Thuận Thiên Kiếm: Mai Phương Thúy dâng trái cây vua Hùng
Nhằm tạo điều kiện để game thủ bày tỏ tấm lòng mình, từ ngày mai 31/03 VNG sẽ tổ chức sự kiện Giỗ Tổ trong Thuận Thiên Kiếm. Đặc biệt, Hoa hậu Mai Phương Thúy sẽ cùng game thủ trò chơi dâng hương vua Hùng.
Giỗ tổ Hùng Vương là một lễ hội lớn mang tầm vóc quốc gia ở Việt Nam, tưởng nhớ và tỏ lòng biết ơn công lao dựng nước của các vua Hùng, những vị vua đầu tiên của dân tộc. Lễ hội diễn ra vào ngày 10/3 âm lịch hàng năm.
Hình ảnh phát họa đền Hùng trong Thuận Thiên Kiếm
Sự kiện lấy bối cảnh thực tế là bất cứ ai hành hương tới đất Tổ đều thắp lên vài nén hương để nhờ làn khói thơm nói hộ những điều tâm niệm của mình với tổ tiên. Trong game, người chơi sẽ tới khu vực đền Thượng, mang theo mâm lễ gồm hương và trái cây để tiến hành dâng lên đền thờ các vua Hùng.
Video đang HOT
Cảnh sông nước hữu tình trên đường lên đền Thượng (ảnh trong game)
Mỗi lần dâng hương, người chơi sẽ nhận được 800 ngàn điểm kinh nghiệm và túi hương chứa các vật phẩm có giá trị như: Mã não cao cấp, hỗ phách cao cấp, túi trang bị phản gián cấp 75, phỉ thúy cao cấp, kim cương hoàn mỹ, vạn kíp binh thư, thuốc kỳ diệu…
Một xe nước mía trên đường lên đền Thượng
Để ủng cho hoạt động hướng về cội nguồn này, Mai Phương Thúy cũng hứa hẹn cùng game thủ tham gia dâng hương trong thời gian diễn ra sự kiện. Đây cũng là một trong những hoạt động được nàng đại sứ này rất quan tâm và ủng hộ.
Đại sứ xinh đẹp của Thuận Thiên Kiếm rất thích được dâng hương
Đối với những ai vì bận rộn không thể thu xếp thời gian lên đền Thượng thì cũng có thể dâng hương thông qua “dịch vụ dâng hương thay”. Cũng theo nhà phát hành, mỗi người chơi chỉ được tối đa 3 lần dâng hương mỗi ngày. Được biết, sự kiện sẽ kéo dài đến hết ngày 14/04/2011.
Xem Video clip lễ giỗ tổ Hùng Vương trong Thuận Thiên Kiếm năm 2010
Trang chủ Thuận Thiên Kiếm: http://thuanthien.zing.vn/
Theo diễn đàn Game8
Đi qua nỗi cô đơn...
Ngồi nơi đây, nhớ lại mấy ngày qua, tôi cứ ngỡ rằng mình đang hạnh phúc vì có một tình yêu mới đang đến với mình!
Tôi và anh quen nhau trên mạng, cũng từ một người bạn trên mạng của tôi. Tôi chỉ có thể thấy mặt anh, chỉ có thể mail và nhắn tin với anh mà chưa bao giờ tôi được nghe giọng nói của anh!
Bạc bẽo quá phải không? Tôi đã thật sự trao cả trái tim của mình cho một người ở cách xa tôi mấy trăm cây số và chưa hề biết gì về anh, ngoài những điều anh đã tự nói về mình. Tôi biết tôi thật là "ngốc" khi yêu anh. Từ trước tới giờ tôi chưa hề dám yêu ai, chưa hề dám gặp mặt ai cũng vì tôi "sợ"...
Tôi sợ thế giới này, sợ xã hội này, sợ tấm lòng của con người với nhau... sao họ lại có thể tàn nhẫn chà đạp lên nỗi bất hạnh của người khác một cách không thương tiếc? Sao họ lại không cho mình được làm một con người?
Anh có công việc của anh, tôi cũng có công việc của tôi, không biết đến khi nào tôi mới được gặp anh đây? Tuy anh lớn hơn tôi rất nhiều tuổi, về hình thức bên ngoài tôi cũng hơn anh... thế nhưng đối với tôi, những cái ấy không bao giờ làm tôi quan tâm. Cái tôi cần là một tình cảm chân thành, một người có thể chia sẻ với tôi những vui buồn trong cuộc sống!
Tôi thật ngốc quá phải không? (Ảnh minh họa)
Nhiều lúc tôi nghĩ rằng, đã yêu anh thì tôi phải sống theo cảm tính của mình, nếu anh không gọi cho tôi thì tôi nên chủ động gọi cho anh khi tôi nhớ anh....nhưng sao khó quá! Tôi sợ mình sẽ làm phiền anh, không biết rằng ở nơi đó, anh có đang hạnh phúc bên cạnh những người mà anh yêu thương hay không?
Tôi biết mình ngốc thật rồi, đêm từng đêm tôi cảm thấy sợ hãi vô cùng cái cảm giác cô đơn đang bao phủ lấy mình. Nó cứ ngày càng mang đến cho tôi niềm tuyệt vọng và hụt hẫng vào cuộc sống này khi mà những tin nhắn và dòng thư mail của anh ngày càng thưa thớt dần. Tôi biết về khoảng cách sẽ là trở ngại lớn nhất đối với tôi và anh - hai con người chưa hề biết về nhau!
Chắc có lẽ số phận cũng đã an bài và ai cũng sống vì số kiếp mà mình đang đeo mang. Cô đơn thì vẫn phải cô đơn thôi, chỉ có điều là tôi thấy lòng quặn đau vô cùng khi nghĩ đến anh, nghĩ đến số phận buồn, nghĩ đến một cuộc tình chưa có khởi đầu... và tôi thật sự đau đớn khi một vòng tay ấm áp sẽ không bao giờ tôi chạm đến được!
Tôi đã "ngốc" quá phải không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhật Bản: Hành động nhỏ, tấm lòng lớn Trên hành trình về miền đông bắc Nhật Bản trong những ngày sau thảm họa sóng thần, chúng tôi đã tìm thấy một cuộc hồi sinh từ trong tâm hồn của chính những người dân nơi đây. Không ai oán, không tuyệt vọng, họ lặng yên trước nỗi đau, họ mở bàn tay ra để đón những người khó khăn xung quanh về...