Thứ tôi cần không phải tiền mà là bữa cơm gia đình
Chồng kiếm ra nhiều tiền, anh mua cho tôi đủ thứ. Nhưng thứ tôi cần không phải là những món hàng hiệu đắt tiền…
Tôi muốn những bữa cơm có cả gia đình quây quần, tôi muốn được cùng anh san sẻ việc nhà, cùng anh chuẩn bị cơm nước và chăm sóc các conẢnh minh họa.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 8 năm, chúng tôi có hai đứa con trai. Thời gian đầu mới cưới, chúng tôi vô cùng hạnh phúc, hai vợ chồng đều đi làm, tối lại về nhà cùng nhau nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, sau này có con thì cùng chăm con cái và xem ti vi.
Nhưng kể từ khi anh được thăng tiến, công việc của chồng ngày một nhiều lên, anh bận rộn tối ngày, cả tuần không có lấy một ngày nghỉ, cũng có khi cả tuần chẳng ăn cùng vợ con lấy một bữa cơm. Lý do phải đi tiếp khách nên tối nào anh cũng đi làm về muộn, người nồng nặc mùi rượu, về đến nhà có hôm anh còn chẳng kịp tắm mà chỉ lăn ra ngủ.
Sáng ra anh cũng lo đi thật sớm, chẳng kịp đưa con đến lớp, mọi việc trong nhà anh đẩy hết cho tôi. Trách móc thì anh nói công việc vất vả lại không được vợ thông cảm mà suốt ngày kêu ca. Anh nói anh lo kiếm tiền cũng chỉ vì lo cho vợ, con có một cuộc sống đầy đủ. Anh bảo tôi hãy so sánh cuộc sống của mình với những người xung quanh, họ thậm chí còn phải lo đến cái ăn, cái mặc, còn tôi lo làm sao ăn cho ngon, cho chất và mặc cho đẹp.
Video đang HOT
Chồng tôi nói không sai, về kinh tế tôi có thể chẳng phải lo lắng gì bởi anh kiếm ra rất nhiều tiền, anh cũng chẳng tiếc tay mua cho vợ những chiếc túi hàng hiệu, những đôi giày và cặp kính đắt tiền. Như vậy anh nghĩ rằng tôi sẽ cảm thấy hài lòng và sung sướng, nhưng đâu phải vậy, thứ tôi cần không phải là được khoác lên người những món hàng hiệu đắt tiền, nhất là khi anh chẳng có cả thời gian để xem vợ mình mặc chúng đẹp hay xấu, hợp hay không hợp.
Thứ tôi cần là sự chia sẻ, quan tâm của chồng, là những buổi tối không phải một mình ngồi khóc bên mâm cơm đợi chồng về ăn, tôi muốn những bữa cơm có cả gia đình quây quần, tôi muốn được cùng anh san sẻ việc nhà, cùng anh chuẩn bị cơm nước và chăm sóc các con. Cuối tuần, cùng anh đưa các con đi siêu thị mua sắm, vui chơi… Chỉ như vậy tôi mới cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa.
Theo Motthegioi
Nếu mệt mỏi bên người ấy, cứ về bên anh
Nếu một ngày nào đó, em cảm thấy mệt mỏi bên người ấy, em hãy quay về lối cũ, anh vẫn chờ em...
Có lẽ trên đời này, việc quên một người đã khó, phải quên một người mà ngày nào ta cũng phải đối diện còn khó hơn gấp trăm lần. Và giờ đây, anh đang phải trải qua những tháng ngày như thế. Anh còn yêu em, còn nhớ thương tình cũ của chúng mình. Nhưng hàng ngày anh vẫn phải đối diện với cảnh em hạnh phúc trong tay người đàn ông khác. Biết sao được, khi đó là lựa chọn của em...
Người ta thường nói không nên yêu "gái cơ quan" có lẽ cũng vì cảnh này chăng? Khi anh và em yêu nhau, một vài người đã khuyên anh rằng không nên liều lĩnh làm đau trái tim mình bằng cách yêu mạo hiểm như thế. Anh và em, chúng ta quá giống nhau nhưng điều tệ hại nhất lại chính là đều nghèo như nhau. Chính điều đó đã khiến anh mất em dù rằng trái tim chúng ta đã từng thổn thức vì nhau.
