Thương chồng, tôi nhẫn nhục làm bồ nhí của gã sếp háo sắc
Chồng tôi đổ bệnh, con thì còn nhỏ, tôi phải đối diện với trăm nghìn gánh nặng. Tôi không thể mất việc lúc này, vì thế, tôi im lặng, nhẫn nhục làm kẻ mua vui cho gã sếp háo sắc ở công ty.
Tôi cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình khi làm điều có lỗi với chồng. Đã không biết bao lần tôi muốn ngay lập tức rời khỏi văn phòng, trở về nhà để thoát khỏi sự sàm sỡ của tay sếp háo sắc.
Nhưng khi trăm thứ tiền bủa vây lấy tôi, con thì còn nhỏ, tôi không còn cách nào khác đành tự biến mình trở thành người đàn bà phản bội chồng.
Hoàn cảnh khốn cùng ngày hôm nay của gia đình tôi bắt đầu từ tai nạn mà chồng tôi gặp phải. Anh phải điều trị nhiều tháng trời. Tiền đã không làm ra, chi phí cho ca phẫu thuật của chồng lại quá nhiều khiến tôi bán sạch tài sản để lo chạy chữa.
Cũng may, ông trời cũng còn thương để anh may mắn sống sót. Hiện tại chồng tôi đang nghỉ ở nhà, đợi phục hồi sức khỏe… Mọi gánh nặng về kinh tế dồn lên vai tôi.
Khi trăm thứ tiền bủa vây lấy tôi, con thì còn nhỏ, tôi không còn cách nào khác đành tự biến mình trở thành người đàn bà phản bội chồng. (Ảnh minh họa)
Kể từ khi chồng tôi gặp nạn, tôi bắt đầu phải đối diện với một hoàn cảnh đau đầu ở công ty. Tôi vốn được đánh giá là người có nhan sắc. Đàn bà 1 con lại càng trở nên mặn mà, bởi thế tôi mới lọt vào mắt xanh của gã sếp.
Hồi trước anh ta cũng có vài lần ỡm ờ, thậm chí là đụng chạm vào người tôi nhưng tôi phản ứng lại ngay. Nhưng kể từ khi gia đình tôi túng bấn, anh ta lợi dụng chuyện đó để gây khó dễ cho tôi.
Gã đàn ông thô bỉ đó gọi tôi ra riêng một chỗ và đề nghị tôi làm bồ nhí của anh. Tất nhiên ban đầu tôi không đồng ý. Anh ta cười khẩy và bảo, nếu không đồng ý, anh ta đủ mọi lí lẽ để làm cho tôi phải thôi việc.
Video đang HOT
Với tôi bây giờ, mất việc giống như một đại họa. Tôi cần công việc này, cần tiền để trang trải cuộc sống. Mất việc lúc này sẽ khiến tôi và gia đình khốn khó lắm.
Gã đàn ông thô bỉ đó gọi tôi ra riêng một chỗ và đề nghị tôi làm bồ nhí của anh. (Ảnh minh họa)
Nắm được điểm yếu của tôi, anh ta càng lúc càng lấn tới. Ban đầu là sự tán tỉnh bằng lời sau đó anh ta toàn sắp đặt lịch đi công tác riêng cùng tôi… Mọi người trong phòng cũng nhận ra thái độ sỗ sàng của anh ta.
Đến nước đó, anh ta thậm chí chẳng còn giữ ý nữa. Anh ta còn sờm sỡ tôi công khai. Tôi nhục nhã vô cùng… Đồng nghiệp bàn tán, nói xấu sau lưng. Họ bảo tôi vì tiền mà bán rẻ danh dự và tự trọng, cắm sừng lên đầu chồng.
Vì sự cam chịu của tôi, anh ta giúp tôi rất nhiều. Lương của tôi được tăng nhanh chóng. Tôi cũng thường xuyên được thưởng dù nhiều khi chẳng xứng đáng. Anh ta bảo với tôi: “Em cứ ngoan thì cái gì cũng có. Chồng em cũng được nhờ mà”.
Cứ như vậy, tôi dần dần biến thành bố nhí của anh ta, một cách từ từ và không có cách nào thoát ra được. Tôi đâm lao phải theo lao, vì đã trót phản bội chồng nên giờ tôi không muốn rút vì sợ không có tiền trang trải.
Tôi bỏ ngoài tai những lời đàm tiếu của mọi người, cứ lẳng lặng đi làm và trở thành nhân tình của gã sếp háo sắc.
Cứ như vậy, tôi dần dần biến thành bố nhí của anh ta, một cách từ từ và không có cách nào thoát ra được. (Ảnh minh họa)
Giờ đây chồng tôi cũng dần dần phục hồi rồi. Kinh tế nhà tôi cũng không quá khó khăn nữa, hoặc giả tôi cũng có thể tự lo được. Tôi đau đớn muốn thú nhận với chồng tất cả để được thoát khỏi mối quan hệ kia.
Tôi biết nếu tôi dứt ra, anh ta chắc chắn sẽ gây khó dễ và sẽ tung hê chuyện này. Ngoài ra, mọi người chắc chắn cũng sẽ đồn đại đến tai chồng tôi thôi…
Tôi nuốt nước mắt vào trong. Tôi đấu tranh dữ dội giữa việc tự khai hay lặng im đợi đến ngày nào đó anh biết. Tôi rất sợ nói ra lúc này anh sẽ không tha thứ và không cho tôi cả quyền nuôi con… Tôi phải làm sao đây?
