Thu Hà Nội đẹp đến tê người
Đất Hà Thành phồn hoa đô hội, nghe rạo rực lắm những lời đồn thổi về thu Hà Nội đẹp đến tê người.
Sáng tinh khôi mở mắt và giật mình nhận ra tháng 10 đã về tới ngõ. Thu đang chín ở độ giữa của đất trời đượm một vẻ bình yên đến kì lạ. Trăng đã về bến nước xưa như trong thơ Hàn Mặc Tử hay trong veo như những gì Vũ Bằng viết “Trong một năm, không có mùa nào trăng lại sáng và đẹp như trăng thu”.
Thu đang chín ở độ giữa của đất trời đượm một vẻ bình yên đến kì lạ (Ảnh minh họa)
Tháng 10 trong cái tiết trời bắt đầu se se một cái rét non mơn chớn thịt da khiến ta dễ lâng lâng đến lạ. Thèm bước ra phố một sáng tinh sương ngắm một đôi quang gánh đầy hoa tất tả ra phố chợ.
Khi bàng cườm đã kết màu đỏ tía trên những trái lấp ló sau những tán lá bắt đầu chuyển màu nâu nâu, hoa sữa chảy hương thành dòng quện đặc những mái tóc dài bâng khuâng một mùa lá rụng, khi ấy ta chợt hay mùa thu nay khác xưa nhiều quá. Thu đã qua đi cái ngày trăng tròn mái phố, chẳng hay có thiếu nữ nào tựa cửa nhìn xa xăm nghĩ ngợi đôi điều như trong những áng thơ của tiền bối lúc xưa….
Ngẩn ngơ vì ánh đén đường mờ mất ánh trăng, phố thị ồn ào lung linh theo kiểu kiêu xa tráng lệ. Đôi khi ta muốn quay trở lại cái đượm buồn của mùa thu xưa đến thế, buồn đến thê lương heo hắt mà thấy lòng thanh tịnh thay.
Video đang HOT
Thời gian gõ từng nhịp bước chân, mới năm nào đặt chân lên đất Hà Thành phồn hoa đô hội, nghe rạo rực lắm những lời đồn thổi về thu Hà Nội đẹp đến tê người…
Lại nhớ thuở đơn côi lang thang đâu đó nơi đất này tìm cái chút bình yên nhẹ nhàng, hít hà một hơi dài trong một buổi sáng trong veo thoảng hơi may nhè nhẹ một mùi hoa sữa hay một gánh cốm ủ lá sen nơi vỉa hè góc chợ, tự nhiên muốn mình bé lại. Ước chi một lần được quay lại tuổi thơ…
Nhớ hình bóng chị cả xắn quần lội xuống ao vớt bèo đã bắt đầu giật mình vì cái chớm lạnh mơn man, cánh hoa lục bình tim tím chị hai tết thành bó làm con búp bê tóc xù từ thân bèo xơ xác…
Nhớ nụ cười của bố những chiều thu đạp xe về đến ngõ, đôi quang quẩy rau ra chợ sớm của mẹ cũng đã nhè nhẹ hơi sương…
Nhớ những thằng bạn thuở thiếu thời những ngày tháng mười rủ nhau câu cá. Cái xóm ven biển ấy bình yên đến lạ, nước biển tháng Mười triều cường vào buổi sáng ngồi bờ kè nơi những hàng dừa mà câu cá kìm cá ong thì còn gì tuyệt hơn thế.hời gian là cái thứ đôi lúc ta lãng phí quá mà chẳng thể quay về. Lá lại rụng trên con đường ta hằng ngày đặt chân rảo bước.
Thu đang thay áo, hoa sữa sắp kết thành những trái dài lê thê trên mái phố. Heo may sắp kéo cái rét đầu tiên về với phố, liễu sẽ chẳng còn buông tóc bên hồ và ai đó tần ngần nhìn mùa qua đi, ta lại thả hồn mình rơi vào đâu đó một chút hư ảo của dòng đời tấp lập, tạo riêng cho ta một chút bình yên nhẹ nhàng như một khoảng trời thu xanh ngắt không gợn mây…
Và nhẹ nhàng… nắng tháng 10 hôn nồng nàn mái phố!
Theo 24h
"Anh đã không còn yêu em nữa"
Anh lạnh lùng nói lời chia tay sau khi thốt ra rằng: "Anh đã không còn yêu em nữa".
Ngày chúng mình còn yêu nhau, anh đã đưa ra cho em biết bao lí do để rung động vì em nhiều đến vậy. Từng lời, từng câu anh nói đều khiến em run lên vì hạnh phúc. Anh còn vẽ ra khung cảnh mơ mộng về một tương lai có anh, có em và những đứa trẻ đáng yêu gọi chúng ta bằng ba mẹ. Em cũng đã miên man với giấc mộng thế đấy... Vậy mà...
