái xin việc rửa chén cho quán hải sản ngày ấy đã hút hồn anh với chiếc áo bà ba sắc tím hoa cà trong ngày nhận việc. Giữa ngổn ngang chén bát ứ nồng mùi biển, tấm lưng tròn thấm đẫm mồ hôi dính chặt vào làn vải mỏng đã khiến em đẹp đến vô vàn. Cái đẹp của người phụ nữ đảm đang và mùi mồ hôi của em đã làm anh nhớ mãi.
Em làm việc chăm chỉ lắm, 10 giờ quán mở cửa nhưng 9 giờ em đã tới. 9 giờ tối quán đóng cửa nhưng 10 giờ đêm em mới đẩy chiếc xe đạp cũ ra khỏi cánh cổng nặng nề. Căn bếp có em không chỉ sạch gọn chén bát mà những rau ngò, hành hẹ, những hải sản tôm cua, cá, ghẹ… còn được em phân loại và dọn dẹp đâu ra đó. Lương nhân viên rửa chén hai triệu đồng/tháng nhưng từ tháng thứ 3 anh đã mạnh dạn “lên lương” những ba triệu đồng để gọi là tưởng thưởng cho sự lanh lẹ và ý thức với công việc của em.
Sáu tháng sau ngày em vào làm là đám hỏi của tụi mình. Đến lúc đó anh mới biết gia cảnh của em rất túng bấn. Một nếp nhà đại đoàn kết với bảy nhân khẩu, em là chị lớn của ba đứa em. Bà nội ngoài tám mươi nay ốm mai đau và người mẹ mất sức lao động.
Ngày cưới, anh tặng em trang sức gấp hai lần dự tính. Anh chỉ mong với sự vun vén chu toàn của em, gia đình ta sẽ ngày càng hạnh phúc. Anh cũng sẽ có cơ hội giúp đỡ nhà vợ hơn nữa. Nhà anh, hai chị lấy chồng nước ngoài và bảo lãnh ba mẹ sang bên ấy nên không thiếu thốn gì. Mình anh ở lại quê nhà làm ông chủ quán ăn cho thỏa đam mê nấu nướng. May nhờ trời thương nên quán ngày càng phát triển và được gặp em.
Video đang HOT
Anh yêu màu tím áo em đến nỗi sau khi cưới em, anh đã thay hết tông màu của quán. Khăn bàn, rèm cửa, ghế, chén bát, đồng phục nhân viên… Em bây giờ không còn ngập trong mớ chén bát xoong nồi nữa, mà đã là bà chủ với cái bụng bầu tròn tròn. Thời gian mang thai, anh đăng ký cho em học lớp kế toán ngắn hạn, để sau khi con cứng cáp, khâu tiề.n nong sẽ giao toàn bộ cho em.
Vậy mà…
Khi con tám tháng, em đã rành công việc của một kế toán. Con 10 tháng là lúc em không một lời từ tạ đã gom hết tiề.n mặt của quán, rút hết tài khoản tiết kiệm và mang theo những giấy tờ nhà đất mà anh vì quá yêu em đã chuyển tài sản riêng sang tên chung của hai vợ chồng. Đứa con gái giống cha như tạc em cũng mang theo. Anh đã xới tung bao mối quan hệ cũng không tìm thấy vợ con mình ở phương nào. Ba mẹ rồi bà nội em không biết đã tốn bao nhiêu nước mắt và tủi buồn khi hay tin này.
Ba năm rồi, khó khăn về tài chính của quán anh cũng đa vượt qua, nhưng nỗi buồn trong lòng thì không sao giải tỏa được. Anh muốn gặp em một lần để biết vì sao em bỏ anh? Con mình có tội gì mà phải chịu sương gió khi còn chưa rời vú mẹ? Nếu vì tài sản càng không đúng, anh có hẹp hòi gì đâu, đã sang tên tất cả tài sản riêng thành của chung hai vợ chồng. Đăng tin tìm em trên báo, đài anh cũng đã thử qua, nhưng bóng người như bóng chim tăm cá…
Bây giờ, mỗi khi ra đường gặp màu áo tím với tấm lưng tròn tròn là anh giật mình suýt lạc tay lái, phấp phỏng hy vọng đó là em, nhưng khi chạm mặt thì đó là một người xa lạ.
N. ơi! Có lẽ đến hết đời anh cũng vẫn thương màu áo tím, vẫn khắc khoải với câu hỏi trong lòng là vì sao em bỏ anh khi anh yêu thương em như thế? Ba năm là cả ngàn ngày, anh vẫn nhớ tấm lưng thấm đẫm mồ hôi sau màu áo tím; nhớ tiếng cười giòn giã khoe bốn chiếc răng sữa như ngọc của đứa con gái mỗi khi anh chạm cằm vào bụng nó; nhớ dáng đi, dáng đứng của em trong cái không gian yêu thương này…
Theo Baophunu
Người yêu cũ muốn "đòi" lại chồng sắp cưới
Trước ngày cưới người yêu cũ của chồng sắp cưới đến gặp tôi yêu cầu tôi trả chồng cho cô ấy.
Tôi quen anh khi anh vừa mới chia tay người yêu. Lúc đó chúng tôi đến với nhau như hai người bạn cùng chung cảnh ngộ. Anh bị người yêu "cắ.m sừn.g", còn tôi cũng chẳng may mắn hơn vì bị người yêu lừa dối.
Nỗi đau bị người yêu và bạn thân phản bội khó lòng mà tả được. Lúc đó tôi cảm giác như thế giới sụp đổ ngay trước mắt mình. Một người là người tôi yêu nhất, một người là chị em tốt nhất với tôi. Có chuyện gì tôi cũng tâm sự, chia sẻ với nhỏ bạn thân, lần nào cô ấy cũng tỏ ra vui mừng, chúc phúc cho tôi và anh ấy. Vậy mà đằng sau hai người lại lén lút qua lại với nhau, họ coi tôi như con nít suốt 1 năm trời.
