Thử lòng con dâu và cái kết xúc động
Dù không hài lòng với con dâu tương lai nhưng vì con trai quá yêu nên cuối cùng, tôi cũng chấp nhận cho chúng cưới nhau.
Tôi có một người con dâu, là một cô gái rất bình thường, không xinh đẹp cũng chẳng khéo léo. Còn con trai tôi thì lại quá đẹp trai và có tương lai. Tôi luôn nghĩ, con trai mình phải lấy vợ tiểu thư, chân dài, phải là cô nàng xinh đẹp giàu có nào đó. Thế nên, khi con đưa về một cô gái vừa đen nhẻm lại vừa chậm mồm, tôi thất vọng lắm. Nhưng tất nhiên, người phụ nữ khéo léo như tôi không muốn để ai nghĩ xấu về mình cũng không muốn làm mất lòng ai nên tiếp đón rất nhiệt tình, chu đáo. Cô ấy có vẻ cũng rất quý mến gia đình tôi.
Dù không hài lòng nhưng vì con trai quá yêu nên cuối cùng, tôi cũng chấp nhận cho chúng cưới nhau. Đương nhiên, những ngày tháng đầu con dâu thật không dễ dàng khi sống cùng tôi. Sự mệt mỏi, sự soi mói của tôi dành cho con dâu thật sự quá nhiều. Tôi không muốn con dâu sống dễ dãi trong gia đình mình vì ngay từ đầu, cuộc hôn nhân này đã không được tôi chấp nhận.
Tôi để mặc mọi việc trong gia đình cho con dâu làm. Tôi cũng mặc kệ con dâu nấu nướng, tôi không bận tâm con có nấu ngon hay không, con đi chợ thế nào. Cứ đi làm về là lại hùng hục vào bếp. Nhiều khi tôi càu nhau, tỏ thái độ ra mặt nhưng con dâu không bao giờ cãi tôi nửa lời. Có lúc tôi thấy mình thật quá đáng vì cái gì cũng cấm đoán con dâu. Chồng nó đi thì được nhưng mà, con dâu muốn đi thì nhất định không. Tôi tạo ra tiền lệ, việc gì cũng phải xin phép mẹ chồng, nếu không tôi sẽ giận vài ngày.
Thế nên con dâu sợ tôi lắm, việc gì tôi tỏ ra không hài lòng là con chẳng dám làm, cũng không dám giấu giếm tôi vì sợ tôi phát hiện. Thật ra, tôi không ác cảm gì, chỉ là tôi muốn thử lòng con dâu mà thôi. Về nhà tôi, tôi vốn đã không ưng rồi nên tôi muốn con dâu tôi phải ngoan.
Con tận tâm, thức đêm để trực cho tôi khỏi ốm. Truyền nước tại nhà nên con tôi lo lắm, cứ ngồi đó sợ có vấn đề gì. (ảnh minh họa)
Có lần, tôi ốm, thật sự là ốm nhưng cũng không đến mức không ăn uống đi lại được. Để thử lòng con dâu, tôi tỏ ra mình mệt, liệt giường liệt chiếu, không đậy được. Tôi cứ nằm đó bao nhiêu ngày. Và lúc đó, tôi đã rơi nước mắt khi chứng kiến con dâu tận tụy vì mình. Con nghỉ mấy ngày để chăm tôi. Đến nước tôi giục con đi làm thì con dâu bảo &’con đi làm thì ai chăm mẹ, bố thì yếu, chồng con thì đi sớm về khuya. Mẹ cứ yên tâm nghỉ ngơi cho khỏe, con xin nghỉ được mẹ không phải lo cho con’. Con chạy đôn chạy đáo mua thức ăn, cháo lão cho tôi. Con lo cho tôi từng tí một. Nào là xấp nước khăn tay chườm mát cho tôi đỡ sốt, nào là cháo hành tía tô, ninh xương, ninh thịt chim cho tôi ăn. Con tôi không kêu ca nửa lời, không tỏ ra mệt mỏi, chán chường gì cả.
