Thời gian sẽ làm thay đổi con người
Em yêu cậu ây nhiêu lăm em không quên được cậu ây măc du nhiêu lân em cô găng vơi ban thân mình quên cậu ây đi nhưng em không lam được con cậu ây e nhắn tin thê nao đi nưa cậu ấy cũng không trả lời tin nhắn của em.
Em năm nay 19 tuổi – cai tuôi nay đang trương thanh nưa ngươi tre con. Em co yêu một bạn cug lơp năm cấp 3, bọn em yêu nhau cung đươc gân 2 năm. Bon em băng tuôi nhau, rôi em ra trường
Em năm nay 19 tuổi – cai tuôi nay đang trương thanh nưa ngươi tre con. Em co yêu một bạn cug lơp năm cấp 3, bọn em yêu nhau cung đươc gân 2 năm. Bon em băng tuôi nhau, rôi em ra trương e đi học con cậu ây đi lam, tình cảm cua chung em cung nhat dân đi. Thơi gian thay đôi làm con người cũng thay đôi. Chung em tưng yêu nhau rât hạnh phúc.
Mơi gân đây cậu ây thay đôi lăm it nói chuyện vơi em hơn va co noi thi 2 đứa lai cai nhau. Bon em chia tay 1 tháng 2 ngay, trong tháng đo sinh nhật cậu ây chi chuc “snvv”. Em không trả lời. 1 tháng 2 ngày chia tay cậu ây em ngay nao cung khoc, em giư cậu ây không được nên đanh đê cậu ây đi. Qua ngay sinh nhật em được 2 hôm cậu ây nhắn tin cho em la nhơ em, rât nhơ em va em đông y quay lại vơi cậu ây. Em không hiêu mình nghi gì ma đa đồng y châp nhân cậu ây 1 lân nưa. 1 tháng đo em nhắn tin rât nhiêu cho cậu ây nhưng cậu y không trả lời tin nhắn của em. Em goi cậu ây cung không nghe, em sông trong đau khô phai quên 1 ngươi ma em yêu rât nhiêu.
Em không quen khi sông không co cậu ây. Em co nhắn tin năn ni thê nao đi nưa cậu ây cung không trả lời em được 1 tin nhắn. 1 tháng đo em tưởng mình chêt rôi sông trong cô đơn moi chuyện không hay cư đô hêt lên đâu em. Em mêt lăm nhiêu luc em muôn buông xuôi tât ca. 1 tháng đo trôi qua em nghi mình quên được cậu ây rôi. Ai ngơ cậu ây nhắn tin cho em rôi em lai tiêp tuc đông y châp nhân ngươi tôn thương la mình, biêt yêu thêm 1 lân nưa lai làm tôn thương nhau. Em châp nhân, nhưng rôi đươc không lâu bon em nói chuyện được 1 luc thi cai nhau không thi 2 ngay lai cai nhau không ai chiu ai em la con gai ma luc nao cung phai nhin ngươi xin lỗi la em.
Em co kê cho bạn em nghe vê câu chuyện của mình thi bạn em noi yêu băng tuôi không hơp đâu chia tay đi. Em không tin vao lời noi đo măc kê tât ca đê yêu cậu ây, rôi hôm qua cậu ây noi vơi em chung mình không hơp nên chia tay đi. Câu noi đo lam em chêt lăng đi em đau lăm đoc được tin nhắn đo nươc măt em không ngưng rơi trên go ma. Đêm qua em khoc sưng hêt ca măt em không muôn cho me em biêt em chi biết khoc trong im lăng không lên tiêng.
Video đang HOT
Em yêu cậu ây nhiêu lăm em không quên được cậu ây măc du nhiêu lân em cô găng vơi ban thân mình quên cậu ây đi nhưng em không lam được con cậu ây e nhắn tin thê nao đi nưa cậu ấy cũng không trả lời tin nhắn của em. Em cư đơi rôi hut hâng, giờ em khô lăm, mọi người cho em lơi khuyên vơi a, em co nên tiêp tuc theo đuôi 1 người không con tình cảm vơi em không. Em yêu cậu ây rât nhiêu. Mọi người cho em một lơi khuyên vơi a. Mong mọi người giúp em.
Theo blogtamsu
Trắng đêm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con trai "quá sức"
Thấy con trai mấy ngày mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, bà mẹ thấp thỏm canh cửa phòng tân hôn vì sợ con gặp chuyện chẳng lành.
Bạc đầu vẫn phải lo cho con
Sự quan tâm, nuông chiều của cha mẹ, cam chịu làm "nô lệ" cho con từ việc nhỏ đến việc lớn không chỉ khiến con trẻ thụ động, sống ỉ lại mà còn khiến các bậc cha mẹ cũng khốn khổ vì con.
Ở tuổi gần 50, làm mẹ của hai đứa con, một trai một gái, một đứa năm nhất, một đứa năm cuối đại học, những tưởng chị Hạnh (Đống Đa, Hà Nội) sẽ "được nhờ". Nhưng vì chiều con, không để con đụng tay vào bất cứ việc gì nên ngày hai bữa sáng - tối chị vẫn tự lọ mọ chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình. Con gái 19 tuổi, ăn xong cái bát cũng không phải rửa. Con trai 22 tuổi, hoa quả phải gọt sẵn cho vào đĩa, bưng lên phòng riêng mới chịu ăn.
Chị bảo, chị thích việc bếp núc, thích chăm sóc con cái nên thấy những việc mình làm không có gì vất vả. Nhưng chị không biết rằng, "tình yêu thương" của chị khiến con thụ động, thiếu kỹ năng sống, không thể hỗ trợ khi mẹ gặp sự cố.