Em là một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học, cũng giống như anh, một chàng trai quê mùa cố gắng bám trụ lại thành phố này. Anh biết em đã phải trải qua những đau khổ và vất vả như thế nào để có được ngày hôm nay. Mỗi lần ôm em vào lòng, anh đều tự nhủ với lòng mình sẽ phải yêu em, thương em nhiều hơn nữa để bù đắp cho những nhọc nhằn mà em đã phải vượt qua. Nhưng có lẽ đó là tất cả những gì anh có thể làm cho em. Ngoài việc dành trọn vẹn trái tim cho em, anh vẫn không thể khiến cho cuộc sống của em bớt vất vả. Vì thế mà em quyết định buông tay anh khi em tìm được một người có thể che chở cho em suốt đời.
Anh không trách em dù em đã bỏ anh ở lại để theo một người đàn ông khác (Ảnh minh họa)
Ngày em nói lời chia tay anh, em đã khóc thật nhiều. Em cũng đau khổ và tổn thương rất nhiều khi bị mọi người chê trách là kẻ tham vàng, phụ nghĩa. Lời em nói khi chia tay suốt đời này anh sẽ chẳng thể nào quên được: "Em yêu anh, nhưng em cũng chỉ là cô gái yếu mềm. Em cần một người đàn ông có thể bao bọc lấy em. Vì thế, xin anh hãy thứ lỗi cho sự phản bội đê tiện này". Em quyết định buông xuôi tình yêu để chọn cho mình một con đường tình bớt chông gai hơn.
Mọi người không hiểu nên trách cứ em, còn anh, hơn ai hết anh là người hiểu em đã yêu anh chân thành như thế nào và em đã từng phải vất vả ra sao. Em cũng chỉ là một cô gái, em có quyền chọn cho mình một cuộc sống nhẹ nhàng hơn. Chẳng ai có thể trách môt người khi điều mà cô ấy muốn chỉ đơn giản là có được một cuộc sống bớt khổ cực. Vì thế mà anh không trách em, cũng không níu kéo. Anh nhẹ nhàng buông tay để em đi tìm hạnh phúc mới dù trong lòng anh nát tan.
Anh không thể trách em, nếu có một người đáng trách ở đây thì có lẽ người đó là anh. Anh chỉ có tình yêu mà không làm được điều gì khác cho em. Nếu anh có thể bao bọc, che chở cho em thì có lẽ em đã không ra đi như vậy. Tình yêu không phải là thứ duy nhất trên đời này mang lại hạnh phúc cho người, vì thế mà em đã chọn người yêu mình.
Nếu một ngày em mệt mỏi trên con đường đó, xin em hãy quay về lối cũ, anh vẫn chờ em nơi đó... (Ảnh minh họa)
Ngày chia tay, em đã khóc rất nhiều nhưng anh thì không khóc nổi. Chẳng ai có thể biết giữa hai chúng ta, ai đau nhiều hơn ai nhưng anh tin dù có thế nào đi chăng nữa thì tình yêu của chúng ta cũng là thật. Anh không khóc vì không muốn em phải cảm thấy day dứt vì đã bỏ anh lại. Nếu đã yêu nhau, tại sao anh lại dày vò em như thế? Anh sẽ đứng lại phía sau, lùi một bước để nhìn em tiến về phía trước, sánh vai cùng người đàn ông có thể mang hạnh phúc cho em hơn anh.
Anh không nghĩ rằng việc em bỏ anh là một điều tội lỗi. Mỗi người đều có quyền lựa chọn tình yêu và cuộc sống cho mình, đúng không em? Anh chỉ mong rằng, em luôn hạnh phúc trên con đường mà em đã chọn. Còn anh lúc này, việc phải đối diện với em mỗi ngày, nhìn em tay trong tay bên người khác quả thực là một điều khó khăn. Anh tin, khi anh nhìn thấy em hạnh phúc thực sự, anh sẽ quên được em để tìm cho mình môt người con gái khác. Nhưng nếu một ngày em mệt mỏi trên con đường đó, xin em hãy quay về lối cũ, anh vẫn chờ em nơi đó...
Theo VNE
Em phải chọn con đường không có anh Thà anh nói "đừng yêu anh nữa, chúng ta là bạn" chứ đừng nên đùa cợt tình cảm của em. Nó trong sáng lắm, yếu mềm lắm. Em yêu anh ngay từ ánh nhìn đầu tiên vào mùa hè năm lớp bảy. Một cái tuổi quá trẻ và không biết tình yêu là gì. Học thêm chung gặp anh vài lần, nhìn anh...