Thương 2 cháu bị bố mẹ bỏ rơi, mẹ tôi ôm bọn nhỏ đến nhà con gái tá túc nhưng không thể trụ nổi một tuần
Không ngờ gia đình anh trai tôi lại có ngày rơi vào cảnh bế tắc này.
Mấy năm trước, vợ chồng anh tôi làm ăn rất tốt, có tiề.n xây nhà 5 tỷ trên mảnh đất của bố mẹ. Sau khi nhà xây xong, anh chị muốn mẹ sang tên sổ đỏ để thuận tiện việc vay tiề.n ngân hàng, mở rộng kinh doanh.
Đất của ông bà rộng 500m2, tôi muốn bà chia cho một mảnh đất nhỏ, nếu bà ốm đau bệnh tật không có tiề.n chữa trị thì bán đi. Khi bà không dùng đến thì để cho cháu ngoại. Nhưng trước áp lực của anh trai tôi, mẹ không có tiếng nói, anh nói gì bà cũng nghe răm rắp.
Một năm nay, chuyện làm ăn của vợ chồng anh tôi rất bấp bênh. Thỉnh thoảng về thăm, mẹ kể chuyện người này người kia đến đòi nợ nhưng anh chị không có tiề.n trả.
Mỗi lần tôi hay mẹ mà hỏi về chuyện nợ nần là anh chị nổi cáu làm chúng tôi sợ không dám hỏi nữa.
3 tuần trước, anh trai gọi điện vay tôi 100 triệu nhưng tôi không cho vay, bởi anh còn nợ 50 triệu từ năm trước chưa trả được, làm sao tôi có thể đưa tiề.n cho anh nữa. Tôi đành phải chịu cảnh bị anh ấy mắng mỏ trách cứ.
Tối hôm thứ 4 vừa rồi, lúc đó cả nhà tôi đang ngồi ăn cơm thì mẹ và 2 đứa cháu đến nhà tôi. Mới có hơn một tháng không gặp mà mẹ gầy đi nhiều quá, không hiểu có chuyện gì xảy ra với những người thân của tôi nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Mẹ ngậm ngùi kể, vợ chồng anh tôi nợ nần người ta rất nhiều tiề.n, suốt một tháng nay, ngày nào cũng có vài ba người đến đòi nợ. Chị dâu tôi lấy hết tiề.n còn lại trong nhà và bỏ đi biệt tích.
Sau đó, anh tôi bán hết đồ đạc có giá trị trong nhà và bỏ đi trong đêm. Sáng tỉnh dậy, chỉ còn 3 bà cháu ngồi khóc ôm nhau. Cứ nghĩ về già mẹ được hưởng an nhàn yên ổn bên con cháu, không ngờ lại phải sống chui sống lủi thế này. Tôi dỗ dành mẹ là các anh chị không nuôi được thì vợ chồng tôi sẽ lo lắng cho bà.
Thế nhưng từ ngày mẹ vợ đến sống, chồng tôi bắt đầu trở mặt và đối xử với bà không ra gì. Chồng tôi chì chiết chuyện bà không cho đất con gái, giờ lại đến nhà chúng tôi tá túc.
Cả tuần nay, bữa cơm nào chồng cũng mặt nặng mày nhẹ và nói mát mẹ, thậm chí còn có ánh mắt khó chịu khi các cháu gắp thức ăn. Thấy bà tắm rửa cho các cháu, chồng cũng kêu tốn nước, không có tiề.n để trả. Bọn trẻ nô đùa, nói to là anh mắng như vỗ mặt mẹ vợ.
Lo sợ gia đình tôi tan vỡ vì sự xuất hiện của 3 bà cháu, mẹ muốn đi chỗ khác sống nhưng tôi không đồng ý, bởi bà chẳng có chỗ nào để đi nữa. Tôi không biết phải làm gì để lo cho 3 bà cháu nữa?
Không thể ngờ có ngày anh em tôi lại rơi vào cảnh bế tắc bởi mảnh đất bố mẹ để lại
Đến lúc này tôi bàn với chồng là phải bán đất đi chỗ khác sống, vợ chịu đựng không nổi nữa.