Một lần, chị bị ngất ở cơ quan, đồng nghiệp đưa chị vào viện. Chồng thì đang đi công tác xa, gọi cho hai đứa con thì chúng ú ớ hỏi "làm gì bây giờ ạ". Phải đến 2 tiếng sau cậu con trai lớn mới "mò" được đến bệnh viện, trong khi quãng đường đi chỉ 6 km. Thấy chị tỉnh, đồng nghiệp gợi ý gọi con gái đến chăm cho tiện thì chị gàn "thôi được rồi, chị không sao". Sau rồi mọi người mới biết, con gái được đưa rước từ nhỏ, xe máy không biết đi, đường không biết lối, có đến bệnh viện có khi còn khiến chị bận tâm hơn.
Ảnh minh họa
Một bà mẹ khác thì chăm sóc, lo lắng cho con trai đến mức đứa con lấy vợ rồi vẫn muốn chở che. Chị Hằng (Mỹ Đình, Hà Nội) chia sẻ rằng, nếu 3 năm trước chị không đấu tranh ra ngoài sống riêng thì có lẽ giờ này gia đình chị đã tan đàn xẻ nghé. Chị kể, chồng chị là con một, từ bé đến lớn đều bị bố mẹ quản lý, đi đâu cũng có bố mẹ tháp tùng, không dám thả ra vì sợ chơi bời, lêu lổng. Đến khi đi làm cũng bố mẹ xin việc cho rồi quản lý tài chính, giờ giấc đi lại. Ngày hẹn hò với chị, mỗi lần đi cà phê, xem phim đều phải xin phép, phải xin tiền mẹ. Đi chơi đến 10 giờ đêm là mẹ gọi điện hỏi đang ở đâu, sắp về chưa.
Đến khi lấy nhau rồi, chị Hằng mới thấm thía cái thói "bám váy mẹ" của chồng. Và chị cũng phải "nể phục" tâm sức quan tâm, chăm sóc con của mẹ chồng.
"Kể ra tưởng tiểu thuyết, đêm tân hôn mẹ chồng cứ ra lại vào phòng ngủ của hai vợ chồng, lúc vào kiểm tra chăn đệm có đủ ấm không, lúc vào đưa cho chồng cốc nước. Mình thấy kỳ kỳ nhưng cũng kệ. Đến gần nửa đêm hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ rồi, mình mở cửa phòng đi đánh răng rửa mặt thì thấy mẹ lù lù ở cửa, giật bắn mình.
Hỏi mẹ có chuyện gì thì bà kéo mình ra bảo con ơi thằng Q. mấy hôm nay mất ăn mất ngủ vì lo đám cưới, sức khỏe giảm sút đi nhiều, hai đứa đừng làm gì quá sức. Bà con dặn nếu có bị thượng mã phong thì phải kêu lên ngay để bà vào xử lý", chị Hằng nhớ lại.
Chị Hằng bảo, nhiều khi mẹ chồng chiều chuộng con trai hơn cả trẻ nhỏ khiến chị vừa ấm ức, vừa cảm thấy tức cười. Ví dụ như ăn cá mẹ gỡ xương cho, đồ gì ngon cũng để phần con trai, đi đâu mẹ cũng tranh xách đồ trong khi con trai sức dài vai rộng để đi tay không.
"Nhiều lần cãi vã cũng chỉ vì mẹ chồng quá chiều chuộng con trai. Mình nhờ chồng thu quần áo hộ cũng bị nói nữa. May mà mình đòi ra ở riêng bằng được. Giờ thì anh xã biết nấu cơm, biết rửa bát, biết thay bỉm, pha sữa cho con rồi", chị nói.
Chiều con - cha mẹ tự đày đọa mình
Cha mẹ nào cũng yêu thương, cũng dành những điều tốt đẹp nhất cho con nhưng đôi khi vì quá nuông chiều con mà cha mẹ lại tự đày đọa bản thân mình.
Cảnh tượng mà chúng ta vẫn thấy vào mỗi kỳ thi đại học, cao đẳng, đó là hình ảnh những ông bố, bà mẹ đội nắng, đội mưa kiên trì đợi con trước cổng trường thi. Đó là hình ảnh người mẹ tay xách nách mang lẽo đẽo theo sau, đứa con tay không đi trước thì không ngừng ca thán "mẹ mang theo lắm thứ thế để làm gì".
Theo chuyên gia xã hội học Phạm Thị Thúy, Học viện Hành chính Quốc gia TP. HCM, việc nuông chiều, cung phụng con cái không có điểm dừng, hoặc thái quá đang biến một bộ phận giới trẻ... không thể trưởng thành, sống phụ thuộc cha mẹ dù đã có tấm bằng cử nhân, kỹ sư. Tuy nhiên, chỉ đến khi thấy con cái mình lười biếng, sống ích kỷ, không biết quan tâm ai thì họ mới giật mình, than vãn, kể cả trách móc chúng không biết hiếu thảo.
Khi chỉ biết nhận nhiều hơn cho, lớn lên giới trẻ cũng trở nên vô cảm, ít biết sẻ chia, thông cảm với người khác. Những đứa trẻ được nuông chiều, cung phụng thường gặp trục trặc, mâu thuẫn tại trường và khi đi làm cũng va chạm với đồng nghiệp nhiều hơn, đặc biệt dễ đổ vỡ trong hôn nhân vì không biết cách chung sống hòa hợp.
Theo Vietnamnet
Tôi không sợ cô đơn! Bạn có sợ cô đơn không? Có ai không sợ cô đơn chứ, nhiều người còn bị ám ảnh bởi điều đó, có người lại chọn nó làm bạn đồng hành. Sợ cô đơn khi đang còn trẻ là đang sợ chính bản thân mình. Sợ phải đối mặt với những vấp ngã, những thương tổn và sợ trưởng thành. Chúng ta ai...