Thứ bánh chịu “3 chìm 7 nổi”, hóng gió phơi sương, ăn kèm với rau rừng là đặc sản của tỉnh nào?
Ai cũng biết bánh tráng phơi sương là đặc sản nức tiếng Tây Ninh. Nhưng đến Tây Ninh, phải đến xã Chà Là (huyện Dương Minh Châu) ăn bánh tráng phơi sương Ninh Hưng được phơi đẫm sương giá núi Bà Đen ăn kèm với rau rừng mới ngon đúng điệu.
Bánh tráng dẻo phơi sương núi Bà Đen
Nhiều năm công tác ở Tây Ninh, chúng tôi không lạ gì món ăn đặc sản bánh tráng phơi sương. Thế mà bữa nọ, một anh cán bộ Hội Nông dân địa phương làm chúng tôi bị hớ.
Anh cán bộ hỏi: Có biết bánh tráng phơi sương ở đâu là ngon không? Thì ở TX.Trảng Bàng có hàng trăm lò bánh, đố như vậy thì có khó chứ.
Làng nghề bánh tráng phơi sương ở ấp Ninh Hưng 1, xã Chà Là (huyện Dương Minh Châu). Ảnh: Trần Vũ
Anh cán bộ hội nhỏ nhẹ, nhiều người cũng nghĩ đặc sản Tây Ninh là bánh tráng dẻo phơi sương Trảng Bàng.
Thế nhưng muốn ăn đúng điệu bánh tráng phơi sương thì phải tìm về làng bánh tráng Chà Là nhé.
Và muốn tìm đúng “ổ” thì phải đến ngay ấp Ninh Hưng 1, xã Chà Là (thuộc huyện Dương Minh Châu).
Lòng tự ái bị kích động, chúng tôi thẳng tiến ấp Ninh Hưng 1, xã Chà Là.
Làng nghề bánh tráng ấp Ninh Hưng 1 đỏ lửa quanh năm nhưng nhộn nhịp nhất vào dịp Tết.
Đi trên con đường thẳng vào ấp những ngày cuối tháng chạp mới thấy hết cái hối hả, tất bật của làng nghề.
Người dân ấp Ninh Hưng 1, xã Chà Là (huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh) vẫn duy trì nghề làm bánh tráng phơi sương truyền thống. Ảnh: Nguyễn Vy
Từ buổi sáng đến đầu giờ chiều, người ta dễ dàng bắt gặp miên man các phên phơi bánh tráng.
Phên nằm nghiêng nghiêng trên các bờ rào, phên phủ kín những khoảng trống trong mảnh sân, góc vườn của nhà dân.
Dưới những tán cây xanh hay trên những vuông cỏ biếc, điểm nhấn không gian như dồn hết vào cái hồng rực của bánh tráng, từ đầu đến cuối ấp.
Nếu nhìn kỹ mới thấy bánh ở đây có 2 màu nổi bật. Đó là màu phớt vàng của bánh tráng dẻo chay. Còn với bánh dẻo mặn được điểm thêm vài con ruốc lại óng lên một màu đỏ.
Video đang HOT
Màu đỏ của bánh tráng dẻo phơi sương phủ khắp làng nghề ấp Ninh Hưng 1. Ảnh: Nguyễn Vy
Đã mắt nhất là bánh tráng dẻo mặn. Ngoài ruốc, bánh pha trộn thêm ớt đỏ. Bánh tráng khô quyện lại trong mùi thơm từ hành lá, xanh lốm đốm. Chỉ nhìn thôi là đã thèm ăn.
Thực ra, từ lúc mới ra lò, bánh đã có màu vàng mật ong, đến khi phơi khô thì bánh càng óng đỏ lên.
“Bánh tráng dẻo chay và bánh tráng dẻo mặn là 2 loại bánh đặc trưng của làng bánh tráng Chà Là đó”, ông Trần Văn Tùng, người ấp Ninh Hưng 1 tự hào kheo.
Ông Tùng thuộc thế hệ thứ 2 trong gia đình còn gắn bó với nghề làm bánh tráng dẻo phơi sương truyền thống. Ông Tùng làm nghề đã hơn 10 năm rồi.