Con tận tâm, thức đêm để trực cho tôi khỏi ốm. Truyền nước tại nhà nên con tôi lo lắm, cứ ngồi đó sợ có vấn đề gì. Tôi bảo đi nghỉ, con cũng không đi. Thương con dâu, bây giờ tôi càng thấm thía những điều người ta nói, đừng nhìn mặt mà bắt hình dong. Tôi đã từng ác cảm, từng ngăn cấm con dâu, từng không chấp nhận và thậm chí là nói lời cay nghiệt. Giờ trước mắt tôi là một cô con dâu hiền thục, ngoan ngoãn, chăm sóc mẹ chồng như mẹ đẻ của mình. Trước mắt tôi là thật, tình cảm này không thể là giả dối. Nếu người không thật lòng, mẹ chồng ốm đó, con dâu nghĩ bà ta đối xử tệ với mình thì chỉ mong cho bà ta nằm mãi, làm gì có chuyện thức đêm thức hôm trông nom vậy. Nhưng con dâu tôi thì không…
Video đang HOT
Tôi hối hận vô cùng vì những hành động mình đã làm với con. Sau hôm đó, tôi đã tỉnh hẳn người, người cũng khỏe hơn nhiều và được con dâu dìu đi lại. Cảm giác thật phấn khởi, vui vẻ… Từ nay và về sau, tôi sẽ yêu thương con dâu như con gái của mình, nhất định không soi mói, căn ke con nữa vì tôi cảm thấy, mình quá may mắn khi có được người con dâu như con dâu của tôi… Tôi hãnh diện vô cùng…
Theo Khám phá
Vợ mang nhân tình về nhà "ấy" luôn trước mặt trêu tức ông chồng liệt giường ai ngờ chồng..
Khi đang hì hục với nhau thì bỗng Thảo chết đứng khi thấy người chồng liệt suốt mấy 5 năm qua bỗng đứng phắt dậy cầm điện thoại quay lại cảnh nóng của mình và nhân tình với bộ mặt vô cùng hả hê.
Ảnh minh họa
Đến tận bây giờ lúc ốm đau hoạn nạn thì Hùng mới hiểu vì sao ngày xưa mẹ mình lại một mực ngăn cấm anh cưới Thảo về làm vợ. Ngày đó khi anh dẫn bạn gái về ra mắt để xin ý kiến bố mẹ mình ngày lành tháng tốt để cưới vợ, vậy nhưng ngay lập tức anh vấp phải sự phản đối của mẹ mình. Mẹ Hùng cho rằng đàn bà mà suốt ngày mắt cứ lấp liếm, ỏng a ỏng ẹo như Thảo thì lấy về chỉ có cắm sừng chồng. Vậy nhưng lúc đó vì quá yêu Thảo, hơn nữa cô lại mang thai nên Hùng bất chấp cưới cho bằng được. Bố mẹ anh ngăn cấm mãi không được nên cũng chấp thuận để con trai cưới vợ nhưng yêu cầu ở riêng vì mẹ Hùng chẳng ưa gì cô con dâu như Thảo, sợ sống chung một nhà lại mâu thuẫn, xích mích.
Hùng hiểu mẹ lo lắng cho mình nên anh luôn cố gắng để mẹ mình có cách nhìn khác hơn về Thảo, vì anh nghĩ Thảo như nào thì anh là người hiểu rõ nhất. Cứ thế cuộc sống hôn nhân của vợ chồng Hùng vô cùng êm đềm và hạnh phúc. Từ khi sinh con ra thì Thảo và mẹ chồng cũng bắt đầu gần gũi với nhau hơn, thấy thế Hùng vui sướng vô cùng. Vì những lo lắng bận tâm của mình cuối cùng mọi chuyện cũng đã ổn.
