Thương hiệu ‘Made in Russia’ chuẩn bị chinh phục thị trường toàn cầu
Chiến lược này được thiết kế để thúc đẩy xuất khẩu và khẳng định chất lượng sản phẩm Nga trên thị trường quốc tế, đặc biệt là ở các nước đồng minh và đối tác như Trung Quốc, Ấn Độ và Ai Cập.
Thương hiệu “ Made in Russia” ( Sản xuất tại Nga) được kỳ vọng sẽ tạo dựng uy tín toàn cầu và đưa sản phẩm Nga vươn xa.
Nga đang đề ra tham vọng xuất khẩu hàng hoá phi tài nguyên sang các nước thân thiện. Ảnh: RIA Novosti
Theo thông tin từ cổng News.az của Azerbaijan ngày 2/11, cuối năm nay, Chính phủ Nga và Trung tâm Xuất khẩu Nga (REC) sẽ công bố chiến lược quảng bá hàng hóa và dịch vụ ra nước ngoài với thương hiệu “Sản xuất tại Nga” (Made in Russia).
Sáng kiến này do Tổng thống Vladimir Putin chỉ đạo, nhằm đẩy mạnh xuất khẩu các mặt hàng phi tài nguyên sang các nước đồng minh và đối tác. Thương hiệu mới được kỳ vọng sẽ khẳng định chất lượng sản phẩm và vị thế của Nga trên thị trường thế giới.
Những năm gần đây, hoạt động ngoại thương của Nga đã có nhiều thay đổi do các lệnh trừng phạt và nỗ lực cô lập kinh tế từ phương Tây. Tuy nhiên, Nga đã vượt qua áp lực bằng cách tăng cường quan hệ với nhiều đối tác mới. Theo số liệu của Trung tâm Xuất khẩu Nga, tỷ lệ xuất khẩu phi tài nguyên sang các nước thân thiện đã tăng từ 60% năm 2021 lên 86% năm 2024.
Hiện nay, các đối tác chính của Nga gồm Trung Quốc, Belarus, Kazakhstan, Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ, Ai Cập và nhiều nước ở châu Phi cùng châu Mỹ Latinh. Việc mở rộng thị trường xuất khẩu đã giúp Nga bù đắp sự sụt giảm trong thương mại với phương Tây.
Nga đặc biệt thành công trong lĩnh vực nông nghiệp và máy móc. Nước này đang dẫn đầu thế giới về xuất khẩu ngũ cốc và dầu mỏ. Ngoài xuất khẩu nguyên liệu thô, Nga còn đẩy mạnh các sản phẩm chế biến có giá trị cao.
Video đang HOT
Chương trình “Sản xuất tại Nga” cũng chú trọng vào các lĩnh vực công nghệ cao như công nghệ thông tin, dược phẩm và vận tải. Nga đã chứng tỏ năng lực trong an ninh thông tin, bảo vệ cơ sở hạ tầng và các giải pháp kỹ thuật số. Nhiều nước đã tin tưởng giao cho Nga thực hiện các dự án lớn như đường ống, nhà máy điện hạt nhân và hệ thống tàu điện ngầm.
Việc tạo ra và thúc đẩy thương hiệu “Made in Russia” nhằm mục đích xây dựng hình ảnh tích cực về các sản phẩm của Nga ở nước ngoài. REC lưu ý rằng chương trình sẽ không chỉ thúc đẩy hàng hóa và dịch vụ mà còn giới thiệu các khía cạnh văn hóa và giá trị của Nga. Thương hiệu quốc gia này được kỳ vọng sẽ tượng trưng cho chất lượng cao, độ tin cậy và an toàn.
Các kế hoạch quảng bá hàng hóa bao gồm triển lãm dưới một thương hiệu thống nhất tại các hội chợ quốc tế lớn, triển lãm thương mại chuyên dụng, chiến dịch thông tin mở rộng, cử đại sứ thương hiệu và triển khai gian hàng trưng bày. Ngoài ra, các hình thức giao dịch trực tuyến giữa các doanh nghiệp cũng được lên kế hoạch để thúc đẩy các mối quan hệ mới với các công ty nước ngoài.
Moskva đang đặt kỳ vọng lớn vào khu vực Nam toàn cầu – một thị trường đầy hứa hẹn cho hàng hóa và dịch vụ của Nga. Nga sẵn sàng cung cấp cho các nước đang phát triển các giải pháp toàn diện để hiện đại hóa cơ sở hạ tầng của họ, cũng như các dịch vụ giáo dục, y tế và CNTT.
Mặc dù các lệnh trừng phạt năm 2022 đã ảnh hưởng đến xuất khẩu, nhưng Nga đã thích nghi tốt. Theo Cục Hải quan Liên bang Nga, kim ngạch xuất khẩu 8 tháng đầu năm 2024 đạt 278 tỷ USD, gần bằng cùng kỳ năm trước.
Các doanh nghiệp vừa và nhỏ của Nga cũng đang tích cực tham gia xuất khẩu. Họ chủ yếu cung cấp các mặt hàng kim loại, thiết bị, sản phẩm cao su, thiết bị điện và hóa chất.