Không chỉ ông Tùng mà nhiều lò bánh khác đến bây giờ, vẫn giữ nguyên quy trình sản xuất bánh tráng theo phương thức thủ công, từ tráng bánh, phơi bánh cho đến phơi sương.
Bánh tráng dẻo phơi sương duy trì cách làm thủ công qua tất cả các công đoạn. Ảnh: Nguyễn Vy
Cũng nhờ giữ hương vị đặc trưng, nên bánh tráng phơi sương Ninh Hưng 1 có thể ăn ở bất cứ công đoạn nào cũng thấy ngon; kể từ khi tấm bánh vừa lột khỏi miệng nồi còn nghi ngút khói, hoặc đã qua các công đoạn phơi nắng, phơi sương.
Thế là còn phải chờ qua công đoạn phơi sương. Chúng tôi lại bị hớ thêm cú nữa.
Trong niềm tự hào của người dân làng nghề, mù sương từ đỉnh núi Bà Đen như được tẩm ướp thêm nhiều hương hoa, thảo dược của núi đồi, rồi tràn xuống các xóm ấp dân cư quanh chân núi.
“Bánh tráng Ninh Hưng ngon, lạ một phần cũng vì phơi sương. Và cũng chính sương giá núi Bà Đen mới đem đến cho bánh tráng nơi này phong vị riêng”, ông Tùng giải thích.
Truân chuyên 1 làng nghề bánh tráng phơi sương
Theo lời những cao niên trong làng kể lại, ấp Ninh Hưng 1 (xã Chà Là) xưa kia từng thuộc về làng Phước Hội. Làng được lập ra khi có nhiều toán quân binh được bổ nhiệm về đây. Họ đến để giữ những đồn, trạm dọc theo con đường thiên lý phía Tây, từ đầu thế kỷ 19.
Những toán quân binh ngày ấy có thể đã mang theo nghề làm bánh tráng từ những tỉnh miền ngoài vào Nam. Nghề làm bánh tráng Ninh Hưng 1 vì thế, chắc cũng có gốc gác từ mấy trăm năm về trước.
Người dân ấp Ninh Hưng 1, xã Chà Là tráng bánh phục vụ mùa Tết. Ảnh: Nguyễn Vy.
Thức khuya dậy sớm để lò bánh tráng phơi sương vẫn đỏ lửa, bà Lê Thị Thúy Loan ở ấp Ninh Hưng 1 giữ nghề truyền thống đã hơn 25 năm.
Bà Loan kể, có một dạo làng nghề sa sút do đâu đâu cũng có thể làm bánh tráng. Thế nhưng, bánh tráng dẻo chay, bánh tráng dẻo mặn vẫn được duy trì qua nhiều thế hệ.
Bánh được khách hàng ưa chuộng bởi cách làm thủ công, với vị ngon truyền thống, đậm vị quê hương.
Bà Loan kể, nghề làm bánh thủ công vốn nhiều cực nhọc. Từ mờ sáng, người dân đã thức giấc, chuẩn bị các nguyện vật liệu để tráng bánh, rồi phơi bánh cho kịp nắng.
Bánh tráng được người thợ khéo léo trải ra phên trước khi đem đi phơi nắng. Ảnh: Nguyễn Vy
Một ngày lao động chỉ kết thúc khi những mẻ bánh tráng đã được tắm đẫm sương đêm. Khi đó bánh tráng mới dẻo, thơm.
Riêng cái công đoạn phơi sương cũng nhiều cực nhọc.
Khoảng tháng 8, trời đẫm sương đêm; bánh tráng chỉ cần phơi nửa tiếng đồng hồ. Còn những tháng mùa khô, người làm bánh phải dậy sớm từ 1-2 giờ sáng, và phơi khoảng gần 2 tiếng.
Những lúc tiết trời hanh khô, ít sương đêm, người dân phải nhờ thêm cây cỏ trong vườn.
Buổi chiều, họ phải tưới nhiều nước cho cỏ và cây vườn. Để đến khi đêm xuống, nước đọng trên cành cây ngọn cỏ sẽ phụ giúp toả sương cho những phên phơi bánh tráng.
Làng nghề bánh tráng chộn rộn ngày cuối năm
Bà Loan cho biết, nghề làm bánh tráng bây giờ đã có máy móc phụ trợ. Thế nhưng, bánh tráng thủ công truyền thống vẫn có chỗ đứng trong nhịp sống hiện đại.