Theo Huyền Trang/Eva
Tôi đã hi sinh hết lòng vì chồng để rồi nhận lại kết quả cay đắng thế này sao?
Có bệnh mà tôi phải lủi thủi đến bệnh viện khác chữa mặc dù chồng mình làm bác sĩ.
Tôi không biết phải bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu. Có lẽ mọi việc khởi nguồn từ địa vị xã hội của tôi và chồng. Tôi là 1 người bán thịt ở chợ, còn chồng tôi lại là 1 bác sĩ tim mạch làm việc ở bệnh viện có tiếng.
Tôi quen chồng từ khi anh còn là sinh viên trường y nghèo khó. Gia đình anh ngày ấy rất nghèo, bố mẹ anh thì già yếu, lại thêm mấy đứa em nheo nhóc. Ngày ấy chồng tôi còn vài lần định bỏ học để đi làm nuôi bố mẹ và các em.
Nhưng khi yêu tôi, tôi chấp nhận là người hi sinh để anh theo đuổi nghề bác sĩ. Tôi đã vất vả sớm tối và chi tiêu tằn tiện từng đồng tiền để không chỉ nuôi người yêu mà còn cáng đáng cả gia đình anh. Tôi chưa từng hy vọng khi chồng thành đạt có tiền và công việc thì mình sẽ kể công hay chờ chồng mang tiền về để tiêu xài.
Sau khi chồng tôi ra trường, chúng tôi kết hôn. Tôi vẫn duy trì công việc buôn bán nặng nhọc của mình. Vì dù sao tiền chồng tôi kiếm được cũng chỉ đủ nuôi con cái ăn học và tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc kinh tế vào anh.
Nếu tôi không hy sinh sự nghiệp của mình thì làm sao chồng tôi có ngày hôm nay? (Ảnh minh họa)
Tôi luôn tự hào vì mình có chồng làm nghề danh giá nhưng bản thân vẫn chăm chỉ làm việc. Nhưng chồng tôi, anh lại thể hiện rằng anh không thích việc mà tôi làm. Chỉ mới lấy nhau 5 năm nhưng anh thay đổi rất nhiều. Mỗi tối khi nằm cạnh tôi, anh liên tục chê tôi ám mùi thịt sống. Thậm chí anh còn lấy gối chặn giữa chúng tôi.
Mỗi lần như vậy, tôi buồn lắm. Nếu tôi không hi sinh sự nghiệp của mình thì làm sao chồng tôi có ngày hôm nay? Tôi cũng không phải người bẩn thỉu đến mức đi làm về không tắm gội. Vậy mà chồng tôi cứ xa cách tôi như thế.
Tôi bị đau lưng ê ẩm cả năm nay, mang tiếng có chồng là bác sĩ nhưng mỗi lần tôi nói mình bị đau lưng, anh lại trách tôi không tập thể dục đều đặn. Bình thường tôi làm việc đã rất nặng nhọc vậy mà chồng tôi lại nghĩ rằng tôi nhàn hạ lắm. Mỗi ngày tôi phải mang vác cả con lợn nặng đến nửa tạ, lưng nào chịu cho nổi.
Từ lúc tôi nằm viện đến tối muộn chồng tôi vẫn không vào thăm vợ. (Ảnh minh họa)
Có những lần tôi đau không đi nổi, đến bệnh viện chồng thì anh xua tay đi về. Tôi lại lủi thủi đến bệnh viện khác chữa mặc dù chồng mình làm bác sĩ. Hôm qua khi đang vác 1 miếng thịt rất lớn, bỗng nhiên tôi ngã khụy và không thể cử động được. Mọi người thấy vậy bèn mang tôi đến bệnh viện của chồng tôi khám.
Tôi gọi cho chồng rất nhiều lần để anh đến nhập viện cho tôi nhưng anh lại gắt gỏng nói tôi rách việc. Tôi đành nhờ một y tá làm thủ tục giúp và một bác sĩ trực ngày hôm đó đã khám cho tôi. Kết quả là tôi bị thoát vị đĩa đệm. Tôi buộc phải nằm lại viện để điều trị và theo dõi.
Từ lúc tôi nằm viện đến tối muộn chồng tôi vẫn không vào thăm vợ, dù rằng khoa của anh chỉ cách nơi tôi nằm có một dãy nhà. Tôi gọi rất nhiều cuộc điện thoại nhưng anh đều tắt máy.
Mãi sáng hôm sau anh không thấy tôi về nhà mới đến viện hỏi thăm tôi. Tôi tự hỏi rốt cuộc chúng tôi là gì? Có thể chồng tôi không thể thăm khám cho vợ, nhưng cách mà anh đối xử với tôi có phải quá thờ ơ không? Khi tôi ốm mới thấy anh quá lạnh nhạt với tôi, có phải anh đã thay đổi và muốn vứt bỏ người vợ nghèo khó này không hả mọi người?
Theo Phununews
Mẹ đi công tác 2 tháng về thấy con gái lạnh nhạt với mình Dĩ nhiên ngày nào tôi cũng gọi điện về cho chồng con hỏi thăm tình hình ra sao. Thế nhưng câu trả lời thì hoàn hảo lắm. Bất cứ thứ gì cũng được có thể tính toán được hết. Chỉ có duy nhất chuyện chồng mình ngoại tình... Trên đời này còn nhiều chuyện khó tin hơn cả chuyện mà đã xảy ra...