Thuê thám tử theo dõi vì nửa năm rồi chồng không chịu gần vợ?
Lấy nhau đã được 6 năm, con gái con trai có đủ cả, kinh tế gia đình cũng khá hơn trước nhiều nhưng sao tôi không còn hạnh phúc bên chồng nữa.
ảnh minh họa
6 năm bên nhau vợ chồng tôi đã trải qua rất nhiều biến cố lớn. Ban đầu là quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt, hai bên thông gia cũng mâu thuẫn, không ưa nhau. Chúng tôi đã phải dọn ra ngoài thuê nhà sống. Tôi lại sinh con năm một, 2 vợ chồng trẻ, nhà ở phải đi thuê, 2 con nhỏ chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Nhưng nhờ những năm tháng vất vả đó mà vợ chồng tôi càng muốn cố gắng vươn lên. Tôi nhớ khi đó chồng tôi rất vất vả, anh đi làm từ sáng có khi đến tối khuya mới về. Nhưng anh luôn nói mẹ con tôi là động lực để anh phấn đấu, ở ngoài mệt mỏi bao nhiêu về nhà nhìn thấy 3 mẹ con là anh khỏe ngay, mai lại có sức để tiếp tục.
Những khó khăn cũng qua đi, khi con tôi lớn hơn, tôi có thể ra ngoài làm để phụ thêm gia đình. Trời thương, công việc của 2 vợ chồng càng ngày càng khá. Thăng tiến trong công việc, thu nhập cao, cố dành tiền chúng tôi cũng đã mua được nhà chung cư. Quan hệ hai bên nội ngoại cũng khá hơn, giờ mẹ chồng cũng không còn khắt khe với tôi nữa.
Tưởng rằng mọi khó khăn đã qua nhưng gần đây chồng tôi cư xử rất lạ, nhất là trong mối quan hệ với vợ. Tôi không nhớ rõ bắt đầu từ khi nào chồng lạnh nhạt dần với mình, mỗi ngày tôi lại thấy anh xa cách mình hơn. Anh không còn cử chỉ thân mật với vợ nữa. Về nhà anh vẫn quan tâm con cái, nhưng ít về nhà ăn tối hơn, thường có nhiều chuyến công tác xa nhà vài ngày hơn trước.
Tôi không muốn nghi ngờ chồng, anh đã vất vả ở ngoài vì gia đình nhiều rồi. Nếu tôi còn không tin tưởng, nghi ngờ chồng nữa thì anh cố gắng để làm gì. Tôi luôn nói với mình như thế để trấn an. Nhưng thực sự trong lòng tôi rất hoang mang. Đến cả nửa năm nay rồi vợ chồng tôi không gần gũi.
Lúc đầu là anh kêu mệt, anh kêu khó ngủ, anh tự lấy 1 cái chăn riêng ra đắp không cho tôi đắp cùng nữa. Anh nói ngủ riêng chăn cho dễ ngủ, chứ tôi ngủ hay quay người làm anh tỉnh giấc. Cũng từ đó anh tránh luôn việc gần vợ. Tôi đã đưa vấn đề này ra nói vài lần nhưng chẳng giải quyết được gì, anh vẫn nói yêu mẹ con tôi nhưng lại không đưa ra được lý do nào chính đáng cho việc làm của mình.
Tôi gác bớt lại công việc, cố gắng về sớm, nấu mấy món chồng tôi thích để anh về nhà ăn nhưng nhiều lần gọi hoài cơm bỏ đó anh cũng không về. Tôi chăm chút hơn bản thân, làm tóc, sắm quần áo đẹp nhưng dường như anh chẳng quan tâm. Tôi có ra ngoài buổi tối, ăn diện đi anh cũng chẳng buồn hỏi xem tôi hẹn hò ai.
Tôi không biết mình phải làm gì nữa? Có lúc tôi nghĩ hay mình thuê thám tử để theo anh xem, hay anh có người tình ở ngoài nên không còn thiết tha vợ ở nhà nữa.
Video đang HOT
Theo blogtamsu
Ghê tởm lão chồng đã "trâu già lại thích gặm cỏ non..."
&'Vậy em muốn thế nào? Anh làm vậy chỉ giải khuây thôi. Cũng như nhiều gã thích câu cá, thích cầu lông thôi'.