Theo nhà kinh tế Oleg Abeleev, Nga sẽ tập trung phát triển các ngành công nghệ cao như vi điện tử, máy móc lập trình và phần mềm. Điều này sẽ giúp các công ty Nga cạnh tranh tốt hơn trên thị trường thế giới.
Về phần mình, Olga Magomedova, nhà phân tích tại Viện Kinh tế và Tài chính Quốc tế, cho rằng việc Nga quảng bá thành công trên thị trường toàn cầu sẽ không chỉ đòi hỏi sự phụ thuộc vào các danh mục xuất khẩu truyền thống mà còn phải tăng cường các sản phẩm đại chúng. Những hàng hóa như vậy có thể thu hút người tiêu dùng nước ngoài và tạo ra sự quan tâm bền vững đối với thương hiệu “Sản xuất tại Nga”.
Giải mã tầm quan trọng mối quan hệ kinh tế của Iran với Trung Quốc
Việc thắt chặt quan hệ giữa Trung Quốc và Iran được coi là một trong những yếu tố chính ngăn chặn sự sụp đổ của nền kinh tế Iran, vốn đã phải chịu lệnh trừng phạt kể từ khi Mỹ rút khỏi thỏa thuận hạt nhân vào năm 2018.
Dầu mỏ là một trong những lĩnh vực hợp tác chính giữa Iran và Trung Quốc. Ảnh: IRNA/TTXVN
Theo nhận định mới đây của Tiến sĩ Tomer Fadlon và Tiến sĩ Raz Zimmt tại Viện Nghiên cứu An ninh Quốc gia Israel (INSS), trong bối cảnh các lệnh trừng phạt kinh tế khắc nghiệt từ Mỹ và ảnh hưởng của đại dịch COVID-19, quan hệ kinh tế giữa Iran và Trung Quốc đã trở nên ngày càng gắn kết. Tuy nhiên, mối quan hệ này vẫn có những hạn chế và chủ yếu là sự phụ thuộc của Iran vào Trung Quốc, thay vì một quan hệ đối tác thực sự bình đẳng.
Sự thắt chặt quan hệ kinh tế giữa Iran và Trung Quốc
Iran đã phát triển quan hệ ngoại giao với Trung Quốc kể từ năm 1971, khi Trung Quốc gia nhập Liên hợp quốc và được trao một ghế trong Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc. Sau cuộc cách mạng Hồi giáo năm 1979 ở Iran, Trung Quốc dần trở thành một nhân tố quan trọng với Tehran. Trung Quốc coi Tehran là đối trọng chính trị với Mỹ, một tài sản kinh tế có thị trường quan trọng và là nguồn năng lượng cực kỳ giá trị.
Đổi lại, Iran coi Trung Quốc là thành trì chống lại phương Tây, đặc biệt là trên trường quốc tế. Sự cô lập về ngoại giao của Iran đã dẫn đến mối quan hệ chặt chẽ hơn với Trung Quốc, đặc biệt là trong Chiến tranh Iran-Iraq, khi Tehran cần viện trợ quân sự, kinh tế và công nghệ, mà họ đã nhận được từ Trung Quốc. Sau khi chiến tranh kết thúc, khi Iran tìm cách tái thiết, Tehran đã nâng cấp quan hệ với Bắc Kinh. Trong thập kỷ cuối cùng của thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, Trung Quốc đã cung cấp cho Iran vũ khí và chuyên môn kỹ thuật cũng như xây dựng cơ sở hạ tầng dân sự và năng lượng tại quốc gia này.
Trong thời gian tiếp theo, trước bối cảnh các công ty phương Tây từ bỏ Iran sau khi các lệnh trừng phạt kinh tế được áp đặt, Trung Quốc thì không, thậm chí còn mở rộng ảnh hưởng của mình ở đó. Cho đến khi các lệnh trừng phạt được gỡ bỏ sau thỏa thuận hạt nhân được Iran và các cường quốc toàn cầu ký kết vào tháng 7/2015, Trung Quốc đã là đối tác kinh tế chính và gần như duy nhất của Iran.
Sau khi các lệnh trừng phạt được dỡ bỏ, Tổng thống Iran Hassan Rouhani khi đó đã cố gắng thu hút càng nhiều đầu tư nước ngoài càng tốt và mở cửa thị trường Iran cho các công ty phương Tây. Tuy nhiên, khi chính quyền của Tổng thống Mỹ Donald Trump rút khỏi thỏa thuận hạt nhân vào tháng 5/2018 và áp đặt lại các lệnh trừng phạt kinh tế đối với Iran, chính phủ nước này buộc phải dựa vào Trung Quốc một lần nữa và tìm kiếm sự hỗ trợ của Bắc Kinh để lách các lệnh trừng phạt.
