Thông báo đưa bạn trai về ra mắt, cả nhà háo hức chuẩn bị cơm nước để đón, nào ngờ vừa nhìn thấy mặt anh, mẹ tôi cau có khó chịu còn bố thì chẹp miệng quay lưng
Nghe mẹ và chị gái chê người yêu không tiếc lời, tôi cũng bị dao động và cảm thấy đúng là anh Q không xứng với mình.
Cách đây 2 năm, tôi mới 20 tuổi, tôi yêu anh Q vì anh rất quan tâm và chiều chuộng tôi. Lúc đó tôi còn ngây thơ nên thấy anh tốt với tôi thì tôi yêu, chứ tôi cũng chưa hiểu được những mặt khác.
Chúng tôi yêu nhau được 1 năm thì tôi đưa anh Q về ra mắt gia đình. Trước đó tôi đã gọi điện thông báo với bố mẹ và bố mẹ tôi cũng hào hứng muốn biết mặt anh Q.
Lúc chúng tôi về đến nhà thì tôi rất bất ngờ bởi bố mẹ đã chuẩn bị mâm cơm rất hoành tráng, trong nhà còn có cả vợ chồng chị gái anh rể tôi về chơi. Xem chừng ai cũng háo hức gặp người yêu tôi.
Nhưng anh Q vừa chào mọi người thì thái độ của bố mẹ tôi lập tức thay đổi. Mẹ tôi không còn cười vui vẻ nữa mà mặt bà tỏ ra cau có khó chịu. Bố tôi thì chẹp miệng rồi gật đầu coi như trả lời, rồi ông quay vào nhà.
Sau khi nói vài câu khách sáo bảo anh Q ngồi chơi, nhờ con rể tiếp đón giúp, mẹ kéo tôi vào phòng ngủ và mắng tôi tới tấp. Bà bảo tôi yêu ai không yêu, lại đi yêu một người con trai vừa xấu vừa bẩn vừa nhìn là biết nghèo.
Mẹ bảo cảm thấy xấu hổ bởi sinh được con gái xinh đẹp mà không biết chọn người yêu. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thực sự tôi rất choáng, tôi cố giải thích cho mẹ biết rằng anh Q là người rất chu đáo và tốt bụng. Nhưng mẹ tôi dứt khoát bắt chia tay, bà bảo đành rằng tốt bụng nhưng trông ngoại hình quá khác biệt với tôi. Nếu tôi cứ nhất quyết yêu anh Q thì bà cảm thấy xấu hổ bởi sinh được con gái xinh đẹp mà không biết chọn người yêu. Mẹ tôi còn sợ hàng xóm đánh giá tôi như thế nào, có bệnh hoặc tính tình quái gở thì mới không có người đàn ông giàu có đẹp trai theo đuổi nên phải đi quen một gã vừa xấu vừa nghèo…
Lại được chị gái tôi, vừa vào phòng chị đã liên miệng chê bai anh Q rằng “càng nhìn càng xấu, răng thì vẩu, mặt tóp, tóc thì xơ xác, nhìn cả người toát lên mùi vị khốn khổ nghèo khó…”. Nghe mẹ và chị gái chê người yêu không tiếc lời, tôi cũng bị dao động và cảm thấy đúng là anh Q không xứng với mình. Thế nên ngồi một lúc, tôi ngúng nguẩy đi ra đuổi anh Q về. Tôi bảo thẳng với anh: “Bố mẹ và chị gái em đều không thích anh, thôi anh về đi, mình chia tay”.
Anh Q ngạc nhiên đến mức đứng lúng túng mãi trong sân nhà tôi. Rồi anh gật đầu và đi về. Nhìn bóng dáng anh đi khuất ra khỏi ngõ, tôi cũng xót xa và cảm thấy mình thật đáng trách, nhưng chia tay thì nên dứt khoát.
Đến chiều, tôi nhận được một tin nhắn rất dài từ anh Q, anh nói đã về lại đến thành phố, anh chúc tôi hạnh phúc và sẽ không làm phiền tới tôi nữa…
Từ ngày đó, tôi bỗng thấy mình hối hận vô cùng. (Ảnh minh họa)
Sau đó, anh Q quả nhiên biến mất khỏi cuộc đời tôi. Anh xóa hết các tài khoản mạng xã hội… tôi không còn nhìn thấy bất cứ tin tức gì về anh.
Cũng không hiểu sao, từ ngày đó, tôi bỗng thấy mình hối hận vô cùng, lúc nào cũng mang tâm trạng nặng trĩu rằng mình đã hắt hủi một người vô cùng tốt với mình. Thậm chí, tôi còn lo lắng không biết anh Q có cảm thấy tủi thân, tự ái quá rồi làm chuyện dại dột không?
Đến giờ đã 1 năm, dù trong thời gian qua có rất nhiều người con trai khác theo đuổi tôi, nhưng tôi không có cảm xúc với một ai. Không ai đủ tinh tế để hiểu tôi muốn gì, thích gì, họ lại cho rằng tôi phải yêu chiều, cung phụng họ. Lâu dần tôi cảm thấy chán nản và có phần chai lì không còn thích yêu đương.
