Thư gửi gã sở khanh
Đã 10 năm rồi nhưng tôi chưa bao giờ quên. Cái ngày mà anh đã bỏ rơi tôi sau khi lấy đi đời người con gái.
Ngày ấy tôi mới ngoài 20 tuổi, cũng có công việc, có trình độ và có nhan sắc. Nhiều chàng trai muốn đến với tôi, chỉ có điều tôi không yêu họ mà lại chọn anh.
Một người có hình thức bình thường, trình độ bình thường nhưng lại bẻn mép, biết nói những lời ngon ngọt và biết làm thơ tặng cho tôi.
Tôi lại gạt đi những giọt nước mắt tủi hờn mà tiếp tục sống. (Ảnh minh họa)
Những vần thơ tình anh viết tặng tôi sao mà đẹp đến thế, tôi có cảm giác như mình là một nàng công chúa, còn anh là chàng hoàng tử, sẽ yêu thương nhau đến trọn kiếp này.
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau như định mệnh và chẳng thể nào xa nhau, cho dù trời có sụp xuống thì anh vẫn yêu thương, che chở cho tôi.
Vậy mà! Tất cả sự đẹp đẽ ấy đã chấm hết sau khi anh lấy đi của tôi thứ quý giá nhất của đời người con gái.
Anh cũng biết, với tôi trinh tiết nó quan trọng như thế nào mà, trong gần 1 năm yêu anh đã bao nhiêu lần tôi từ chối đề nghị của anh, có lần tôi đã phải liều mình nhảy từ xe máy xuống khi anh đang đi để anh không đưa tôi vào nhà nghỉ. Rồi nhiều lần, tôi đã chấp nhận nói lời chia tay với anh vì anh bắt tôi phải chọn giữa anh và trinh tiết.
Hôm đó là ngày sinh nhật của tôi, anh nói sẽ tạo cho một sự bất ngờ, anh tổ chức sinh nhật cho tôi tại một nhà hàng sang trọng chỉ có tôi và anh. Chúng ta đã ăn tối cùng nhau trong không gian lãng mạn chỉ có hoa hồng trắng và những ánh nến lung linh, anh đã nói với tôi những lời ngọt ngào và cố tình để cho tôi uống rượu. Và rồi khi có hơi men trong người, trong một phút ngu muội, một phút yếu lòng không kiềm chế được cảm xúc, tôi đã cùng anh vào nhà nghỉ trao cho anh thứ quý giá nhất của đời người con gái. Thứ mà tôi luôn muốn giữ gìn cho đến tận đêm tân hôn.
Tôi đã choàng tỉnh và đau khổ biết bao khi nhìn thấy chiếc ga giường dính đầy máu còn khuôn mặt của anh thì mãn nguyện vì rằng tôi vẫn là một cô gái còn trinh. Anh nói lời xin lỗi và hứa sẽ không để tôi phải chịu thiệt thòi, sẽ yêu thương tôi đến hết cuộc đời này.
Video đang HOT
Cả đêm hôm đó anh ôm tôi ngủ, vỗ về và an ủi tôi. Tôi cứ tưởng rằng cả đời này sẽ được ủ ấm trong vòng tay anh, trong tình yêu thương chân thành của anh, nhưng đâu ngờ đó là đêm cuối cùng anh ở bên tôi và đó cũng là lần cuối cùng chúng ta bên nhau.
Sáng hôm sau, sau khi đưa tôi đi ăn sáng và trở về nhà anh đã biệt tăm cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể nào liên lạc được với anh. Điện thoại anh tắt máy, email và nick chat cũng không sử dụng. Bạn bè của anh dù rất thương tôi nhưng họ cũng không thể phản bội lại lời hứa với anh là không nói cho tôi biết về tung tích của anh.
Về quê nhà anh còn ai nữa đâu ngoài người mẹ già- bà cũng chẳng biết con mình hiện đang làm và ở đâu. Chỉ biết lâu lắm rồi anh không về nhà, cũng chẳng điện thoại về cho bà.
Tôi đã sống những ngày tháng rất đau khổ vì mất đi đời người con gái và mất đi tình yêu của mình, hay nói đúng hơn là đã quá tin vào tình yêu của một người tồi tệ như anh. Nhiều lần tôi đã có ý định tự tử, nhưng lại nghĩ đến mẹ tôi- người vất vả nuôi tôi khôn lớn và luôn tin tưởng vào một ngày tôi sẽ làm cho mẹ nở mày nở mặt, tôi lại gạt đi những giọt nước mắt tủi hờn mà tiếp tục sống.
Phải mất hơn một năm, tôi mới có thể nguôi ngoai và vơi bớt đi những kỷ niệm, những đau đớn anh mang đến cho tôi. Và rồi tôi quyết định, hãy coi đây như một lần vấp ngã trong cuộc đời mình, vì dù gì nó cũng cho tôi những kinh nghiệm về những gian dối xung quanh cuộc sống này.
Anh nói đúng, cuộc sống không chỉ có màu hồng và anh đã giúp tôi nhận ra điều đó. Suy nghĩ đó làm cho tôi cảm thấy thỏa mái hơn và dễ dàng hơn trong việc chấp nhận một tình yêu mới.
Bây giờ tôi đã có chồng, có con. Tất nhiên! Trong trái tim tôi bây giờ chỉ còn chồng và con, nó sẽ không còn một chỗ trống nào dành cho anh. Và tôi cảm thấy hài lòng về điều đó, hài lòng về cuộc sống thực tại của mình.
Tôi viết ra những dòng này và hy vọng rằng anh sẽ đọc được nó, nhưng không phải để anh nhớ về tôi và ân hận về những việc mình làm, mà để anh thấy rằng trong mắt tôi anh chỉ là một thằng đểu! Một thằng đểu không hơn không kém!.
Theo VNE
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...