Việc cải thiện quan hệ giữa Iran và Trung Quốc bắt đầu nổi bật hơn vào giai đoạn đỉnh điểm của đại dịch COVID-19, khi hai quốc gia ký kết thỏa thuận hợp tác dài hạn nhằm tăng cường quan hệ kinh tế. Bất chấp việc thỏa thuận này được kỳ vọng mang lại nhiều lợi ích cho Iran, nó vẫn mang tính không đối xứng. Trung Quốc cung cấp cho Iran các sản phẩm thay thế cho nhiều mặt hàng phương Tây nhưng không thực sự giải quyết được các vấn đề kinh tế cốt lõi của Iran như nhu cầu đầu tư vào cơ sở hạ tầng.
Trong khi đó, Trung Quốc mua dầu của Iran với mức giá chiết khấu đáng kể, khai thác sự cô lập của Iran trên thị trường quốc tế và tăng cường sự hiện diện của mình qua thương mại.
Tuy nhiên, Trung Quốc không mang lại đầu tư đáng kể vào Iran, khiến nền kinh tế Iran tiếp tục đối mặt với nhiều thách thức. Mối quan hệ này thực chất là một chiều, khi Iran không có nhiều lựa chọn thay thế cho Trung Quốc và buộc phải chấp nhận các điều kiện thương mại bất lợi.
Mặc dù vậy, sự gắn kết giữa Iran và Trung Quốc phần lớn bắt nguồn từ bối cảnh chính trị và chiến lược. Iran coi Trung Quốc là một đối tác chiến lược chống lại áp lực của Mỹ, trong khi Trung Quốc xem Iran như một nguồn năng lượng quan trọng và một đối trọng chính trị trong khu vực. Sau khi Mỹ rút khỏi thỏa thuận hạt nhân năm 2018 và tái áp đặt các lệnh trừng phạt, Iran càng xích lại gần Trung Quốc, nơi mà Bắc Kinh tận dụng thế khó của Iran trong việc tìm kiếm các đối tác kinh tế khác.
Thỏa thuận hợp tác 25 năm ký kết vào năm 2021 giữa Iran và Trung Quốc được kỳ vọng sẽ mang lại hàng tỷ USD đầu tư của Trung Quốc vào Iran để đổi lấy nguồn cung dầu giá rẻ. Nhưng cho đến nay, thỏa thuận này vẫn chưa mang lại kết quả thực chất. Trung Quốc chỉ đầu tư một phần nhỏ vào Iran, chủ yếu vào các ngành xây dựng, thay vì các lĩnh vực chiến lược như năng lượng và cơ sở hạ tầng.
Lợi ích của Trung Quốc khi hợp tác với Iran rõ ràng hơn nhiều so với lợi ích của Tehran. Về năng lượng, Iran là một trong những nhà cung cấp dầu giá rẻ quan trọng cho Trung Quốc, đặc biệt trong bối cảnh các lệnh trừng phạt quốc tế khiến Iran buộc phải bán dầu với mức giá chiết khấu lớn. Trung Quốc cũng tận dụng Iran như một thị trường tiêu thụ hàng hóa của mình, từ điện thoại thông minh đến xe cộ và thiết bị công nghiệp, lấp đầy khoảng trống của các sản phẩm phương Tây bị thiếu hụt do trừng phạt.
Trong khi đó, Iran gần như phụ thuộc hoàn toàn vào Trung Quốc như một thị trường tiêu thụ dầu của mình, với hơn 90% lượng dầu xuất khẩu của Iran vào năm 2024 được bán cho Trung Quốc. Điều này đặt Iran vào thế bất lợi lớn, khi Trung Quốc có thể thay thế nguồn dầu từ Iran bằng các đối tác khác nếu điều kiện không thuận lợi, còn Iran thì không có nhiều lựa chọn thay thế cho Trung Quốc.
Ngoài ra, các lệnh trừng phạt khiến dòng đầu tư nước ngoài vào Iran giảm mạnh, và Trung Quốc cũng không thể lấp đầy khoảng trống mà các nhà đầu tư phương Tây để lại. Điều này càng làm trầm trọng thêm tình trạng phụ thuộc của Iran vào một nền kinh tế duy nhất và gia tăng rủi ro cho sự phát triển lâu dài.
Tóm lại, quan hệ kinh tế giữa Iran và Trung Quốc, mặc dù có ý nghĩa quan trọng đối với sự sống còn kinh tế của Iran, vẫn tồn tại nhiều bất cập. Trung Quốc giữ vai trò như một "chiếc phao cứu sinh tạm thời" cho nền kinh tế Iran, nhưng không đủ sức giải quyết những vấn đề cấu trúc và thiếu sót của nền kinh tế nước này.
Sự mở rộng của BRICS định hình lại bối cảnh kinh tế và chính trị toàn cầu Sự mở rộng của BRICS đã mở ra một trang mới trong lịch sử phát triển của khối này. Với sức mạnh kinh tế ngày càng lớn và sự tham gia của các quốc gia giàu tài nguyên, BRICS đang dần khẳng định vị thế của mình trên trường quốc tế. Toàn cảnh Hội nghị cấp cao BRICS ở Kazan, Nga, ngày 23/10/2024....