Bà Loan phơi bánh tráng dẻo trong sân vườn. Ảnh: Nguyễn Vy
Nhà bà Loan có 2 lò bánh tráng. Mỗi ngày bà làm được khoảng 80kg bánh. Và mỗi ngày, bánh của bà đều có thương lái đến lấy mà không cần phải đem đi chào bán ở đâu xa.
Nhất là trong những ngày tháng Giêng, khách du lịch đi du xuân nhiều, cũng là mùa bánh tráng bán chạy nhất.
“Từ nhiều năm nay, người làng bánh tráng Chà Là đã mày mò làm ra nhiều loại bánh ngon hơn, đẹp hơn để giữ vững thương hiệu cho sản phẩm địa phương”, bà Loan nói.
Ông Tùng cũng chia sẻ, bây giờ, nhiều nơi có thể làm bánh tráng. Nhưng nội trong địa bàn tỉnh, chắc chắn bánh tráng Chà Là mới phổ cập và thông dụng nhất.
Ông Tùng phơi bánh tráng để kịp giao các đơn hàng Tết. Ảnh: Nguyễn Vy
Hầu hết những người dân làm nghề bánh tráng ở Chà Là đều là đời thứ 2, thứ 3 còn theo nghề. Kinh nghiệm làm bánh cứ truyền nối từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Người làm bánh thành thạo, không cần canh giờ, chỉ cần nhìn hơi nước bốc lên từ nắp vung là biết bánh chín đến đâu.
Bánh của ông Tùng hơn 10 năm nay vẫn giữ được các mối lái của mình dưới các tỉnh miền Tây hoặc đi ngược lên Lâm Đồng, xuống Bình Thuận.
Qua hàng chục năm tồn tại với bao thăng trầm, giờ đây, bánh tráng dẻo ớt Chà Là đã được nhiều người biết đến. “Bằng tình yêu nghề, nhiều gia đình vẫn đang nỗ lực giữ lửa cho làng nghề”, ông Tùng chia sẻ.
Ông Huỳnh Văn Pháp – Chủ tịch Hội Nông dân xã Chà Là cho biết, làng nghề trong xã hiện còn khoảng 80 hộ, đa số vẫn làm bánh tráng thủ công.
Giá bánh tráng phơi sương bán cho thương lái khoảng 26.000/kg. Nhiều hộ dân vẫn giữ đỏ lửa lò bánh để tăng cường đơn hàng mùa tết. Cũng có một số hộ sợ dịch bệnh ảnh hưởng sức mua nên chỉ duy trì sản xuất như ngày thường.
Thời gian qua, tỉnh Tây Ninh đã nhiều chính sách phát triển nông thôn, như đầu tư hạ tầng giao thông, đào tạo nâng cao tay nghề, quảng bá thương hiệu sản phẩm làng nghề làm bánh tráng phơi sương gắn với kinh doanh du lịch.
Các chính sách này không chỉ giúp giải quyết việc làm cho lao động địa phương, mà còn góp phần giữ gìn và phát triển văn hóa truyền thống của quê hương.
Tuy nhiên có một thực tế vẫn tồn tại là khi sản phẩm bánh tráng truyền thống có chút tên tuổi là hay bị nhái thương hiệu.
Đặc sản món bánh tráng phơi sương Trảng Bàng, Tây Ninh
Tây Ninh nổi tiếng với món bánh tráng phơi sương và các loại muối ớt. Nếu đã có dịp đến Tây Ninh, sao bạn không thử thưởng thức món bánh tráng nức tiếng này hay những món kết hợp với nó.
Bánh tráng phơi sương Trảng Bàng là món đặc sản đáng tự hào của người dân Tây Ninh, từ lâu đã đi vào lòng du khách như nét đặc trưng trong văn hóa ẩm thực khó lòng trộn lẫn. Thoạt nhìn qua, thành phần món này khá đơn giản, tuy nhiên, chỉ đến khi nếm thử thì người ta mới có thể cảm nhận hết được sự tinh tế, sức hấp dẫn của món ăn ẩn chứa bên trong các nguyên liệu. Để làm ra chiếc bánh tráng nổi tiếng này, người dân phải trải qua nhiều công đoạn khá cầu kỳ: Chọn gạo, tráng bánh, nướng sơ qua rồi lại đem phơi cho ngấm sương mai. Và từ những chiếc bánh mềm dẻo đó, người dân Tây Ninh đã chế biến nên món ăn ngon mang hương vị rất riêng cho món cuốn phổ biến ở Nam Bộ.