Em chấp nhận buông tay anh dù lòng em còn yêu (Ảnh minh họa)
Khi lòng người ta hết yêu, chẳng cần một lí do nào thêm nữa. Anh lạnh lùng nói lời chia tay sau khi thốt ra rằng: "Anh đã không còn yêu em nữa". Vậy thì còn gì để nuối tiếc, để níu kéo trong nhau. Em chấp nhận buông tay anh dù lòng em còn yêu. Nhưng đó là trái tim của em, em có quyền làm mọi điều với nó. Còn con tim anh, khi nó không hướng về em nữa, em chẳng có thể thay đổi được điều gì...
Anh cố tỏ ra mình là một người đàn ông có trách nhiệm bằng cách muốn duy trì một mối quan hệ bạn bè sau chia tay. Không cần phải thế đâu anh. Anh vội vã thay lấp hình ảnh em trong tim anh bằng một cô gái khác thì đừng đặt em vào vị trí của hai từ bạn bè. Nó dành cho những người bạn khác, đúng nghĩa hơn. Còn em, em là tình cũ, một người tình cũ bị anh phản bội sau biết bao lời hẹn ước anh nói ra.
Có rất nhiều cuộc tình họ có thể lùi một bước từ tình yêu xuống tình bạn nhưng chúng ta thì không. Không phải là em ích kỉ mà là vì mối quan hệ của chúng ta ở thời điểm này không đáng để gọi bằng tình bạn. Chúng ta có thể tự hết yêu nhau, cảm thấy không đồng điệu, chia tay và làm những người bạn tốt. Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng nó không có nghĩa là... anh phản bội em.
Khi em vẫn còn là bạn gái của anh, khi anh vẫn thì thầm vào tai em những lời nói yêu thương thì anh đã yêu người khác rồi. Anh có sự chuẩn bị quá kĩ lưỡng cho mình, giống như anh cầm quân một đội bóng, có cầu thủ chính thức, có cầu thủ dự bị. Và em có thể bị thay ra bất cứ lúc nào nếu anh cảm thấy rằng em không đủ để mang lại cho anh một sự vinh quang.
Anh lựa chọn người con gái đó vì cô ấy mang lại cho anh nhiều hơn những gì em có thể. Tình yêu ư? Anh nhận từ em đủ rồi nên nếu cô gái này có yêu anh ít một chút cũng không sao. Nhưng bù lại, cô ấy lại mang tới cho anh biết bao danh vọng mà anh chờ đợi... những thứ mà tình yêu của em có lớn đến mấy cũng chẳng thể tạo thành. Thế nên anh đi, kèm theo câu nói: "Anh hết yêu em rồi".
Em đọc được trong mắt anh thứ tình cảm mà anh chốn giấu. Anh vẫn còn yêu em đấy chứ, chỉ là, anh không lựa chọn em mà thôi. Người ta sống đâu chỉ cần có mỗi tình yêu, hoặc chí ít là anh sống như thế. Vậy nên anh bỏ em ở lại, dẫu biết rằng con tim em trao trọn cho anh.
Đừng nghĩ rằng em cảm thấy hạnh phúc khi biết anh còn yêu em. Điều đó chỉ làm em thêm khinh thường và sẵn sàng để quên anh nhanh hơn mà thôi. Nếu như anh hết yêu em thật, em sẽ cảm thấy chuyện đó dễ hiểu thôi mà. Bởi vì con tim người ta không phải là thứ chạm khắc một lần lên đố rồi vĩnh viễn in hằn như vậy. Nó có thể đập và thay đổi theo thời gian, theo con người. Nhưng khi anh yêu người khác có nghĩa là anh còn giữ lại cảm xúc yêu thương nơi con tim. Còn ở đây, là anh đã... yêu bằng một cái đầu toan tính.
Không cần phải coi em là bạn, cũng không cần phải tìm em thêm nữa. Chúng ta chia tay, vậy là chấm dứt. Anh hãy sống con đường anh chọn. Cũng xin đừng tìm em thêm một lần nào nữa, ngay cả là trong giấc mơ, hãy để em sống với khoảng trời của mình, một khoảng trời bình yên không có anh ở đó.
Theo 24h
Tạm biệt em, mối tình đầu Anh sẽ không trách em đâu, anh sẽ ngồi gặm nhấm nỗi đau đến khi nào thời gian xóa hết. Anh ra trường với bao hoài bão, mong ước được cống hiến cho đời, đem khả năng mình có để làm giàu quê hương... vậy mà hơn một năm rồi anh vẫn là thằng cử nhân thất nghiệp. Ngành kinh tế chính trị...