Thời gian sẽ xóa mờ nỗi đau trong kí ức
Với tôi những tổn thương tưởng như không có gì bù đắp được sẽ trở nên nhẹ nhàng như cần phải có.
Tôi sinh ra trong một gia đình khó khăn về vật chất và nghèo nàn về tinh thần. Bởi lẽ tôi không được sống bên cạnh ba mẹ và tôi lớn lên không có hơi ấm của tình mẹ-tình cha!
Khi tròn 18 tháng tuổi, tôi đã được đưa về sống với Ngoại để ba mẹ tôi đi làm xa nhà. Ở đây, tôi nhận được tình thương từ Ngoại và các dì như để bù đắp sự thiếu vắng ba mẹ nhưng cuộc sống hối hả này không thể cho một đứa trẻ như tôi được đủ đầy như bạn bè cùng tuổi! Thời gian cứ thế trôi đến năm tôi 5 tuổi ba mẹ về đón tôi lên thành phố ở cùng, với tôi có lẽ đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đời. Lúc này đây tôi đã tưởng rằng sẽ không phải xa ba mẹ lần nữa nhưng sự thật không như vậy. Sau 2 tháng bỗng dưng gia đình bất hòa, tôi lại được đưa về Ngoại lần nữa, không lâu sau mẹ về sống cùng chúng tôi nhưng ba không về cùng. Vì còn nhỏ nên tôi không biết rằng ba mẹ đã ly hôn!
Khi tôi học hết chương trình lớp 1 mẹ lại xa tôi để chống chọi với cuộc sống ở chốn thị thành. Tôi cứ lớn lên như thế trong tình thương của Ngoại và dần trở nên vô cảm không quan tâm đến sự vắng mặt của ba mẹ, sự thiếu thốn thứ gì đó gọi là “gia đình” nữa!
Ba mẹ có gia đình riêng sau đó 3 năm khi tôi vẫn ở quê. Một thời gian sau mẹ tôi và dượng cũng trở về quê sống. Sau đó 2 năm em trai tôi được sinh ra trong tình thương của mọi người và lúc này có lẽ đối với mẹ không còn vị trí cho tôi vì còn quá nhiều thứ để lo. Tôi không nói ra vì còn quá nhỏ để diễn đạt được những thứ 10 năm rồi không nói ra vả lại khoảng cách giữa tôi và mẹ quá xa. Ngày lại qua ngày đối với tôi điều quan trọng nhất và duy nhất có thể làm được là cố gắng học để tự tìm lại hạnh phúc cho chính mình!
Mặt trời mỗi sớm vẫn mọc và điều ước sẽ đến khi tôi vẫn còn niềm tin (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Phần ba tôi thì những năm cấp 2 thi thoảng vẫn liên lạc nhưng các cuộc nói chuyện giữa hai cha con thưa dần đến mức tôi thấy khó khăn khi gọi từ “ba” và đến bây giờ tôi không gọi nó cũng gần 4 năm rồi. Gia đình đối với tôi cảm nhận là thứ gì đó xa vời không với tới! Hiện tại tôi sống cùng mẹ cuộc sống không thiếu thốn về mặt vật chất nhưng với tôi chưa bao giờ là đủ cả vì thứ tôi cần là tình cảm! Ba mẹ chưa một lần đặt bánh sinh nhật tôi thậm chí ba tôi không còn nhớ tôi sinh vào tháng mấy nữa! Tôi ước được một lần thôi ba mẹ chở tôi đi học, được ba mẹ chở đi chơi vào dịp lễ tết như bạn bè trang lứa được ăn một bữa cơm có ba có mẹ…tôi lớn lên trong nước mắt và im lặng không có sự ngự trị của tiếng cười nên dù là con gái nhưng tôi sống theo cách riêng của mình lạnh lùng, vô cảm, không muốn chia sẻ cùng ai. Cứ như thế đến năm tôi học 11 những người bạn đã giúp tôi thoát ra khỏi cái vỏ bọc ấy nhưng chỉ là với bạn bè còn với mẹ tôi không thể gần gũi chia sẻ và nói hết suy nghĩ của tôi suốt 18 năm qua.
Có lẽ vì để cảm nhận được tình cảm của người khác dành cho tôi quá khó hay vì đó chính là sự thật rằng từ lâu mẹ đã không còn kiên nhẫn để chờ tôi mở lòng?
Chuẩn bị hành trang vào đại học tôi không có những kỉ niệm về gia đình mang theo như bao người khác, để vững chân bước trên con đường nhiều chông gai thử thách phía trước tôi chỉ có những người bạn luôn đồng hành suốt thời gian qua!