Gần 10 năm sống bên chồng, cứ mỗi lần định bỏ anh ta thì tôi lại suy nghĩ nhiều điều.
Tôi thương con, thương bố mẹ, thương mình... Rồi tôi lại nhẫn nhịn, lại cho qua...
Tới bây giờ, khi cái tuổi cũng chẳng còn trẻ thì lại một lần nữa tôi muốn bỏ chồng.
Khi bắt đầu lấy anh ta, tôi cũng bị mọi người dèm pha nhiều. Ai cũng nói tôi lấy anh ta là rước một cái thứ ham mê sắc dục về nhà.
Nhưng biết làm sao được, khi tôi đang mang thai ở tháng thứ 4?
Chồng tôi hơn tôi 11 tuổi. Anh lắm tiền, thành đạt, làm giám đốc một doanh nghiệp nhỏ nhưng kinh tế rất khá.
Tôi quen anh ta khi đi thực tập và rồi... có bầu. Thực tình lúc đó, vì tôi yêu anh ta chứ không phải lợi dụng.
Chính vì yêu nên tôi mới bất chấp mọi lời khuyên ngăn để lấy anh ta. Anh ta còn thề thốt chung thủy với tôi mãi mãi.
Và rồi tình yêu đó đã phai nhạt chỉ sau 4 tháng, tức là khi tôi gần bước vào kì sinh nở - chồng tôi ngoại tình.
Tôi phát hiện ra vì trong điện thoại của anh ta vẫn còn lưu nguyên tin nhắn hẹn hò với cô gái đó.
Khi tôi hỏi, anh ta không ngần ngại thừa nhận. Anh ta nói vì... &'túng quá làm liều', tức là vì tôi mang bầu nên anh ta mới &'trót dại'.
Tôi hận lắm, nhưng tôi không thể bỏ chồng khi đứa con còn chưa chào đời. Hơn nữa, có thể đó chỉ là một lần anh &'đói quá ăn vụng'.
Tôi nhắm mắt cho qua mọi chuyện.
Nhưng đó không phải là tất cả. Trong gần 10 năm qua, tôi đã bắt đầu buông xuôi khi nhận ra rằng chồng tôi có sở thích &'chăn gái'.
Anh ta và một vài &'chiến hữu' thường xuyên vờ vịt rồi lừa tình mấy cô gái non nớt ngây thơ.
Đọc những dòng tin nhắn của anh ta với đám bạn khi &'cưa cẩm' được một em nào đó mà tôi thấy kinh tởm vô cùng.
Những lần đầu tiên tôi cay cú, tôi làm lớn chuyện lên và anh ta hỏi tôi rằng:
&'Vậy giờ em muốn thế nào? Em muốn ly hôn để con khổ, em khổ và rồi anh cưới mấy cô gái đó hay là nhắm mắt cho qua.
Anh làm vậy chỉ giải khuây thôi. Cũng như nhiều gã khác thích câu cá, thích cầu lông thì anh...'.
Tôi đành chấp nhận coi đó như một sở thích của anh ta bởi vì tôi không thể nuôi con mà không có anh ta.
Từ khi vừa ra trường, tôi đã dính vào anh ta để rồi sinh con, đẻ cái, chấp nhận ở nhà làm bà nội trợ.
Tôi không có công việc, không có kinh nghiệm và sẽ không có tiền nếu ly hôn.
Tôi cam chịu sống cảnh mỗi đêm trên giường, người đàn ông đó là chồng mình nhưng khi anh ta ra khỏi nhà, không biết anh ta sẽ là chồng của những ai.
Từng ấy năm, cảm xúc trong tôi chai lỳ nên tôi không còn thấy bực bội hay khinh bỉ. Vì thế càng ngày anh ta càng lộ liễu và ngang nhiên hơn.
Nhưng đến giờ, khi các con đã cứng cáp hơn, tôi mới cảm thấy sợ hãi quãng đời phía sau của mình. Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn.
Theo 24h
Vợ con là để yêu thương chứ không phải để hành hạ Nhiều lúc nằm nghĩ cứ ứa nước mắt ra thương hai đứa con nhỏ vì tôi mà chúng bị cha hành hạ, mắng chửi khi chúng chẳng sai chuyện gì. Chồng tôi là một công nhân trong nhà máy điện, anh tính tình rất hiền lành nhưng cứ mỗi lần rượu vào là anh hoàn toàn trở thành con người khác. Gần đây...