Nếu không phải chính mắt tôi nhìn thấy hai người họ tay trong tay từ trong nhà nghỉ ra có lẽ cả đời này tôi cũng không thể tin đó là sự thật. Những người mà tôi tin yêu nhất còn phản bội lại tôi thì trên đời này chẳng còn ai để tôi có thể tin tưởng. Cũng chính lúc tinh thần suy sụp nhất đó tôi đã tìm đến rượu như một cứu tinh giúp tôi quên đi muộn phiền, nhưng rồi tôi nhận ra mỗi khi say hình ảnh hai người họ tay trong tay vui cười bước ra từ nhà nghỉ hiển hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi. Tôi đa.u đớ.n đến quằn quại.
Tôi nên dừng cuộc hôn nhân này lại, hay cố gắng níu giữ lấy hạnh phúc của mình (Ảnh minh họa)
Khi mọi chuyện vỡ lẽ đáng ra tôi phải là người có quyền phán xét và kết tội họ. Thế nhưng mọi chuyện như đảo lộn, hai người bọn họ cùng hiệp sức lại đổ hết lỗi lên đầu tôi. Họ nói chính tôi mới là người thứ 3, nếu không vì bố tôi là sếp của họ thì họ đã chính thức công khai mối quan hệ này từ lâu rồi. Đến khi tình yêu kết thúc người đau khổ chỉ có mình tôi. Họ hả hê cười nhạo tôi, coi tôi như con ngốc.
Đúng vào quãng thời gian đa.u đớ.n nhất ấy tôi gặp anh - người đàn ông tôi sắp cưới làm chồng. Hai chúng tôi, hai người nhưng chung một số phận, đều là những con người bị bỏ rơi không thương tiếc. Cuộc gặp gỡ của chúng tôi bắt đầu từ việc tôi đi uống rượu nhưng hôm đó lại quên ví ở nhà, anh là người đã trả tiề.n rượu cho tôi và cũng là người đưa tôi về.
Sáng hôm đó, sau một đêm say mèm tôi phát hiện mình đang nằm trong phòng người lạ, dưới ghế sofa có một người đàn ông nằm đó. Suýt chút nữa nếu anh ta không tỉnh dậy và giải thích rõ sự tình thì tôi đã cho anh ta một trận.
Đó là mối lương duyên giữa tôi và anh. Từ hôm đó chúng tôi thường xuyên gặp gỡ, tâm sự và chia sẻ với nhau nhiều hơn. Cũng không biết từ lúc nào cả tôi và anh đã không còn mượn rượu giải sầu, và cũng không còn nhắc đến quá khứ đau buồn.
Sau hơn 6 tháng quen biết anh ngỏ lời yêu tôi, và muốn cưới tôi làm vợ. Chuyện tình cảm giữa tôi và anh không hề gặp bất kỳ rào cản nào từ phía gia đình, bạn bè... như những cặp đôi khác. Vậy mà trước ngày cưới một tuần sóng gió bỗng ập đến với tôi.
Cô ấy chủ động liên lạc với tôi nói là muốn gặp tôi. Trong cuộc nói chuyện cô ấy nói rõ "Tôi là bạn gái cũ của anh Hưng, chúng tôi có một chút hiểu lầm nên tạm phải xa nhau. Tôi nghe nói anh ấy mới quen cô và hai người sắp làm đám cưới. Cô nên dừng lại tất cả trước khi quá muộn. Người anh ấy yêu là tôi, với cô anh ấy chỉ vui chơi qua đường thôi. Mau tỉnh lại đi, tôi với anh ấy đã có quãng thời gian 6 năm yêu nhau, còn với cô mới chỉ dừng lại ở 6 tháng. Tôi quên chưa nói cho cô biết tôi đã có con với anh ấy, cái thai trong bụng tôi là của anh ấy. Nay tôi về đây không phải để xin cô rời xa anh ấy mà là yêu cầu cô tránh xa khỏi bố của con tôi. Nếu cô không chịu suy nghĩ thấu đáo đừng trách tôi khiến cô phải đau khổ trong ngày cưới...".
Tôi còn chưa kịp nói gì thì cô ta đã đứng phắt dậy, không quên để lại cái lườm ghê gớm cho tôi. Trước ngày cưới người yêu cũ của chồng sắp cưới đến gặp tôi yêu cầu tôi trả chồng cho cô ấy... điều này thật vô lý.
Nhưng nếu như cái thai trong bụng cô ta là thật, đúng là của anh ấy thì sao? Tôi nên dừng cuộc hôn nhân này lại, hay cố gắng níu giữ lấy hạnh phúc của mình. Khó khăn lắm tôi mới thoát khỏi một quá khứ đau buồn, tôi không muốn trái tim mình lại tổn thương thêm lần nữa. Chỉ một tuần nữa thôi tôi sẽ là cô dâu. Nhưng cũng chỉ một tuần nữa thôi có lẽ tôi sẽ là cô dâu bất hạnh nhất trên đời nếu "thách thức" của cô ta là thật.
Theo 24h
Sắp đến ngày cưới tôi bị người yêu cũ của chồng thách thức Tôi còn chưa kịp nói gì thì cô ta đã đứng phắt dậy, không quên để lại cái lườm ghê gớm cho tôi. Chỉ một tuần nữa thôi tôi sẽ là cô dâu. Nhưng cũng chỉ một tuần nữa thôi có lẽ tôi sẽ là cô dâu bất hạnh nhất trên đời nếu "thách thức" của cô ta là thật. Tôi quen anh...