Con người không thể chọn nơi mình sinh ra nhưng có thể chọn cho mình một cách sống, với tôi những tổn thương tưởng như không có gì bù đắp được sẽ trở nên nhẹ nhàng như cần phải có để đứng lên mỗi khi gục ngã và những phút chạnh lòng vì bây giờ tôi không chỉ đi một mình mà còn có những người bạn đi cùng tôi giúp tôi vượt qua tất cả và tin rằng “chỉ có tình bạn là mãi mãi”. Hãy cùng nhau hướng về tương lai và đừng rời xa tôi nhé-my friends! Tôi sẽ không ngừng hy vọng đến một ngày nào đó tôi có thể tìm lại được hạnh phúc thực sự, thứ mà tôi muốn có một cách trọn vẹn suốt 18 năm qua ba mẹ không thể mang đến cho tôi! Mặt trời mỗi sớm vẫn mọc và điều ước sẽ đến khi tôi vẫn còn niềm tin.
Theo VNE
Hãy mạnh mẽ bước qua tình cũ
Bởi một người đã sẵn lòng làm đau bạn, ai dám chắc họ sẽ không làm thế lần thứ hai, lần thứ ba, thậm chí lần thứ n trong đời.
Tôi vừa nhận được bức thư từ người cũ. Câu chữ phức tạp và dài dòng che giấu một điều giản dị: Mình quay lại, em nhé!
Chúng tôi từng yêu nhau trong hơn ba năm trời trước khi anh nói lời chia tay. Tệ hơn, tôi thậm chí đã không nhận được một lời "dứt bỏ" đúng nghĩa. Tất cả những gì tôi có là một tin nhắn vỏn vẹn vài dòng chữ nói rằng chúng tôi không hợp và hi vọng một ngày nào đó sẽ có người yêu tôi hơn anh. Và giờ, hai năm sau khoảnh khắc ấy, anh trở lại và nói với tôi rằng hãy để anh được yêu tôi, thêm một lần nữa.
Tôi ngẩn người một lúc để nghĩ xem trong hai năm qua, tôi đã nhớ anh bao nhiêu lần và còn anh bao nhiêu phần trăm của tình yêu lúc trước. Rồi lại ngẩn người, tôi còn yêu anh không?
Khi đã đi qua những khó khăn, những vụn vỡ của tình đầu, người ta thường tự hình thành cho mình thói quen cứng cỏi. Cứng cỏi để không khóc òa những khi thấy người ta nắm tay nhau đi trên phố, cứng cỏi để không nức nở trong những đêm gió mùa ùa về còn mình chẳng có ai bên cạnh, cứng cỏi để bước đi một mình, đoạn đường trước mặt dường như rất dài, mà cũng rất xa... Tôi đã chậm rãi đi qua những thời khắc khó khăn như thế, để mặc bản thân mình chìm trong những ký ức về anh để rồi hôm nay, khi nhớ lại, tôi đã ngỡ ngàng biết mấy khi nhận ra thời gian không thể bào mòn tình yêu chúng tôi đã có.
Tôi, còn yêu anh, nhiều hơn những gì tôi vẫn nghĩ.
Ảnh minh họa
Nhưng, tôi đã quyết định không trở lại bên anh. Bởi tôi hiểu, sau những va vấp và đớn đau ấy, tôi xứng đáng nhận được nhiều hơn hạnh phúc mong manh và chấp chới ấy.
Tôi biết nhiều cô gái luôn sẵn lòng gật đầu trước tình cũ, mà không biết rằng những điều đã cũ, hãy cứ để nó trở thành quá khứ. Bởi một người đã sẵn lòng làm đau bạn, ai dám chắc họ sẽ không làm thế lần thứ hai, lần thứ ba, thậm chí lần thứ n trong đời. Dù trái tim đã từng chịu nhiều thương tổn, dù trái tim đến tận bây giờ mới có thể nguôi ngoai phần nào cảm giác thương nhớ, nhưng với tôi ai cũng xứng đáng được yêu thương, bởi một người thực sự yêu thương mình.
Hãy mạnh mẽ lên để bước qua tình cũ.
Hãy mạnh mẽ lên để lắc đầu như cách người ta đã đành lòng bỏ rơi bạn.
Hãy mạnh mẽ lên để bước tiếp và những cuộc tình mới sẽ chờ bạn ở phía trước.
Hãy mạnh mẽ lên, để vứt bỏ những điều vốn dĩ nên thuộc về quá khứ.
Vì thương yêu, luôn dành cho bạn.
Theo VNE
Bị bố mẹ người yêu sai làm đủ thứ khi sang nhà chơi Nhiều khi tôi thấy mình như một con ngốc, cứ cặm cụi làm như một ô sin, mẹ và em gái anh thì ngày càng sai vặt nhiều hơn. Tôi và anh yêu nhau đã được 1 năm. Anh hơn tôi 4 tuổi, đã đi làm còn tôi học năm cuối một trường cao đẳng. Anh là trai thành phố, tôi là gái...