Thời gian gần đây, tôi thường nhớ lại chuyện cũ, tôi phải làm gì để chuộc lỗi với anh Q hả mọi người? Có nên tìm cách gặp lại anh để xin lỗi cho tâm hồn được thanh thản không?
(xin…@gmail.com)
T.Q.L.B
Đêm trước ngày ra tòa, chồng ân cần pha cho 2 con ly ca cao nóng rồi dỗ chúng ngủ, sau đó anh dịu dàng hát cho tôi nghe một bản tình ca khiến tôi bật khóc
Ai mà nghĩ được ngày mai chúng tôi sẽ cùng nhau ra tòa chứ...
Tôi và chồng từng có quãng thời gian yêu nhau 10 năm trước khi chính thức là vợ chồng. Tình yêu từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đẹp lắm, ngây thơ và vụng dại nhưng đáng nhớ vô cùng. Từng ấy năm bên nhau, trải qua đủ mọi thăng trầm cuộc sống, tôi với anh chưa lúc nào vơi cạn tình yêu dành cho nhau.
Nhưng cũng từng ấy năm chuyện tình của tôi và anh không được mẹ chồng chấp nhận. Tôi chỉ biết bà chê tôi đen, béo, gia đình nghèo hèn. Có lẽ tính bà cố chấp, một khi ghét là ghét đến cùng. Hơn nữa thấy chúng tôi càng gắn bó khăng khít bà lại càng "ngứa mắt" tôi.
Sau chuỗi ngày thuyết phục bà không thành, chồng hạ quyết tâm cưới tôi mà không cần sự cho phép của mẹ anh. Chúng tôi chỉ đăng kí kết hôn, làm vài mâm tiệc mời bạn bè thân thiết đến dự. Gia đình 2 bên chẳng ai có mặt, nhà anh không đến thì nhà tôi đến làm gì cho thêm xót xa. Mẹ tôi khóc thương con gái nhưng ý tôi đã quyết.
7 năm qua đi rồi, tôi và anh đã có 2 đứa con xinh xắn. Vợ chồng tôi có thể coi như hạnh phúc song niềm vui của chúng tôi không vẹn toàn. Vì mẹ anh vẫn chưa tha thứ cho anh, không chấp nhận con dâu lẫn cháu nội. Thi thoảng anh có về bên nhà thăm bố mẹ, bố chồng đôi lúc cũng đến chơi với chúng tôi. Ba mẹ con tôi chưa 1 lần được xuất hiện ở nhà chồng.
Liệu còn con đường nào cho mẹ anh chấp nhận tôi nữa không? (Ảnh minh họa)
Tháng trước, bố chồng đến, gọi anh ra nói chuyện rất lâu. Hóa ra mẹ chồng tôi dạo này đau ốm liên miên. Sức khỏe bà ngày một kém đi. Bà cho anh về nhà nhưng phải ly hôn vợ. Khi nghe đến đó tôi biết mẹ chồng đối với tôi đã là nỗi hận thù. Bà oán hận tôi cướp mất con trai bà, khiến anh chấp nhận cả bị từ mặt để cưới tôi.
Suy cho cùng, anh chỉ có một người mẹ mà thôi. Tôi với anh thức trắng nhiều đêm, cõi lòng nặng trĩu. Cuối cùng anh nói chúng tôi cứ ly hôn đi, anh sẽ về nhà kề cận bên mẹ. Không sống chung nhà nữa chứ tình cảm của anh vẫn không thay đổi. Tôi hiểu, chúng tôi đã chẳng còn lựa chọn nào khác.
Đêm trước ngày nộp đơn ra tòa để anh dọn đồ về nhà, chúng tôi cố nén mọi cảm xúc trong lòng, tỏ ra thản nhiên như không. Cơm nước và dạy con học xong, anh ân cần pha 2 ly ca cao nóng cho lũ trẻ rồi dỗ chúng đi ngủ. Sau đó anh trở ra, cầm cây đàn ghi-ta vừa đàn vừa hát tặng tôi một bản tình ca, như khi xưa lúc yêu nhau anh vẫn thường làm. Ai mà nghĩ được ngày mai chúng tôi sẽ cùng nhau ra tòa chứ...
Hiện giờ chồng tôi đã chuyển về nhà sống. Anh vẫn liên lạc hỏi thăm mấy mẹ con và gửi tiền cho tôi nuôi con đều đặn. Do sợ mẹ anh nghĩ ngợi, anh không đến gặp chúng tôi nhiều được. Tôi quặn thắt cả cõi lòng khi nghĩ, nhỡ mẹ anh bắt anh lấy vợ mới theo ý bà thì sao? Đến mức này rồi liệu còn con đường nào cho bà chấp nhận tôi nữa không?
(hoamuongbien...@gmail.com)
Không muốn hai người đàn ông yêu tôi phải tổn thương Tôi 30 tuổi, ngoại hình khá, thông minh khéo léo, theo nhận xét của người khác. Tôi đang là mẹ đơn thân. Hiện tại tôi quen hai người bạn trai, một là người Nhật, một là người Việt đang sống và định cư ở Mỹ, họ cũng biết đến sự có mặt của nhau. Năm nay, anh ở Mỹ và Nhật đều cầu...