Thế nhưng do bánh tráng nướng giòn, phơi sương đêm dễ rách nên người ta đã nghĩ ra cách tráng thêm hai lớp bánh chồng khít lên nhau, cho thêm chút muối để bánh dẻo và đậm đà, phơi nắng vừa khô rồi nướng bằng than đậu phộng cho có độ phồng mềm mới đem phơi sương. Hơi sương sẽ ngấm từ từ vào bánh, giúp bánh mềm, không đổi màu, không cần nhúng nước trước khi ăn. Dù có giải thích về nguồn gốc bánh tráng phơi sương theo cách nào thì vùng Trảng Bàng với ngày nắng, đêm sương cùng với tay nghề kỹ thuật tráng bánh hai lớp, nướng, phơi, được truyền từ đời này qua đời khác đã hình thành một làng nghề truyền thống độc đáo và sản phẩm nức tiếng một vùng.
Món bánh tráng cuốn phơi sương cuốn thịt luộc, ăn kèm với hàng chục loại rau lá như: Đọt xoài, đinh lăng, đọt cóc, tía tô, rau răm, hẹ, xà lách, húng lủi, húng quế, dưa leo, giá đậu, rau diếp cá, tía tô, lá hẹ, lá cóc, lá săng mào, lá bứa, lá tràm ổi, húng quế, húng lủi, cần nước, lá mặt trăng, lá săng dẻ, quế vị, ngò tàu... Điều đặc biệt là các loại rau trồng ở đây không có loại nào quá cay, quá đắng mà bùi, hơi chát, hơi ngọt, hơi chua.
Tính ra phải đến hơn ba chục thứ rau thơm và lá non các loại, mà dường như chỉ có ở Trảng Bàng mới có đủ các loại rau ấy.
Tuy nhiên, điểm nhấn của món bánh tráng lại là nước chấm mắm nêm được làm từ cá lên men pha với dứa, tỏi và ớt, đem lại vị mặn, hơi chua, cay cay, thanh thanh đậm đậm, rất đặc biệt của miền Nam.
Còn với thịt heo để ăn bánh tráng phơi sương nên chọn loại thịt đùi luộc nguyên, khi xắt ra trắng và trông rất ngon, mềm. Đĩa thịt luộc rất khéo, phải chọn lựa thứ thịt tươi ngon, luộc từ nước lạnh đun sôi dần, chín tới vớt ra ngay, lại thả vào thau nước sôi nguội để "trung hoà" rồi xắt lát mỏng bày lên đĩa. Xấp bánh tráng gấp làm đôi, mềm xốp như khăn giấy. Khi ăn mới mở ra gắp, gói, tuỳ theo ý thích mà không cần nhúng nước.
Ăn thử một cuốn bánh tráng phơi sương, ta có thể cảm nhận đủ hương vị chua, cay, đắng, chát của rau, của đồ chua và vị thơm, ngon, béo, ngọt, mặn mà của thịt, dai dai của lớp bánh tráng, mới thấy được sự cầu kỳ của món ăn vốn được cho là thôn dã này. Thức quà của vùng quê thơm ngon, độc đáo này chính là thứ đã hội tụ tinh hoa đất trời qua công lao vất vả, một nắng hai sương của người dân Trảng Bàng. Khách đến Tây Ninh từ xưa đến nay không mấy ai lại chẳng dừng chân ở thị trấn, ghé vào thưởng thức một phần bánh tráng phơi sương cuộn rau, dưa, thịt luộc đã nổi danh trên đất Trảng Bàng.
Nghệ thuật chế biến món chay của Tây Ninh được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể cấp Quốc gia Ngày 12/01/2022, Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ký quyết định số 75, công nhận Nghệ thuật chế biến món chay của Tây Ninh là Di sản văn hóa phi vật thể cấp Quốc gia. Nhắc đến ẩm thực Tây Ninh, người ta nghĩ ngay đến bánh tráng phơi sương, bánh canh Trảng Bàng hay muối ớt tôm......