( ảnh minh họa )
Cứ tưởng mọi việc sẽ diễn ra tốt đẹp như thế, ai ngờ cho đến một ngày đang trên đường đi làm thì Hùng bị người ta tông vào. Tuy vụ tai nạn đó không cướp đi mạng sống của anh nhưng nó lại khiến anh bị liệt phải nằm một chỗ, lúc đó Hùng như muốn chết đi vì anh không muốn mình là gánh nặng của gia đình. Trong lúc khó khăn nhất Hùng luôn mong muốn có được sự động viên của vợ vậy nhưng chẳng những Thảo để mặc không quan tâm mà thái độ của cô cũng khác hẳn. Thấy vợ như thế Hùng buồn vô cùng nhưng lúc đó anh nghĩ là do hoàn cảnh " đồng tiền bát gạo" người trụ cột trong nhà bỗng dưng nằm một chỗ nên vợ anh mới như thế nên anh cũng không dám trách vợ. Anh tự nhủ mình sẽ phải cố gắng để hoàn toàn toàn khỏe mạnh lại.
Vậy nhưng trong khi Hùng cố gắng thì Thảo lại bắt đầu tỏ thái đọ cạy nghiệt chồng, nhiều hôm cô chẳng thèm nấu nướng để mặc chồng ốm đau nhịn đói cả ngày. Mẹ Hùng sang thấy con trai như vậy thì xót lòng tài nào chịu nổi.
- Cô có còn là vợ là con dâu trong cái nhà này nữa không? Chồng ốm đau mà cô không biết chăm hay sao, ngày xưa tôi cấm thằng Hùng kết hôn với loại đàn bà như cô mà nó không nghe để bây giờ ra nông nỗi này. Chồng ốm mà vợ vẫn cứ phơi phơi bên ngoài, cô đúng là loại mất dạy.
- Mẹ đã không ưng con thì mẹ muốn nghĩ sao thì nghĩ thôi.
Thấy vợ nói như vậy mà Hùng chẳng dám tin vào mắt mình, dù mẹ anh có bảo sẽ đưa anh về nhà để chăm sóc nhưng Hùng một mực ở lại. Tối hôm đó sau bữa cơm thì Hùng có gọi vợ mình lại để nói chuyện rõ ràng.
- Bây giờ anh nằm một chỗ mọi thứ đổ dồn lên vai em nên anh hiểu là em mệt mỏi như thế nào. Em không nấu cơm cho anh cũng chẳng sao nhưng em là phận dâu đừng có cãi lại mẹ chồng nhem nhẽm như thế.
- Thế anh muốn tôi phải làm như thế nào, chẳng lẽ tôi bỏ công bỏ việc ở nhà chăm người chồng liệt như anh thì nhà anh mới hả lòng sao? Tôi đã tối mắt tối mũi ra ngoài kiếm tiền nuôi thằng liệt như anh mà về nhà còn bị nói này nói nọ.
- Sao em có thể nói ra được những lời đó cơ chứ?
- Chả có gì mà tôi không dám nói. Tôi lấy anh về làm chồng chứ không phải lấy thằng liệt về để hầu hạ nhé. Tôi thật sự muốn ly hôn với anh lắm rồi, sống với người chồng như anh chẳng khác gì con osin không công hết. Đúng là tôi mù mắt mới đâm đầu lấy anh.
Hùng cứng họng không thể nói thành lời, chưa lúc nào anh căm phẫn người vợ của mình như vậy. Đúng là năm xưa mẹ anh nhìn người đúng nhưng anh lại một mực không chịu nghe theo để đến bây giờ thì đã quá muộn. Hùng nghĩ đã đâm lao thì phải theo lao, nhiều lần anh muốn giải thoát cho Thảo và cũng là giải thoát cho chính mình khỏi cuộc hôn nhân này. Nhưng nghĩ đến con và việc anh vẫn còn yêu vợ lại khiến anh không thể buông nôi. Hùng cố gắng tập tành với mong muốn nhanh lấy lại được sức khỏe để mọi chuyện tốt đẹp hơn.