Nhà tôi có 5 anh chị em, khi bố mẹ còn sống thì rất hòa thuận đoàn kết. Ngày ông bà ốm đau các con thay nhau chăm sóc, hết bao nhiêu tiề.n viện phí thì mỗi người con sẽ trả một ít. Ông bà không có lương, cũng chẳng có trợ cấp gì nên suốt 11 năm qua, các con góp tiề.n và.o nuôi và không ai kêu than nửa lời.
Chính vì lòng tốt của các con nên ông bà rất yên tâm chia đất khi 2 người còn sống. 3 anh chị lớn đều được bố mẹ chia đất đâu ra đấy nên không xảy ra mâu thuẫn gì. Còn tôi và anh kế tôi chưa lập gia đình nên ông bà cho mảnh đất rộng hơn và tự chia với nhau.
Ngày đó, chúng tôi đều còn là thanh niên, tính tình phóng khoáng, không ai quan tâm đến chuyện đất cát, ông bà nói gì cũng vâng dạ. Đến khi anh em tôi đều có gia đình và bố mẹ mất cả rồi thì xảy ra chuyện.
Chồng tôi bị mất việc nên tôi rủ anh về quê ngoại sống, ở đó vợ có một suất đất. Nghe lời dụ dỗ ngon ngọt của vợ, cuối cùng anh cũng đồng ý.
Khi vợ chồng tôi xây nhà xong và gọi anh trai ra đo đất để làm ngõ cho ô tô đi vào được. Thế nhưng anh nói lối mà tôi đang đi là nhờ trên phần đất của anh ấy. Anh thích trừ lại bao nhiêu là quyền của anh, chúng tôi cấm ý kiến.
Ảnh minh họa
Tôi bảo đã nhường cho anh mảnh đất mặt tiề.n, tôi nhận phần trong chịu nhiều thiệt thòi. Vậy mà anh còn đòi chiếm cả lối đi của nhà em gái, vậy đi đường nào để vào nhà tôi.
Vài lần chồng nhắc vợ đưa ra xã để yêu cầu chính quyền can thiệp nhưng tôi không muốn anh em mâu thuẫn nhiều hơn nên âm thầm chịu đựng cả năm nay.
Anh trai để lại cho chúng tôi được đúng một mét lối đi. Sáng mở mắt tôi ra ngõ đã nhìn thấy vỏ bánh kẹo, thuố.c hay cành cây anh tôi ném ở ngõ nhà tôi. Lúc đầu tôi bức xúc qua góp ý, khuyên anh đừng làm thế, người ngoài nhìn vào họ cười cho và anh em mất đoàn kết.
Nào ngờ anh gào lớn lên nói:
"Đất đó là bãi rác của nhà tôi, không ném chỗ đó thì ném chỗ nào? Cô mà còn nói lời nữa, tôi bịt lại lối đi xem làm gì được?".
Vì miếng đất mà anh tôi chà đạp lên tình thân, tôi cũng chẳng muốn tranh cãi với người anh quá quắt đó nữa. Tôi động viên chồng sống chung với lũ, có rác thì nhặt. Thế nhưng thời gian gần đây, anh thường xuyên ném cả những cục gạch và cành cây lớn ra ngõ nhà tôi. Đến lúc này tôi bàn với chồng là phải bán đất đi chỗ khác sống, vợ chịu đựng không nổi nữa. Chồng bảo đất không có ngõ thì ai là người dám mua. Tốt nhất mời chính quyền vào cuộc, khi có lối đi thì sẽ ổn cả. Tôi có nên nghe theo lời chồng không?
Nghe tin con rể bị ta.i nạ.n cần 200 triệu chữa trị mà vợ không đưa đồng nào, mẹ tôi bật khóc đến xin lỗi thông gia Tiếng khóc của mẹ không ngờ lại giúp chị tôi không bị nhà chồng đuổi đi. Nhà tôi có 4 chị em gái, trong đó chị thứ 2 tên Thoa là xinh đẹp nhất và có khá nhiều anh chàng theo đuổi. Chị sở hữu gương mặt đẹp, dáng chuẩn và rất biết ăn mặc. Ngày còn con gái, tiề.n lương của chị...