Vậy nhưng Thảo lại không hề muốn điều đó, cô chán cảnh phải phục vụ người chồng liệt ăn không ngồi rồi như Hùng, mà nói trắng ra thì Thảo đang cặp kè với một người đàn ông giàu có khác và cô muốn ly hôn để đường đường chính chính đến với anh ta. Dù gay gắt, đay nghiến Hùng nhưng Thảo vẫn chưa khiến được Hùng quyết định ly hôn. Thế là Thảo nghĩ ra cách sẽ công khai để chồng biết mình đang cặp kè với người khác, nhiều lần cô ăn mặc khiêu gợi cứ lượn qua lượn lại trước mặt Hùng ngang nhiên nói chuyện với nhân tình của mình.
- Em có thể thôi đi được không? Bây giờ em còn ngoại tình còn công khai trơ trẽn như vậy sao.
- Trơ trẽn ư? Vậy anh là chồng mà mấy năm nay có làm tròn trách nhiệm của một người chồng không, anh nằm một chỗ như thế thì tôi phải ra ngoài kiếm người làm cho tôi thỏa mãn chứ. Bây giờ nhìn tôi thế này anh có thấy mình là thằng hèn không, anh có giỏi thì khiến tôi thỏa mãn đi.
Nói rồi Thảo cười hả hê vô cùng trong sự đau khổ của Hùng, cứ như vậy Thảo ngang nhiên cặp kè với người đàn ông khác, còn người chồng của mình thì cô chỉ muốn chết càng sớm càng tốt. Biết rõ là Hùng bị liệt chẳng làm được gì nên Thảo ngang nhiên đưa nhân tình về nhà làm luôn " chuyện ấy" trước mắt Hùng. Vậy nhưng khi đang hì hục với nhau thì bỗng Thảo chết đứng khi thấy người chồng liệt suốt mấy năm qua bỗng đứng phắt dậy cầm điện thoại quay lại cảnh nóng của mình và nhân tình với bộ mặt vô cùng hả hê.
- Anh...anh..sao anh bị liệt cơ mà...sao có thể. _ Thảo chết sững
- Tại sao lại không thể cơ chứ? Thú thật tôi đi lại được cũng vì có loại đàn bà hèn hạ như cô nên tôi mới quyết tâm chiến thắng được bệnh tật. Cô muốn ly hôn để đến với anh ta đúng không? Vậy thì tôi chiều, để xem vợ anh ta có để yên cho cô không sau khi xem đoạn video nóng hổi này.
- Anh dám...
- Có gì mà tôi không dám? Tôi cho cô 5 phút để thu dọn rồi cút ra khỏi nhà này nếu không đoạn video này tôi sẽ tung lên mạng cho cô nổi như cồn đấy. Nên nhớ tôi cũng sẽ không đời nào cho con gặp người mẹ khốn nạn như cô đâu.
Hùng vừa dứt lời thì cả Thảo và nhân tình cuống cuồng vơ vội quần áo lao ra khỏi cửa. Hóa ra là lâu nay vì vẫn còn yêu vợ nên Hùng luôn cố gắng để khỏe lại mong vợ mình suy nghĩ và thay đổi. Nào ngờ Thảo lại hành xử như vậy, dù thương các con nhưng Hùng vẫn quyết định ly hôn vì anh biết mình sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho người vợ hèn hạ đó.
Theo blogtamsu
Đứng hình khi phát hiện ra "công việc nặng nhọc" ông chồng liệt giường vẫn nhờ ô sin làm.. "Hóa ra hôm nào lúc tôi vắng nhà cô cũng sang đây giúp chồng tôi "làm công việc nặng nhọc" này sao? Vất vả cho cô quá nhỉ, cô vừa làm ô sin vừa phải làm đ*** nữa cơ đấy!". 2 người... (ảnh minh họa) Đang yên đang lành không hiểu vì sao chồng tôi lại đổ bệnh nặng ốm liệt giường như...